Tiêu Dao Vương Tuyệt Sủng Hãn Phi
Chương 111: Ban hôn.
Mộng Lí Đào Túy
05/12/2018
"Bổn vương thật lòng muốn kết hôn với Ngọc Dao Công chúa, nhưng không
biết nàng có bằng lòng hay không?" Nam Cung Mộc mỉm cười nhìn Thương
Lung Tình, ánh mắt cũng nhìn chăm chú đến vẻ mặt bất bình tức giận của
Đông Phương Dao, liền nhẹ giọng nói.
"Nếu Bổn công chúa không muốn, Mộc Vương cũng sẽ không miễn cưỡng đúng không?" Đông Phương Dao nghe vậy, trong nháy mắt khuôn mặt nhỏ nhắn thần thái sáng láng, hình như rất cần câu trả lời, ở trong lòng của nàng, mặc dù hắn rất ưu tú, nhưng càng là nam tử ưu tú, càng không thể yêu thương một người cả đời. Nàng thà lựa chọn nam tử bình thường một chút, trải qua những ngày hạnh phúc bình thường.
"Tất nhiên sẽ không miễn cưỡng, chỉ là, nếu như ta đồng ý với nàng cuộc đời này chỉ cưới một mình nàng làm phi, không hề nạp cơ thiếp nữa, nàng có thể chấp nhận gả hay không?" Nam Cung Mộc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Đông Phương Dao, cuối cùng buột miệng nói ra. Vừa nói, ngoài mặt vẫn là mỉm cười vô cùng ôn nhu, trong lòng lại trầm xuống, tim đập nhanh, có chút khẩn trương chờ nghe đáp án của nàng
Mọi người nghe vậy đều ngớ ra, chuyện gì xảy ra vây? Nam Cung hoàng tử lại đồng ý yêu cầu của Thiên Long quốc trước mặt nhiều người như vậy, thậm chí còn nói ra ý kiến hoang đường chỉ cưới một phi!
"Hoàng huynh, ngươi đang làm gì vậy?" Nam Cung Nguyệt nghe vậy, trong chớp mắt nóng nảy, sợ Nam Cung Mộc nói sai, liền vội vàng kéo ống tay áo của hắn quơ quơ, vẻ mặt gấp gáp.
"Nguyệt nhi, ngươi không nghe lầm, chuyện ta đã nói ra, nhất định phải làm được." Nam Cung Mộc thấy vẻ mặt gấp gáp của Nam Cung Nguyệt, liền nhàn nhạt giải thích. Hắn biết người muội muội này quan tâm hắn, nhưng hắn quyết không hối hận khi nói ra lời nói vừa rồi. Bởi vì, trong lòng hắn, đúng như Thương Lung Tình nói, khát vọng tìm được một người yêu tri kỷ, bầu bạn một đời một kiếp.
"Nhưng chuyện này cũng quá hoang đường, Phụ hoàng tán thành sao?" Nam Cung Nguyệt nhíu chân mày, có chút không vui nhẹ giọng nói. Hắn làm như vậy, là đại biểu hắn muốn buông tha vị trí Quốc vương kia sao? Có Quốc vương nào chỉ có một hoàng hậu, không nạp phi tần?
"Nguyệt nhi, muội không cần phải nói gì nữa, chuyện này ta tự có chừng mực, đây là đại điện đừng nói gì lung tung." Nam Cung Mộc nhíu mày, có chút không vui nói. Nguyệt nhi càng ngày càng nói chuyện không biết đúng mực rồi, nếu để nàng nói tiếp, khó tránh khỏi việc nàng lại nói ra những lời đại nghịch bất đạo!
Nam Cung Hành Vân khó hiểu nhìn Nam Cung Mộc, rốt cuộc tại sao hắn ta lại làm như vậy? Có phải là hắn ta sẽ từ bỏ vị trí kia không? Hắn ta có cưới được công chúa hay không cũng chẳng liên quan gì tới hắn, người mà hắn muốn lấy chính là người tự tin cao ngạo đang ngồi ở vị trí trên cao kia, Thương Lung Tình.
Âu Dương Quý nghe vậy sững sờ một chút, không hiểu vì sao để cưới được Đông Phương Dao mà Nam Cung Mộc này lại có thể hy sinh như vậy? Rốt cuộc là thật lòng muốn kết hôn với nàng, hay là còn có mục đích gì khác đây? Bất tri bất giác, nắm tay siết chặt lại, sắc mặt càng thêm âm tình bất định*, xem ra kế hoạch của hắn không thể thực hiện được, phải nghĩ biện pháp khác rồi!
*Âm tình bất định: tâm trạng không ổn định
Hai người Đông Phương Ngạo và Đông Phương Dịch Hàn ăn ý nhìn nhau có chút kinh ngạc. Không ngờ Nam Cung Mộc này lại sẽ đưa ra quyết định như vậy, rốt cuộc là cái gì đã đả động đến ý nghĩ của hắn đây? Rốt cuộc là hắn thật lòng thật dạ muốn kết hôn hay còn có cách nghĩ khác?
"Mộc Vương, lời này là thật à?" Thương Lung Tình cười nhạt, gật đầu rất hài lòng, nhẹ giọng xác nhận lần nữa.
"Tiêu Dao Vương phi yên tâm, Bổn vương đã cam kết ở trước mặt nhiều người như vậy, tất nhiên sẽ không chỉ nói suông." Vẻ mặt Nam Cung Mộc kiên định nhìn Thương Lung Tình, không chút do dự bảo đảm.
Đông Phương Dao trực tiếp ngớ ra, sững sờ nhìn Nam Cung Mộc, dù thế nào nàng cũng không thể ngờ hắn sẽ đáp ứng một yêu cầu hoang đường như thế. Không phải con cháu hoàng thất đều rất thích tam thê tứ thiếp, cưới càng nhiều càng nở mày nở mặt sao? Vì sao hắn lại đồng ý yêu cầu của các nàng? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
"Ha ha, được, không tệ, Mộc Vương đã như vậy, trẫm liền hứa hôn muội muội Ngọc Dao Công chúa của trẫm cho ngươi, tùy ngươi lựa chọn ngày thành hôn" Đông Phương Ngạo nghe vậy, trực tiếp cười ha ha tán dương Nam Cung Mộc, hơn nữa liền dứt khoát quyết định hôn sự này.
"Tạ hoàng thượng." Nam Cung Mộc nghe vậy, liếc mắt nhìn cái miệng nhỏ nhắn đang chu rất là bất mãn của Đông Phương Dao, mím môi cười, lạnh nhạt nói cám ơn.
"Hoàng huynh, ta..." Đông Phương Dao nghe vậy, trong nháy mắt nóng nảy, dù thế nào nàng cũng không thể ngờ Hoàng huynh của nàng đã giúp bọn họ chỉ hôn nhanh như vậy, nếu như bị hắn lừa thì làm thế nào đây? Huống chi, mặc dù nàng có một chút thiện cảm với hắn, nhưng cũng không phải là thích! Hơn nữa, hình như trong lòng có chút thành kiến với hắn!
"Dao nhi, không được hồ đồ, Vua không nói đùa." Thương Lung Tình vội vàng kéo Đông Phương Dao, nhẹ nhàng nói với nàng. Vẻ mặt cũng rất vui vẻ, thấy vậy Nam Cung Mộc đoán chừng biết dụng ý của nàng, nhưng khiến nàng kinh ngạc chính là việc hắn ở chỗ này cam kết trước mặt nhiều người như vậy, đích thực là nam tử có trách nhiệm.
Vẻ mặt Âu Dương Quý lo lắng, đáng chết, không ngờ Thiên Long Quốc lại gả một Công chúa ra ngoài như vậy! Xem ra chỉ có thể để muội muội Âu Dương Linh lên biểu diễn, có thể khiến nàng làm phi cũng được! Chỉ cần có thể giúp hắn đạt được nghiệp lớn...
"Nếu quý quốc gả công chúa cho hoàng tử Địa Long quốc, thì hẳn tiếp theo là đón dâu nhỉ?" Sắc mặt Âu Dương Quý âm trầm, trong mắt thoáng hiện lên ánh sáng tính kế.
"À, nếu nước ta đã có một công chúa gả đi, thì tiếp theo phải là Địa Long quốc và Thủy Long quốc phải liên hôn mới đúng." Đông Phương Ngạo nghe vậy, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng lộ ra ý cười, nhìn như đang thương lượng, thực chất là khí phách uy nghiêm, không cho bác bỏ.
"Nếu Bổn công chúa không muốn, Mộc Vương cũng sẽ không miễn cưỡng đúng không?" Đông Phương Dao nghe vậy, trong nháy mắt khuôn mặt nhỏ nhắn thần thái sáng láng, hình như rất cần câu trả lời, ở trong lòng của nàng, mặc dù hắn rất ưu tú, nhưng càng là nam tử ưu tú, càng không thể yêu thương một người cả đời. Nàng thà lựa chọn nam tử bình thường một chút, trải qua những ngày hạnh phúc bình thường.
"Tất nhiên sẽ không miễn cưỡng, chỉ là, nếu như ta đồng ý với nàng cuộc đời này chỉ cưới một mình nàng làm phi, không hề nạp cơ thiếp nữa, nàng có thể chấp nhận gả hay không?" Nam Cung Mộc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Đông Phương Dao, cuối cùng buột miệng nói ra. Vừa nói, ngoài mặt vẫn là mỉm cười vô cùng ôn nhu, trong lòng lại trầm xuống, tim đập nhanh, có chút khẩn trương chờ nghe đáp án của nàng
Mọi người nghe vậy đều ngớ ra, chuyện gì xảy ra vây? Nam Cung hoàng tử lại đồng ý yêu cầu của Thiên Long quốc trước mặt nhiều người như vậy, thậm chí còn nói ra ý kiến hoang đường chỉ cưới một phi!
"Hoàng huynh, ngươi đang làm gì vậy?" Nam Cung Nguyệt nghe vậy, trong chớp mắt nóng nảy, sợ Nam Cung Mộc nói sai, liền vội vàng kéo ống tay áo của hắn quơ quơ, vẻ mặt gấp gáp.
"Nguyệt nhi, ngươi không nghe lầm, chuyện ta đã nói ra, nhất định phải làm được." Nam Cung Mộc thấy vẻ mặt gấp gáp của Nam Cung Nguyệt, liền nhàn nhạt giải thích. Hắn biết người muội muội này quan tâm hắn, nhưng hắn quyết không hối hận khi nói ra lời nói vừa rồi. Bởi vì, trong lòng hắn, đúng như Thương Lung Tình nói, khát vọng tìm được một người yêu tri kỷ, bầu bạn một đời một kiếp.
"Nhưng chuyện này cũng quá hoang đường, Phụ hoàng tán thành sao?" Nam Cung Nguyệt nhíu chân mày, có chút không vui nhẹ giọng nói. Hắn làm như vậy, là đại biểu hắn muốn buông tha vị trí Quốc vương kia sao? Có Quốc vương nào chỉ có một hoàng hậu, không nạp phi tần?
"Nguyệt nhi, muội không cần phải nói gì nữa, chuyện này ta tự có chừng mực, đây là đại điện đừng nói gì lung tung." Nam Cung Mộc nhíu mày, có chút không vui nói. Nguyệt nhi càng ngày càng nói chuyện không biết đúng mực rồi, nếu để nàng nói tiếp, khó tránh khỏi việc nàng lại nói ra những lời đại nghịch bất đạo!
Nam Cung Hành Vân khó hiểu nhìn Nam Cung Mộc, rốt cuộc tại sao hắn ta lại làm như vậy? Có phải là hắn ta sẽ từ bỏ vị trí kia không? Hắn ta có cưới được công chúa hay không cũng chẳng liên quan gì tới hắn, người mà hắn muốn lấy chính là người tự tin cao ngạo đang ngồi ở vị trí trên cao kia, Thương Lung Tình.
Âu Dương Quý nghe vậy sững sờ một chút, không hiểu vì sao để cưới được Đông Phương Dao mà Nam Cung Mộc này lại có thể hy sinh như vậy? Rốt cuộc là thật lòng muốn kết hôn với nàng, hay là còn có mục đích gì khác đây? Bất tri bất giác, nắm tay siết chặt lại, sắc mặt càng thêm âm tình bất định*, xem ra kế hoạch của hắn không thể thực hiện được, phải nghĩ biện pháp khác rồi!
*Âm tình bất định: tâm trạng không ổn định
Hai người Đông Phương Ngạo và Đông Phương Dịch Hàn ăn ý nhìn nhau có chút kinh ngạc. Không ngờ Nam Cung Mộc này lại sẽ đưa ra quyết định như vậy, rốt cuộc là cái gì đã đả động đến ý nghĩ của hắn đây? Rốt cuộc là hắn thật lòng thật dạ muốn kết hôn hay còn có cách nghĩ khác?
"Mộc Vương, lời này là thật à?" Thương Lung Tình cười nhạt, gật đầu rất hài lòng, nhẹ giọng xác nhận lần nữa.
"Tiêu Dao Vương phi yên tâm, Bổn vương đã cam kết ở trước mặt nhiều người như vậy, tất nhiên sẽ không chỉ nói suông." Vẻ mặt Nam Cung Mộc kiên định nhìn Thương Lung Tình, không chút do dự bảo đảm.
Đông Phương Dao trực tiếp ngớ ra, sững sờ nhìn Nam Cung Mộc, dù thế nào nàng cũng không thể ngờ hắn sẽ đáp ứng một yêu cầu hoang đường như thế. Không phải con cháu hoàng thất đều rất thích tam thê tứ thiếp, cưới càng nhiều càng nở mày nở mặt sao? Vì sao hắn lại đồng ý yêu cầu của các nàng? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
"Ha ha, được, không tệ, Mộc Vương đã như vậy, trẫm liền hứa hôn muội muội Ngọc Dao Công chúa của trẫm cho ngươi, tùy ngươi lựa chọn ngày thành hôn" Đông Phương Ngạo nghe vậy, trực tiếp cười ha ha tán dương Nam Cung Mộc, hơn nữa liền dứt khoát quyết định hôn sự này.
"Tạ hoàng thượng." Nam Cung Mộc nghe vậy, liếc mắt nhìn cái miệng nhỏ nhắn đang chu rất là bất mãn của Đông Phương Dao, mím môi cười, lạnh nhạt nói cám ơn.
"Hoàng huynh, ta..." Đông Phương Dao nghe vậy, trong nháy mắt nóng nảy, dù thế nào nàng cũng không thể ngờ Hoàng huynh của nàng đã giúp bọn họ chỉ hôn nhanh như vậy, nếu như bị hắn lừa thì làm thế nào đây? Huống chi, mặc dù nàng có một chút thiện cảm với hắn, nhưng cũng không phải là thích! Hơn nữa, hình như trong lòng có chút thành kiến với hắn!
"Dao nhi, không được hồ đồ, Vua không nói đùa." Thương Lung Tình vội vàng kéo Đông Phương Dao, nhẹ nhàng nói với nàng. Vẻ mặt cũng rất vui vẻ, thấy vậy Nam Cung Mộc đoán chừng biết dụng ý của nàng, nhưng khiến nàng kinh ngạc chính là việc hắn ở chỗ này cam kết trước mặt nhiều người như vậy, đích thực là nam tử có trách nhiệm.
Vẻ mặt Âu Dương Quý lo lắng, đáng chết, không ngờ Thiên Long Quốc lại gả một Công chúa ra ngoài như vậy! Xem ra chỉ có thể để muội muội Âu Dương Linh lên biểu diễn, có thể khiến nàng làm phi cũng được! Chỉ cần có thể giúp hắn đạt được nghiệp lớn...
"Nếu quý quốc gả công chúa cho hoàng tử Địa Long quốc, thì hẳn tiếp theo là đón dâu nhỉ?" Sắc mặt Âu Dương Quý âm trầm, trong mắt thoáng hiện lên ánh sáng tính kế.
"À, nếu nước ta đã có một công chúa gả đi, thì tiếp theo phải là Địa Long quốc và Thủy Long quốc phải liên hôn mới đúng." Đông Phương Ngạo nghe vậy, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng lộ ra ý cười, nhìn như đang thương lượng, thực chất là khí phách uy nghiêm, không cho bác bỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.