Tiêu Chuẩn Pháo Hôi Nghịch Tập
Chương 45
Chử Trì
06/04/2021
Tần Văn Chiếu có ý lôi kéo, chỉ là lúc này, người bị dao động cũng không nhiều, A Thành đầy mặt kinh ngạc: “Tôi đời này còn chưa từng yêu đương đâu á, anh nói tang thi vừa rồi là người yêu tôi, tôi đây cũng muốn hỏi chúng ta quen lâu chưa, anh thế mà biết người yêu tôi trông thế nào?”
A Thành một bước cũng không nhường, Tần Văn Chiếu cũng phát hiện hắn ta thật sự không gặm nổi A Thành khối xương cứng này, vì thế lại nói: “Thẩm Hàm, tôi với tiểu Mỹ đối đãi với cậu không tệ đi, mới mạt thế hai chúng tôi mang theo cậu, thậm chí còn cung cấp đồ ăn cho cậu với ba cậu, thế mà lúc này cậu lại cắm đao sau lưng, này tính là đàn ông hả?”
Thẩm Hàm buông tay, cười nói: “Tôi cảm ơn anh.”
Thẩm Hàm nói trắng ra, Tần Văn Chiếu bị nghẹn, nhưng hai bên đều không có chứng cứ, người khác cũng không thể phán đoán, vì thế Tôn Dương đi ra nói: “Được rồi được rồi, đừng náo, phụ cận hình như có không nhiều tang thi, mau để đồ lên xe, chúng ta trở về, chậm thì không tốt.”
Tôn Dương nói xong, tất cả mọi người đều đồng ý, bởi vì bọn họ cũng không muốn lại nghe Tần Văn Chiếu A Thành cãi tiếp, với lại nơi này có nhiều đồ ăn như vậy, bọn họ cũng ngo ngoe rục rịch.
Kỳ thật Tần Văn Chiếu cũng chờ lời này, bởi vì tranh cãi nữa, hắn ta tuyệt đối không chiếm ưu thế, biện pháp giải quyết tốt nhất chính là về căn cứ trước, sau đó lại giải quyết hai người kia.
Sau khi quyết định, đoàn người bắt đầu nhét đồ vào xe, vô luận quá hạn hay không, chỉ cần còn có thể ăn liền nhét vào xe.
Trí tuệ mọi người không giới hạn, đồ vật hỏng rồi cũng có thể chế thành đồ mới, tỷ như lúc đậu hủ thúi xuất hiện, nói không chừng về sau còn sẽ xuất hiện càng nhiều loại thực phẩm, Thẩm Hàm nghĩ.
Bốn chiếc xe tràn đầy, phần lớn người đều thực hưng phấn, loại hưng phấn có thể ăn no thậm chí hoà tan chuyện Tần Văn Chiếu hãm hại đồng đội.
Chờ tới căn cứ, nhóm lãnh đạo nhìn 4 xe tràn đầy thức ăn, vung tay lên, tặng mỗi người một cái huy hiệu, đồng thời mấy người bọn họ có thể phân thêm đồ gấp 5 so với người bình thường.
A Thành muốn khiếu nại Tần Văn Chiếu với cao tầng, kết quả cao tầng biết Tần Văn Chiếu muốn đi trung tâm bán sỉ thực phẩm phụ cũng không tức giận, ngược lại cảm thấy Tần Văn Chiếu có thiên phú lãnh đạo.
Lúc A Thành về có chút uể oải, bởi vì cậu ta phát hiện mạt thế năm 4, mạng người không bằng đồ ăn cùng lợi ích thực tế.
Ba ngày sau, Tần Văn Chiếu thăng chức, thành công tiến vào cục quản lý dị năng giả, mà hắn ta thăng chức cũng tạo thành lời đồn đãi bốn phía.
Người đều như thế, thực quan tâm bát quái về người trên, thêm chút dấm, mâm bát quái thành bữa tiệc lớn.
Tần Văn Chiếu thăng chức, thanh danh lại xú, đối với cái này Thẩm Hàm chỉ có thể đưa bốn chữ: Thích nghe ngóng.
Tần Văn Chiếu cũng không nghĩ tới mình sẽ thăng chức, hắn ta cho rằng muốn đi vào cao tầng còn phải hai năm nữa, không nghĩ tới hiện tại liền hoàn thành, tâm tình hắn ta không tồi.
Những đồn đãi vớ vẩn tự nhiên sẽ không xuất hiện trong tai Tần Văn Chiếu, cho nên hắn ta qua không tồi, chỉ ngẫu nhiên nhớ tới A Thành cùng Thẩm Hàm đều sẽ buồn bực thời gian rất lâu.
Loại buồn bực này tạo thành bất an từng ngày khuếch đại, mười ngày sau, Tần Văn Chiếu chịu không nổi, hắn ta không thể lại như vậy, hai người kia hắn ta nhất định phải giết, nếu không hắn ta không ngủ nổi.
Tần Văn Chiếu nghĩ nghĩ, vì thế quyết định vẫn ra tay lúc làm nhiệm vụ, bất quá lúc này hắn ta lại tìm mấy người giúp đỡ, tuyệt đối không thể lại ra ngoài ý muốn.
Chuyện A Thành lần trước, Tần Văn Chiếu không thể giẫm lên vết xe đổ.
Bởi vì hiện tại đang ở cục dị năng, cho nên đối với các loại nhiệm vụ đều hiểu biết, Tần Văn Chiếu nhận một nhiệm vụ đi kho hàng vũ khí.
Nhiệm vụ này cấp S, nhiệm vụ cấp S có thể chọn mấy đội ngũ cùng đi, để ngừa vạn nhất.
Kỳ thật chung quy vẫn là vũ khí so với đơn đả độc đấu lợi hại hơn, dù có kỹ năng thì cũng chỉ đánh được thêm vài người, vũ khí thì khác, nếu xuất hiện tang thi vây thành với quy mô lớn, vũ khí là trang bị không thể thiếu.
Nhiệm vụ này lãnh đạo căn cứ cũng thập phần coi trọng, vì thế Tần Văn Chiếu lấy chức vị tối cao dẫn hơn ba mươi người, chuẩn bị đi hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Hơn ba mươi người này, trong đó có bảy người trung với Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ, nhưng trước kia Tần Văn Chiếu an bài họ ở tiểu đội khác, để thu tin tức, đồng thời âm thầm tạo thế, duy trì mình.
Ngay từ đầu chiêu này dùng được, Tần Văn Chiếu giờ cũng lãnh đạo mười mấy tiểu đội, Tần Văn Chiếu cũng phát hiện kỳ thật hắn ta không cần làm như vậy, hắn ta càng cần những người này ở bên duy trì.
Nghĩ vậy Tần Văn Chiếu định hoàn thành nhiệm vụ xong liền tổ lại tiểu đội, tuy có chút phiền toái, nhưng Tần Văn Chiếu thấy đáng giá.
Hiện tại, Tần Văn Chiếu ngồi trên xe việt dã, bên cạnh là Lam Gia Mỹ, xếp sau là hai tâm phúc, hắn ta rất an tâm.
Trừ bỏ cái này, hai xe tải đăng sau còn có 5 người trunh với hắn ta, hắn ta hoàn toàn không cần lo lắng sẽ xuất hiện chuyện như của A Thành.
Nhiệm vụ lần này A Thành cũng tới, bởi vì Tần Văn Chiếu xếp lại đội, A Thành đến đội Thẩm Hàm, mục đích là xử cậu ta cùng Thẩm Hàm cùng luôn khi mà làm nhiệm vụ.
Tin tưởng mười phần, Tần Văn Chiếu nghĩ thầm lần này nhất định sẽ không lại ra ngoài ý muốn, A Thành cùng Thẩm Hàm phải chết.
Thẩm Hàm Kiều Quý Dương hai người ngồi xe tải lớn cuối cùng, Thẩm Hàm lái xe, Kiều Quý Dương ngồi ghế phụ, Thẩm Hàm nói: “Quý Dương, chờ một lát vẫn như lần trước, em không cần quá sốt ruột, tang thi cũng khiến bọn họ ngốc, Tần Văn Chiếu hẳn sẽ đối phó anh, cho nên anh sẽ nhân cơ hội đối phó hắn.”
“Vâng, em biết, nhưng em không muốn tách khỏi anh, em sợ anh bị thương.” Kiều Quý Dương nói.
Thẩm Hàm nghiêng đầu nhìn Kiều Quý Dương, không nói gì, nhóc con mày hiện tại càng ngày càng biểu hiện rõ ràng, mấu chốt Thẩm Hàm cũng không có tình cảm gì khác, nếu cùng nhóc con, Thẩm Hàm thấy có loại cảm giác loạn luân.
Kiều Quý Dương lại nói: “Thẩm ca, chúng ta về sau vẫn đi ẩn cư nhé?”
Kiều Quý Dương thật sự thích loại cảm giác toàn bộ thế giới chỉ còn lại hai người, cậu thật cẩn thận hỏi Thẩm Hàm, nhưng Thẩm Hàm trầm mặc.
Tuy Thẩm Hàm từ trước đến nay đều trầm mặc, nhưng lúc này Kiều Quý Dương lại cảm thấy có vài phần cự tuyệt, trong lòng vắng vẻ.
Nhìn Thẩm Hàm nghiêm túc lái xe, Kiều Quý Dương không thể buông, cậu muốn ở bên Thẩm Hàm, nếu có người cùng đoạt, cậu chết cũng sẽ không nhượng bộ.
Hồi lâu sau, Thẩm Hàm bỗng thở dài một hơi, nói: “Quý Dương, chờ em thấy nhiều gặp nhiều, nói không chừng suy nghĩ của em sẽ thay đổi.”
“Sẽ không.” Kiều Quý Dương trả lời thanh âm thực nhẹ, nhưng ngữ khí lại thập phần kiên định, năm nay cậu 17, không phải 7 tuổi, cậu xác định là không đổi, cậu khẳng định.
Thẩm Hàm cũng không đáp, hắn nghiêm túc lái xe, ở bên trong xe không khí có chút trầm trọng.
Nhưng qua một đoạn thời gian, Kiều Quý Dương hiểu rõ, bởi vì cậu vẫn luôn biết Thẩm Hàm xem mình như con mà nuôi, giờ con thành tình nhân, khẳng định cần thời gian, Kiều Quý Dương tin tưởng, chậm rãi là được.
Xe đi gần 2 tiếng rưỡi bọn họ mới đến thành phố Y có kho vũ khí, khu này tang thi đều rất lợi hại, nguyên nhân lợi hại đại khái vì trước khi tang thi hoá họ là quân nhân, tang thi hóa xong năng lực mạnh hơn.
Thẩm Hàm nhìn, hắn nhớ một đời trước hình như có hai tang thi vương ban đầu là quân nhân, hai quân nhân này là hai tang thi vương không đi vây thành lần cuối.
Thẩm Hàm đối với quân nhân vẫn luôn có loại hảo cảm không nói được, cho nên hắn quay đầu nói với Kiều Quý Dương nói: “Bên trong ước chừng có bao nhiêu tang thi, lợi hại nhất tới trình độ nào?”
Kiều Quý Dương tìm hiểu một chút, bỗng nhiên có điểm ngơ ngẩn, ý thức của cậu bị một tang thi khác chặn đứng, tang thi kia còn có ý muốn khống chế Kiều Quý Dương, Kiều Quý Dương nhanh chóng thu hồi ý thức.
“Làm sao vậy Quý Dương, sắc mặt em không tốt.” Thẩm Hàm ở lúc ý thức Kiều Quý Dương bị chặn phát hiện manh mối, may mắn Kiều Quý Dương lập tức tỉnh táo lại.
Tim Kiều Quý Dương đập gia tốc, máu lưu động so với bình thường nhanh hơn rất nhiều, cậu hít sâu vài cái, cưỡng chế mình trấn tĩnh.
“Thẩm ca, nơi này có một tang thi gần cấp 7, là tang thi vương, không lợi hại bằng em, nhưng là hắn là tang thi hệ tinh thần, cho nên vừa rồi thiếu chút nữa hắn khống chế em.”
Thẩm Hàm nhẹ vỗ vỗ đầu gối Kiều Quý Dương, trấn an: “Vậy quên đi, tang thi hệ tinh thần vốn dễ khống chế tang thi thi, chúng ta theo vào, không cần sợ, tang thi hệ tinh thần hẳn chiến lực thực bình thường.”
“Vâng.”
Kiều Quý Dương lại hít sâu vài lần, lúc này mới thật sự bình tĩnh trở lại, cậu phải bình tĩnh, tuyệt đối không thể bị khống chế, tuyệt đối không thể biến thành tang thi.
“Xuống xe, xuống xe.” Tôn Dương lại đây gõ gõ cửa xe, kêu hai người xuống xe.
Thẩm Hàm cùng Kiều Quý Dương xuống xe, chỉ là vừa xuống xe, trong đầu Kiều Quý Dương lại vang lên một thanh âm, thanh âm phi thường rõ ràng cường đại, Kiều Quý Dương không có bản năng thần phục, bởi vì tang thi kia cấp thấp hơn, dựa theo Thẩm Hàm dạy, Kiều Quý Dương chuẩn bị mạnh mẽ áp chế một tang thi.
Nhưng lúc Kiều Quý Dương chuẩn bị áp chế, một tang thi khác lộ ra tư thái thần phục tư thái, đại khái là biết mình không phải đối thủ của Kiều Quý Dương, cho nên lựa chọn quy phục Kiều Quý Dương.
Quan sát toàn bộ khu vực, đồng thời tuyên thệ mình là chủ nhân, Kiều Quý Dương nhỏ giọng nói bên tai Thẩm Hàm: “Tang thi bên trong bắt đầu hình thành ý thức, chúng ta phải nghĩ biện pháp mới được, bọn họ sẽ không ăn thịt người.”
Thẩm Hàm gật gật đầu nói: “Em để họ lui chưa?”
“Lui không được, bọn họ ở tầng hầm ngầm, khóa, chính bọn họ không ra được, bốn năm bọn họ luôn không ra ngoài.”
Thẩm Hàm nghĩ nghĩ, chuẩn bị đến lúc đó giúp bọn họ mở tầng hầm ngầm, sau đó thả bọn họ ra ngoài, lúc này Tần Văn Chiếu nói: “Thẩm Hàm, A Thành, hai người cùng chúng tôi một đội đi.”
Thẩm Hàm cười, cơ hội tới, hắn báo thù mới được, còn cái khác tính sau.
A Thành một bước cũng không nhường, Tần Văn Chiếu cũng phát hiện hắn ta thật sự không gặm nổi A Thành khối xương cứng này, vì thế lại nói: “Thẩm Hàm, tôi với tiểu Mỹ đối đãi với cậu không tệ đi, mới mạt thế hai chúng tôi mang theo cậu, thậm chí còn cung cấp đồ ăn cho cậu với ba cậu, thế mà lúc này cậu lại cắm đao sau lưng, này tính là đàn ông hả?”
Thẩm Hàm buông tay, cười nói: “Tôi cảm ơn anh.”
Thẩm Hàm nói trắng ra, Tần Văn Chiếu bị nghẹn, nhưng hai bên đều không có chứng cứ, người khác cũng không thể phán đoán, vì thế Tôn Dương đi ra nói: “Được rồi được rồi, đừng náo, phụ cận hình như có không nhiều tang thi, mau để đồ lên xe, chúng ta trở về, chậm thì không tốt.”
Tôn Dương nói xong, tất cả mọi người đều đồng ý, bởi vì bọn họ cũng không muốn lại nghe Tần Văn Chiếu A Thành cãi tiếp, với lại nơi này có nhiều đồ ăn như vậy, bọn họ cũng ngo ngoe rục rịch.
Kỳ thật Tần Văn Chiếu cũng chờ lời này, bởi vì tranh cãi nữa, hắn ta tuyệt đối không chiếm ưu thế, biện pháp giải quyết tốt nhất chính là về căn cứ trước, sau đó lại giải quyết hai người kia.
Sau khi quyết định, đoàn người bắt đầu nhét đồ vào xe, vô luận quá hạn hay không, chỉ cần còn có thể ăn liền nhét vào xe.
Trí tuệ mọi người không giới hạn, đồ vật hỏng rồi cũng có thể chế thành đồ mới, tỷ như lúc đậu hủ thúi xuất hiện, nói không chừng về sau còn sẽ xuất hiện càng nhiều loại thực phẩm, Thẩm Hàm nghĩ.
Bốn chiếc xe tràn đầy, phần lớn người đều thực hưng phấn, loại hưng phấn có thể ăn no thậm chí hoà tan chuyện Tần Văn Chiếu hãm hại đồng đội.
Chờ tới căn cứ, nhóm lãnh đạo nhìn 4 xe tràn đầy thức ăn, vung tay lên, tặng mỗi người một cái huy hiệu, đồng thời mấy người bọn họ có thể phân thêm đồ gấp 5 so với người bình thường.
A Thành muốn khiếu nại Tần Văn Chiếu với cao tầng, kết quả cao tầng biết Tần Văn Chiếu muốn đi trung tâm bán sỉ thực phẩm phụ cũng không tức giận, ngược lại cảm thấy Tần Văn Chiếu có thiên phú lãnh đạo.
Lúc A Thành về có chút uể oải, bởi vì cậu ta phát hiện mạt thế năm 4, mạng người không bằng đồ ăn cùng lợi ích thực tế.
Ba ngày sau, Tần Văn Chiếu thăng chức, thành công tiến vào cục quản lý dị năng giả, mà hắn ta thăng chức cũng tạo thành lời đồn đãi bốn phía.
Người đều như thế, thực quan tâm bát quái về người trên, thêm chút dấm, mâm bát quái thành bữa tiệc lớn.
Tần Văn Chiếu thăng chức, thanh danh lại xú, đối với cái này Thẩm Hàm chỉ có thể đưa bốn chữ: Thích nghe ngóng.
Tần Văn Chiếu cũng không nghĩ tới mình sẽ thăng chức, hắn ta cho rằng muốn đi vào cao tầng còn phải hai năm nữa, không nghĩ tới hiện tại liền hoàn thành, tâm tình hắn ta không tồi.
Những đồn đãi vớ vẩn tự nhiên sẽ không xuất hiện trong tai Tần Văn Chiếu, cho nên hắn ta qua không tồi, chỉ ngẫu nhiên nhớ tới A Thành cùng Thẩm Hàm đều sẽ buồn bực thời gian rất lâu.
Loại buồn bực này tạo thành bất an từng ngày khuếch đại, mười ngày sau, Tần Văn Chiếu chịu không nổi, hắn ta không thể lại như vậy, hai người kia hắn ta nhất định phải giết, nếu không hắn ta không ngủ nổi.
Tần Văn Chiếu nghĩ nghĩ, vì thế quyết định vẫn ra tay lúc làm nhiệm vụ, bất quá lúc này hắn ta lại tìm mấy người giúp đỡ, tuyệt đối không thể lại ra ngoài ý muốn.
Chuyện A Thành lần trước, Tần Văn Chiếu không thể giẫm lên vết xe đổ.
Bởi vì hiện tại đang ở cục dị năng, cho nên đối với các loại nhiệm vụ đều hiểu biết, Tần Văn Chiếu nhận một nhiệm vụ đi kho hàng vũ khí.
Nhiệm vụ này cấp S, nhiệm vụ cấp S có thể chọn mấy đội ngũ cùng đi, để ngừa vạn nhất.
Kỳ thật chung quy vẫn là vũ khí so với đơn đả độc đấu lợi hại hơn, dù có kỹ năng thì cũng chỉ đánh được thêm vài người, vũ khí thì khác, nếu xuất hiện tang thi vây thành với quy mô lớn, vũ khí là trang bị không thể thiếu.
Nhiệm vụ này lãnh đạo căn cứ cũng thập phần coi trọng, vì thế Tần Văn Chiếu lấy chức vị tối cao dẫn hơn ba mươi người, chuẩn bị đi hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Hơn ba mươi người này, trong đó có bảy người trung với Tần Văn Chiếu cùng Lam Gia Mỹ, nhưng trước kia Tần Văn Chiếu an bài họ ở tiểu đội khác, để thu tin tức, đồng thời âm thầm tạo thế, duy trì mình.
Ngay từ đầu chiêu này dùng được, Tần Văn Chiếu giờ cũng lãnh đạo mười mấy tiểu đội, Tần Văn Chiếu cũng phát hiện kỳ thật hắn ta không cần làm như vậy, hắn ta càng cần những người này ở bên duy trì.
Nghĩ vậy Tần Văn Chiếu định hoàn thành nhiệm vụ xong liền tổ lại tiểu đội, tuy có chút phiền toái, nhưng Tần Văn Chiếu thấy đáng giá.
Hiện tại, Tần Văn Chiếu ngồi trên xe việt dã, bên cạnh là Lam Gia Mỹ, xếp sau là hai tâm phúc, hắn ta rất an tâm.
Trừ bỏ cái này, hai xe tải đăng sau còn có 5 người trunh với hắn ta, hắn ta hoàn toàn không cần lo lắng sẽ xuất hiện chuyện như của A Thành.
Nhiệm vụ lần này A Thành cũng tới, bởi vì Tần Văn Chiếu xếp lại đội, A Thành đến đội Thẩm Hàm, mục đích là xử cậu ta cùng Thẩm Hàm cùng luôn khi mà làm nhiệm vụ.
Tin tưởng mười phần, Tần Văn Chiếu nghĩ thầm lần này nhất định sẽ không lại ra ngoài ý muốn, A Thành cùng Thẩm Hàm phải chết.
Thẩm Hàm Kiều Quý Dương hai người ngồi xe tải lớn cuối cùng, Thẩm Hàm lái xe, Kiều Quý Dương ngồi ghế phụ, Thẩm Hàm nói: “Quý Dương, chờ một lát vẫn như lần trước, em không cần quá sốt ruột, tang thi cũng khiến bọn họ ngốc, Tần Văn Chiếu hẳn sẽ đối phó anh, cho nên anh sẽ nhân cơ hội đối phó hắn.”
“Vâng, em biết, nhưng em không muốn tách khỏi anh, em sợ anh bị thương.” Kiều Quý Dương nói.
Thẩm Hàm nghiêng đầu nhìn Kiều Quý Dương, không nói gì, nhóc con mày hiện tại càng ngày càng biểu hiện rõ ràng, mấu chốt Thẩm Hàm cũng không có tình cảm gì khác, nếu cùng nhóc con, Thẩm Hàm thấy có loại cảm giác loạn luân.
Kiều Quý Dương lại nói: “Thẩm ca, chúng ta về sau vẫn đi ẩn cư nhé?”
Kiều Quý Dương thật sự thích loại cảm giác toàn bộ thế giới chỉ còn lại hai người, cậu thật cẩn thận hỏi Thẩm Hàm, nhưng Thẩm Hàm trầm mặc.
Tuy Thẩm Hàm từ trước đến nay đều trầm mặc, nhưng lúc này Kiều Quý Dương lại cảm thấy có vài phần cự tuyệt, trong lòng vắng vẻ.
Nhìn Thẩm Hàm nghiêm túc lái xe, Kiều Quý Dương không thể buông, cậu muốn ở bên Thẩm Hàm, nếu có người cùng đoạt, cậu chết cũng sẽ không nhượng bộ.
Hồi lâu sau, Thẩm Hàm bỗng thở dài một hơi, nói: “Quý Dương, chờ em thấy nhiều gặp nhiều, nói không chừng suy nghĩ của em sẽ thay đổi.”
“Sẽ không.” Kiều Quý Dương trả lời thanh âm thực nhẹ, nhưng ngữ khí lại thập phần kiên định, năm nay cậu 17, không phải 7 tuổi, cậu xác định là không đổi, cậu khẳng định.
Thẩm Hàm cũng không đáp, hắn nghiêm túc lái xe, ở bên trong xe không khí có chút trầm trọng.
Nhưng qua một đoạn thời gian, Kiều Quý Dương hiểu rõ, bởi vì cậu vẫn luôn biết Thẩm Hàm xem mình như con mà nuôi, giờ con thành tình nhân, khẳng định cần thời gian, Kiều Quý Dương tin tưởng, chậm rãi là được.
Xe đi gần 2 tiếng rưỡi bọn họ mới đến thành phố Y có kho vũ khí, khu này tang thi đều rất lợi hại, nguyên nhân lợi hại đại khái vì trước khi tang thi hoá họ là quân nhân, tang thi hóa xong năng lực mạnh hơn.
Thẩm Hàm nhìn, hắn nhớ một đời trước hình như có hai tang thi vương ban đầu là quân nhân, hai quân nhân này là hai tang thi vương không đi vây thành lần cuối.
Thẩm Hàm đối với quân nhân vẫn luôn có loại hảo cảm không nói được, cho nên hắn quay đầu nói với Kiều Quý Dương nói: “Bên trong ước chừng có bao nhiêu tang thi, lợi hại nhất tới trình độ nào?”
Kiều Quý Dương tìm hiểu một chút, bỗng nhiên có điểm ngơ ngẩn, ý thức của cậu bị một tang thi khác chặn đứng, tang thi kia còn có ý muốn khống chế Kiều Quý Dương, Kiều Quý Dương nhanh chóng thu hồi ý thức.
“Làm sao vậy Quý Dương, sắc mặt em không tốt.” Thẩm Hàm ở lúc ý thức Kiều Quý Dương bị chặn phát hiện manh mối, may mắn Kiều Quý Dương lập tức tỉnh táo lại.
Tim Kiều Quý Dương đập gia tốc, máu lưu động so với bình thường nhanh hơn rất nhiều, cậu hít sâu vài cái, cưỡng chế mình trấn tĩnh.
“Thẩm ca, nơi này có một tang thi gần cấp 7, là tang thi vương, không lợi hại bằng em, nhưng là hắn là tang thi hệ tinh thần, cho nên vừa rồi thiếu chút nữa hắn khống chế em.”
Thẩm Hàm nhẹ vỗ vỗ đầu gối Kiều Quý Dương, trấn an: “Vậy quên đi, tang thi hệ tinh thần vốn dễ khống chế tang thi thi, chúng ta theo vào, không cần sợ, tang thi hệ tinh thần hẳn chiến lực thực bình thường.”
“Vâng.”
Kiều Quý Dương lại hít sâu vài lần, lúc này mới thật sự bình tĩnh trở lại, cậu phải bình tĩnh, tuyệt đối không thể bị khống chế, tuyệt đối không thể biến thành tang thi.
“Xuống xe, xuống xe.” Tôn Dương lại đây gõ gõ cửa xe, kêu hai người xuống xe.
Thẩm Hàm cùng Kiều Quý Dương xuống xe, chỉ là vừa xuống xe, trong đầu Kiều Quý Dương lại vang lên một thanh âm, thanh âm phi thường rõ ràng cường đại, Kiều Quý Dương không có bản năng thần phục, bởi vì tang thi kia cấp thấp hơn, dựa theo Thẩm Hàm dạy, Kiều Quý Dương chuẩn bị mạnh mẽ áp chế một tang thi.
Nhưng lúc Kiều Quý Dương chuẩn bị áp chế, một tang thi khác lộ ra tư thái thần phục tư thái, đại khái là biết mình không phải đối thủ của Kiều Quý Dương, cho nên lựa chọn quy phục Kiều Quý Dương.
Quan sát toàn bộ khu vực, đồng thời tuyên thệ mình là chủ nhân, Kiều Quý Dương nhỏ giọng nói bên tai Thẩm Hàm: “Tang thi bên trong bắt đầu hình thành ý thức, chúng ta phải nghĩ biện pháp mới được, bọn họ sẽ không ăn thịt người.”
Thẩm Hàm gật gật đầu nói: “Em để họ lui chưa?”
“Lui không được, bọn họ ở tầng hầm ngầm, khóa, chính bọn họ không ra được, bốn năm bọn họ luôn không ra ngoài.”
Thẩm Hàm nghĩ nghĩ, chuẩn bị đến lúc đó giúp bọn họ mở tầng hầm ngầm, sau đó thả bọn họ ra ngoài, lúc này Tần Văn Chiếu nói: “Thẩm Hàm, A Thành, hai người cùng chúng tôi một đội đi.”
Thẩm Hàm cười, cơ hội tới, hắn báo thù mới được, còn cái khác tính sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.