Chương 3: Hoắc thẩm dịch, đầu óc tên này có vấn đề à
Trần Như
04/07/2023
Rầm.
Tiếng đóng cửa làm mấy người giúp việc đang dọn dẹp ở gần đó tim như sắp nhảy ra khỏi lòng ngực. Vừa lúc nãy họ còn phải trợn tròn đôi mắt đến nổi tưởng chừng như không thể tin nổi rằng đây là sự thật. Bắt đầu cho những cuộc bàn tán ra vào xôn xao.
" Ê các cô vừa nhìn thấy gì không? Thiếu gia nhà chúng ta không phải dị ứng với phụ nữ à." Một người giúp việc mở lời trước.
Những người khác lần lượt mà ùa theo " Haiz, không biết cô gái này sống được bao lâu. "
" Chúng ta nên đối xử với cô ấy thế nào đây? Chắc là tình nhân của thiếu gia thôi, đắc tội tí không sao đâu nhỉ?"
"...."
" Đủ rồi đó, mau đi làm việc của các cô đi." Đang bàn tán xôn xao thì bị cắt ngang bởi một giọng nói khá trầm, bóng dáng cao mà gầy gò của người quản gia chiếu lên bức tường đối diện.
Người có quyền trong nhà này sau Hoắc Thẩm Dịch còn có Tư Kim Chung, ông là quản gia của nhà họ Hoắc ba đời rồi. Đến cả Hoắc Thẩm Dịch còn phải nể ông thì mấy con người lẻo mép này dám không nghe lời cho được à.
Nhưng nói qua cũng phải nói lại thiếu gia nhà họ vốn mắc chứng sạch sẽ cơ mà lần này lại bế một người phụ nữ về nhà thì cớ sao không thấy lạ. Đến cả Lão Trương còn không dám tin vào mắt mình.
Vậy nên trở về vài tiếng trước sẽ rõ hơn, sau khi tra được rõ thân phận của Giản Kiều thì Hoắc Thẩm Dịch liền dùng trực thăng đến nhà của cô. Nhưng thật bất ngờ là vừa vào cửa đã thấy những con người tự cho là đúng đang đánh đập cô một cách tàn nhẫn.
May mà hắn đến kịp, không thì Giản Kiều cũng chẳng biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Rồi tiếp theo mới có cái cảnh trên để mọi người được một phen ngỡ ngàng ngơ ngác.
………
Khóa trái cửa hắn áp sát cô lên giường mà hôn.
" Ưmm...ưm. Anh bị điên à, buông tôi ra." Giản Kiều vừng vẫy đẩy Hoắc Thẩm Dịch ra bằng cách cắn mạnh lấy môi hắn ta.
Hoắc Thẩm Dịch nhận thấy được cơn đau truyền đến từ môi mình, máu chảy ra mới chịu buông lỏng Giản Kiều. Rồi hắn từ từ đưa đôi mắt ấy, đôi mắt của một con dã thú thích giết chóc nhìn cô.
" Hừ, đúng là loại phụ nữ kém cỏi. " Tên đàn ông với khuôn mặt lạnh khẽ nhếch miệng, tặc lưỡi mà vứt câu nói sĩ nhục lên người Giản Kiều.
"... " Giản Kiều không biết nói gì mà thầm chửi rủa Hoắc Thẩm Dịch trong lòng.
' Đầu óc tên này có vấn đề à. Anh ta nghĩ mình là ai mà dám mắng mình...Khoan, hình như lúc nãy mình nghe bố gọi hắn là Hoắc thiếu...lẽ nào là tên đàn ông trong lời đồn đó sao? Nhưng mà Giản Kiều à mày không được sợ anh ta, mày phải mạnh mẽ lên...' Giản Kiều mặt mày nhăn nhó, tối sầm lại mà suy nghĩ.
Bao nhiêu thứ bắt đầu vụt qua trong đầu cô, rồi bỗng cơn sợ hãi ùa đến. Cô không thể đắc tội với tên đàn ông trước mặt này được vì cô biết hắn chính là Hoắc Thẩm Dịch. Người mà ai ai cũng phải khiếp sợ, lại ưa cái bênh sạch sẽ đến chết người nữa chứ. Nhưng cái con người này lại thường nghĩ một đường làm một nẻo.
" Hoắc Thẩm Dịch, anh bị bệnh à. Hở mồm hở miệng là mắng chửi tôi, không phải kiếp trước tôi với anh có thù oán gì chưa giải quyết xong hả. " Giản Kiều mặt thì sợ hãi nhưng không gì có thể ngăn cô mắng lại tên đàn ông trước mặt này.
To gan thật, có lẽ đây là lần đầu tiên có người dám dương mắt nhìn thẳng anh mà to tiếng. Hừ, đúng là thú vị.
Hoắc Thẩm Dịch nhếch môi nở một nụ cười tà mị, không nói không rằng mà đẩy cô vào mép giường. Hắn bây giờ không ngại mà ăn tươi cô ngay lập tức đâu, dù gì thì lúc tối hắn còn chưa đã nữa.
" Cô muốn biết thật à, vậy thì cùng tôi thử xem." Cái tên họ Hoắc này thật sự có bộ não rất đen tối, nên mong mọi người nghĩ trong sang lên nha.
"... "
Không thấy Giản Kiều có phản ứng lại Hoắc Thẩm Dịch được đà mà khóa chặt hay tay cô lên tường. Miệng nhanh chóng áp chặt lấy bờ môi của người con gái tay chân nhỏ nhắn dưới thân mình.
" A, đau. " Giản Kiều đột nhiên cảm thấy tay chân đau rát, thì ra là Hoắc Thẩm Dịch chạm vào những vết thương bị đánh khi cô ở nhà họ Giản.
Hoắc Thẩm Dịch nghe thấy tiếng rên rỉ của Giản Kiều liền đặt cô nằm ngay ngắn lại trên giường mà rời đi trong vẻ mặt u ám.
Một lúc sau Lão Trương mở cửa đi vào, trên tay là một hộp đựng đồ y tế. Miệng dặn dò Giản Kiều nhớ thoa thuốc xong cũng ra ngoài trước.
…………
Sau khi rời khỏi phòng ngủ, Hoắc Thẩm Dịch liền lái xe đến công ty. Hắn vẫn mang cái vẻ mặt khó ở đó mà thẳng chân đến phòng làm việc.
Mở cửa với một lực mạnh khiến Bạch Kiến Sinh giật mình. Anh ta vừa là thư kí vừa là vệ sĩ kiêm chức bạn thân của Hoắc Thẩm Dịch. Quả thật thì người như Bạch Kiến Sinh làm mấy cái chức vụ này đôi lúc cũng phải kiềm chế bản thân lắm, không lại lỡ miệng, lỡ tay đánh chết tên họ Hoắc này.
Với bản tính tò mò của mình, Bạch Kiến Sinh nhìn thẳng vào mắt Hoắc Thẩm Dịch mà nhây nhây hỏi đùa. " Sao vậy Hoắc tổng, bị phụ nữ đá à. "
Nhưng có vẻ Hoắc Thẩm Dịch lại không sức nào mà giỡn với Bạch Kiến Sinh đâu. Liệu cái vai bạn thân này của sếp Bạch có giữ được nữa không đây. Hãy cùng Lucky chờ đón chap tiếp theo nha.
Tiếng đóng cửa làm mấy người giúp việc đang dọn dẹp ở gần đó tim như sắp nhảy ra khỏi lòng ngực. Vừa lúc nãy họ còn phải trợn tròn đôi mắt đến nổi tưởng chừng như không thể tin nổi rằng đây là sự thật. Bắt đầu cho những cuộc bàn tán ra vào xôn xao.
" Ê các cô vừa nhìn thấy gì không? Thiếu gia nhà chúng ta không phải dị ứng với phụ nữ à." Một người giúp việc mở lời trước.
Những người khác lần lượt mà ùa theo " Haiz, không biết cô gái này sống được bao lâu. "
" Chúng ta nên đối xử với cô ấy thế nào đây? Chắc là tình nhân của thiếu gia thôi, đắc tội tí không sao đâu nhỉ?"
"...."
" Đủ rồi đó, mau đi làm việc của các cô đi." Đang bàn tán xôn xao thì bị cắt ngang bởi một giọng nói khá trầm, bóng dáng cao mà gầy gò của người quản gia chiếu lên bức tường đối diện.
Người có quyền trong nhà này sau Hoắc Thẩm Dịch còn có Tư Kim Chung, ông là quản gia của nhà họ Hoắc ba đời rồi. Đến cả Hoắc Thẩm Dịch còn phải nể ông thì mấy con người lẻo mép này dám không nghe lời cho được à.
Nhưng nói qua cũng phải nói lại thiếu gia nhà họ vốn mắc chứng sạch sẽ cơ mà lần này lại bế một người phụ nữ về nhà thì cớ sao không thấy lạ. Đến cả Lão Trương còn không dám tin vào mắt mình.
Vậy nên trở về vài tiếng trước sẽ rõ hơn, sau khi tra được rõ thân phận của Giản Kiều thì Hoắc Thẩm Dịch liền dùng trực thăng đến nhà của cô. Nhưng thật bất ngờ là vừa vào cửa đã thấy những con người tự cho là đúng đang đánh đập cô một cách tàn nhẫn.
May mà hắn đến kịp, không thì Giản Kiều cũng chẳng biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Rồi tiếp theo mới có cái cảnh trên để mọi người được một phen ngỡ ngàng ngơ ngác.
………
Khóa trái cửa hắn áp sát cô lên giường mà hôn.
" Ưmm...ưm. Anh bị điên à, buông tôi ra." Giản Kiều vừng vẫy đẩy Hoắc Thẩm Dịch ra bằng cách cắn mạnh lấy môi hắn ta.
Hoắc Thẩm Dịch nhận thấy được cơn đau truyền đến từ môi mình, máu chảy ra mới chịu buông lỏng Giản Kiều. Rồi hắn từ từ đưa đôi mắt ấy, đôi mắt của một con dã thú thích giết chóc nhìn cô.
" Hừ, đúng là loại phụ nữ kém cỏi. " Tên đàn ông với khuôn mặt lạnh khẽ nhếch miệng, tặc lưỡi mà vứt câu nói sĩ nhục lên người Giản Kiều.
"... " Giản Kiều không biết nói gì mà thầm chửi rủa Hoắc Thẩm Dịch trong lòng.
' Đầu óc tên này có vấn đề à. Anh ta nghĩ mình là ai mà dám mắng mình...Khoan, hình như lúc nãy mình nghe bố gọi hắn là Hoắc thiếu...lẽ nào là tên đàn ông trong lời đồn đó sao? Nhưng mà Giản Kiều à mày không được sợ anh ta, mày phải mạnh mẽ lên...' Giản Kiều mặt mày nhăn nhó, tối sầm lại mà suy nghĩ.
Bao nhiêu thứ bắt đầu vụt qua trong đầu cô, rồi bỗng cơn sợ hãi ùa đến. Cô không thể đắc tội với tên đàn ông trước mặt này được vì cô biết hắn chính là Hoắc Thẩm Dịch. Người mà ai ai cũng phải khiếp sợ, lại ưa cái bênh sạch sẽ đến chết người nữa chứ. Nhưng cái con người này lại thường nghĩ một đường làm một nẻo.
" Hoắc Thẩm Dịch, anh bị bệnh à. Hở mồm hở miệng là mắng chửi tôi, không phải kiếp trước tôi với anh có thù oán gì chưa giải quyết xong hả. " Giản Kiều mặt thì sợ hãi nhưng không gì có thể ngăn cô mắng lại tên đàn ông trước mặt này.
To gan thật, có lẽ đây là lần đầu tiên có người dám dương mắt nhìn thẳng anh mà to tiếng. Hừ, đúng là thú vị.
Hoắc Thẩm Dịch nhếch môi nở một nụ cười tà mị, không nói không rằng mà đẩy cô vào mép giường. Hắn bây giờ không ngại mà ăn tươi cô ngay lập tức đâu, dù gì thì lúc tối hắn còn chưa đã nữa.
" Cô muốn biết thật à, vậy thì cùng tôi thử xem." Cái tên họ Hoắc này thật sự có bộ não rất đen tối, nên mong mọi người nghĩ trong sang lên nha.
"... "
Không thấy Giản Kiều có phản ứng lại Hoắc Thẩm Dịch được đà mà khóa chặt hay tay cô lên tường. Miệng nhanh chóng áp chặt lấy bờ môi của người con gái tay chân nhỏ nhắn dưới thân mình.
" A, đau. " Giản Kiều đột nhiên cảm thấy tay chân đau rát, thì ra là Hoắc Thẩm Dịch chạm vào những vết thương bị đánh khi cô ở nhà họ Giản.
Hoắc Thẩm Dịch nghe thấy tiếng rên rỉ của Giản Kiều liền đặt cô nằm ngay ngắn lại trên giường mà rời đi trong vẻ mặt u ám.
Một lúc sau Lão Trương mở cửa đi vào, trên tay là một hộp đựng đồ y tế. Miệng dặn dò Giản Kiều nhớ thoa thuốc xong cũng ra ngoài trước.
…………
Sau khi rời khỏi phòng ngủ, Hoắc Thẩm Dịch liền lái xe đến công ty. Hắn vẫn mang cái vẻ mặt khó ở đó mà thẳng chân đến phòng làm việc.
Mở cửa với một lực mạnh khiến Bạch Kiến Sinh giật mình. Anh ta vừa là thư kí vừa là vệ sĩ kiêm chức bạn thân của Hoắc Thẩm Dịch. Quả thật thì người như Bạch Kiến Sinh làm mấy cái chức vụ này đôi lúc cũng phải kiềm chế bản thân lắm, không lại lỡ miệng, lỡ tay đánh chết tên họ Hoắc này.
Với bản tính tò mò của mình, Bạch Kiến Sinh nhìn thẳng vào mắt Hoắc Thẩm Dịch mà nhây nhây hỏi đùa. " Sao vậy Hoắc tổng, bị phụ nữ đá à. "
Nhưng có vẻ Hoắc Thẩm Dịch lại không sức nào mà giỡn với Bạch Kiến Sinh đâu. Liệu cái vai bạn thân này của sếp Bạch có giữ được nữa không đây. Hãy cùng Lucky chờ đón chap tiếp theo nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.