Tiêu Dao Vương Tuyệt Sủng Hãn Phi
Chương 109: Lui ra.
Mộng Lí Đào Túy
29/11/2018
"Tất nhiên, ít nhất tiêu chuẩn chọn phi ở Địa Long quốc chúng ta không
thể thiếu cái này." Mặt Nam Cung Nguyệt hài lòng nhìn Thương Lung Tình
nói. Dường như lại khinh bỉ nàng không tài không đức, trong mắt lại hiện lên sự bất mãn và oán hận.
"Ồ! Là vậy sao, tiêu chuẩn của Thủy Long quốc cũng giống vậy chứ?" Thương Lung Tình cười khẽ một tiếng, nhìn sứ giả Thủy Long quốc, có chút ý nghi ngờ hỏi.
Hai người Đông Phương Ngạo và Đông Phương Dịch Hàn ăn ý nhìn nhau, không hiểu Thương Lung Tình muốn làm gì? Chỉ có điều, bọn họ cũng rất thức thời không ngắt lời nàng, nhưng mặt hứng thú nhìn nàng, muốn biết rốt cuộc nàng muốn làm cái gì?
"Tất nhiên rồi, đây là lựa chọn không thể thiếu được trong hôn lễ của hoàng thất." Sứ giả Thủy Long quốc nghe vậy, rất là tán thành gật đầu một cái. Hình như cho đó là chuyện đương nhiên, nào có thể để Hoàng tử lấy một cô nương không tài không đức về làm Vương Phi đây?
"Ồ, vậy thì thật đáng tiếc. Các cô nương không tinh thông cầm kỳ thư họa như lời các ngươi nói thật sự không thể trở thành Hoàng tử phi được rồi." Thương Lung Tình nhìn về phía mọi người than nhẹ, lại mở miệng hỏi xác nhận lần nữa.
"Tất nhiên rồi, không biết Tiêu Dao Vương phi nói thế là có ý gì?" Lần này Thủy Long quốc và Địa Long quốc cùng mở miệng hỏi, có thể thấy bọn họ rất coi trọng tình hình lần kết thân này.
"Cũng không có ý gì cả! Thực ra Ngọc Dao Công chúa của nước ta, từ nhỏ đã bị hai ca ca của nàng làm hư, hình như cũng không tinh thông cầm kỳ thư họa, xem ra đành phải rút lui khỏi lần kết thân này rồi." Thương Lung Tình cố ý thở dài, vẻ mặt tỏ ý cực kỳ tiếc nuối, bình thản nói. Mắt nhìn về phía Đông Phương Dao chớp chớp, giống như đang tỏ ý gì đó.
Đông Phương Dao hơi sững sờ, không ngờ Thương Lung Tình ra tay giúp nàng, nhất thời không phản ứng kịp, lại đờ đẫn không nói ra được câu nào, chỉ ngây ngốc nhìn nàng ấy, vẻ mặt mờ mịt.
Đông Phương Dịch Hàn và Đông Phương Ngạo nghe vậy, lập tức hiểu ý, hai người lại ăn ý nhìn nhau lần nữa, có chút kinh ngạc. Dù thế nào bọn họ cũng không thể ngờ, Thương Lung Tình sẽ dùng cách ấy để giúp Đông Phương Dao tránh lần kết thân này ư?
"Đúng vậy, hình như bản công chúa không tinh thông những thứ này. Ôi, thật là đáng tiếc, lại bỏ lỡ lần kết thân này như vậy." Đông Phương Dao hồi hồn, lập tức hiểu ý của Thương Lung Tình, vội vàng tỏ vẻ uất ức, tiếc hận và bất lực. Trong lòng lại rất vui vẻ, không ngờ đại tẩu lại nghĩ ra cách này giúp nàng.
"Á, chuyện này…."
"À, cái đó……….."
Lời nói vừa rồi có tính kiên định, vẻ mặt khẳng định khi nói chuyện của sứ giả hai nước nhất thời sững sờ, lại không thể phản bác được câu nào, cả khuôn mặt đỏ bừng, mất tự nhiên đưa mắt nhìn nhau………..
"Nhưng Ngọc Dao Công chúa có thân phận là Công chúa, dù không tinh thông tài nghệ gì nhưng cũng không ảnh hưởng tới lần kết thân này chứ nhỉ?" Trong đôi mắt của Âu Dương Quý thoáng hiện lên vẻ lo lắng, bọn ngu xuẩn đáng chết này sẽ phá hỏng kế hoạch của hắn.
"Sao lại không bị ảnh hưởng? Nếu tiêu chuẩn chọn phi tử của các ngươi như thế, mà Ngọc Dao Công chúa của chúng ta lại không đạt yêu cầu của các ngươi, tất nhiên phải rút lui, nếu không, nếu nàng sang bên kia với các ngươi, bị người bên kia của các ngươi chèn ép thì sao? Chúng ta cũng không nỡ." Thương Lung Tình nghe vậy, nhếch mép cười, thản nhiên nói. Có ánh sáng thoáng qua trong mắt, giống như đang chờ đợi điều gì đó.
"Tiêu Dao Vương phi, ngài cứ yên tâm đi, nếu Ngọc Dao Công chúa trở thành Hoàng tử phi của chúng ta, Hoàng tử của chúng ta nhất định không để nàng chịu uất ức." Sứ giả vừa nghe vậy, vội vàng lên tiếng giải thích. Trong lòng cực kỳ khẩn trương, đều tại hắn quá nhiều lời, mới gặp phải chuyện như vậy.
"Cũng chưa chắc, các ngươi thử nghĩ xem, nhất định hậu cung của Hoàng tử có rất nhiều cơ thiếp, nếu nàng ấy sang bên kia với các ngươi, tứ cố vô thân, rồi bị bắt nạt, ai biết được? Trừ phi………." Thương Lung Tình đảo mắt nhìn một vòng xung quanh, cố ý dừng lại, giống như đang suy nghĩ điều gì đó, có loại cảm giác muốn nói lại thôi.
"Trừ phi gì cơ? Ngươi nói ra xem nào." Nam Cung Nguyệt sốt ruột, kế hoạch của nàng có thành hay không, phụ thuộc vào việc Hoàng huynh của nàng cưới được Đông Phương Dao. Sau đó, để nàng ta giúp một tay, nàng cũng có thể gả cho Đông Phương Dịch Hàn, nếu Hoàng huynh của nàng không cưới được, không phải kế hoạch của nàng sẽ đi tong sao?
"Đúng vậy, Tiêu Dao Vương phi, ngươi mau nói ra xem làm thế nào mới có thể yên tâm gả Ngọc Dao Công chúa cho Hoàng tử đây?" Hình như sứ giả Thủy Long quốc có chút sốt ruột, đây là công chúa duy nhất của Thiên Long quốc đấy. Hơn nữa nghe nói Hoàng thượng và Tiêu Dao Vương yêu thương muội muội này nhất, nếu như có thể cưới được nàng, đến lúc đó khẳng định không ít chỗ tốt. Hơn nữa, bọn họ cũng bàn bạc từ trước, Đại hoàng tử cũng đã quyết định, không thể không cưới công chúa Thiên Long quốc, nếu như chuyện này không thành thì làm sao bây giờ?
"Ồ! Là vậy sao, tiêu chuẩn của Thủy Long quốc cũng giống vậy chứ?" Thương Lung Tình cười khẽ một tiếng, nhìn sứ giả Thủy Long quốc, có chút ý nghi ngờ hỏi.
Hai người Đông Phương Ngạo và Đông Phương Dịch Hàn ăn ý nhìn nhau, không hiểu Thương Lung Tình muốn làm gì? Chỉ có điều, bọn họ cũng rất thức thời không ngắt lời nàng, nhưng mặt hứng thú nhìn nàng, muốn biết rốt cuộc nàng muốn làm cái gì?
"Tất nhiên rồi, đây là lựa chọn không thể thiếu được trong hôn lễ của hoàng thất." Sứ giả Thủy Long quốc nghe vậy, rất là tán thành gật đầu một cái. Hình như cho đó là chuyện đương nhiên, nào có thể để Hoàng tử lấy một cô nương không tài không đức về làm Vương Phi đây?
"Ồ, vậy thì thật đáng tiếc. Các cô nương không tinh thông cầm kỳ thư họa như lời các ngươi nói thật sự không thể trở thành Hoàng tử phi được rồi." Thương Lung Tình nhìn về phía mọi người than nhẹ, lại mở miệng hỏi xác nhận lần nữa.
"Tất nhiên rồi, không biết Tiêu Dao Vương phi nói thế là có ý gì?" Lần này Thủy Long quốc và Địa Long quốc cùng mở miệng hỏi, có thể thấy bọn họ rất coi trọng tình hình lần kết thân này.
"Cũng không có ý gì cả! Thực ra Ngọc Dao Công chúa của nước ta, từ nhỏ đã bị hai ca ca của nàng làm hư, hình như cũng không tinh thông cầm kỳ thư họa, xem ra đành phải rút lui khỏi lần kết thân này rồi." Thương Lung Tình cố ý thở dài, vẻ mặt tỏ ý cực kỳ tiếc nuối, bình thản nói. Mắt nhìn về phía Đông Phương Dao chớp chớp, giống như đang tỏ ý gì đó.
Đông Phương Dao hơi sững sờ, không ngờ Thương Lung Tình ra tay giúp nàng, nhất thời không phản ứng kịp, lại đờ đẫn không nói ra được câu nào, chỉ ngây ngốc nhìn nàng ấy, vẻ mặt mờ mịt.
Đông Phương Dịch Hàn và Đông Phương Ngạo nghe vậy, lập tức hiểu ý, hai người lại ăn ý nhìn nhau lần nữa, có chút kinh ngạc. Dù thế nào bọn họ cũng không thể ngờ, Thương Lung Tình sẽ dùng cách ấy để giúp Đông Phương Dao tránh lần kết thân này ư?
"Đúng vậy, hình như bản công chúa không tinh thông những thứ này. Ôi, thật là đáng tiếc, lại bỏ lỡ lần kết thân này như vậy." Đông Phương Dao hồi hồn, lập tức hiểu ý của Thương Lung Tình, vội vàng tỏ vẻ uất ức, tiếc hận và bất lực. Trong lòng lại rất vui vẻ, không ngờ đại tẩu lại nghĩ ra cách này giúp nàng.
"Á, chuyện này…."
"À, cái đó……….."
Lời nói vừa rồi có tính kiên định, vẻ mặt khẳng định khi nói chuyện của sứ giả hai nước nhất thời sững sờ, lại không thể phản bác được câu nào, cả khuôn mặt đỏ bừng, mất tự nhiên đưa mắt nhìn nhau………..
"Nhưng Ngọc Dao Công chúa có thân phận là Công chúa, dù không tinh thông tài nghệ gì nhưng cũng không ảnh hưởng tới lần kết thân này chứ nhỉ?" Trong đôi mắt của Âu Dương Quý thoáng hiện lên vẻ lo lắng, bọn ngu xuẩn đáng chết này sẽ phá hỏng kế hoạch của hắn.
"Sao lại không bị ảnh hưởng? Nếu tiêu chuẩn chọn phi tử của các ngươi như thế, mà Ngọc Dao Công chúa của chúng ta lại không đạt yêu cầu của các ngươi, tất nhiên phải rút lui, nếu không, nếu nàng sang bên kia với các ngươi, bị người bên kia của các ngươi chèn ép thì sao? Chúng ta cũng không nỡ." Thương Lung Tình nghe vậy, nhếch mép cười, thản nhiên nói. Có ánh sáng thoáng qua trong mắt, giống như đang chờ đợi điều gì đó.
"Tiêu Dao Vương phi, ngài cứ yên tâm đi, nếu Ngọc Dao Công chúa trở thành Hoàng tử phi của chúng ta, Hoàng tử của chúng ta nhất định không để nàng chịu uất ức." Sứ giả vừa nghe vậy, vội vàng lên tiếng giải thích. Trong lòng cực kỳ khẩn trương, đều tại hắn quá nhiều lời, mới gặp phải chuyện như vậy.
"Cũng chưa chắc, các ngươi thử nghĩ xem, nhất định hậu cung của Hoàng tử có rất nhiều cơ thiếp, nếu nàng ấy sang bên kia với các ngươi, tứ cố vô thân, rồi bị bắt nạt, ai biết được? Trừ phi………." Thương Lung Tình đảo mắt nhìn một vòng xung quanh, cố ý dừng lại, giống như đang suy nghĩ điều gì đó, có loại cảm giác muốn nói lại thôi.
"Trừ phi gì cơ? Ngươi nói ra xem nào." Nam Cung Nguyệt sốt ruột, kế hoạch của nàng có thành hay không, phụ thuộc vào việc Hoàng huynh của nàng cưới được Đông Phương Dao. Sau đó, để nàng ta giúp một tay, nàng cũng có thể gả cho Đông Phương Dịch Hàn, nếu Hoàng huynh của nàng không cưới được, không phải kế hoạch của nàng sẽ đi tong sao?
"Đúng vậy, Tiêu Dao Vương phi, ngươi mau nói ra xem làm thế nào mới có thể yên tâm gả Ngọc Dao Công chúa cho Hoàng tử đây?" Hình như sứ giả Thủy Long quốc có chút sốt ruột, đây là công chúa duy nhất của Thiên Long quốc đấy. Hơn nữa nghe nói Hoàng thượng và Tiêu Dao Vương yêu thương muội muội này nhất, nếu như có thể cưới được nàng, đến lúc đó khẳng định không ít chỗ tốt. Hơn nữa, bọn họ cũng bàn bạc từ trước, Đại hoàng tử cũng đã quyết định, không thể không cưới công chúa Thiên Long quốc, nếu như chuyện này không thành thì làm sao bây giờ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.