Tiêu Dao Vương Tuyệt Sủng Hãn Phi
Chương 107: Nàng có ý kiến gì không?
Mộng Lí Đào Túy
26/11/2018
Editor: Melodysoyani
Beta-er: hàn ánh nguyệt =.=
“Đại ca, rốt cuộc các ngươi cũng đã tới” Đông Phương Dịch Hàn và Thương Lung Tình vừa đến Ngự Thư Phòng của hoàng cung, đã thấy Đông Phương Ngạo gấp rút xông tới trước mặt, dáng vẻ hình như rất gấp gáp.
“Ừ, gấp như vậy làm cái gì? Còn giống dáng vẻ của hoàng thượng nữa không?” Vẻ mặt Đông Phương Dịch Hàn lạnh lùng, không vui hừ lạnh. Ánh mắt thâm thúy nhìn nhìn Đông Phương Ngạo, lạnh lùng ra tiếng.
“Ặc, còn không phải vì ta có chuyện gấp muốn tìm các người thương lượng sao?” Khuôn mặt tuấn tú Đông Phương Ngạo khẽ dâng lên đỏ ửng, có chút mất tự nhiên nói.
“Vậy cũng không cần gấp đến như vậy! Đệ đứng đắn một chút cho ta!” Đông Phương Dịch Hàn khẽ liếc hắn một cái, vẻ mặt nghiêm túc khiển trách hắn! Người này là kẻ không an phận, ai biết hắn lại đang có ý định gì rồi chứ?
“Chậc, ta rất nghiêm chỉnh có được hay không, đại ca, huynh đừng hung dữ như vậy nữa!” Vẻ mặt Đông Phương Ngạo uất ức nhìn Đông Phương Dịch Hàn, đại ca này của hắn thật là thiên vị, đối với đại tẩu thì dịu dàng vô cùng, còn đối với hắn, cứ hung dữ như thế, quả thực là khác biệt một trời một vực!
Thương Lung Tình nghe vậy, khóe miệng rút gân, bọn họ đang định làm gì vậy? Đây còn giống bọn họ sao? Một là hoàng thượng, một là Vương Gia? Sao lại thấy có chút… Hình tượng thế này có tốt không?
“Hãy bớt sàm ngôn đi, mau nói chuyện chính.” Vẻ mặt Đông Phương Dịch Hàn xem thường nhìn hắn, hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt lên tiếng. Xoay người, dịu dàng dắt Thương Lung Tình đi đến ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
“Đại ca, thật muốn gả Dao nhi cho Nam Cung Mộc hả?” Đông Phương Ngạo nghe vậy, trong nháy mắt thu hồi vẻ mặt vui đùa, vẻ mặt thành thật hỏi, trong mắt thoáng qua một chút phức tạp.
“Đệ cảm thấy không được?” Đông Phương Dịch Hàn nhíu mày, ý vị sâu xa nhìn hắn. Thật ra thì trong lòng hắn cũng mâu thuẫn, nhìn dáng vẻ ngày hôm qua của Dao nhi, nếu thật gả cho hắn ta, nhất định sẽ đại náo một trận.
“Cũng không phải thế, chỉ sợ với tính tình của Dao nhi, không quá thích hợp với cuộc sống ở hậu cung.” Mặt Đông Phương Ngạo lộ vẻ buồn rầu mà thở dài một tiếng. Hắn thật sự cũng không nỡ để muội muội duy nhất đến nơi xa như vậy, càng sợ nàng chịu uất ức.
“Lung nhi, nàng có ý kiến gì không?” Đông Phương Dịch Hàn chợt chuyển sang Thương Lung Tình, vẻ mặt chờ mong nhìn xem ý nàng, hình như rất tin tưởng nàng sẽ có chủ ý.
“Nam Cung Mộc này rất có ý tứ, trừ thân phận ra, cũng có thể xem là rất thích hợp với Dao nhi đi!” Thương Lung Tình liếc mắt nhìn bọn họ, khẽ nhấm một hớp trà, lạnh nhạt nói.
“Thật sao? Nàng cũng cảm thấy như vậy?” Trong mắt Đông Phương Dịch Hàn thoáng qua vẻ kinh ngạc, có chút ngoài ý muốn nói. Không ngờ ý tưởng của nàng lại giống với hắn. Ban đầu nhìn trúng Nam Cung Mộc này, một là bởi vì là bằng hữu tốt của mình, một cái khác cũng là bởi vì cảm thấy hắn thích hợp với Dao nhi, ít nhất có thể bảo vệ nàng cả đời không lo lắng.
“Không phải chứ? Bọn họ thích hợp? Nhưng không phải tương lai Nam Cung Mộc sẽ lên làm hoàng đế à? Dao nhi thật sự có thể ứng phó được?” Vẻ mặt Đông Phương Ngạo mờ mịt nhìn hai người bọn họ, xong rồi, lần này đại tẩu cũng đồng ý! Thế chẳng phải Dao nhi muội ấy đã định phải gả cho hắn rồi sao?
“Có lẽ có thể hỏi ý kiến của Nam Cung Mộc một chút.” Thương Lung Tình nghe vậy, biết Đông Phương Ngạo đang lo lắng cái gì, lập tức nhíu mày, nói một cách đầy ý vị sâu xa. Trong lòng suy nghĩ, Nam Cung Mộc này nhìn qua không giống một người phong tình vạn chủng, có lẽ hắn cũng sẽ có ý tưởng riêng biệt!
“Làm sao có thể hỏi chứ? Đợi lát nữa bữa tiệc lại bắt đầu, phải trực tiếp tiến vào nghị sự kết thân rồi.” Đông Phương Ngạo nhíu chặt mày, có chút mặt ủ mày chau nói. Hắn là hoàng thượng Thiên Long Quốc không sai, nhưng hắn cũng có lòng riêng, hi vọng muội muội duy nhất của mình có thể hạnh phúc vui vẻ, không cần nàng phải e sợ giữ vững thực lực của một nước dùm hắn!
Vậy mà, có đôi khi, có chút thân phận, đều không thể tránh khỏi, chỉ có thể thản nhiên đối mặt tất cả trước mắt. Thiên Long Quốc chỉ có một công chúa là nàng, chuyện liên hôn này là chuyện nàng không thể trốn tránh!
“Chuyện này ngược lại không cần gấp, ta sẽ tìm cơ hội hỏi, đã đến lúc rồi, đến phòng yến tiệc đi!” Đông Phương Dịch Hàn nghe vậy, khẽ nhíu mày, lập tức bình tĩnh lên tiếng! Nếu Nam Cung Mộc này thật lòng đợi Dao nhi, ngược lại hắn không có gì không yên lòng!
“Đại ca, nhị ca, muội không kết thân, muội không kết thân!” Lúc mấy người bọn họ chuẩn bị đến phòng yến tiệc thì chỉ thấy Đông Phương Dao lảo đảo chạy vào, thiếu chút nữa đụng phải Đông Phương Ngạo.
“Dao nhi, không được hồ đồ, đại ca tự có chừng mực!” Đông Phương Ngạo thấy người tới là Đông Phương Dao, lập tức nghiêm mặt, có uy nghiêm của hoàng đế, lớn tiếng nổi giận nói.
“Muội...Muội...” Đông Phương Dao bị Đông Phương Ngạo dạy bảo như vậy, lại có chút cảm giác không biết làm sao. Mắt khẽ ửng hồng, có chút uất ức, điềm đạm đáng yêu nhìn bọn họ
Beta-er: hàn ánh nguyệt =.=
“Đại ca, rốt cuộc các ngươi cũng đã tới” Đông Phương Dịch Hàn và Thương Lung Tình vừa đến Ngự Thư Phòng của hoàng cung, đã thấy Đông Phương Ngạo gấp rút xông tới trước mặt, dáng vẻ hình như rất gấp gáp.
“Ừ, gấp như vậy làm cái gì? Còn giống dáng vẻ của hoàng thượng nữa không?” Vẻ mặt Đông Phương Dịch Hàn lạnh lùng, không vui hừ lạnh. Ánh mắt thâm thúy nhìn nhìn Đông Phương Ngạo, lạnh lùng ra tiếng.
“Ặc, còn không phải vì ta có chuyện gấp muốn tìm các người thương lượng sao?” Khuôn mặt tuấn tú Đông Phương Ngạo khẽ dâng lên đỏ ửng, có chút mất tự nhiên nói.
“Vậy cũng không cần gấp đến như vậy! Đệ đứng đắn một chút cho ta!” Đông Phương Dịch Hàn khẽ liếc hắn một cái, vẻ mặt nghiêm túc khiển trách hắn! Người này là kẻ không an phận, ai biết hắn lại đang có ý định gì rồi chứ?
“Chậc, ta rất nghiêm chỉnh có được hay không, đại ca, huynh đừng hung dữ như vậy nữa!” Vẻ mặt Đông Phương Ngạo uất ức nhìn Đông Phương Dịch Hàn, đại ca này của hắn thật là thiên vị, đối với đại tẩu thì dịu dàng vô cùng, còn đối với hắn, cứ hung dữ như thế, quả thực là khác biệt một trời một vực!
Thương Lung Tình nghe vậy, khóe miệng rút gân, bọn họ đang định làm gì vậy? Đây còn giống bọn họ sao? Một là hoàng thượng, một là Vương Gia? Sao lại thấy có chút… Hình tượng thế này có tốt không?
“Hãy bớt sàm ngôn đi, mau nói chuyện chính.” Vẻ mặt Đông Phương Dịch Hàn xem thường nhìn hắn, hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt lên tiếng. Xoay người, dịu dàng dắt Thương Lung Tình đi đến ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
“Đại ca, thật muốn gả Dao nhi cho Nam Cung Mộc hả?” Đông Phương Ngạo nghe vậy, trong nháy mắt thu hồi vẻ mặt vui đùa, vẻ mặt thành thật hỏi, trong mắt thoáng qua một chút phức tạp.
“Đệ cảm thấy không được?” Đông Phương Dịch Hàn nhíu mày, ý vị sâu xa nhìn hắn. Thật ra thì trong lòng hắn cũng mâu thuẫn, nhìn dáng vẻ ngày hôm qua của Dao nhi, nếu thật gả cho hắn ta, nhất định sẽ đại náo một trận.
“Cũng không phải thế, chỉ sợ với tính tình của Dao nhi, không quá thích hợp với cuộc sống ở hậu cung.” Mặt Đông Phương Ngạo lộ vẻ buồn rầu mà thở dài một tiếng. Hắn thật sự cũng không nỡ để muội muội duy nhất đến nơi xa như vậy, càng sợ nàng chịu uất ức.
“Lung nhi, nàng có ý kiến gì không?” Đông Phương Dịch Hàn chợt chuyển sang Thương Lung Tình, vẻ mặt chờ mong nhìn xem ý nàng, hình như rất tin tưởng nàng sẽ có chủ ý.
“Nam Cung Mộc này rất có ý tứ, trừ thân phận ra, cũng có thể xem là rất thích hợp với Dao nhi đi!” Thương Lung Tình liếc mắt nhìn bọn họ, khẽ nhấm một hớp trà, lạnh nhạt nói.
“Thật sao? Nàng cũng cảm thấy như vậy?” Trong mắt Đông Phương Dịch Hàn thoáng qua vẻ kinh ngạc, có chút ngoài ý muốn nói. Không ngờ ý tưởng của nàng lại giống với hắn. Ban đầu nhìn trúng Nam Cung Mộc này, một là bởi vì là bằng hữu tốt của mình, một cái khác cũng là bởi vì cảm thấy hắn thích hợp với Dao nhi, ít nhất có thể bảo vệ nàng cả đời không lo lắng.
“Không phải chứ? Bọn họ thích hợp? Nhưng không phải tương lai Nam Cung Mộc sẽ lên làm hoàng đế à? Dao nhi thật sự có thể ứng phó được?” Vẻ mặt Đông Phương Ngạo mờ mịt nhìn hai người bọn họ, xong rồi, lần này đại tẩu cũng đồng ý! Thế chẳng phải Dao nhi muội ấy đã định phải gả cho hắn rồi sao?
“Có lẽ có thể hỏi ý kiến của Nam Cung Mộc một chút.” Thương Lung Tình nghe vậy, biết Đông Phương Ngạo đang lo lắng cái gì, lập tức nhíu mày, nói một cách đầy ý vị sâu xa. Trong lòng suy nghĩ, Nam Cung Mộc này nhìn qua không giống một người phong tình vạn chủng, có lẽ hắn cũng sẽ có ý tưởng riêng biệt!
“Làm sao có thể hỏi chứ? Đợi lát nữa bữa tiệc lại bắt đầu, phải trực tiếp tiến vào nghị sự kết thân rồi.” Đông Phương Ngạo nhíu chặt mày, có chút mặt ủ mày chau nói. Hắn là hoàng thượng Thiên Long Quốc không sai, nhưng hắn cũng có lòng riêng, hi vọng muội muội duy nhất của mình có thể hạnh phúc vui vẻ, không cần nàng phải e sợ giữ vững thực lực của một nước dùm hắn!
Vậy mà, có đôi khi, có chút thân phận, đều không thể tránh khỏi, chỉ có thể thản nhiên đối mặt tất cả trước mắt. Thiên Long Quốc chỉ có một công chúa là nàng, chuyện liên hôn này là chuyện nàng không thể trốn tránh!
“Chuyện này ngược lại không cần gấp, ta sẽ tìm cơ hội hỏi, đã đến lúc rồi, đến phòng yến tiệc đi!” Đông Phương Dịch Hàn nghe vậy, khẽ nhíu mày, lập tức bình tĩnh lên tiếng! Nếu Nam Cung Mộc này thật lòng đợi Dao nhi, ngược lại hắn không có gì không yên lòng!
“Đại ca, nhị ca, muội không kết thân, muội không kết thân!” Lúc mấy người bọn họ chuẩn bị đến phòng yến tiệc thì chỉ thấy Đông Phương Dao lảo đảo chạy vào, thiếu chút nữa đụng phải Đông Phương Ngạo.
“Dao nhi, không được hồ đồ, đại ca tự có chừng mực!” Đông Phương Ngạo thấy người tới là Đông Phương Dao, lập tức nghiêm mặt, có uy nghiêm của hoàng đế, lớn tiếng nổi giận nói.
“Muội...Muội...” Đông Phương Dao bị Đông Phương Ngạo dạy bảo như vậy, lại có chút cảm giác không biết làm sao. Mắt khẽ ửng hồng, có chút uất ức, điềm đạm đáng yêu nhìn bọn họ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.