Chương 82: Ý Đồ Của Lý Thành
Tà Thiếu
10/11/2020
“ Các Vị Mời Ngồi”
Lúc này đây Lý Thành cũng đứng dạy chào hỏi mời một loạt người.
Mà bọn hắn lúc này đang tại Đại Sảnh của Diêu Gia.
Lúc nãy ngồi bên ngoài cũng không được phải phép cho lắm.
Bây giờ Chu Hạo đang cùng Đán Lý Thành làm quen. Mà đã quen biết từ trước. Nam Cung Trần cùng Tô Như lại tự nhiên hơn nhiều.
“Lý Thiếu lần trước giúp chính đạo trừ đi [Thi Ma Tông] đã là công đức vô lượng. Lần này ngài còn giúp [Thiên Kiếm Môn] chúng ta trừ đi tai hoạ ngầm. Quả thật là Anh Hùng Xuất Thiếu Niên”
Chung quanh một đám lão đầu cũng gật đầu phụ hoạ. Thậm chí mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão cũng phụ hoạ theo.
Chu Hạo không ngừng vuốt mông ngựa Lý Thành.
Mà Lý Thành cũng là lần đầu được một đám người vuốt cái mông cũng có cảm giác lân lân. Ngồi bên cạnh Lý Mẫu cùng chúng nữ thấy thế cũng cười trộn không thôi.
“Ừ các vị quá lời. Chuyện này chảng qua là bọn hắn chạm đến ranh giới của ta. Niếu không ta cũng không đại khai sát giới.”
Lý Thành cũng cảm thấy có chút thất thố bền nghiêm chỉnh nói.
Nghe vậy một đám cũng nhao nhao. Ôm quyền khen ngợi.
Đứng một bên Lưu Oánh nhìn một màn như vậy cũng tràn đầy sùng bái nhìn về Lý Thành. Trong ánh mắt tràn đầy ngôi sao nhỏ. Mà thầm nghĩ: Nam Nhân này ưu tú như vậy. E rằng chỉ có Tống Tiểu Thư mới xứng đáng với hắn.
Nghĩ vậy trong mắt nàng đầy vẻ ảm đạm. Lại có vẻ ưu thương.
Mà đang ngồi đằng trước Nam Cung Trần thấy tiểu đồ đệ của mình biến hoá. Hắn cũng âm thầm lắc đầu. Sống đến tuổi hắn chỉ cần nhìn qua sao không hiểu tâm tư của đồ nhi của hắn.
Hàn huyên một hồi Lý Thành nhìn về Nam Cung Trần cùng Tô Như cười Nói: “Hai Vị đã lâu không gặp”
Nghe vậy hai người cũng cười đáp. Lúc trước có Môn Chủ cùng mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão dẫn đầu cho nên chỉ chào hỏi qua.
Bây giờ đích danh bị người gọi. Hai người cũng đứng dậy ôm quyền.
“Lý Thiếu. Lý Phu Nhân. Cùng Tống cô nương đã lâu không gặp. Sau đó hai người cũng lần lượt đối đám người Tiểu Bạch chào hỏi”
Mà Đám người [Thiên Kiếm Môn] thấy vậy cũng gật đầu không thôi. Nhìn qua Thiếu Niên này đối với Nam Cung Trần cùng Tô Như trưởng Lão bọn hắn là có chút giao tình.
“Hai vị khách khí rồi. Tô Như Tỉ tu vi ngày càng tăng tiến a.” Lý Mẫu cười nói hướng về Tô Như nói.
“Lý Phu Nhân quá lời rồi. Xem ra tăng tiến vẫn không bằng Phu Nhân cùng Tống Tiểu Thư” Tô Như cũng đáp lời.
Mấy Tháng nay tu vi đích xác đột phá nên dung mạo của nàng cũng trẻ ra gần mấy chục tuổi. Cơ duyên xảo ngộ với Lý Thành một nhóm. Không những vậy lúc mấy chục đệ tử kia sau khi hồi tông môn cũng tu vi thăng mạnh.
Riêng Hai người Nam Cung Trần cùng Tô Như trong 1 tháng liên tục vượt qua cả cái cảnh giới lớn bước chân vào Hợp Thể Trung Kỳ. Do vậy địa vị trong môn phái cũng được tăng cao.
Mà Lúc này Lý Mẫu cũng như nghĩ ra điều gì nhìn về Lý Thành nói: “ Thành Nhi con còn Chú Nhan Đan.”
Lý Thành cười cười gật đầu nói “Có”
Sau đó móc ra một bình ngọc bên trong là Chú Nhan Đan. Đưa qua Lý Mẫu.
Tiếp đó nàng đi đến Tô Như cùng Nam Cung Nguyệt lấy ra hai viên đan đưa cho hai người.
Mà chung quanh một đám người cũng nhìn. Chú Nhan Đan [Thiên Kiếm Môn] cũng có nhưng đó là trấn bảo của [Mỹ Nhân Các] lại là phế đan. Cho nên cũng không hiểu.
Nhưng sau khi nghe Lý Mẫu nói trong mắt hai nữ cũng sáng lên vội vàng phục dụng.
Mà hiệu quả lập tức phát huy. Nam Cung Nguyệt lập tức tre hoá đến còn 25 tuổi ước chừng. Da thịt trắng như tuyết. Tản ra thanh xuân khí tức.
Mà Tô Như từ một lão ẩu 60 lập tức còn về 28 tuổi. Nếp nhăn biến mất. Trên người tràn ngập vẻ vũ mị xen kẻ tươi mới.
Mà chứng kiến ngư vậy một màn. Đám Nam nhân ngây người. Bên Cạnh Nam Cung Trần nhìn Tô Như biến hoá như vậy cũng không nhịn được mà thốt ra: “ Lão Ẩu ngươi như lúc trẻ a.”
Mà sau khi tự thần thức quan sát chính mình Tô Như nghe Nam Cung Trần gọi mình như vậy. Giận không nhịn được mà đạp cho hắn một cước. Không phòng bị Nam cung Trần Bay Vèo sau đó tiếp đất bằng Mông.
Cả đám cũng cười ầm lên. Còn Nam Cung Trần mặt mo đỏ ửng.
Như nghĩ đến điều gì Lý Mẫu đi đến Lưu Oánh đưa nàng một viên rồi nói. “Tiểu Cô Nương lúc trước trong các đa tạ ngươi giúp ta.”
Thấy mình cũng có phần Lưu Oanh đa tạ không thôi. Tay run run sau đó trước ánh mắt hâm mộ của mọi người. Phục dụng.
Vì nàng thanh xuân vẫn còn nên công dụng càng mạnh. Niếu lúc trước Lưu Oanh 88 Phân bây giờ lên đến 98 phân.
Khiếp sợ không thôi.
Mà nữ nhân chung quanh ao ước không thôi.
Riêng Phần Long Vân cùng Phụng Hoàng đã phục dụng lúc rời khởi[ Mỹ Nhân Các] cho nên hai nàng hiểu rất rõ tác dụng.
Lý Thành thấy mẹ mình hào phóng như vậy hắn cũng không nói gì. Đối với bằng hữu hắn càng không keo kiệt. Huống hồ [Thiên Kiếm Môn] sau này cũng có thể giúp hắn hoàng thành nhiệm vụ.
Đạo Lý này hắn vẫn hiểu. Mà Chú Nhan Đan hắn cần bao nhiêu có bấy nhiêu. Cho nên cũng không thấy gì. Mà như hiểu Ý hắn. Lý Mẫu đem còn lại Đan Dược phân phát cho mấy vị nữ tính Trưởng Lão. Mấy vị này cũng cảm tạ không thôi. Đối với đán Lý Thành càng tỏ ra Thiện Ý. Đến Cả Trịnh Linh Linh cũng có phần.
Cảm Thấy đến lúc nên ra bài tẩy. Lý Thành Từ Từ lấy ra 10 bình ngọc. Để trên bàn sau đó nói.
“Chu Môn Chủ. Tại Hạ lần này đến đây viếng Thăm. Không chuẩn bị lễ gặp mặt. Đây là mười bình Phục Nguyên Đan có thể Khiến cho dưới Nguyên Anh tăng một đại cảnh giới. Dưới Hợp Thể tăng hai tiểu cảnh giới. Còn tu vi dưới Động Hư Tăng lên một tiểu cảnh giới. Một người chỉ được phục dụng một viên. Viên thứ hai không tác dụng.”
Mà nghe đến Lý Thành giới thiệu toàn Bộ người ở đây im lặng. Sau đó là từng tiếng hít thở. Ánh mắt đầy cuồng nhiệt nhìn về Mười Bình Đan.
Chu Hạo kích động run rẫy nói: “Lý Thiếu lời ngài nói là thật” hắn hỏi trong ánh mắt như muốn xác nhận lời Lý Thành là thật hay giả.
Tu Luyện đi càng xa càng chậm thậm chí có người vì thiên phú mà sau đó hoa thành bạch cốt.
“Ừ” Lý Thành gật đầu.
Mà bên cạnh Chu Hạo mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão nhìn về phía hắn. Ý nói ngươi thân là Môn Chủ nên để ngươi phân phối.
Được ý tứ. Chu Hạo đứng dậy đi đến Lý Thành Ôm quyền nói. “Lý Thiếu phần ân tình nay [Thiên Kiếm Môn] nợ ngài. Ngài và chúng ta là Minh Hữu”
Nói xong hắn khích động mà Thu thập trên bàn 10 bình đan( 100 viên nha)
Mà Lý Thành nghe vậy cũng gật đầu. Trong mắt loé qua vẻ mục đích đạt được.
“Ai 100 viên đan có được một Môn Phái là minh hữu lời a.” Hắn thầm nghĩ.
Loại đan này là trước lúc vào [Thập Vạn Đại Sơn] Cu Thống cho hắn bên trong vẫn còn hơn 9990 bình a.
Lúc này đây Lý Thành cũng đứng dạy chào hỏi mời một loạt người.
Mà bọn hắn lúc này đang tại Đại Sảnh của Diêu Gia.
Lúc nãy ngồi bên ngoài cũng không được phải phép cho lắm.
Bây giờ Chu Hạo đang cùng Đán Lý Thành làm quen. Mà đã quen biết từ trước. Nam Cung Trần cùng Tô Như lại tự nhiên hơn nhiều.
“Lý Thiếu lần trước giúp chính đạo trừ đi [Thi Ma Tông] đã là công đức vô lượng. Lần này ngài còn giúp [Thiên Kiếm Môn] chúng ta trừ đi tai hoạ ngầm. Quả thật là Anh Hùng Xuất Thiếu Niên”
Chung quanh một đám lão đầu cũng gật đầu phụ hoạ. Thậm chí mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão cũng phụ hoạ theo.
Chu Hạo không ngừng vuốt mông ngựa Lý Thành.
Mà Lý Thành cũng là lần đầu được một đám người vuốt cái mông cũng có cảm giác lân lân. Ngồi bên cạnh Lý Mẫu cùng chúng nữ thấy thế cũng cười trộn không thôi.
“Ừ các vị quá lời. Chuyện này chảng qua là bọn hắn chạm đến ranh giới của ta. Niếu không ta cũng không đại khai sát giới.”
Lý Thành cũng cảm thấy có chút thất thố bền nghiêm chỉnh nói.
Nghe vậy một đám cũng nhao nhao. Ôm quyền khen ngợi.
Đứng một bên Lưu Oánh nhìn một màn như vậy cũng tràn đầy sùng bái nhìn về Lý Thành. Trong ánh mắt tràn đầy ngôi sao nhỏ. Mà thầm nghĩ: Nam Nhân này ưu tú như vậy. E rằng chỉ có Tống Tiểu Thư mới xứng đáng với hắn.
Nghĩ vậy trong mắt nàng đầy vẻ ảm đạm. Lại có vẻ ưu thương.
Mà đang ngồi đằng trước Nam Cung Trần thấy tiểu đồ đệ của mình biến hoá. Hắn cũng âm thầm lắc đầu. Sống đến tuổi hắn chỉ cần nhìn qua sao không hiểu tâm tư của đồ nhi của hắn.
Hàn huyên một hồi Lý Thành nhìn về Nam Cung Trần cùng Tô Như cười Nói: “Hai Vị đã lâu không gặp”
Nghe vậy hai người cũng cười đáp. Lúc trước có Môn Chủ cùng mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão dẫn đầu cho nên chỉ chào hỏi qua.
Bây giờ đích danh bị người gọi. Hai người cũng đứng dậy ôm quyền.
“Lý Thiếu. Lý Phu Nhân. Cùng Tống cô nương đã lâu không gặp. Sau đó hai người cũng lần lượt đối đám người Tiểu Bạch chào hỏi”
Mà Đám người [Thiên Kiếm Môn] thấy vậy cũng gật đầu không thôi. Nhìn qua Thiếu Niên này đối với Nam Cung Trần cùng Tô Như trưởng Lão bọn hắn là có chút giao tình.
“Hai vị khách khí rồi. Tô Như Tỉ tu vi ngày càng tăng tiến a.” Lý Mẫu cười nói hướng về Tô Như nói.
“Lý Phu Nhân quá lời rồi. Xem ra tăng tiến vẫn không bằng Phu Nhân cùng Tống Tiểu Thư” Tô Như cũng đáp lời.
Mấy Tháng nay tu vi đích xác đột phá nên dung mạo của nàng cũng trẻ ra gần mấy chục tuổi. Cơ duyên xảo ngộ với Lý Thành một nhóm. Không những vậy lúc mấy chục đệ tử kia sau khi hồi tông môn cũng tu vi thăng mạnh.
Riêng Hai người Nam Cung Trần cùng Tô Như trong 1 tháng liên tục vượt qua cả cái cảnh giới lớn bước chân vào Hợp Thể Trung Kỳ. Do vậy địa vị trong môn phái cũng được tăng cao.
Mà Lúc này Lý Mẫu cũng như nghĩ ra điều gì nhìn về Lý Thành nói: “ Thành Nhi con còn Chú Nhan Đan.”
Lý Thành cười cười gật đầu nói “Có”
Sau đó móc ra một bình ngọc bên trong là Chú Nhan Đan. Đưa qua Lý Mẫu.
Tiếp đó nàng đi đến Tô Như cùng Nam Cung Nguyệt lấy ra hai viên đan đưa cho hai người.
Mà chung quanh một đám người cũng nhìn. Chú Nhan Đan [Thiên Kiếm Môn] cũng có nhưng đó là trấn bảo của [Mỹ Nhân Các] lại là phế đan. Cho nên cũng không hiểu.
Nhưng sau khi nghe Lý Mẫu nói trong mắt hai nữ cũng sáng lên vội vàng phục dụng.
Mà hiệu quả lập tức phát huy. Nam Cung Nguyệt lập tức tre hoá đến còn 25 tuổi ước chừng. Da thịt trắng như tuyết. Tản ra thanh xuân khí tức.
Mà Tô Như từ một lão ẩu 60 lập tức còn về 28 tuổi. Nếp nhăn biến mất. Trên người tràn ngập vẻ vũ mị xen kẻ tươi mới.
Mà chứng kiến ngư vậy một màn. Đám Nam nhân ngây người. Bên Cạnh Nam Cung Trần nhìn Tô Như biến hoá như vậy cũng không nhịn được mà thốt ra: “ Lão Ẩu ngươi như lúc trẻ a.”
Mà sau khi tự thần thức quan sát chính mình Tô Như nghe Nam Cung Trần gọi mình như vậy. Giận không nhịn được mà đạp cho hắn một cước. Không phòng bị Nam cung Trần Bay Vèo sau đó tiếp đất bằng Mông.
Cả đám cũng cười ầm lên. Còn Nam Cung Trần mặt mo đỏ ửng.
Như nghĩ đến điều gì Lý Mẫu đi đến Lưu Oánh đưa nàng một viên rồi nói. “Tiểu Cô Nương lúc trước trong các đa tạ ngươi giúp ta.”
Thấy mình cũng có phần Lưu Oanh đa tạ không thôi. Tay run run sau đó trước ánh mắt hâm mộ của mọi người. Phục dụng.
Vì nàng thanh xuân vẫn còn nên công dụng càng mạnh. Niếu lúc trước Lưu Oanh 88 Phân bây giờ lên đến 98 phân.
Khiếp sợ không thôi.
Mà nữ nhân chung quanh ao ước không thôi.
Riêng Phần Long Vân cùng Phụng Hoàng đã phục dụng lúc rời khởi[ Mỹ Nhân Các] cho nên hai nàng hiểu rất rõ tác dụng.
Lý Thành thấy mẹ mình hào phóng như vậy hắn cũng không nói gì. Đối với bằng hữu hắn càng không keo kiệt. Huống hồ [Thiên Kiếm Môn] sau này cũng có thể giúp hắn hoàng thành nhiệm vụ.
Đạo Lý này hắn vẫn hiểu. Mà Chú Nhan Đan hắn cần bao nhiêu có bấy nhiêu. Cho nên cũng không thấy gì. Mà như hiểu Ý hắn. Lý Mẫu đem còn lại Đan Dược phân phát cho mấy vị nữ tính Trưởng Lão. Mấy vị này cũng cảm tạ không thôi. Đối với đán Lý Thành càng tỏ ra Thiện Ý. Đến Cả Trịnh Linh Linh cũng có phần.
Cảm Thấy đến lúc nên ra bài tẩy. Lý Thành Từ Từ lấy ra 10 bình ngọc. Để trên bàn sau đó nói.
“Chu Môn Chủ. Tại Hạ lần này đến đây viếng Thăm. Không chuẩn bị lễ gặp mặt. Đây là mười bình Phục Nguyên Đan có thể Khiến cho dưới Nguyên Anh tăng một đại cảnh giới. Dưới Hợp Thể tăng hai tiểu cảnh giới. Còn tu vi dưới Động Hư Tăng lên một tiểu cảnh giới. Một người chỉ được phục dụng một viên. Viên thứ hai không tác dụng.”
Mà nghe đến Lý Thành giới thiệu toàn Bộ người ở đây im lặng. Sau đó là từng tiếng hít thở. Ánh mắt đầy cuồng nhiệt nhìn về Mười Bình Đan.
Chu Hạo kích động run rẫy nói: “Lý Thiếu lời ngài nói là thật” hắn hỏi trong ánh mắt như muốn xác nhận lời Lý Thành là thật hay giả.
Tu Luyện đi càng xa càng chậm thậm chí có người vì thiên phú mà sau đó hoa thành bạch cốt.
“Ừ” Lý Thành gật đầu.
Mà bên cạnh Chu Hạo mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão nhìn về phía hắn. Ý nói ngươi thân là Môn Chủ nên để ngươi phân phối.
Được ý tứ. Chu Hạo đứng dậy đi đến Lý Thành Ôm quyền nói. “Lý Thiếu phần ân tình nay [Thiên Kiếm Môn] nợ ngài. Ngài và chúng ta là Minh Hữu”
Nói xong hắn khích động mà Thu thập trên bàn 10 bình đan( 100 viên nha)
Mà Lý Thành nghe vậy cũng gật đầu. Trong mắt loé qua vẻ mục đích đạt được.
“Ai 100 viên đan có được một Môn Phái là minh hữu lời a.” Hắn thầm nghĩ.
Loại đan này là trước lúc vào [Thập Vạn Đại Sơn] Cu Thống cho hắn bên trong vẫn còn hơn 9990 bình a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.