Chương 73: Kì lạ
Trần Như
28/07/2023
Hoắc Thẩm Dịch né tránh câu hỏi của Giản Kiều, anh chẳng thèm hỏi xem người đàn ông mà hai cô nhóc này vừa nói.
Nhưng Giản Kiều lại cứ đi qua đi lại cạnh anh, quấn lấy cả buổi chỉ để biết được đáp án rằng Hoắc Thẩm Dịch có ghen hay không thôi.
"Tôi ghen được chưa! Rồi rốt cuộc tên đó là tên nào?" Khó chịu, mặt mày sầm lại rồi nói lớn.
'Phụt, không ngờ cái tên này lại cứng miệng như thế.' Giản Kiều cố nhịn cười vì cái bản mặt khi ghen của Hoắc Thẩm Dịch cứ như trẻ con vậy.
"Là người qua đường thôi, Miễu Miễu cô ấy cứ thích mấy thứ kì lạ vậy đó." Giản Kiều nói.
Thấy mình bị cô nhóc đó chơi khăm một trận, anh liền quay qua kéo mạnh cô vào lòng. Người anh nóng ran, lại thêm cái chiều cao mét tám của mình việc hôn cô là việc mà anh cảm thấy khó nhằn đến nỗi muốn phát điên.
Sơ hở là phải bế xóc cô đặt lên bàn làm việc, anh dương đôi mắt nhìn chằm chằm lấy người con gái không rời. Miệng bắt đầu nhếch lên nụ cười tà mì, thâm hiểm.
"Em có biết cái kết của việc dám trêu chọc tôi không?" Hoắc Thẩm Dịch buông lời.
Haha, Giản Kiều nghe mà run lên cô còn lạ gì về người đàn ông trước mắt này nữa. Chắc chắn cái kết mà anh nói chính là bị làm ngay giữa ban ngày hoặc tối đến sẽ có chuyện xảy ra với cô chứ gì.
Vội né tránh bằng cách luồn người qua vòng tay của Hoắc Thẩm Dịch, cô đâu dễ chịu thua như vậy. Lần nào cũng mặc kệ đã đành nhưng lần này thì không nhé.
"Chuẩn bị đồ trước đi, ngày mai anh đưa em công tác chứ để em ở nhà một mình anh lại nhớ em đến chạy từ Anh về nước mất." Hoắc Thẩm Dịch ngồi xuống giường, tay chóng ra sau nệm còn đôi chân dài tận cả mét kia dang thẳng trước mặt tạo thành hình chữ V.
"..."
'Không phải nói là ngày mai đi chơi à, sao giờ lại đổi thành đi công tác rồi nhỉ? Lại còn học mấy cái câu sến như thế ở đâu vậy cơ chứ?' Giản Kiều thắc mắc thầm suy nghĩ trong đầu. Nhưng rồi vẫn nghe theo sự sắp đặt của Hoắc Thẩm Dịch.
……
Hôm nay Tư Kim Chung đã hoàn thành xong nhiệm vụ của bên nhà chính, ông bắt đầu quay về cạnh Hoắc Thẩm Dịch làm việc. Nhưng vừa về đến là đã không thấy bóng dáng của hai người kia đâu.
"Hạ Vy, thiếu gia và Giản Kiều đi đâu rồi." Tư Kim Chung hỏi.
Hạ Vy chạy từ xa lại cúi người chào ông trước rồi mới trả lời câu hỏi kia "Vâng, thiếu gia và tiểu thư đi công tác rồi. Nghe đâu là ở bên Anh ạ."
'Đi Anh à, đi làm gì nhỉ? Mình cũng không thể nhớ nhầm lịch trình công tác của thiếu gia được. Chuyện này chắc không cần báo lại với lão gia đâu, lỡ thiếu gia mới có hợp đồng nào đó gần đây thôi.' Tư Kim Chung đấu tranh tâm lý một lúc rồi quay người đi làm việc của mình.
Trái lại ở một nơi khác, trên máy bay Hoắc Thẩm Dịch và Giản Kiều được sắp xếp ngồi ở khoang hạng A.
Ít nhất lần này cũng có thêm cả cặp Bạch Kiến Sinh nữa nên Giản Kiều cũng không thấy cô đơn khi đến nước Anh xa xôi.
Giản Kiều hơi buồn ngủ nên kê đầu lên vai của người đàn ông bên cạnh rồi ngủ từ lúc nào không hay. Anh cũng không làm hành động gì quá mạnh hay gây ra động tĩnh gì khiến cô tĩnh giấc.
Chỉ là cứ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại rồi bấm bấm cái gì đó. Kế bên cạnh Bạch Kiến Sinh cũng có những hành động lạ như thường xuyên nháy mắt với Hoắc Thẩm Dịch. Rồi cũng hay nhìn vào màn hình điện thoại khiến Trương Miễu Miễu hết sức tò mò.
Đến nơi liền Hoắc Thẩm Dịch cũng không gọi cô dậy mà cứ thế bế cô vào lòng. Đi xuống khỏi máy bay thì liền có mấy chiếc ô tô đậu chờ sẵn.
"Tại sao anh không nói cho tôi biết là đi đâu?" Trương Miễu Miễu nhìn Bạch Kiến Sinh hỏi.
Có vẻ như lần này không đơn giản là đi công tác đâu nhỉ, Giản Kiều cũng không hỏi nên Trương Miễu Miễu cũng sẽ không biết được.
"Biết trước thì lại không có gì vui nữa rồi, chờ đến tối đi." Bạch Kiến Sinh cố tình lạnh lùng với Trương Miễu Miễu, anh chỉ nói qua loa một vài câu rồi đi trước.
Giản Kiều ngồi chung xe với Trương Miễu Miễu, còn hai người đàn ông kia thì cứ thế đi mất hút.
Một lúc sau Giản Kiều cũng tỉnh giấc, nhìn quay cái không gian có vẻ chật hẹp hơn trước rất nhiều rồi. Nhìn sang thì thấy người ngồi cạnh mình là Trương Miễu Miễu bất giác cô thốt lên "Miễu Miễu, hai người đó đi đâu rồi."
Hừ, hay cho việc hỏi xem hai người đó đi đâu từ Trương Miễu Miễu thì cô nên gọi cho Hoắc Thẩm Dịch mà xác nhận vẫn hơn.
"Tớ cũng không biết nhưng nhìn Bạch Kiến Sinh và Hoắc Thẩm Dịch rất bí hiểm. Đi đâu cũng chẳng nói với mình cơ mà." Trương Miễu Miễu than thở.
"Không phải là đi công tác sao? Đúng là lạ, hôm qua Hoắc Thẩm Dịch nói với mình là hôm nay đưa mình đi chơi. Nhưng rồi đến chiều lại bảo đi công tác ở Anh. Mình cũng không nghi ngờ mà nghe theo nhưng giờ nghĩ kĩ lại đúng là có vấn đề thật." Giản Kiều nhìn cô bạn bên cạnh rồi nói.
Hai người bốn mắt nhìn nhau rồi im lặng cả một chặng đường dài.
Nhưng Giản Kiều lại cứ đi qua đi lại cạnh anh, quấn lấy cả buổi chỉ để biết được đáp án rằng Hoắc Thẩm Dịch có ghen hay không thôi.
"Tôi ghen được chưa! Rồi rốt cuộc tên đó là tên nào?" Khó chịu, mặt mày sầm lại rồi nói lớn.
'Phụt, không ngờ cái tên này lại cứng miệng như thế.' Giản Kiều cố nhịn cười vì cái bản mặt khi ghen của Hoắc Thẩm Dịch cứ như trẻ con vậy.
"Là người qua đường thôi, Miễu Miễu cô ấy cứ thích mấy thứ kì lạ vậy đó." Giản Kiều nói.
Thấy mình bị cô nhóc đó chơi khăm một trận, anh liền quay qua kéo mạnh cô vào lòng. Người anh nóng ran, lại thêm cái chiều cao mét tám của mình việc hôn cô là việc mà anh cảm thấy khó nhằn đến nỗi muốn phát điên.
Sơ hở là phải bế xóc cô đặt lên bàn làm việc, anh dương đôi mắt nhìn chằm chằm lấy người con gái không rời. Miệng bắt đầu nhếch lên nụ cười tà mì, thâm hiểm.
"Em có biết cái kết của việc dám trêu chọc tôi không?" Hoắc Thẩm Dịch buông lời.
Haha, Giản Kiều nghe mà run lên cô còn lạ gì về người đàn ông trước mắt này nữa. Chắc chắn cái kết mà anh nói chính là bị làm ngay giữa ban ngày hoặc tối đến sẽ có chuyện xảy ra với cô chứ gì.
Vội né tránh bằng cách luồn người qua vòng tay của Hoắc Thẩm Dịch, cô đâu dễ chịu thua như vậy. Lần nào cũng mặc kệ đã đành nhưng lần này thì không nhé.
"Chuẩn bị đồ trước đi, ngày mai anh đưa em công tác chứ để em ở nhà một mình anh lại nhớ em đến chạy từ Anh về nước mất." Hoắc Thẩm Dịch ngồi xuống giường, tay chóng ra sau nệm còn đôi chân dài tận cả mét kia dang thẳng trước mặt tạo thành hình chữ V.
"..."
'Không phải nói là ngày mai đi chơi à, sao giờ lại đổi thành đi công tác rồi nhỉ? Lại còn học mấy cái câu sến như thế ở đâu vậy cơ chứ?' Giản Kiều thắc mắc thầm suy nghĩ trong đầu. Nhưng rồi vẫn nghe theo sự sắp đặt của Hoắc Thẩm Dịch.
……
Hôm nay Tư Kim Chung đã hoàn thành xong nhiệm vụ của bên nhà chính, ông bắt đầu quay về cạnh Hoắc Thẩm Dịch làm việc. Nhưng vừa về đến là đã không thấy bóng dáng của hai người kia đâu.
"Hạ Vy, thiếu gia và Giản Kiều đi đâu rồi." Tư Kim Chung hỏi.
Hạ Vy chạy từ xa lại cúi người chào ông trước rồi mới trả lời câu hỏi kia "Vâng, thiếu gia và tiểu thư đi công tác rồi. Nghe đâu là ở bên Anh ạ."
'Đi Anh à, đi làm gì nhỉ? Mình cũng không thể nhớ nhầm lịch trình công tác của thiếu gia được. Chuyện này chắc không cần báo lại với lão gia đâu, lỡ thiếu gia mới có hợp đồng nào đó gần đây thôi.' Tư Kim Chung đấu tranh tâm lý một lúc rồi quay người đi làm việc của mình.
Trái lại ở một nơi khác, trên máy bay Hoắc Thẩm Dịch và Giản Kiều được sắp xếp ngồi ở khoang hạng A.
Ít nhất lần này cũng có thêm cả cặp Bạch Kiến Sinh nữa nên Giản Kiều cũng không thấy cô đơn khi đến nước Anh xa xôi.
Giản Kiều hơi buồn ngủ nên kê đầu lên vai của người đàn ông bên cạnh rồi ngủ từ lúc nào không hay. Anh cũng không làm hành động gì quá mạnh hay gây ra động tĩnh gì khiến cô tĩnh giấc.
Chỉ là cứ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại rồi bấm bấm cái gì đó. Kế bên cạnh Bạch Kiến Sinh cũng có những hành động lạ như thường xuyên nháy mắt với Hoắc Thẩm Dịch. Rồi cũng hay nhìn vào màn hình điện thoại khiến Trương Miễu Miễu hết sức tò mò.
Đến nơi liền Hoắc Thẩm Dịch cũng không gọi cô dậy mà cứ thế bế cô vào lòng. Đi xuống khỏi máy bay thì liền có mấy chiếc ô tô đậu chờ sẵn.
"Tại sao anh không nói cho tôi biết là đi đâu?" Trương Miễu Miễu nhìn Bạch Kiến Sinh hỏi.
Có vẻ như lần này không đơn giản là đi công tác đâu nhỉ, Giản Kiều cũng không hỏi nên Trương Miễu Miễu cũng sẽ không biết được.
"Biết trước thì lại không có gì vui nữa rồi, chờ đến tối đi." Bạch Kiến Sinh cố tình lạnh lùng với Trương Miễu Miễu, anh chỉ nói qua loa một vài câu rồi đi trước.
Giản Kiều ngồi chung xe với Trương Miễu Miễu, còn hai người đàn ông kia thì cứ thế đi mất hút.
Một lúc sau Giản Kiều cũng tỉnh giấc, nhìn quay cái không gian có vẻ chật hẹp hơn trước rất nhiều rồi. Nhìn sang thì thấy người ngồi cạnh mình là Trương Miễu Miễu bất giác cô thốt lên "Miễu Miễu, hai người đó đi đâu rồi."
Hừ, hay cho việc hỏi xem hai người đó đi đâu từ Trương Miễu Miễu thì cô nên gọi cho Hoắc Thẩm Dịch mà xác nhận vẫn hơn.
"Tớ cũng không biết nhưng nhìn Bạch Kiến Sinh và Hoắc Thẩm Dịch rất bí hiểm. Đi đâu cũng chẳng nói với mình cơ mà." Trương Miễu Miễu than thở.
"Không phải là đi công tác sao? Đúng là lạ, hôm qua Hoắc Thẩm Dịch nói với mình là hôm nay đưa mình đi chơi. Nhưng rồi đến chiều lại bảo đi công tác ở Anh. Mình cũng không nghi ngờ mà nghe theo nhưng giờ nghĩ kĩ lại đúng là có vấn đề thật." Giản Kiều nhìn cô bạn bên cạnh rồi nói.
Hai người bốn mắt nhìn nhau rồi im lặng cả một chặng đường dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.