Chương 16: Lương bì cuốn mỹ vị
Huyết Huyết
06/03/2022
Gần đây nhất, vài lần liên tục, phàm là có người đến thu phí bảo hộ cậu
đều chạy thoát, mỗi lần hành động cũng rất nhanh chóng, chính cậu cũng
nghĩ bản thân rất may mắn.
Nhưng Yến Bạch Thu cũng không vì thế mà thả lỏng cảnh giác, cậu có cảm giác những người này hình như là đã chú ý đến mình.
Không thể trở về nhà, nếu như những người này đi theo cậu về tận nhà, vậy sẽ rất phiền toái, Yến Bạch Thu theo bản năng tìm một chỗ trốn, nhìn mấy người theo đuôi đã mất dấu mình, oán giận nửa ngày mới tản đi.
Đợi hồi lâu, thẳng đến khi những người này đã rời đi, Yến Bạch Thu cũng không đi ra, cho đến khi hoàn toàn không có cảm giác bị theo dõi, Yến Bạch Thu mới đi ra.
Mấy ngày liền, bởi vì có người theo dõi, Yến Bạch Thu cũng biết mình đã trở thành cái đinh trong mắt của nhóm người gọi là Thập tam gia kia. Thập Tam gia kia là đệ đệ của phu nhân tri phủ huyện, vẫn luôn kiêu ngạo ương ngạnh, cướp đoạt mồ hôi nước mắt của nhân dân, Thái Hòa huyện to như vậy, bá tánh bị ức cũng chỉ có thể giận mà không dám nói gì.
Liên tục vài ngày nghỉ ở nhà, Yến Bạch Thu cũng không rảnh rỗi, nghiên cứu đồ ăn vặt mới, tận lực tìm ra món có phí tổn thấp, hương vị ngon, phù hợp với khẩu vị mọi người.
Chảo đặt làm cũng đã được làm xong, thời điểm Yến Bạch Thu nhận được thành phẩm, tâm tình phi thường không tồi, thêm tiền cũng coi như hợp lý, tuy rằng mất mấy trăm văn tiền, nhưng có chảo này rồi, năng suất cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Bếp lò cũng mua, còn mua thêm mấy khối than đá chuyên dụng, nấu nướng liền thuận tiện hơn nhiều, chỉ là bếp lò có chút cồng kềnh, khi chạy trốn có chút phiền phức, mấy ngày nay không nên thị trấn bày quán, cậu vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, thế nhưng trừ bỏ việc lo chạy trốn, đôi mắt để ý xung quanh, thực sự không còn biện pháp khác.
Trừ phi ở trên trấn mở được một cửa hàng mặt tiền, mấy tên gia hỏa chuyên ức hiếp kẻ yếu này mới thiện bãi cam hưu.
Thu phí thì thu phí đi, Yến Bạch Thu tự nói với chính mình, không thể bởi vì sợ hãi đám người đó mà không mở quán được.
Cậu mấy ngày này không đi bán, khi ở nhà đều làm chút Lương Bì.
Ở huyện Thái Hòa này, cậu chưa thấy ai bán món lương bì này cả, làm cũng rất dễ, chỉ cần một chút hành lá, rau thơm, một ít sa tế, hương vị lại rất ngon.
Lần đầu tiên ăn món lương bì này, người một nhà đều cảm thấy mới lạ, hoàn toàn không thể nghĩ tới món này lại được làm ra từ bột mì.
Nửa trong suốt, hơi mỏng, ăn trong miệng cảm giác rất co dãn, hương vị thập phần không tồi.
Cái loại cảm giác này quá mới mẻ, tuy rằng bột mì là loại đồ ăn tinh xảo, nhưng người bình thường vẫn có thể ăn tới, cho nên lúc Yến Bạch Thu làm món này, cả nhà đều hỗ trợ.
Trước một ngày, bắt đầu làm lương bì, còn có các loại nhân.
Bởi vì điều kiện có hạn, cho nên làm lương bì cuốn chủ yếu là rau dưa, tỷ như dưa chuột được cắt thành sợi, cà rốt sợi, mầm giá. Bởi vì thịt giá có chút cao, nên chỉ có thể thay thế bằng lòng heo, ở đây người bình thường cũng hay ăn lòng heo, so với thịt heo thì tiện nghi hơn một chút, nhưng cũng chẳng tiện nghi hơn bao nhiêu.
Nhưng mà hiện tại, có thể tiết kiệm thì cứ tiết kiệm.
Chuẩn bị tốt lương bì cuốn, Yến Bạch Thu dùng cái đế nồi vừa mới đặt làm đựng một ít vỏ bánh, cũng gói lại rau củ cùng thịt heo, những thứ này chuẩn bị tốt, ngày mai đi trấn trên, lúc có khách nhân, trực tiếp cho vỏ bánh lên chảo nóng, cho thêm các loại nguyên liệu, tạo thành hình tròn, là phiên bản của bánh kếp, bánh trứng thời hiện đại.
Tính toán xong, Yến Bạch Thu cũng tràn đầy tin tưởng, sáng sớm, bởi vì có nhiều đồ đạc, không chỉ là vỏ lạnh, vỏ bánh tráng cũng đem theo không ít, không đến mười cân thì cũng phải bảy tám cân, những thứ này còn chưa tính, còn có đồ ăn kèm, lòng heo, cả gia vị nữa, cho nên lúc lên trấn trên, Yến Bạch Sinh cũng đi cùng.
Yến Bạch Sinh biết tình huống thu phí bảo hộ ở trấn trên, nhi tử tuy rằng không nói gì, hắn vẫn không ngừng nhắc nhở.
“Cầu Cầu, chớ chọc những người này, bọn họ đòi tiền liền đưa cho bọn họ, có biết không?” Hiện tại không có quyền cũng không có thế, nếu hai bên đối đầu, bị khi dễ hoàn toàn là chính mình.
Yến Bạch Thu gật gật đầu, trong miệng đáp ứng nói:“Ta đã biết.”
Kỳ thực trong lòng cậu cũng không chắc chắn.
Vì đi sớm nên chiếm được vị trí không tồi, ngồi ở một ngã tư lớn của trấn trên, ngoại trừ vài quán lớn quen thuộc, còn lại đều là mấy sạp không cố định, cho nên không có đặc biệt quy định vị trí, ai tới sớm liền chiếm được chỗ thôi.
Buông rổ trong tay, còn có thùng gỗ, Yến Bạch Sinh bắt lửa, sắp xếp đồ đạc, xong hết thì chờ nhi tử mua đậu hũ về.
Tuy rằng làm thêm một số đồ ăn vặt khác, Yến Bạch Thu vẫn không bỏ được món đậu chiên giòn cay, nhiều loại ăn vặt như vậy thì thu vào nhiều hơn, nhưng cũng là phiền phức hơn.
Bất quá có tiền thu vào rồi thì Yến Bạch Thu đặc biệt thích loại phiền phức này.
Mua đậu hũ trở về, Yến Bạch Sinh căn dặn nhi tử tự chú ý một chút, liền đi về nhà trước. Yến Bạch Thu trong tay không dừng lại, cậu nhìn xuống, lửa đã được nhóm rồi, bởi vì có khối than đá, hiện tại chính mình cũng không cần tùy thời cho thêm củi, phi thường thuận tiện.
Chảo sắt mà cậu đặt làm, có điểm tương tự chảo thời hiện đại, rộng chừng bốn mươi cm, dài khoảng bảy mươi cm, diện tích rất lớn, nồi sắt nhỏ trước kia không thể nào so sánh được, hơn nữa chảo này cũng mau nóng hơn.
Yến Bạch Thu trước tiên quét một lớp dầu, đem từng khối đậu hũ đã cắt tốt đặt ở giữa chảo, ở đây lực lửa lớn nhất, một lần có thể chiên tới ba, bốn mươi khối đậu hũ, sau đó gắp ra, quét một lớp hồ nhão tự mình điều chế, đây là thứ Yến Bạch Thu mới làm ra gần đây.
Trước kia lúc rắc bột ớt, mè trắng, hành lá, rau thơm không dính vào đậu hũ, mà bây giờ, dùng tương hồ điều chế từ tinh bột và gia vị, những thứ này liền dính vào đậu hũ, hơn nữa tương làm tốt, một màu hồng nhuận, đặc biệt hấp dẫn..
Bởi vì là buổi sáng, rất nhiều người muốn ăn sớm một chút, cho nên Yến Bạch Thu làm xong đậu hũ liền bỏ cho qua một bên chảo, chảo rất lớn, mặc dù rìa chảo lửa không lớn, nhưng vẫn nóng, nhưng cũng sẽ không làm đồ ăn nguội đi.
Cho một cái vỏ lương bì mỏng vào giữa chảo, bỏ thêm dưa chuột sợi đã xào chín, cà rốt sợi, còn có đậu que, thêm một điểm tỏi băm, rau thơm, hành lá băm, rồi đem lòng heo xào chín, trải đều lên mặt trong, nhiệt khí vừa lên, hương vị các nguyên liệu đã nấu chín liền nhẹ nhàng tản ra bốn phía, khiến làm người ta thèm chảy nước miếng.
Đợi đồ ăn chín rồi, thì gấp một đầu vỏ, rồi cuốn lại, tạo thành dạng ống, dùng xẻng đem cuốn dể sang một bên, tiếp tục làm cái khác.
Sáng sớm, người dân ở trấn trên bắt đầu thức dậy, không ít người dạo trên đường kiếm đồ ăn.
Bánh bao, bánh màn thầu, bánh quẩy, cháo là những món thường thấy nhất, cũng là những món được hoan nghênh nhất, dù sao đây cũng là những món phổ biến.
Hôm nay Yến Bạch Thu tới sớm, chiếm được chỗ ngồi ở giữa, vị trí không tồi, không giống mấy ngày trước đây đều là ở cuối đường, có rất ít người, ở đây mỗi lần có người đi ngang qua, Yến Bạch Thu liền thập phần nhiệt tình.
Mấy ngày nay, dựa theo nhiệm vụ hệ thống đưa ra, mỗi ngày hoàn thành lượng vận động quy định, hiệu quả giảm béo cũng rõ ràng, căn cứ vào thống kê bên trong hệ thống, cậu đã sắp giảm được hai mươi cân.
Tuy rằng nhìn qua thì Yến Bạch Thu cũng không gầy đi mấy, thế nhưng mấy ngày nay, khác không nói, nhưng ít nhất là khi phải ngồi chồm hổm, tỷ như đi vệ sinh, thời gian lâu, không đến mức không đứng dậy được. Còn khi làm việc, thân thể cũng linh hoạt hơn rất nhiều, không còn vụng về như ban đầu.
Vô luận như thế nào, thịt trên người tạm thời không thấy ít đi bao nhiêu, nhưng tay chân linh hoạt, làm việc cũng không thấy mệt sống mệt chết như trước.
Được vài phút, mấy cái lượng bì đã được cuốn tốt, chỉnh tề đặt ở một bên, sau đó lại lấy một ít đậu hũ đặt vào giữa nồi, quét một lớp tương hồng nhuận, lại rắc hành lá cũng bột ớt, hương vị cũng tản ra theo.
Phàm là mỹ thực, nếu không có vẻ ngoài tinh xảo, chỉ cần mùi hương hấp dẫn thì cũng là một chiêu tất sát.
Người dân huyện Thái hòa dậy sớm, mắt còn buồn ngủ mông lung, bước chân hướng hàng bánh bao mà đi, thời điểm đi ngang thì thấy được một gian hàng ăn đặc biệt.
Trên bếp lò một màu đen tuyền, đáy phẳng, giống như một cái bàn nhỏ, còn cái nồi giống như cái ván sắt được quét một lớp dầu bóng loáng, một mấy khối thức ăn được cắt gọn gàng, kích thước đều nhau, được quét một tầng tương đỏ tươi, lại đến gần hơn nhìn cho rõ, di, còn có sắc xanh biếc, ngửi mùi thì chắc là hành lá. Còn có những thức ăn bên cạnh bọn hắn chưa gặp qua bao giờ, được sắp xếp gọn gàng, mập mạp, tròn vo, thô như cánh tay tiểu hài tử, cũng không biết dùng nguyên liệu gì làm thành, vừa mỏng, lại vừa trong suốt, còn có thể thấy các nguyên liệu khác bên trong.
Chủ quầy hàng là một đại mập mạp chiếm gần hết diện tích sạp, đừng nhìn cậu giống như một tòa núi nhỏ, hai cánh tay phì phì một chút cũng không cứng nhắc, ngược lại rất linh hoạt. Khách hàng lui tới ghé qua bên này, nhìn hai tay phì phì của cậu, tay này thì đặt một miếng vỏ trong suốt lên chảo, tay bên kia thì cầm xẻng, trải đều thức ăn lên miếng vỏ, cuốn lại, xếp qua một bên, chớp mắt liền có một cái lương bì cuốn tròn vo.
Lương bì này không có mùi hương như đậu hũ giòn cay, nhưng nguyên liệu bên trong lại rất phong phú, hoa lòe hoa loẹt, Yến Bạch Thu động tác nhanh chóng, hơn nữa những thức ăn này đều đã làm sẵn, bọn họ cũng không rõ bên trong có cái gì.
Thực khách vây quanh sạp rất nhanh liền tăng lên, ban đầu chỉ có hai người, kế tiếp liền có ba bốn người nữa, rồi lại năm sáu người.
Rất nhiều người thấy hiếm lạ, gặp nhiều người vây quanh, liền tiến lên nhìn thử một chút xem đó là ngoạn ý gì.
Dần dần trước sạp tụ tập không ít người.
Bận việc trong chốc lát, Yến Bạch Thu có chút mệt mới dừng lại việc trong tay, chảo sắt đều chứa đầy thức ăn, cậu lúc này mới ngừng, vừa nhấc đầu liền thấy trước bếp có không ít người.
Yến Bạch Thu trong lòng nói thầm, tuy rằng mở quầy hàng vài lần rồi, nhưng tâm tình nhát gan và sợ phiền phức vẫn không có giảm bớt.
“… Đại, đại thúc muốn ăn thử sao? Đây là món ăn vặt ta mới làm ra, hương vị phi thường tốt.” Sinh ý vẫn phải làm, mặc dù có chút khẩn trương, bị khoảng mười người vây xem, lòng bàn tay đều đã đổ mồ hôi, Yến Bạch Thu vẫn dưới áp lực bị nhìn chằm chằm, cố gắng đẩy mạnh tiêu thụ quầy ăn vặt của mình.
Đậu hũ chiên giòn cay đã có người ăn qua, nhưng lương bì chính là lần đầu tiên thấy, tuy rằng đã có người động tâm, nhưng thấy chủ sạp khoe khoang như vậy, có người liền trêu ghẹo.
“Mập mạp, ngươi lời này cũng đừng nói quá, nếu như ăn không ngon, tiền ta đây không phải là mất trắng sao?” Có người vây xem không khách khí nói.
Trán Yến Bạch Thu bắt đầu đổ mồ hôi.
“Cái này, cái này nếu như không thể ăn, ta sẽ không lấy tiền, ngươi cảm thấy thế nào?” Bởi vì căng thẳng, Yến Bạch Thu phản ứng có chút chậm.
Người chung quanh sửng sốt, có người cười ha ha, bất quá tiếng cười này cũng không có ý tứ cười nhạo.
Người trêu ghẹo cũng phát hiện mình khó xử Yến Bạch Thu, có chút ngượng ngùng.
“Được rồi, không trêu ghẹo ngươi. Tiểu ca, vậy ngươi nói một chút, đồ ăn của ngươi bán như thế nào?” Người kia hỏi.
Yến Bạch Thu lập tức lấy lại tinh thần, cũng không sợ nhiều người vây xem, cậu chỉ vào lương bì cuốn nói:"Nhạ, cái này là lương bì cuốn, là nhà ta tự tay làm, toàn bộ huyện Thái Hòa cũng chỉ có nhà ta mới có, vị phi thường tốt, bên trong là các loại nhân, còn có thịt, đảm bảo ngươi ăn qua tuyệt đối không hối hận, bất quá cái này có chút mắc, bốn văn tiền một cái.”
Thực khách xung quanh vừa nghe thấy cái giá này, sắc mặt nhất thời có chút không đúng.
Mọi người ai cũng biết, mặc dù trong thị trấn, bánh bao quý nhất cũng chỉ ba văn tiền một cái, da mỏng thịt nhiều, hương vị lại ngon, to vừa đủ, tất cả mọi người đều nguyện ý bỏ tiền mua thứ này.
Món lương bì cuốn này, cư nhiên tới bốn văn tiền…
Yến Bạch Thu cũng đã lường trước tới tình huống này, vội vàng lấy vỏ bánh tráng chuẩn bị trước ở nhà, động tác nhanh nhẹn, vừa mới giới thiệu lương bì cuốn xong, liền đem vỏ bánh đặt lên chảo, dùng xẻng bỏ nguyên liệu vào vỏ, nào là dưa leo sợi màu xanh, cà rốt sợi màu cam, còn có mì căn cắt nhỏ, rau thơm, một ít hành lá, còn có đậu que muối chua, tiếp theo là lòng heo đã nấu chín.
Động tác trong tay không chậm lại, Yến Bạch Thu rất nhanh cuốn vỏ bánh tráng lại là đã hoàn thành, rồi chỉ vào cái bánh tráng nướng còn đang bốc khói nhè nhẹ nói:“Món này, là dùng bột mì làm ra, chỉ cần bốn văn tiền, các vị cũng thấy được, nhân bên trong tràn đầy, cuốn cũng lớn, tuyệt đối đáng giá.” Nói xong, Yến Bạch Thu trong miệng cũng khô khốc.
“Cái này bốn văn tiền?” Người trước đó hỏi, con mắt nhìn chằm chằm vào bánh tráng nướng, hắn thấy rõ ràng động tác của Yến Bạch Thu, đồ ăn bên trong khẳng định không ít. Một cái thì ăn không đủ no, nhưng nếu ăn hai cái, lại thêm một chén bát cháo, bụng khẳng định sẽ tròn trịa.
“Như vậy đi, bán cho ta một cái.” Vị quần chúng kia kì thực đã sớm động tâm, lúc đầu cũng chỉ là trêu ghẹo tiểu mập mạp.
Đáng tiếc tiểu mập mạp da mặt mỏng, mới chọc ghẹo vài cái, mặt đã đỏ muốn chết.
Yến Bạch Thu thực cao hứng, vui vẻ đáp:“Được rồi, ta ở đây đã làm sẵn, ngươi muốn vị cay hay không cay?”
Vị thực khách kia có chút do dự, không biết chọn cái nào cho thỏa đáng: “Cay ngon hơn, hay không cay ngon hơn?”
Yến Bạch Thu kiên nhẫn giới thiệu: “Ngươi ngày thường ăn cay sao? Nếu là ăn cay, ta liền bôi cho ngươi thêm nhiều tương ớt, còn không ăn cay, ta sẽ cho ít chút.”
“Ta rất ít ăn cay, cho tương ớt ít lại.”
“Được, lập tức xong ngay.” Có người mở hàng, Yến Bạch Thu liền có thêm động lực, mở vỏ bánh ra, cho tương ớt vào, trải đều lên cả bánh, rồi gói lại kỹ lưỡng. Mặt sau cũng làm như thế, cho tương xong thì gấp bánh lại, lấy giấy bao lại, đặt vào tay đối phương.
Nhưng Yến Bạch Thu cũng không vì thế mà thả lỏng cảnh giác, cậu có cảm giác những người này hình như là đã chú ý đến mình.
Không thể trở về nhà, nếu như những người này đi theo cậu về tận nhà, vậy sẽ rất phiền toái, Yến Bạch Thu theo bản năng tìm một chỗ trốn, nhìn mấy người theo đuôi đã mất dấu mình, oán giận nửa ngày mới tản đi.
Đợi hồi lâu, thẳng đến khi những người này đã rời đi, Yến Bạch Thu cũng không đi ra, cho đến khi hoàn toàn không có cảm giác bị theo dõi, Yến Bạch Thu mới đi ra.
Mấy ngày liền, bởi vì có người theo dõi, Yến Bạch Thu cũng biết mình đã trở thành cái đinh trong mắt của nhóm người gọi là Thập tam gia kia. Thập Tam gia kia là đệ đệ của phu nhân tri phủ huyện, vẫn luôn kiêu ngạo ương ngạnh, cướp đoạt mồ hôi nước mắt của nhân dân, Thái Hòa huyện to như vậy, bá tánh bị ức cũng chỉ có thể giận mà không dám nói gì.
Liên tục vài ngày nghỉ ở nhà, Yến Bạch Thu cũng không rảnh rỗi, nghiên cứu đồ ăn vặt mới, tận lực tìm ra món có phí tổn thấp, hương vị ngon, phù hợp với khẩu vị mọi người.
Chảo đặt làm cũng đã được làm xong, thời điểm Yến Bạch Thu nhận được thành phẩm, tâm tình phi thường không tồi, thêm tiền cũng coi như hợp lý, tuy rằng mất mấy trăm văn tiền, nhưng có chảo này rồi, năng suất cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Bếp lò cũng mua, còn mua thêm mấy khối than đá chuyên dụng, nấu nướng liền thuận tiện hơn nhiều, chỉ là bếp lò có chút cồng kềnh, khi chạy trốn có chút phiền phức, mấy ngày nay không nên thị trấn bày quán, cậu vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, thế nhưng trừ bỏ việc lo chạy trốn, đôi mắt để ý xung quanh, thực sự không còn biện pháp khác.
Trừ phi ở trên trấn mở được một cửa hàng mặt tiền, mấy tên gia hỏa chuyên ức hiếp kẻ yếu này mới thiện bãi cam hưu.
Thu phí thì thu phí đi, Yến Bạch Thu tự nói với chính mình, không thể bởi vì sợ hãi đám người đó mà không mở quán được.
Cậu mấy ngày này không đi bán, khi ở nhà đều làm chút Lương Bì.
Ở huyện Thái Hòa này, cậu chưa thấy ai bán món lương bì này cả, làm cũng rất dễ, chỉ cần một chút hành lá, rau thơm, một ít sa tế, hương vị lại rất ngon.
Lần đầu tiên ăn món lương bì này, người một nhà đều cảm thấy mới lạ, hoàn toàn không thể nghĩ tới món này lại được làm ra từ bột mì.
Nửa trong suốt, hơi mỏng, ăn trong miệng cảm giác rất co dãn, hương vị thập phần không tồi.
Cái loại cảm giác này quá mới mẻ, tuy rằng bột mì là loại đồ ăn tinh xảo, nhưng người bình thường vẫn có thể ăn tới, cho nên lúc Yến Bạch Thu làm món này, cả nhà đều hỗ trợ.
Trước một ngày, bắt đầu làm lương bì, còn có các loại nhân.
Bởi vì điều kiện có hạn, cho nên làm lương bì cuốn chủ yếu là rau dưa, tỷ như dưa chuột được cắt thành sợi, cà rốt sợi, mầm giá. Bởi vì thịt giá có chút cao, nên chỉ có thể thay thế bằng lòng heo, ở đây người bình thường cũng hay ăn lòng heo, so với thịt heo thì tiện nghi hơn một chút, nhưng cũng chẳng tiện nghi hơn bao nhiêu.
Nhưng mà hiện tại, có thể tiết kiệm thì cứ tiết kiệm.
Chuẩn bị tốt lương bì cuốn, Yến Bạch Thu dùng cái đế nồi vừa mới đặt làm đựng một ít vỏ bánh, cũng gói lại rau củ cùng thịt heo, những thứ này chuẩn bị tốt, ngày mai đi trấn trên, lúc có khách nhân, trực tiếp cho vỏ bánh lên chảo nóng, cho thêm các loại nguyên liệu, tạo thành hình tròn, là phiên bản của bánh kếp, bánh trứng thời hiện đại.
Tính toán xong, Yến Bạch Thu cũng tràn đầy tin tưởng, sáng sớm, bởi vì có nhiều đồ đạc, không chỉ là vỏ lạnh, vỏ bánh tráng cũng đem theo không ít, không đến mười cân thì cũng phải bảy tám cân, những thứ này còn chưa tính, còn có đồ ăn kèm, lòng heo, cả gia vị nữa, cho nên lúc lên trấn trên, Yến Bạch Sinh cũng đi cùng.
Yến Bạch Sinh biết tình huống thu phí bảo hộ ở trấn trên, nhi tử tuy rằng không nói gì, hắn vẫn không ngừng nhắc nhở.
“Cầu Cầu, chớ chọc những người này, bọn họ đòi tiền liền đưa cho bọn họ, có biết không?” Hiện tại không có quyền cũng không có thế, nếu hai bên đối đầu, bị khi dễ hoàn toàn là chính mình.
Yến Bạch Thu gật gật đầu, trong miệng đáp ứng nói:“Ta đã biết.”
Kỳ thực trong lòng cậu cũng không chắc chắn.
Vì đi sớm nên chiếm được vị trí không tồi, ngồi ở một ngã tư lớn của trấn trên, ngoại trừ vài quán lớn quen thuộc, còn lại đều là mấy sạp không cố định, cho nên không có đặc biệt quy định vị trí, ai tới sớm liền chiếm được chỗ thôi.
Buông rổ trong tay, còn có thùng gỗ, Yến Bạch Sinh bắt lửa, sắp xếp đồ đạc, xong hết thì chờ nhi tử mua đậu hũ về.
Tuy rằng làm thêm một số đồ ăn vặt khác, Yến Bạch Thu vẫn không bỏ được món đậu chiên giòn cay, nhiều loại ăn vặt như vậy thì thu vào nhiều hơn, nhưng cũng là phiền phức hơn.
Bất quá có tiền thu vào rồi thì Yến Bạch Thu đặc biệt thích loại phiền phức này.
Mua đậu hũ trở về, Yến Bạch Sinh căn dặn nhi tử tự chú ý một chút, liền đi về nhà trước. Yến Bạch Thu trong tay không dừng lại, cậu nhìn xuống, lửa đã được nhóm rồi, bởi vì có khối than đá, hiện tại chính mình cũng không cần tùy thời cho thêm củi, phi thường thuận tiện.
Chảo sắt mà cậu đặt làm, có điểm tương tự chảo thời hiện đại, rộng chừng bốn mươi cm, dài khoảng bảy mươi cm, diện tích rất lớn, nồi sắt nhỏ trước kia không thể nào so sánh được, hơn nữa chảo này cũng mau nóng hơn.
Yến Bạch Thu trước tiên quét một lớp dầu, đem từng khối đậu hũ đã cắt tốt đặt ở giữa chảo, ở đây lực lửa lớn nhất, một lần có thể chiên tới ba, bốn mươi khối đậu hũ, sau đó gắp ra, quét một lớp hồ nhão tự mình điều chế, đây là thứ Yến Bạch Thu mới làm ra gần đây.
Trước kia lúc rắc bột ớt, mè trắng, hành lá, rau thơm không dính vào đậu hũ, mà bây giờ, dùng tương hồ điều chế từ tinh bột và gia vị, những thứ này liền dính vào đậu hũ, hơn nữa tương làm tốt, một màu hồng nhuận, đặc biệt hấp dẫn..
Bởi vì là buổi sáng, rất nhiều người muốn ăn sớm một chút, cho nên Yến Bạch Thu làm xong đậu hũ liền bỏ cho qua một bên chảo, chảo rất lớn, mặc dù rìa chảo lửa không lớn, nhưng vẫn nóng, nhưng cũng sẽ không làm đồ ăn nguội đi.
Cho một cái vỏ lương bì mỏng vào giữa chảo, bỏ thêm dưa chuột sợi đã xào chín, cà rốt sợi, còn có đậu que, thêm một điểm tỏi băm, rau thơm, hành lá băm, rồi đem lòng heo xào chín, trải đều lên mặt trong, nhiệt khí vừa lên, hương vị các nguyên liệu đã nấu chín liền nhẹ nhàng tản ra bốn phía, khiến làm người ta thèm chảy nước miếng.
Đợi đồ ăn chín rồi, thì gấp một đầu vỏ, rồi cuốn lại, tạo thành dạng ống, dùng xẻng đem cuốn dể sang một bên, tiếp tục làm cái khác.
Sáng sớm, người dân ở trấn trên bắt đầu thức dậy, không ít người dạo trên đường kiếm đồ ăn.
Bánh bao, bánh màn thầu, bánh quẩy, cháo là những món thường thấy nhất, cũng là những món được hoan nghênh nhất, dù sao đây cũng là những món phổ biến.
Hôm nay Yến Bạch Thu tới sớm, chiếm được chỗ ngồi ở giữa, vị trí không tồi, không giống mấy ngày trước đây đều là ở cuối đường, có rất ít người, ở đây mỗi lần có người đi ngang qua, Yến Bạch Thu liền thập phần nhiệt tình.
Mấy ngày nay, dựa theo nhiệm vụ hệ thống đưa ra, mỗi ngày hoàn thành lượng vận động quy định, hiệu quả giảm béo cũng rõ ràng, căn cứ vào thống kê bên trong hệ thống, cậu đã sắp giảm được hai mươi cân.
Tuy rằng nhìn qua thì Yến Bạch Thu cũng không gầy đi mấy, thế nhưng mấy ngày nay, khác không nói, nhưng ít nhất là khi phải ngồi chồm hổm, tỷ như đi vệ sinh, thời gian lâu, không đến mức không đứng dậy được. Còn khi làm việc, thân thể cũng linh hoạt hơn rất nhiều, không còn vụng về như ban đầu.
Vô luận như thế nào, thịt trên người tạm thời không thấy ít đi bao nhiêu, nhưng tay chân linh hoạt, làm việc cũng không thấy mệt sống mệt chết như trước.
Được vài phút, mấy cái lượng bì đã được cuốn tốt, chỉnh tề đặt ở một bên, sau đó lại lấy một ít đậu hũ đặt vào giữa nồi, quét một lớp tương hồng nhuận, lại rắc hành lá cũng bột ớt, hương vị cũng tản ra theo.
Phàm là mỹ thực, nếu không có vẻ ngoài tinh xảo, chỉ cần mùi hương hấp dẫn thì cũng là một chiêu tất sát.
Người dân huyện Thái hòa dậy sớm, mắt còn buồn ngủ mông lung, bước chân hướng hàng bánh bao mà đi, thời điểm đi ngang thì thấy được một gian hàng ăn đặc biệt.
Trên bếp lò một màu đen tuyền, đáy phẳng, giống như một cái bàn nhỏ, còn cái nồi giống như cái ván sắt được quét một lớp dầu bóng loáng, một mấy khối thức ăn được cắt gọn gàng, kích thước đều nhau, được quét một tầng tương đỏ tươi, lại đến gần hơn nhìn cho rõ, di, còn có sắc xanh biếc, ngửi mùi thì chắc là hành lá. Còn có những thức ăn bên cạnh bọn hắn chưa gặp qua bao giờ, được sắp xếp gọn gàng, mập mạp, tròn vo, thô như cánh tay tiểu hài tử, cũng không biết dùng nguyên liệu gì làm thành, vừa mỏng, lại vừa trong suốt, còn có thể thấy các nguyên liệu khác bên trong.
Chủ quầy hàng là một đại mập mạp chiếm gần hết diện tích sạp, đừng nhìn cậu giống như một tòa núi nhỏ, hai cánh tay phì phì một chút cũng không cứng nhắc, ngược lại rất linh hoạt. Khách hàng lui tới ghé qua bên này, nhìn hai tay phì phì của cậu, tay này thì đặt một miếng vỏ trong suốt lên chảo, tay bên kia thì cầm xẻng, trải đều thức ăn lên miếng vỏ, cuốn lại, xếp qua một bên, chớp mắt liền có một cái lương bì cuốn tròn vo.
Lương bì này không có mùi hương như đậu hũ giòn cay, nhưng nguyên liệu bên trong lại rất phong phú, hoa lòe hoa loẹt, Yến Bạch Thu động tác nhanh chóng, hơn nữa những thức ăn này đều đã làm sẵn, bọn họ cũng không rõ bên trong có cái gì.
Thực khách vây quanh sạp rất nhanh liền tăng lên, ban đầu chỉ có hai người, kế tiếp liền có ba bốn người nữa, rồi lại năm sáu người.
Rất nhiều người thấy hiếm lạ, gặp nhiều người vây quanh, liền tiến lên nhìn thử một chút xem đó là ngoạn ý gì.
Dần dần trước sạp tụ tập không ít người.
Bận việc trong chốc lát, Yến Bạch Thu có chút mệt mới dừng lại việc trong tay, chảo sắt đều chứa đầy thức ăn, cậu lúc này mới ngừng, vừa nhấc đầu liền thấy trước bếp có không ít người.
Yến Bạch Thu trong lòng nói thầm, tuy rằng mở quầy hàng vài lần rồi, nhưng tâm tình nhát gan và sợ phiền phức vẫn không có giảm bớt.
“… Đại, đại thúc muốn ăn thử sao? Đây là món ăn vặt ta mới làm ra, hương vị phi thường tốt.” Sinh ý vẫn phải làm, mặc dù có chút khẩn trương, bị khoảng mười người vây xem, lòng bàn tay đều đã đổ mồ hôi, Yến Bạch Thu vẫn dưới áp lực bị nhìn chằm chằm, cố gắng đẩy mạnh tiêu thụ quầy ăn vặt của mình.
Đậu hũ chiên giòn cay đã có người ăn qua, nhưng lương bì chính là lần đầu tiên thấy, tuy rằng đã có người động tâm, nhưng thấy chủ sạp khoe khoang như vậy, có người liền trêu ghẹo.
“Mập mạp, ngươi lời này cũng đừng nói quá, nếu như ăn không ngon, tiền ta đây không phải là mất trắng sao?” Có người vây xem không khách khí nói.
Trán Yến Bạch Thu bắt đầu đổ mồ hôi.
“Cái này, cái này nếu như không thể ăn, ta sẽ không lấy tiền, ngươi cảm thấy thế nào?” Bởi vì căng thẳng, Yến Bạch Thu phản ứng có chút chậm.
Người chung quanh sửng sốt, có người cười ha ha, bất quá tiếng cười này cũng không có ý tứ cười nhạo.
Người trêu ghẹo cũng phát hiện mình khó xử Yến Bạch Thu, có chút ngượng ngùng.
“Được rồi, không trêu ghẹo ngươi. Tiểu ca, vậy ngươi nói một chút, đồ ăn của ngươi bán như thế nào?” Người kia hỏi.
Yến Bạch Thu lập tức lấy lại tinh thần, cũng không sợ nhiều người vây xem, cậu chỉ vào lương bì cuốn nói:"Nhạ, cái này là lương bì cuốn, là nhà ta tự tay làm, toàn bộ huyện Thái Hòa cũng chỉ có nhà ta mới có, vị phi thường tốt, bên trong là các loại nhân, còn có thịt, đảm bảo ngươi ăn qua tuyệt đối không hối hận, bất quá cái này có chút mắc, bốn văn tiền một cái.”
Thực khách xung quanh vừa nghe thấy cái giá này, sắc mặt nhất thời có chút không đúng.
Mọi người ai cũng biết, mặc dù trong thị trấn, bánh bao quý nhất cũng chỉ ba văn tiền một cái, da mỏng thịt nhiều, hương vị lại ngon, to vừa đủ, tất cả mọi người đều nguyện ý bỏ tiền mua thứ này.
Món lương bì cuốn này, cư nhiên tới bốn văn tiền…
Yến Bạch Thu cũng đã lường trước tới tình huống này, vội vàng lấy vỏ bánh tráng chuẩn bị trước ở nhà, động tác nhanh nhẹn, vừa mới giới thiệu lương bì cuốn xong, liền đem vỏ bánh đặt lên chảo, dùng xẻng bỏ nguyên liệu vào vỏ, nào là dưa leo sợi màu xanh, cà rốt sợi màu cam, còn có mì căn cắt nhỏ, rau thơm, một ít hành lá, còn có đậu que muối chua, tiếp theo là lòng heo đã nấu chín.
Động tác trong tay không chậm lại, Yến Bạch Thu rất nhanh cuốn vỏ bánh tráng lại là đã hoàn thành, rồi chỉ vào cái bánh tráng nướng còn đang bốc khói nhè nhẹ nói:“Món này, là dùng bột mì làm ra, chỉ cần bốn văn tiền, các vị cũng thấy được, nhân bên trong tràn đầy, cuốn cũng lớn, tuyệt đối đáng giá.” Nói xong, Yến Bạch Thu trong miệng cũng khô khốc.
“Cái này bốn văn tiền?” Người trước đó hỏi, con mắt nhìn chằm chằm vào bánh tráng nướng, hắn thấy rõ ràng động tác của Yến Bạch Thu, đồ ăn bên trong khẳng định không ít. Một cái thì ăn không đủ no, nhưng nếu ăn hai cái, lại thêm một chén bát cháo, bụng khẳng định sẽ tròn trịa.
“Như vậy đi, bán cho ta một cái.” Vị quần chúng kia kì thực đã sớm động tâm, lúc đầu cũng chỉ là trêu ghẹo tiểu mập mạp.
Đáng tiếc tiểu mập mạp da mặt mỏng, mới chọc ghẹo vài cái, mặt đã đỏ muốn chết.
Yến Bạch Thu thực cao hứng, vui vẻ đáp:“Được rồi, ta ở đây đã làm sẵn, ngươi muốn vị cay hay không cay?”
Vị thực khách kia có chút do dự, không biết chọn cái nào cho thỏa đáng: “Cay ngon hơn, hay không cay ngon hơn?”
Yến Bạch Thu kiên nhẫn giới thiệu: “Ngươi ngày thường ăn cay sao? Nếu là ăn cay, ta liền bôi cho ngươi thêm nhiều tương ớt, còn không ăn cay, ta sẽ cho ít chút.”
“Ta rất ít ăn cay, cho tương ớt ít lại.”
“Được, lập tức xong ngay.” Có người mở hàng, Yến Bạch Thu liền có thêm động lực, mở vỏ bánh ra, cho tương ớt vào, trải đều lên cả bánh, rồi gói lại kỹ lưỡng. Mặt sau cũng làm như thế, cho tương xong thì gấp bánh lại, lấy giấy bao lại, đặt vào tay đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.