Chương 86: Xin lỗi em
Quả Đào Vị Tiểu Tiên Nữ
14/05/2023
“Chị Vy Vy, chị mai gỡ bài viết đó xuống đi, lớn chuyện rồi”
Nữ trợ lý của Trịnh Vy Vy sau khi thấy nghệ sĩ mình đăng bài weibo thì nhanh chóng yêu cầu cô gỡ.
“Gỡ làm gì?”
Trịnh Vy Vy cau mài nhìn sang trợ lý, cô có chút khó chịu vì lời nói này.
“Thời Khanh không phải là người dễ chọc vào, huống hồ…”
Nữ trợ lý vẫn ra sức khuyên ngăn.
Trịnh Vy Vy tức giận dứng dậy đi đến chổ nữ trợ lý giáng một cái tát vào thẳng mặt.
“Im miệng, yên phận chút đi”
Nữ trợ lý uất ức đến đỏ cả mắt, quay người rời khỏi phòng.
Trịnh Vy Vy đã trút giận xong thì thoải mái hơn, đi đến sofa lướt theo dõi tình hình trên weibo.
Rất nhanh, Cao Thần gọi đến.
Trịnh Vy Vy có chút rén nhưng vẫn bắt máy.
“Gỡ bài”
Cao Thần lạnh giọng nói ra hai chữ.
“Ông chủ, em…”
Trịnh Vy Vy lắp ba lắp bắp.
“Chuẩn bị cuốn khỏi công ty”
…
Một tiếng sau, Trịnh Vy Vy một mình đến công ty. Bên ngoài công ty có rất nhiều phóng viên chờ sẵn.
“Chị Vy Vy, bài viết mà chị đăng có ẩn ý gì? Quan hệ của chị và Thời Khanh là như thế nào?”
Đám phóng viên ùa đến chổ Trịnh Vy Vy.
“Thật ra, tôi và anh Thời Khanh…”
Trịnh Vy Vy nhỏ giọng trả lời.
“Tôi và cô ta không có bất kì liên quan gì, mọi chuyện mời mọi người lên xem bài đăng mới nhất của Án Tinh.”
(Mọi người Án Tinh là tên công ty tui đặt lại ngaa:<<)
Thời Khanh cất giọng trả lời rồi đi thẳng ra ngoài.
Đám phóng viên vẫn còn ngẫn ngơ nên không kịp đuổi theo Thời Khanh.
Tất cả đều xúm lại mở điện thoại coi bài viết mà Thời Khanh nói.
Trịnh Vy Vy nhân cơ hội này chạy thật nhanh vào trong công ty. Cô vừa đi vừa mở điện thoại lên xem tin tức.
Nhìn thấy bài đăng giải thích của Án Tinh. Trịnh Vy Vy như phát cuồng lên. Cô ta nhanh chóng chạy lên tìm Cao Thần.
Cao Thần ngồi vắt chéo chân cùng Nguỵ An Nhiên ở phòng riêng, có lẽ cả hai đang đợi Trịnh Vy Vy tới.
Nguỵ An Nhiên nhìn thấy Trịnh Vy Vy thì cười khẩy một cái.
“Còn không bằng một cái móng chân của Án Án nhà em”
Nguỵ An Nhiên không nể nan ai, thuận miệng nói ra suy nghĩ trong lòng.
“Ông chủ, mọi chuyện đều do Tiểu Lưu làm, tôi không biết gì cả”
Trịnh Vy Vy đồ hết moii chuyện lên đầu nữ trợ lý của mình.
“Không cần nói nữa, cuốn gói khỏi Án Tinh đi”
Cao Thần chẳng để ý đến lời nói của Trịnh Vy Vy, anh phắt tay báo tin cho cô.
“Ông chủ, tôi xin anh, chuyện này tôi không có lỗi”
Trịnh Vy Vy sấn tới muốn ôm chân Cao Thần năn nỉ.
Nguỵ An Nhiên vươn chân ra khiến Trịnh Vy Vy vấp phải chân cô té nhoài người ra đất.
“Ôi, xin lỗi nhé”
Nguỵ An Nhiên nhìn thấy đối phương ngã theo ý mình thì không nhịn được cười.
Tiểu yêu tinh muốn phá hoại hạnh phúc của Án Án nhà cô…
“Ông chủ…”
Trịnh Vy Vy khóc lóc van xin.
“Nè, dựa vào đâu mà cô suy nghĩ muốn được mọi người đẩy thuyền với Thời Khanh vậy?”
Nguỵ An Nhiên đổi giọng.
“Tôi không có”
Trịnh Vy Vy lau nước mắt nhỏ giọng trả lời.
“Muốn dựa vào nhan sắc sao? Nhìn bình thường thì cũng được nhưng càng nhìn kĩ thì càng xấu xí. Dựa vào gì chứ?”
Nguỵ An Nhiên nói ra lời như đấm vào tai Trịnh Vy Vy.
“Được rồi, đi đón con thôi”
Cao Thần nhếch môi cười, đứng dậy kéo Nguỵ An Nhiên rời đi.
“Cô ta xấu như mắm, vậy mà đòi so sánh với Án Án nhà em”
Trịnh Vy Vy lôi điện thoại ra, ấn vào weibo nhanh chóng đăng một bài viết.
….
Thời Khanh trở về nhà thì không thấy Ngôn Án đâu, Anh có chút hoảng loạn đi khắp nhà tìm cô.
Tìm khắp nhà không thấy anh liền gọi cho cô.
Vừa gọi đi thì có tiếng chuông điện thoại vang lên ở cửa. Ngôn Án vừa mở cửa bước vào trên tay là những túi đồ ăn to.
Thời Khanh tiến tới ôm lấy Ngôn Án vào lòng. Trong giây phút không tìm thấy cô ban nảy, anh sợ thời gian của năm đó lặp lại. Anh sợ mất cô lần nữa.
“Xán Xán, xin lỗi em, là anh không tốt đã để chuyện này xảy ra”
Thời Khanh nhận lấy túi đồ ăn trên tay Ngôn Án để cô đỡ nặng rồi cất giọng nhận lỗi.
Ngôn Án sững người khi nghe Thời Khanh nói ra lời này.
“Khanh Khanh, em tin anh”
Ngôn Án mỉm cười đưa tay áp lên má Thời Khanh xoa nhẹ.
“Đừng tự trách”.
Ngôn Án thấy nét mặt Thời Khanh vẫn không giãn ra nên cô nhón chân lên hôn vào môi anh một cái.
“Đi nấu đồ ăn nhé, em đói rồi”
Ngôn Án hôn xong thì kéo tay Thời Khanh vào bếp.
Bên phía Trịnh Vy Vy cô ta vừa đăng bài weibo rằng.
[ Xin lỗi mọi người, tôi Trịnh Vy Vy đã không quản lý nghiêm trợ lý của mình nên đã để xảy ra những chuyện không hay này. Thật ra khoảng thời gian này, tài khoản weibo của tôi đều do trợ lý giữ nên thật không hay biết chuyện này. Về mối quan hệ giữa tôi và Thời Khanh, chúng tôi chỉ là đồng nghiệp. Cảm ơn mọi người, hy vọng sau này vẫn ủng hộ Vy Vy nhé!]
Nữ trợ lý của Trịnh Vy Vy sau khi thấy nghệ sĩ mình đăng bài weibo thì nhanh chóng yêu cầu cô gỡ.
“Gỡ làm gì?”
Trịnh Vy Vy cau mài nhìn sang trợ lý, cô có chút khó chịu vì lời nói này.
“Thời Khanh không phải là người dễ chọc vào, huống hồ…”
Nữ trợ lý vẫn ra sức khuyên ngăn.
Trịnh Vy Vy tức giận dứng dậy đi đến chổ nữ trợ lý giáng một cái tát vào thẳng mặt.
“Im miệng, yên phận chút đi”
Nữ trợ lý uất ức đến đỏ cả mắt, quay người rời khỏi phòng.
Trịnh Vy Vy đã trút giận xong thì thoải mái hơn, đi đến sofa lướt theo dõi tình hình trên weibo.
Rất nhanh, Cao Thần gọi đến.
Trịnh Vy Vy có chút rén nhưng vẫn bắt máy.
“Gỡ bài”
Cao Thần lạnh giọng nói ra hai chữ.
“Ông chủ, em…”
Trịnh Vy Vy lắp ba lắp bắp.
“Chuẩn bị cuốn khỏi công ty”
…
Một tiếng sau, Trịnh Vy Vy một mình đến công ty. Bên ngoài công ty có rất nhiều phóng viên chờ sẵn.
“Chị Vy Vy, bài viết mà chị đăng có ẩn ý gì? Quan hệ của chị và Thời Khanh là như thế nào?”
Đám phóng viên ùa đến chổ Trịnh Vy Vy.
“Thật ra, tôi và anh Thời Khanh…”
Trịnh Vy Vy nhỏ giọng trả lời.
“Tôi và cô ta không có bất kì liên quan gì, mọi chuyện mời mọi người lên xem bài đăng mới nhất của Án Tinh.”
(Mọi người Án Tinh là tên công ty tui đặt lại ngaa:<<)
Thời Khanh cất giọng trả lời rồi đi thẳng ra ngoài.
Đám phóng viên vẫn còn ngẫn ngơ nên không kịp đuổi theo Thời Khanh.
Tất cả đều xúm lại mở điện thoại coi bài viết mà Thời Khanh nói.
Trịnh Vy Vy nhân cơ hội này chạy thật nhanh vào trong công ty. Cô vừa đi vừa mở điện thoại lên xem tin tức.
Nhìn thấy bài đăng giải thích của Án Tinh. Trịnh Vy Vy như phát cuồng lên. Cô ta nhanh chóng chạy lên tìm Cao Thần.
Cao Thần ngồi vắt chéo chân cùng Nguỵ An Nhiên ở phòng riêng, có lẽ cả hai đang đợi Trịnh Vy Vy tới.
Nguỵ An Nhiên nhìn thấy Trịnh Vy Vy thì cười khẩy một cái.
“Còn không bằng một cái móng chân của Án Án nhà em”
Nguỵ An Nhiên không nể nan ai, thuận miệng nói ra suy nghĩ trong lòng.
“Ông chủ, mọi chuyện đều do Tiểu Lưu làm, tôi không biết gì cả”
Trịnh Vy Vy đồ hết moii chuyện lên đầu nữ trợ lý của mình.
“Không cần nói nữa, cuốn gói khỏi Án Tinh đi”
Cao Thần chẳng để ý đến lời nói của Trịnh Vy Vy, anh phắt tay báo tin cho cô.
“Ông chủ, tôi xin anh, chuyện này tôi không có lỗi”
Trịnh Vy Vy sấn tới muốn ôm chân Cao Thần năn nỉ.
Nguỵ An Nhiên vươn chân ra khiến Trịnh Vy Vy vấp phải chân cô té nhoài người ra đất.
“Ôi, xin lỗi nhé”
Nguỵ An Nhiên nhìn thấy đối phương ngã theo ý mình thì không nhịn được cười.
Tiểu yêu tinh muốn phá hoại hạnh phúc của Án Án nhà cô…
“Ông chủ…”
Trịnh Vy Vy khóc lóc van xin.
“Nè, dựa vào đâu mà cô suy nghĩ muốn được mọi người đẩy thuyền với Thời Khanh vậy?”
Nguỵ An Nhiên đổi giọng.
“Tôi không có”
Trịnh Vy Vy lau nước mắt nhỏ giọng trả lời.
“Muốn dựa vào nhan sắc sao? Nhìn bình thường thì cũng được nhưng càng nhìn kĩ thì càng xấu xí. Dựa vào gì chứ?”
Nguỵ An Nhiên nói ra lời như đấm vào tai Trịnh Vy Vy.
“Được rồi, đi đón con thôi”
Cao Thần nhếch môi cười, đứng dậy kéo Nguỵ An Nhiên rời đi.
“Cô ta xấu như mắm, vậy mà đòi so sánh với Án Án nhà em”
Trịnh Vy Vy lôi điện thoại ra, ấn vào weibo nhanh chóng đăng một bài viết.
….
Thời Khanh trở về nhà thì không thấy Ngôn Án đâu, Anh có chút hoảng loạn đi khắp nhà tìm cô.
Tìm khắp nhà không thấy anh liền gọi cho cô.
Vừa gọi đi thì có tiếng chuông điện thoại vang lên ở cửa. Ngôn Án vừa mở cửa bước vào trên tay là những túi đồ ăn to.
Thời Khanh tiến tới ôm lấy Ngôn Án vào lòng. Trong giây phút không tìm thấy cô ban nảy, anh sợ thời gian của năm đó lặp lại. Anh sợ mất cô lần nữa.
“Xán Xán, xin lỗi em, là anh không tốt đã để chuyện này xảy ra”
Thời Khanh nhận lấy túi đồ ăn trên tay Ngôn Án để cô đỡ nặng rồi cất giọng nhận lỗi.
Ngôn Án sững người khi nghe Thời Khanh nói ra lời này.
“Khanh Khanh, em tin anh”
Ngôn Án mỉm cười đưa tay áp lên má Thời Khanh xoa nhẹ.
“Đừng tự trách”.
Ngôn Án thấy nét mặt Thời Khanh vẫn không giãn ra nên cô nhón chân lên hôn vào môi anh một cái.
“Đi nấu đồ ăn nhé, em đói rồi”
Ngôn Án hôn xong thì kéo tay Thời Khanh vào bếp.
Bên phía Trịnh Vy Vy cô ta vừa đăng bài weibo rằng.
[ Xin lỗi mọi người, tôi Trịnh Vy Vy đã không quản lý nghiêm trợ lý của mình nên đã để xảy ra những chuyện không hay này. Thật ra khoảng thời gian này, tài khoản weibo của tôi đều do trợ lý giữ nên thật không hay biết chuyện này. Về mối quan hệ giữa tôi và Thời Khanh, chúng tôi chỉ là đồng nghiệp. Cảm ơn mọi người, hy vọng sau này vẫn ủng hộ Vy Vy nhé!]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.