Tiểu Hòa Thượng Nổi Đình Nổi Đám Ở Show Sinh Tồn
Chương 39:
Xuân Mãn Chi
30/08/2024
“Kẻ tiểu nhân đắc chí.” Chu Sổ đóng cửa lại, không thèm nhìn cái ghế kia thêm lần nào nữa, lập tức nói Tiểu Tranh dọn dẹp sạch sẽ.
Sau khi Tiểu Tranh dọn dẹp xong, Chu Sổ lập tức cầm hợp đồng của Giang Ly và công ty đến tìm sếp Chu. Khoảng nửa tiếng sau, Giang Ly vẻ mặt thoải mái quay lại, dẫn Tiểu Đào Đào đi.
Tiểu Đào Đào thấy anh trai ngốc có vẻ vui, bèn hỏi: “Anh đánh tên xấu xa kia rồi à?”
“Đánh nhau là sai trái, sao anh có thể đánh người ta được?” Giang Ly chỉ hủy hợp đồng với công ty trước thời hạn thôi.
Chuyện bị đổi người đại diện lần này do công ty cố tình gây khó dễ, Giang Ly yêu cầu bồi thường vi phạm hợp đồng theo đúng quy định, nhưng công ty và nhãn hàng đã thỏa thuận xong, chắc chắn sẽ không bồi thường. Vì không đòi lại được hợp đồng quảng cáo và tiền bồi thường, nên anh đề nghị hủy hợp đồng ngay lập tức.
Công ty vẫn luôn muốn chèn ép anh, không muốn hủy hợp đồng, chỉ cần anh còn ở công ty một ngày, thì tất cả các hợp đồng, công việc của anh đều bị đình trệ. Cuối cùng, anh lấy bằng chứng liên quan đến Lâm Sâm ra làm con bài mặc cả, anh không sống yên ổn thì Lâm Sâm - kẻ được bọn họ nâng đỡ cũng đừng hòng sống yên ổn.
Hiện tại Lâm Sâm rất nghe lời, lại là “cây hái ra tiền”, công ty chắc chắn sẽ không bỏ rơi anh ta. Cuối cùng, mọi người nhượng bộ lẫn nhau, Giang Ly không tranh giành tiền bồi thường và hợp đồng quảng cáo nữa, chỉ cần hủy hợp đồng, công ty cũng không được phép tiếp tục bám riết lấy anh như đỉa đói nữa.
Trước đây Giang Ly đã kiếm được rất nhiều tiền cho công ty, cuối cùng lại bị ép đến mức này. Mặc dù chịu chút thiệt thòi, nhưng ít nhất sẽ không bị ràng buộc nữa. Anh thở phào nhẹ nhõm, xoa đầu em gái: “Em là con gái, đừng suốt ngày hở tí đòi đánh nhau.”
Tiểu Đào Đào siết chặt nắm đấm nhỏ: “Em bảo vệ anh mà.”
Giang Ly nhớ lại dáng vẻ Tiểu Đào Đào bảo vệ mình, chút bực bội còn sót lại trong lòng lập tức tan biến, có một cô em gái nghĩa hiệp cũng tốt: “Đi, anh dẫn em đi ăn tiệc.”
Mắt Tiểu Đào Đào sáng rực: “Tiệc gì ạ?”
“Đi rồi biết.” Giang Ly dẫn em gái đến nhà hàng buffet, định cho cô bé ăn no nê một bữa.
Sau khi bọn họ vui vẻ rời đi, hình ảnh quảng cáo của Giang Ly trong công ty nhanh chóng bị gỡ xuống, với tốc độ chóng mặt, đúng là “người đi trà nguội”.
Chu Sổ nhìn mọi người chạy đôn chạy đáo, trong lòng lạnh lẽo. Rõ ràng Giang Ly ngoài tính tình thẳng thắn ra, chưa từng làm hại đến ai, giờ lại như thể anh là tội đồ vậy. Chu Sổ nhìn đơn xin nghỉ việc trong điện thoại, không chút do dự nhấn nút gửi.
Giang Ly dẫn Tiểu Đào Đào đến nhà hàng buffet hải sản, để cô bé ăn thỏa thích.
Tiểu Đào Đào nhìn vô số món ăn trước mặt, hỏi: “Thật sự là ăn bao nhiêu cũng được ạ?”
“Đúng vậy.” Giang Ly giải thích cho cô bé hiểu buffet là gì.
Tiểu Đào Đào kinh ngạc đến ngây người, cô bé chưa từng biết có nhà hàng nào tuyệt vời như vậy: “Sao trước đó anh không dẫn em đến đây?”
Trước đây Giang Ly đâu biết cô bé ăn khỏe như vậy.
Sau khi xác nhận ăn bao nhiêu cũng được, Tiểu Đào Đào bắt đầu “cuồng ăn”, ăn liên tục không ngừng nghỉ. Hải sản ở đây là hàng tươi sống được vận chuyển bằng đường hàng không, con nào con nấy cũng béo mập, thịt chắc, ít tanh.
Sau khi luộc chín, thịt vẫn mềm, ngọt, chấm với nước chấm thơm ngon, cắn một miếng, hương vị thơm ngon lan tỏa khắp khoang miệng, ngon tuyệt cú mèo.
“Ngon quá!” Tiểu Đào Đào lại phát hiện ra một món ngon nữa.
“Thích thì ăn nhiều một chút.” Giang Ly tiếp tục gắp tôm và cua to bằng bàn tay cho Tiểu Đào Đào. Trước đây anh chưa bao giờ ăn đủ vốn, lần này chắc chắn có thể ăn bù rồi!
Tiểu Đào Đào ăn hết đĩa này đến đĩa khác, đến khi cô bé ăn no thì bên cạnh đã có đến mười thùng rác đầy ắp vỏ đồ ăn.
Sau khi Tiểu Tranh dọn dẹp xong, Chu Sổ lập tức cầm hợp đồng của Giang Ly và công ty đến tìm sếp Chu. Khoảng nửa tiếng sau, Giang Ly vẻ mặt thoải mái quay lại, dẫn Tiểu Đào Đào đi.
Tiểu Đào Đào thấy anh trai ngốc có vẻ vui, bèn hỏi: “Anh đánh tên xấu xa kia rồi à?”
“Đánh nhau là sai trái, sao anh có thể đánh người ta được?” Giang Ly chỉ hủy hợp đồng với công ty trước thời hạn thôi.
Chuyện bị đổi người đại diện lần này do công ty cố tình gây khó dễ, Giang Ly yêu cầu bồi thường vi phạm hợp đồng theo đúng quy định, nhưng công ty và nhãn hàng đã thỏa thuận xong, chắc chắn sẽ không bồi thường. Vì không đòi lại được hợp đồng quảng cáo và tiền bồi thường, nên anh đề nghị hủy hợp đồng ngay lập tức.
Công ty vẫn luôn muốn chèn ép anh, không muốn hủy hợp đồng, chỉ cần anh còn ở công ty một ngày, thì tất cả các hợp đồng, công việc của anh đều bị đình trệ. Cuối cùng, anh lấy bằng chứng liên quan đến Lâm Sâm ra làm con bài mặc cả, anh không sống yên ổn thì Lâm Sâm - kẻ được bọn họ nâng đỡ cũng đừng hòng sống yên ổn.
Hiện tại Lâm Sâm rất nghe lời, lại là “cây hái ra tiền”, công ty chắc chắn sẽ không bỏ rơi anh ta. Cuối cùng, mọi người nhượng bộ lẫn nhau, Giang Ly không tranh giành tiền bồi thường và hợp đồng quảng cáo nữa, chỉ cần hủy hợp đồng, công ty cũng không được phép tiếp tục bám riết lấy anh như đỉa đói nữa.
Trước đây Giang Ly đã kiếm được rất nhiều tiền cho công ty, cuối cùng lại bị ép đến mức này. Mặc dù chịu chút thiệt thòi, nhưng ít nhất sẽ không bị ràng buộc nữa. Anh thở phào nhẹ nhõm, xoa đầu em gái: “Em là con gái, đừng suốt ngày hở tí đòi đánh nhau.”
Tiểu Đào Đào siết chặt nắm đấm nhỏ: “Em bảo vệ anh mà.”
Giang Ly nhớ lại dáng vẻ Tiểu Đào Đào bảo vệ mình, chút bực bội còn sót lại trong lòng lập tức tan biến, có một cô em gái nghĩa hiệp cũng tốt: “Đi, anh dẫn em đi ăn tiệc.”
Mắt Tiểu Đào Đào sáng rực: “Tiệc gì ạ?”
“Đi rồi biết.” Giang Ly dẫn em gái đến nhà hàng buffet, định cho cô bé ăn no nê một bữa.
Sau khi bọn họ vui vẻ rời đi, hình ảnh quảng cáo của Giang Ly trong công ty nhanh chóng bị gỡ xuống, với tốc độ chóng mặt, đúng là “người đi trà nguội”.
Chu Sổ nhìn mọi người chạy đôn chạy đáo, trong lòng lạnh lẽo. Rõ ràng Giang Ly ngoài tính tình thẳng thắn ra, chưa từng làm hại đến ai, giờ lại như thể anh là tội đồ vậy. Chu Sổ nhìn đơn xin nghỉ việc trong điện thoại, không chút do dự nhấn nút gửi.
Giang Ly dẫn Tiểu Đào Đào đến nhà hàng buffet hải sản, để cô bé ăn thỏa thích.
Tiểu Đào Đào nhìn vô số món ăn trước mặt, hỏi: “Thật sự là ăn bao nhiêu cũng được ạ?”
“Đúng vậy.” Giang Ly giải thích cho cô bé hiểu buffet là gì.
Tiểu Đào Đào kinh ngạc đến ngây người, cô bé chưa từng biết có nhà hàng nào tuyệt vời như vậy: “Sao trước đó anh không dẫn em đến đây?”
Trước đây Giang Ly đâu biết cô bé ăn khỏe như vậy.
Sau khi xác nhận ăn bao nhiêu cũng được, Tiểu Đào Đào bắt đầu “cuồng ăn”, ăn liên tục không ngừng nghỉ. Hải sản ở đây là hàng tươi sống được vận chuyển bằng đường hàng không, con nào con nấy cũng béo mập, thịt chắc, ít tanh.
Sau khi luộc chín, thịt vẫn mềm, ngọt, chấm với nước chấm thơm ngon, cắn một miếng, hương vị thơm ngon lan tỏa khắp khoang miệng, ngon tuyệt cú mèo.
“Ngon quá!” Tiểu Đào Đào lại phát hiện ra một món ngon nữa.
“Thích thì ăn nhiều một chút.” Giang Ly tiếp tục gắp tôm và cua to bằng bàn tay cho Tiểu Đào Đào. Trước đây anh chưa bao giờ ăn đủ vốn, lần này chắc chắn có thể ăn bù rồi!
Tiểu Đào Đào ăn hết đĩa này đến đĩa khác, đến khi cô bé ăn no thì bên cạnh đã có đến mười thùng rác đầy ắp vỏ đồ ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.