Tiểu Giai Nhân Khuynh Thành

Chương 113

Nữ Vương Bất Tại Gia

17/04/2020

Editor: Tường An

Thanh âm của Tiêu Kính Viễn cơ hồ trực tiếp chui vào tai nàng, bởi vì quá trầm thấp, cho nên hơi khàn khàn, thong thả, giống như cát vụn ma sát phát ra tiếng vang.

Ban đầu A La hơi giật mình, tinh tế thưởng thức hàm nghĩa trong lời nói của hắn, liền cảm thấy ngọt ngào, ngọt từ đầu lưỡi, mở rộng đến tứ chi bách hài, toàn thân ấm áp, khiến dây thần kinh buộc chặt của nàng dần dần buông lỏng.

*Tứ chi bách hài (四肢百骸) / tứ chi bách thể (四肢百体):tứ chi và trăm xương, các bộ phận cơ thể, ý nói toàn thân.

Tiêu Kính Viễn là Tiêu Kính Viễn, Tiêu Vĩnh Hãn là Tiêu Vĩnh Hãn.

Cháu không làm được, thúc thúc chưa hẳn không làm được.

Huống hồ, vị thúc thúc này vẫn luôn là đệ tử xuất sắc nhất Tiêu gia.

Tiêu Kính Viễn cúi đầu, chăm chú nhìn tiểu nhân nhi kiều mị trong ngực, chưa từng bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào trên mặt nàng.

Kỳ thật, hắn đã sớm phát hiện, trong lòng nàng có chuyện cũ, chưa từng thẳng thắn với hắn, nhưng không hề gì, hắn không nóng nảy. Nàng không nói, có thể thấy nàng đối với hắn chưa hoàn toàn yên tâm, nếu hắn đã cưới nàng thì sẽ sủng ái nàng cả đời, dùng thời gian cả đời chậm rãi làm nàng mở rộng cửa lòng với hắn.

Hôm nay, thời điểm hắn nhắc tới A La giả, phản ứng của nàng quá mức kịch liệt, toàn thân lạnh run rúc vào lòng hắn.

Hắn chỉ âm thầm quan sát và cảm nhận, cũng không dám hỏi nhiều, chỉ yên lặng vỗ về nàng, từng chút từng chút quan sát phản ứng của nàng, cẩn thận trấn an. Hiện giờ thấy nàng buông lỏng dựa vào lòng mình, khóe miệng hơi cong lên lộ ra lúm đồng tiền nhàn nhạt, hắn liền biết ải này tạm thời vượt qua.

"Vậy chàng có điều tra xem người hại chàng rốt cuộc là ai chưa?" A La cũng không biết tâm tư nam nhân bên cạnh, trong lòng nàng giờ đây giống như buông bỏ được quả núi nặng ngàn cân, tùy ý ôm thắt lưng rắn chắc của hắn, thoải mái cọ cọ đầu vào vạt áo trước ngực hắn, tiếp tục đặt câu hỏi.

"Mấy ngày nay ta vẫn đang điều tra, dần phát hiện ra, thế lực của những người này mạnh hơn ta nghĩ rất nhiều, đã ăn sâu bám rễ ở Yến Kinh, ta cũng cảm thấy bất ngờ." Tiêu Kính Viễn tránh nặng tìm nhẹ, thản nhiên nói: "Có điều, nàng không cần bận tâm cái này, người nọ chọc đến ta, chính là chọc tới Tiêu gia, chọc tới Thái tử, bất luận dùng thủ đoạn gì ta cũng sẽ bắt được người nọ."

Dứt lời, hắn vươn tay vén sợi tóc rũ bên má A La ra sau tai. Tóc đen làm nổi bật làn da trắng nõn mịn màng, dưới ánh mặt trời chiết xạ vầng sáng nhỏ vụn, khiến người ta nhìn ngứa ngáy trong lòng.



"Nhưng mà, ta muốn biết a..." A La hơi bĩu môi, sao nghe giọng điệu này của hắn, phảng phất như nàng chỉ cần làm con mèo nhỏ ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn là được vậy?

"Chờ mọi chuyện kết thúc, ta sẽ nói cho nàng biết."

Tiêu Kính Viễn trầm ngâm một lát, vẫn quyết định tạm thời không lộ ra.

Chuyện này chỉ sợ liên lụy đến người không nên liên lụy, trước khi chưa điều tra rõ, để A La biết e là chỉ tăng thêm phiền não cho nàng mà thôi.

"Vậy Kha thần y thì sao? Có tung tích không?" A La chuyển sang hỏi chuyện khác.

"Tung tích Kha thần y đã có chút manh mối, nhưng muốn tìm được người còn cần có thời gian."

"Ai..." A La thất vọng thở dài, "Lại cần thời gian a! Vậy hôn sự của ca ca ta làm sao bây giờ, sắp phải đàm hôn rồi, mắt chưa chữa khỏi, sợ là không có mối hôn sự tốt."

Khóe miệng Tiêu Kính Viễn khẽ co giật, nhất thời không biết nói gì.

A La gật gù, thở dài bận tâm nói: "Ca ca ta a, điểm nào cũng tốt, tướng mạo, tài hoa, gia thế đều xem như nhất đẳng ở Yến Kinh, chỉ hận đôi mắt bị tật, chịu nhiều thua thiệt, nếu tùy tiện cưới nữ tử tầm thường nào đó cho ca ca, trong lòng ta khó chịu!"

Tiêu Kính Viễn im lặng một hồi, rốt cuộc nâng tay vuốt ve cái miệng nhỏ cằn nhằn không dứt kia, ý vị thâm trường nói: "Ca ca nàng, sợ là không cần nàng quan tâm."

Đáng tiếc, A La hiển nhiên không nghe ra ý tứ trong đó.

"Sao lại không cần quan tâm? Ca ca ta nha, đối với cha mẹ đệ muội đều tốt, duy chỉ đối với bản thân mình không tốt, chuyện của mình không để bụng, theo ta, chỉ cần ca ca chịu để bụng một chút, dù mắt mù thì thế nào, vẫn có thể tìm được một nữ tử tâm đầu ý hợp lừa cưới vào cửa!"

Nàng cũng không tin, Yến Kinh nhiều nữ tiểu thư khuê các như vậy, ít nhất cũng có ai đầu óc vào nước, nhìn trúng tướng mạo, tài hoa của ca ca mà không để ý tới tật mắt của ca ca.

(Vãi A La, đang khen hay đang chê vậy má)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Giai Nhân Khuynh Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook