Tiểu Binh Truyền Kỳ

Quyển 14 - Chương 169: Tiếp kiến Tổng thống

Huyễn Vũ

30/06/2014

Ngoại vi hành tinh thủ đô Vạn La liên bang, trong chiến hạm Vạn La liên bang đối đầu với chiến hạm bạch kình. Ngụy Phi, sĩ quan chỉ huy phân đội 4 hạm đội 1 khu vực thủ đô Vạn La liên bang, điều khiển 5000 chiếc chiến hạm, lúc ngày đang đứng trên kỳ hạm, lặng lẽ quan sát hàng ngàn chiếc chiến hạm bạch kình hiển thị trên màn hình. Một hồi lâu, Ngụy Phi phát hiện một thuộc hạ lén nhìn mình, bất giác cười hỏi: “Jack, cậu có chuyện gì sao?”

Jack dáng vẻ non trẻ, lập tức đứng dậy vẻ mặt căng thẳng nói: “Thưa sếp, không biết tôi có thể hỏi một câu có được không.”

Ngụy Phi nhìn thuộc hạ chỉ mới 18 tuổi này, bất giác dùng giọng trưởng bối cười nói: “Khà khà, có chuyện gì? Cứ hỏi đi.”

“Ơ, thưa sếp, cái kia, nếu như chúng ta với đối phương đàm phán thất bại, đối phương sẽ đồ sát dân chúng trên hành tinh phải không? Người nhà của tôi đều ở trên hành tinh thủ đô!” Jack chỉ vào chiến hạm bạch kình trên màn hình, lo lắng nói.

Những binh sĩ khác vốn nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng như thế của Jack mà cười cười, nghe thấy lời này, đều lộ vẻ trầm ngâm.

Cũng có nhiều binh sĩ lộ vẻ lo lắng, căng thẳng nhìn Ngụy Phi, hi vọng Ngụy Phi có thể khiến bọn họ nhận được đáp án, vì người nhà của bọn họ đều ở trên hành tinh thủ đô.

Sắc mặt Ngụy Phi nghiêm túc nói: “Yên tâm, mặc dù bọn họ không liên lạc với chúng ta, nhưng ta có thể đảm bảo, bọn họ sẽ không sử dụng thủ đoạn bỉ ổi này.”

“Bởi vì tình báo cho thấy, bọn họ chỉ tiến hành giới nghiêm, hoàn toàn không có hành động gì, hơn nữa, ngoài giam giữ quan viên quốc hội chính phủ ra, bọn họ hoàn toàn không giam giữ, bắt bớ bất kỳ dân chúng nào, có thể đoán được bọn họ đều là quân nhân chân chính.”

Lúc này một giọng nói xen vào: “Yên tâm đi, bọn họ là quân nhân Vạn La liên bang, sẽ không ra tay độc ác với hương thân phụ lão của mình.”

Nghe thấy lời này, lòng lo lắng của các binh sĩ, có chút an tâm nhìn chiến hạm bạch kình trên màn hình, cầu khẩn bọn họ thật giống như quân nhân mà sếp đã nói.

Ngụy Phi nghe thấy lời này, biết là phó quan của mình đã đến.

Anh ta quay đầu lại nhìn phó quan của mình, phó quan của anh ta gật đầu, đi lên trước, nói nhỏ: “Thưa sếp, hai vị thượng tá Well Johansson và Lai Uy Nghiêm Khắc đã đến.”

Ngụy Phi gật đầu: “Ừ, nơi này giao cho ngươi.” Nói rồi quay người rời khỏi.

Phó quan nhìn bóng Ngụy Phi bất giác thở dài.

Vài năm trước lúc tấn công phản nghịch, Ngụy Phi tích công được thăng lên thượng tướng, được ca tụng đứng đầu lớp trẻ. Đáng tiếc lúc tấn công tinh hệ Cổ Long Vân, vì bảo tồn thực lực bồ đội mà quyết đoán rút lui, như không được quốc hội hiểu cho, giáng xuống làm trung tướng.

Đợi đến lúc quốc hội khống chế quân bộ, suốt ngày bị giáng chức từ trên cao rơi xuống thấp, cuối cùng chỉ còn là thiếu tá.

Còn hai sếp Well và Lai Uy càng thảm hơn, từ tướng quân bị giáng chức xuống sĩ quan cấp úy. Mặc dù sau này do liên bang chiến tranh liên miên, Quốc hội cần dựa vào năng lực chỉ huy của 3 vị sĩ quan này, bắt đầu dần dần đề bạt bọn họ, nhưng đề bạt đến trình độ thiếu tướng và thượng tá, thì không còn đề bạt nữa.

Trong lòng các binh sĩ rất bất bình đối với quốc hội, bởi vì theo năng lực của 3 vị sĩ quan chỉ huy này, đảm nhận chức vụ thượng tướng cũng có thừa.

Thuộc hại trực hệ của những tướng quân này như mình, sớm hi vọng Ngụy Phi có thể kéo bồ đội ra độc lập, bời vì những người như mình sớm đã không muốn bán mạng cho những người của quốc hội.

Đáng tiếc, tướng quân không muốn, vì anh ta nói anh ta không bán mạng cho quốc hội, mà bán mạng cho Vạn La liên bang.

Những người như mình mặc dù cảm thất rất tiếc, nhưng có lẽ chính vì tướng quân trung thành với quốc gia như thế, những người như mình mới đi theo anh ta?

Nhưng tướng quân quả thật quá ngu trung, quốc hội bây giờ còn có thể đại diện cho Vạn La liên bang sao? Phó quan nghĩ đến đây, bất giác lắc đầu.

Ngụy Phi đi đến phòng ngủ của mình, mở cửa bước vào, Well và lai Uy lập tức đứng lên, kính chào nói: “Chào sếp!”

Ngụy Phi cười vẫy tay, nói: “Huynh đệ với nhau cả không cần phải đa lễ như thế.”

Well và Lai Uy nhìn nhau cười, Lai Uy lập tức quay người lục lọi phòng ngủ của Ngụy Phi: “Đại ca, rượu ngon của anh giấu ở đâu rồi?”

Còn Well thì tự mình ngồi xuống ghế, cười nói: “Đại ca, ba huynh đệ chúng ta lâu rồi không tụ họp, hôm nay bữa này không được dùng cơm quân đội để chiêu đãi chúng em đó.”

Ngụy Phi cười nhìn hai người bọn họ noi: “Hai người các ngươi đó nha, được rồi, bữa này anh sẽ đích thân xuống bếp, có được chưa?”

Hai người Well và Lai Uy lập tức vỗ tay hét lên: “Quá tốt, cuối cùng cũng có lộc ăn!”

Ba người vừa ăn uống vừa nói chuyện, lúc ăn đến một mức nhất định, Well mở miệng hỏi: “Đại ca, Trần Tinh sứ giả của tổng thống, có tìm anh nói chuyện không?”

Ngụy Phi gật đầu: “Có, tin rằng hắn cũng tìm các người đúng không.”

Lai Uy uống ngụm rượu cười nói: ‘Theo em biết, không chỉ là chúng ta, hễ thành viên phái trẻ còn ở lại trong quân, đều bị hắn tìm qua.”

“Đại ca, đói với đề nghị của sứ giả anh thấy sao? Bất luận anh có quyết định gì, chúng em cũng sẽ theo anh.” Well sau khi rót rượu cho Ngụy Phi cười nói.

Lai Uy miệng đang nhai đồ ăn, nghe thấy lời nay, cũng gật đầu đồng ý.

Ngụy Phi uống ngụm rươu, sau khi suy nghĩ, thở dài nói: “Hài, cục diện chia năm sẻ bả của Vạn La liên bang chúng ta, cũng đã đến lúc kết thúc.”

Hiểu rõ quyết định của Ngụy Phi, Well gật đầu nói: “Đúng vậy, cục diện hỗn loạn này, cũng đã đến lúc kết thúc rồi, bất luận nói như thế nào, danh phận đại nghĩa của tổng thống Trần Tinh vẫn còn tồn tại, hi vọng quyền uy của trung ương có thể được chấn hưng lại.

Lai Uy hét lên: “Đại ca, em đi theo anh! Nhưng nhị ca, danh phận đại nghĩa này hoàn toàn không đáng tiền, thời đại này nắm đấm lớn chính là lão đại, danh phận gì đều là giả, em có chút lo lắng đến lúc đó lúc tổng thống Trần Tinh phát động, e rằng không có người nào đi thao.”

Well cười nói: “Tam đệ, em đừng xem thường cái danh phận đại nghĩa này, có danh phận này, lòng của dân chúng ở về phía chúng ta, uy lực có thể khiến người ta cúi đầu, nhưng hoàn toàn không thể khiến người ta hoàn toàn phục tùng. Hơn nữa, em cũng đừng đánh giá thấp tổng thống Trần Tinh, đừng quên trước khi chưa làm tổng thống là xuất thân gì, thực lực bộ tình báo tích luy mấy trăm năm, đều nằm trong tay ông ta. Không nắm vững, ông ta có thể khởi sự lúc này được sao?”

Lai Uy nghe thấy lời này, nhai đồ ăn lầm bầm: “Em không thích tổng thống Trần Tinh, ông ta là một kẻ mưu mô. Mấy năm trước thấy tình hình không ổn, liền ôm chức bỏ chạy, bây giờ nhìn thấy cơ hội đã đến, lại chạy ra hô hào phải khôi phục nguyên trạng Vạn La liên bang.”

Ngụy Phi cười khổ nói: “Không còn cách nào khác, chính trị gia chính là như thế. Quân nhân như chúng ta không cần lo những chuyện này của bọn họ, thân là quân nhân Vạn La liên bang, chỉ cần có thể bảo vệ dân chúng Vạn La liên bang là được rồi.

Well và Lai Uy nghe thấy những lời mà người thường đều sẽ cười chê này, hoàn toàn không cảm thấy Ngụy Phi nói những lời trong phim, bởi vì bọn họ rất rõ Ngụy Phi ngu trung đối với dân chúng Vạn La liên bang.

Hai người bọn họ sau khi đều nhìn thấy cảnh đen tối thượng tầng của Vạn La liên bang, và tự mình trải qua, sớm đã không còn tâm trạng từ bi thế nhân gì nữa, đối với nước Vạn La liên bang này, cũng không có cảm tình gì.

Mặc dù cảm giác được nguyện vọng của đại ca mình, quả thực quá lý tưởng hóa, nhưng bọn họ bây giờ không biết mình phải làm sao mới được, đành đi theo Ngụy Phi.

“Ừ, nếu đã như thế, vậy thì chúng ta ủy thác đại ca đại diện chúng ta, đi trả lời sứ giả của tổng thống Trần Tinh thế nào?” Well nhìn Lai Uy quay sang nói với Ngụy Phi, Lai Uy đương nhiên gật đầu theo.

Ngụy Phi gật đầu nói: “Được, đợi lát nữa ta sẽ đi trả lời với anh ta.”

Lúc những chiếc phi thuyền hào hoa của Đường Long thuê, đi vào phạm vi khu vực thủ đo, không khó khăn gì trực tiếp đi đến không gian bên ngoài hành tinh thủ đô.

Những bồ đội cảnh giới kia, nhìn thấy vài chiếc phi thuyền dân dụng xinh đẹp, đều không ngăn cảm. Bởi vì người sáng mắt vừa nhìn, liền biết những chiếc phi thuyền này không có vũ khí, hơn nữa không phải là người đại phú đại quý thì không thể ngồi trên đó được. Nếu đã không có nguy hiểm, mình hà tất phải làm chuyện thừa thãi, đắc tội với cao quan quý nhân cơ chứ? Nhưng lúc Đường long đi vào phạm vi hành tinh thủ đô, chiến hạm liên bang đối đầu với chiến hạm bạch kình, lập tức phái ra một chiến hạm đến trước ngăn cản.

“Xin lỗi các vị, phía trước đã giới nghiêm, xin các vị rời khỏi nơi này.” Một người dáng vẻ quân nhân liên bang, xuất hiện trên màn hình phi thuyền của Đường Long.

Lúc Đường Long đang định nói gì, quân nhân liên bang kia đột nhiên hốt hoảng tắt liên lạc. Nhìn thấy cảnh này, Đường Long bất giác lấy làm lạ lầm bầm nói: “Làm cái gì vậy, nói cũng không cho ta nói?”



Phượng Sương cười nói: “Chủ công, có lẽ là chiến hạm của chúng ta đến đón chúng ta.” Nói rồi trên màn hình hiển thị cảnh ở xa, có thể nhìn thấy 3000 chiến hạm bạch kình vốn không có động tĩnh gì kia, đã bắt đầu di chuyển.

Nhìn thấy cảnh này, các sĩ quan chỉ huy trên chiến hạm liên bang lập tức hét lên: “Bọn họ di chuyển rồi, toàn quân giới bị!”

“Nhanh! Hỏa pháo chuẩn bị!”

“Khởi động màng bảo vệ.”

“Phát thông báo hỏi thăm ý đồ của đối phương!”

“Nếu như đối phương không khai hỏa, chúng ta tuyệt đối không thể khai hỏa!” Sĩ quan chỉ huy nhìn thấy mọi người chuẩn bị xong, càng căng thẳng ra lệnh này, không còn cách nào khác, sếp của mình còn đang ở trong tay đối phương, vẫn là nên cố gắng không chọc giận đối phương.

“Thưa sếp! Đối phương càng lúc càng gần, cứ như thế, bọn họ sẽ đụng chúng ta!” Lính radar hét lên.

Kỳ thực không cần lính radar nhắc nhở, mọi người từ trên màn hình có thể nhìn thấy vài ngàn chiến hạm bạch kình càng lúc càng gần, toàn bộ căng thẳng ở tại vị trí của mình.

Khổ não nhất là lính hỏa pháp, ngón tay đặt ở nút bắn sắp cứng hết cả lên, vừa sợ hãi không cẩn thận ấn nút bắn dẫn đến một cuộc chiến tranh, lại sợ mình đưa ngón tay đi, bị đối phương tấn công trước.

“Thế nào? Đối phương có trả lời không?” Sĩ quan chỉ huy lo lắng hỏi lính thông tin. Lính thông tinh lắc đầu đáp: “Không có, đối phương vẫn không trả lời.”

“Đáng ghét! Bọn họ rốt cuộc muốn làm gì!” Sĩ quan giận dữ quẳng nón xuống đất hét lên.

“Thưa sếp! 50 giây sau sẽ đụng!” Lính radar báo cáo, đồng thời bắt đầu đếm giây. Tất cả mọi người đều căng thẳng nhìn sĩ quan chỉ huy, hi vọng sĩ quan chỉ huy có thể đưa ra một chỉ thị chính xác. Sĩ quan chỉ huy nghiến răng, giọng hòa hoãn bất đắc dĩ nói: “Tránh đi!” Nghe thấy lời này, mọi người lập tức thở phào, lính điều khiển lập tức nhường đường bay tiến hành né tránh. 3000 chiến hạm bạch kình kia nhìn thấy cảnh này, lập tức tăng tốc.

Lúc bọn họ dừng lại, quân liên bang ngạc nhiên phát hiện, 3000 chiến hạm bạch kình này, lại cùng chen chúc cùng một con đường với những chiến hạm bên mình, còn những chiếc phi thuyền hào hoa kia, thì được vài chiếc chiến hạm bạch kình hộ tống đi vào đường bay này.

“Hỏng rồi! Sao ta lại quên những chiếc phi thuyền hào hoa kia? Bọn họ lại có thêm một nhóm con tin!” Sĩ quan ảo não gõ đầu mình.

Nhưng, sự ảo não của anh ta rất nhanh bị lính thông tin kia đuổi đi.

“Thưa sếp! Tôi ngăn cản được một đoạn thông tin công khai của những chiến hạm bạch kình kia phát ra!” Lính thông tin vui mừng hét lên.

“Nhanh phát ra!” Sĩ quan căng thẳng hét lên, cũng chả trách sao anh ta lại căng thẳng, đây là đã lâu như thế, đầu tiên nhận được thông tin công khai của đối phương.

Nhưng thông tin phát ra, sĩ quan chỉ huy và tất cả mọi người đều ngu người, bởi vì thông tin này lại là câu: “Nghênh đón chủ công!”

“Ơ, chuyện này là sao?” Sĩ quan chỉ huy không biết gì lầm bầm.

Một binh sĩ tự cho mình thông minh vội đáp: “Thưa sếp, bọn họ đang nghênh đón chủ công của bọn họ đến.”

“Lẽ nào ta không biết sao!” Sĩ quan chỉ huy liếc mắt nhìn binh sĩ kia lạnh lùng nói. Đợi binh sĩ kia hoảng sợ cúi đầu, hắn mới nhìn chiếc phi thuyền hào hoa kia với vẻ mặt kỳ lạ, trong lòng thầm than: “Thật là đáng chết, nếu như sớm một bước biết những chiếc phi thuyền hào hoa kia, chính là thủ lĩnh của thế lực của đối phương kia, ta nhất định sẽ ngăn cản bọn họ, như thế ít nhất có thể cứu sếp của mình ra được. Hài, đáng tiếc.”

Một nơi nào đó trên hành tinh thủ đô Vạn La liên bang, Trần Tinh nhìn hình ảnh Đường Long bị nhiều người vây quanh rời khỏi cảng vũ trụ, một hơi uống sạch ly rượu trong tay, đứng dậy chỉnh đốn y phục, nói với Lâm Nam bên cạnh: “Đi chuẩn bị đi, Đường Long đến rồi.”

Lâm Nam gật đầu, không nói gì lui xuống.

Lúc Đường Long nhìn thấy Đường Tinh và Tinh Linh, phát hiện sắc mặt bọn họ không tốt, cho rằng là vì trách mình sao lại chạy đến nơi này, liền định giải thích vài câu, tiếc là lời còn chưa nói ra, đã bị Tinh Linh nắm chặt tay, kéo vào một gian phòng của phủ tổng thống.

Con mèo đen nhỏ vốn định thừa cơ đi chơi, cũng bị Đường Tinh bắt lấy cái đuôi, mang vào trong phòng.

Đường Long đang giải thích với Đường Tinh sao mình lại chạy đến nơi này, đột nhiên phát hiện, cả căn phòng chỉ có Tinh Linh, Đường Tinh và con mèo đen nhỏ và mình, thậm chí ngay cả hai người Phượng Băng, Phượng Sương bệnh cạnh chưa từng rời khỏi mình cũng không bước vào, Đường Long ý thức được có chuyện lớn xảy ra, bất giác lập tức im bặt.” Bây giờ Vạn La liên bang rất có thể tồn tại 3 người máy còn cao cấp hơn cả chúng ta!” Đường Tinh nói, liền kể tỉ mỉ chuyện nhện máy kia ra.

Nghe thấy những chuyện này, Đường Long và con mèo đen nhỏ đều sững sờ, bọn họ không ngờ lại có người máy như thế tồn tại.

Con mèo đen nhỏ sau khi chần chừ, nhìn Đường Long, nó có chút nghi ngờ mấy người máy cao cấp kia, có phải có quan hệ với ba mẹ của Đường Long hay không. Đương nhiên, nghi ngờ này nó không nói ra, dù gì điều này cũng chỉ là sự suy đoán của nó mà thôi.

Đường Long vỗ đùi một cái thật mạnh, nói lớn: “Những thiết bị bay hình đĩa kia mà các chị nói, em cũng đã thấy qua, con mèo đen nhỏ, ngươi có lưu tư liệu lại không? Nếu như có, phát ra cho hai chị xem.” Con mèo đen nhỏ cũng nhớ đến thiết bị bay hình đĩa lúc Lam Mộng Vân bị bắt, bất giác đưa ra hình ảnh ảo.

Đường Tinh vừa nhìn, lập tức gật đầu nói: “Đúng, chính là loại đĩa bay này! Các người sao lại gặp được nó?”

Đường Long liền kể chuyện Lam Mộng Vân bị bắt cóc ra.

Tinh Linh có chút hiếu kỳ nói: “Đĩa bay này có thể xác định là của thế lực tinh hệ Hải tặc kia, nhưng bọn họ tại sao phải bắt cóc Lam Mộng Vân? Nghe nói, những người máy cao cấp này, có lẽ không hứng thú gì đối những thứ như tiền bạc.”

Đường Long suy nghĩ, đột nghiên sắc mặt thay đổi nói: “Em biết tại sao phải bắt cóc Lam Mộng Vân rồi! Chị không phải nói, thủ lĩnh tinh hệ Hải tặc, cần chiếm đoạt máy tính trí năng để tăng cường năng lực sao?”

“Lam Mộng Vân kia, bây giờ đang nghiên cứu phát minh ra một chương trình có thể khiến cho tất cả máy tính đều có trí năng!”

“Ah, bọn họ là vì chương trình kia!” Đường Tinh kinh ngạc nói.

Con mèo đen nhỏ thì nghi ngờ nói: “Không thể nào? Chương trình đó có tác dụng như thế sao? Nếu như 3 tên kia lợi hại hơn chúng ta, có lẽ có thể viết ra được chương trình đó, hà tất nhất định phải cần chương trình này?”

Đường Tinh bất đắc dĩ nói: “Không phải nói như thế, viết chương trình có thể sản sinh trí năng, đối với những người máy như chúng ta mà nói, chẳng khác nào để vào khu vực cấm của thiên thần, chúng ta cho dù cố gắng cả đời, cũng không thể viết ra được.

“Nhưng đối với con người mà nói, đây chỉ là một loại học thức mà thôi, chỉ cần có tài năng, bất cứ lúc nào cũng có thể viết ra được. Điều đó chứng minh tại sao bọn họ cần chương trình đó, chỉ cần thế lực Hải tặc có được chương trình đó, thế lực của bọn họ sẽ tăng lên nhanh chóng.”

Đườgn Long căng thẳng: “Mèo đen nhỏ, lập tức tra ra địa chỉ của Lam Mộng Vân, chúng ta phải phái người bảo vệ cô ấy, nhóm người đó không có được chương trình đó, sẽ không từ bỏ!”

Mèo đen nhỏ lập tức gật đầu, bắt đầu tìm kiếm địa chỉ của Lam Mộng Vân trên mạng.

Nhưng con mèo đen nhỏ lập tức buồn bã nói: “Đại ca, chúng ta trễ một bước rồi, nhà của Lam Mộng Vân đã biến thành đống đổ nát, thành viên gia tộc đều khí hóa chết sạch.” Nói rồi, đưa bài báo hành tinh kia ra.

Nhìn thấy tấm hình đống đổ nát trên báo kia, và dòng chữ trên đó, Đường Long đấm mạnh xuống bàn, không để ý cái bàn bị nứt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đáng chết! Ta sẽ không tha cho các ngươi! Mèo đen nhỏ, ngươi chú ý những người nào ở Vạn La liên bang có tiếp xúc với tinh hệ Hải tặc!”

Đường Long không biết vì sao, trong lòng dấy lên một cảm giác muốn tiêu diệt toàn bộ thế lực Hải tặc, và đám chó săn của bọn họ ở Vạn La liên bang.

Mèo đen nhỏ lập tức gật đầu, nó đương nhiên biết mình nên tìm kiếm từ phương diện nào. Còn về việc tại sao đoán được Vạn La liên bang có người có liên quan đến 3 thủ lĩnh kia? Rất đơn giản, nếu như không có quan hệ, bọn họ xa nhau như thế, sao lại có thể biết được có người viết chương trình máy tính trí năng chứ? Hơn nữa, đám chó săn này nhất định rất quen thuộc với Lam Mộng Vân, bởi vì Lam Mộng Vân không thể không kiêng dè tuyên dương mình viết chương trình này.

Mặc dù bây giờ vũ trụ rất loạn, bất luận chuyện người máy xuất hiện, nhưng dù gì mọi người đối với chuyện máy tính trí năng vẫn còn có thái độ cảnh giác.

Nhìn thấy vẻ mặt của Đường Long kích động như thế, Đường Tinh và Tinh Linh bất giác thông qua sóng điện, lén hỏi mèo đen nhỏ, khi biết được Lam Mộng Vân không chỉ là học tỷ của Đường Long đơn giản như thế, cũng thở dài lặng lẽ nhìn Đường Long.

Đợi Đường Long bình tĩnh lại, Tinh Linh có chút lo lắng nói: “Không biết chương trình đó đã hoàn thành được bao nhiêu? Bọn họ nếu như chế tạo ra một lượng lớn người máy trí năng, chúng ta e rằng không phải là đối thủ của bọn họ.”

Mèo đen nhỏ cười nói: “Yên tâm đi, chị cả, chị hai không phải nói 3 thủ lĩnh kia là chiếm đoạt chương trình trí năng, để tăng thực lực của mình sao? Chúng ta sẽ không đối mặt với vô số người máy trí năng.



“Hơn nữa, Lam Mộng Vân biểu thị phải qua một khoảng thời gian nữa mới có thể hoàn thành chương trình đó, bây giờ chương trình đó chắc chắn chưa hoàn thành, cho dù 3 thủ lĩnh kia có được chương trình đó, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể gia tăng được nhiều người máy trí năng.”

Tinh Linh nhìn Đường Long hỏi: “Đường Long, bây giờ phải làm sao? Mặc bọn họ phát triển sao?” “Em mặc dù không biết bọn họ rốt cuộc có mục đích gì, nhưng bất luận như thế nào, bọn họ nhất định sẽ xung đột với mục tiêu của chúng ta, cho nên đưa bọn họ vào trong mục tiêu đối địch!” Hai mắt Đường Long lóe lên tia lạnh nói.

“Không sai, bất luận bọn họ có mục đích gì, chắc chắn sẽ cản trở đại nghiệp thống nhất của chúng ta. Nhưng chúng ta phái gián điệp đi như thế nào? Nếu là người máy, có thể chắc chắn một đi không trở về, nếu là con người, thì không thể nào đi vào thế lực toàn bộ đều là người máy.” Đường Long chau mày nói.

Đường Long gật đầu, thở dài nói: “Xem ra, chúng ta chỉ có thể sử dụng vũ lực tiêu diệt bọn họ.”

“Sử dụng vũ lực? Hiện giờ chúng ta binh lực rất ít, chỉ có 3000 chiến hạm bạch kình này, hơn nữa cách tinh hệ Hải tặc quá xa, chúng ta làm sao tiêu diệt bọn chúng?” Tinh Linh hỏi.

Mèo đen nhỏ trèo lên vai Đường Long nói: “Lẽ nào các người quên? Bọn họ toàn bộ là người máy hợp thành, chỉ cần chúng ta thâm nhập vào trong hệ thống máy tính của bọn họ, dựa vào năng lực của 3 người chúng ta, có thể trong nháy mắt làm tan rã toàn bộ sức mạnh của bọn chúng! Chiêu này thế nào?” Nói rồi, đắc ý nhìn mọi người.

Không đợi Đường Tinh và Tinh Linh bày tỏ thái độ, Đường Long vội lắc đầu nói: “Không được! Bọn họ có thể chiếm đoạt chương trình máy tính trí năng, ai dám bảo đảm các người sẽ không bị hắn thôn tính? Nghe lời ta, các người ai cũng không được phép thâm nhập vào chỗ bọn chúng!” Nói rồi, Đường Long nhìn chằm chằm 3 người bên cạnh. Đường Long căng thẳng như thế, chủ yếu là vì lúc con mèo đen nhỏ lần trước để nghị tiếp tục làm gián điệp, mà sinh ra cảm giác bất an, bây giờ biết loại cảm giác bất an này vì sao mà có, hắn đương nhiên không đồng ý để bọn người Đường Tinh thâm nhập vào tinh hệ Hải tặc.

Nhìn thấy ánh mắt bá đạo của Đường Long như thế, Đường Tinh cảm giác tốc độ vận chuyển chương trình của mình tăng lên gấp mấy lần, còn Tinh Linh thì cảm thấy nhịp tim của mình nhanh hơn, mặc dù hai người cảm giác khác nhau, nhưng đều không hẹn mà cùng gật đầu.

Chỉ có con mèo đen nhỏ không hài lòng lầm bầm, mãi cho đến khi bị Đường Long nắm tai nhìn nó, nó mới bất mãn gật đầu, biểu thị mình sẽ không thâm nhập tinh hệ Hải tặc.

Đường Tinh chuyển đề tài nói: “Nhiệm vụ trước mắt của chúng ta, là mở rộng thế lực của chúng ta ở Vạn La liên bang, tôi cho rằng, chúng ta phải sử dụng những binh lính liên bang kia, như thế chúng ta mới có thể đứng yên ổn ở nơi này.

“Đúng rồi, không phải chúng ta bắt được một số nghị viên sao, chúng ta có thể để bọn họ giao quyền cho chúng ta tiêu diệt quân phiệt khác ở Vạn La liên bang, đợi thế lực của chúng ta lớn mạnh, thì có thể vứt bỏ quốc hội.” Đường Long nghe thấy bất giác cười: “Thì ra chị sớm đã có quyết định rồi, em còn lấy làm lạ sao chị bắt nhiều nghị viên như thế để làm gì.”

Lúc Đường Tinh vừa định nói gì, đột nhiên giống như lắng nghe gì đó bất động, một lúc sau, cô ấy mới nói với Đường Long: “Bên ngoài Phương Sương truyền lời nói, có một người đàn ông trung niên tên Trần Tinh, tự xưng là tổng thống Vạn La liên bang, biểu thị muốn gặp mặt nói chuyện với em.”

“Trần Tinh? Ông ta không phải đã bỏ chạy từ sớm rồi sao? Sao bây giờ lại chạy đến gặp ta?” Đường Long lầm bầm nói. Nhìn thấy mọi người đều đang nhìn mình, Đường Long bất giác đơn giản giới thiệu Trần Tinh: “Ông ta vốn là bộ trưởng bộ quốc phòng Vạn La liên bang, sau này không biết làm sao, leo lên làm tổng thống liên bang, người này rất gian xảo.”

Theo lời Đường Long nói, con mèo đen nhỏ từ máy chủ Tinh Linh đưa ra tư liệu nói: “Ừ, nhìn ra được. Tên này xuất thân từ bộ tình báo, đi vào chính giới nhiều năm như thế, hoàn toàn không gặp bất cứ sự tổn hại nào, bất luận tình huống gì, ông ta cũng có thể ổn định thăng chức. “Ông ta rất tinh ranh, lúc Vạn La liên bang hỗn loạn, mất tích không tăm hơi, mãi cho đến bây giờ mới xuất hiện. Nhưng cũng không biết những nghị viên kia làm gì, ông ta tự ý rời chức vị lâu như thế, lại công có cách chức tổng thống của ông ta, khiến cho trên pháp luật mà nói, ông ta vẫn là tổng thống Vạn La liên bang.”

Đường Tinh cười nói với Đường long: “Em có gặp hắn không? Đây là cơ hội tốt đó,” Đường Long cũng cười nói: “Đúng vậy, nếu pháp luật vẫn thừa nhận ông ta là tổng thống Vạn La liên bang, vậy thì danh phận lớn như thế không lợi dụng, thì thật lãng phí.”

Đường Tinh đứng lên nói: “Vậy được, em và chị đi sang phòng kế bên, mèo đen nhỏ ngươi ở lại cùng em tiếp kiến tổng thống liên bang này vậy.” Nói rồi kéo Tinh Linh rời khỏi.

Trần Tinh dẫn theo Lâm Nam và vài vệ sĩ áo đen, nhìn xung quanh, bất giác thở dài, nơi hắn đứng chờ chính là phòng tiếp khách của phủ tổng thống, trước đây đều là người khác đứng ở đây chờ mình tiếp kiến, bây giờ lại đến lượt mình ở đây chờ người khác tiếp kiến, thật là thế sự vô thường. Lúc Trần Tinh đang cảm thán, cửa lớn mở ra, một cô gái rất xinh đẹp đi đến nói: “Chủ công nhà ta đã đồng ý gặp ông, hãy đi theo tôi.”

Nghe thấy lời này, trong lòng Trần Tinh không thoải mái, nhưng ông ta vẫn nhẫn nhịn, vẻ mặt tươi cười đứng lên.

Còn Lâm Nam thì ghé vào bên tai Trần Tinh nói: “Cô ấy là một trong hai tỳ nữ cận thân của Đường Long, tên gọi Phượng Sương, nghe nói cho dù Đường Long đi vệ sinh, cô ấy và một tỳ nữ khác tên Phượng Băng, cũng không rời Đường Long một bước.”

Những tư liệu này đều nghe ngóng được từ chỗ Lưu Tư Hạo, vì thế, Lưu Tư Hạo lại kiếm được một khoản tiền.

Trần Tinh nhíu mày, trong lòng nghĩ: “Tỳ nữ? Hừ hừ, tình báo của Lâm Nam không đúng, lẽ nào không nhìn ra cô gái này xuất thân quân nhân sao?”

Đương nhiên ông ta không nhắc nhở Lâm Nam, dù gì Lâm Nam là người đại diện của những tập đoàn tài chính Vạn La liên bang mình hợp tác kia, nói đến cùng, mình và hắn cũng là đối thủ cạnh tranh.

Trần Tinh đi theo Phương Sương, đối với phủ tổng thống rất quen thuộc, ông ta rất nhanh hiểu được Đường Long chuẩn bị tiếp kiến mình ở nơi nào.

Trần Tinh biết địa điểm, trong lòng cảm thấy không thoải mái, lẽ nào thân phận của mình, không đáng để Đường Long tiếp kiến mình ở phòng khách chính sao? Tiếp kiến mình ở phòng khách thứ sao!

Lúc cách cửa phòng khách thứ vài mét, mặt của Trần tinh thì không có gì, nhưng vệ sĩ của ông ta bắt đầu mất kiên nhẫn, bởi vì bọn họ chỉ trong một đoạn mấy chục mét, lại bị kiểm tra 5 lần! Hơn nữa cuối cùng là kiểm tra lục soát người!

Bọn họ định phản kháng, nhưng cảnh vệ chỉ nắm cổ tay của bọn họ, để bọn họ không động đậy được, biết những cảnh vệ này là người mình không thể nào trêu chọc được, đành nhẫn nhịn nén giận.

Trần Tinh và Lâm Nam đi vào phòng khách thứ, phát hiện một chàng trai trẻ dáng vẻ phong độ, thần thái trầm ổn, đang vừa vuốt ve con mèo đen nhỏ trên đùi, vừa lạnh lùng nhìn mình. Phượng Sương dẫn đường, và một cô gái cũng xinh đẹp, lặng lẽ đứng đằng sau chàgn trai trẻ này.

Trần Tinh mặc dù phát hiện dáng vẻ người trước mặt và trên tư liệu không giống, nhưng ông ta có thể xác định người trước mặt này chính là Đường Long.

Đối với Đường Long vốn là quân nhân Vạn La liên bang này, nhìn thấy tổng thống liên bang này của mình, lại không đứng dậy kính chào, Trần Tinh trong lòng mặc dù không vui, nhưng vẫn nhẫn nhịn.

Còn Lâm Nam thì không có khí độ tốt như thế, ra vào thủ phủ thế lực các nơi được đối xử trọng hậu, lên tiếng chế nhạo nói: “Các hạ Đường Long thật sợ chết, đoạn đường chỉ mấy chục mét, đã sắp xếp 5 điểm cảnh vệ.”

Nghe thấy lời này, Trần Tinh bất giác nheo mắt liếc nhìn Lâm Nam, ông ta rất lấy làm lạ người lúc nào cũng rất ổn trọng này, sao lại nói ra những lời đường đột như thế, lẽ nào ông ta có ý đồ khác?

Nghĩ đến đây, Trần Tinh không lên tiếng ngăn cản, mà lặng lẽ quan sát.

Đường Long mỉm cười, nhún vai nói: “Không còn cách nào khác, đây chính là cái giá mà người đứng đầu phải trả.”

“Ồ? Tôi từng viếng thăm hoàng đế của Đế quốc Ám Dạ, hoàng đế của Đế quốc Ám Dạ cũng không có nhiều thủ tục kiểm tra như thế này giống các hạ.” Lâm Nam cười nói.

“Khà khà, người ta là đại đế nước lớn thứ hai vũ trụ, đương nhiên có phong phạm của đại đế, tôi làm sao có thể so sánh với ông ta được cơ chứ.” Đường Long cười nói, không thèm nhiều lời với Lâm Nam, nhìn Trần Tinh hỏi: “Ngài Trần, không biết đến tìm tôi, có chuyện gì sao?”

Trần Tinh chay mày, trong lòng lầm bầm: “Gọi ta là ngài Trần? Lẽ nào cái tên này không thừa nhận thân phận tổng thống của ta?” Nhưng sắc mặt vẫn tươi cười nói: “Tôi muốn hỏi các hạ một câu.”

“Hỏi tôi một câu?”

Đường Long ngây người, hắn thật không ngờ, không ngờ rằng Trần Tinh lại mở đầu như thế. Mãi cho đến khi Trần Tinh đến tìm mình, thì đoán được Trần Tinh bắt đầu không muốn làm người ngoài cuộc, biết ông ta đến tìm mình kết liên minh, mặc dù mình vốn muốn mượn danh phận của Trần Tinh, nhưng vì lợi ích của mình, vẫn muốn xem xem Trần Tinh ra quân bài gì trước.

Thả rồi, Đường Long đưa tay ra hiệu mời ngồi, sau đó không lên tiếng.

Sau khi Trần Tinh ngồi xuống, ngập ngừng một lúc mới nói: “Không biết các hạ có thừa nhận mình là người Vạn La liên bang hay không?”

Đường Long không thừa nhận có phải không, chỉ nói ra câu: “Tôi sinh ra lớn lên ở Vạn La liên bang.”

Trần Tinh mặc dù nghe ra sự kỳ lạ trong câu nói này của Đường Long, nhưng vẫn tiếp tục nói: “Nếu như các hạ đã là người của Vạn La liên bang, hơn nữa các hạ còn là quân nhân Vạn La liên bang, vậy các hạ có đồng ý khôi phục sự huy hoàng ngày trước của Vạn La liên bang không?”

Đường long có chút chán ghét cách nói chuyện giấu đầu lòi đuôi này, chau mày, nói: “Nói thật, ông chuẩn bị muốn tôi làm như thế nào? Còn nữa, sau khi thống nhất liên bang, tôi có được lợi ích gì?” Trần Tinh nghe thấy lời này bất giác ngây người, hắn vẫn còn 1 đống lời chưa nói với Đường Long, sao mới đó đã đi vào chủ đề rồi?

Lâm Nam mãi đứng đó không lên tiếng, lập tức vội vã nói: “Ngươi còn muốn lợi ích? Cũng không nghĩ binh lực trong tay ngươi, không phải vì ngươi bắt những nghị viên kia, e rằng bây giờ sớm đã bị đuổi ra khỏi nơi này rồi, làm gì đến lượt ngươi đề xuất yêu cầu! Tiên sinh nhà ta là tổng thống Vạn La liên bang, chỉ cần kêu lên một tiếng, một đống người theo sau, cần gì cần sự giúp đỡ của ngươi!” ikienthuc.org

Trần Tinh lần nữa liếc nhìn Lâm Nam, trong lòng lầm bầm: ‘Chuyện này là sao? Biểu hiện bây giờ của Lâm Nam, dường như là kẻ bụi đời không có bản lĩnh gì, chỉ biết cậy thế hiếp người.

“Tại sao ông ta phải làm như thế? Ẩn giấu năng lực của ông ta? Ta rất hiểu ông ta là người như thế nào, có cần … Ah, đúng rồi, ông ta muốn khiến Đường Long cho rằng ông ta là một người không quan trọng, nhưng tại sao phải làm như thế?”

Trần Tinh suy nghĩ, không cách nào nghĩ ra được nguyên nhân Lâm Nam hành động như thế, ông ta đành giả bộ trách mắng: “Câm miệng, nơi này đâu đến lượt ngươi nói!”

Lâm Nam nghe thấy lời này, cũng rất phối hợp cúi đầu không lên tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Binh Truyền Kỳ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook