Chương 13: Thật ra là một tên xấu xí
Nhục Tùng Tô Bính
31/12/2022
Edit: Hinh
Ba mẹ Hứa Thanh Hoan đưa ông bà trong nhà ra ngoài chơi hai ngày, nên kêu cô đến nhà chú nhỏ ăn ké uống ké.
Hứa Nhàn Nguyệt không nấu cơm, vì thế buổi sáng đầu tiên Hứa Thanh Hoan đến phải ăn cơm thừa từ tối qua.
Lúc chú nhỏ thấy cô đứng ở ngoài cửa cũng không vui vẻ gì.
Nhưng mà, chuyện này hoàn toàn không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của cô.
Hứa Thanh Hoan làm ổ ở sô pha xem điện thoại, trên TV đang phát một list nhạc dành cho buổi trà chiều, trong điện thoại là chín tấm ảnh đủ kiểu cười của cô do Phó Nhất Ngôn gửi đến.
Hai ngón tay Hứa Thanh Hoan đặt trên màn hình, không ngừng phóng to thu nhỏ, thấy từ hạt dưa còn sót lại trong kẽ răng đến từng lỗ chân lông trên gương mặt nhỏ, cái này rất ảnh hưởng đến khí chất gương mặt của cô, thầm hối hận sao lúc đó lại vừa cắn hạt dưa vừa nói chuyện chứ.
Hứa Nhàn Nguyệt yên lặng không một tiếng động đi đến từ phía sau Hứa Thanh Hoan, cúi người nhìn điện thoại của cô, ”Ngoan Ngoãn lại tự luyến hả?”
Hứa Thanh Hoan sợ đến mức run tay, lập tức nhét điện thoại xuống mông, ”Chú không cho cháu nấu cơm, làm cháu phải ăn cơm thừa tối qua, sáng nay thì mở nhạc rock đánh thức cháu dậy, bây giờ còn nhìn lén điện thoại cháu nữa, chú nhỏ, chú nói thật đi.”
”Nói thật cái gì cơ?”
”Chúng ta không phải chú cháu ruột đúng không?”
Hứa Nhàn Nguyệt gật đầu nói: ”Cuối cùng cháu cũng biết.”
Hứa Thanh Hoan đồng tình nhìn chú nhỏ, ”Cho nên là, chú được bà nội nhặt ở đâu thế?”
”…”
Hứa Nhàn Nguyệt cảm thấy mình cần phải để một người ngoài như cô ý thức được địa vị của mình giờ khắc này.
Y chậm rãi ngồi xuống, nghiêm túc… Còn chưa kịp chuẩn bị vẻ nghiêm túc xong, Hứa Thanh Hoan đã ý thức được hình như vừa rồi mình lại gây họa, bèn giơ hai nắm tay ra đấm lưng, lấy lòng chú nhỏ, ”Bà nội nói cháu là do bảo vệ đi tiêu chảy sinh ra.”
Hứa Nhàn Nguyệt lười nói chuyện với cô, lấy điều khiển từ xa đổi thành list nhạc sau thập niên 80 yêu thích.
Hứa Thanh Hoan đếm khoảng ba mươi giây, rồi ngồi xuống bên cạnh chú nhỏ, chống cằm: ”Chú nhỏ, lúc chú chụp ảnh cho cháu trước con phố nọ ở Paris thì trong lòng đang nghĩ gì? Có phải cảm thấy cháu vô cùng đẹp không?”
Hứa Nhàn Nguyệt cười mỉm, ”Là cảm thấy cháu vô cùng xấu.”
”Nhưng ba cháu nói cháu là người đẹp nhất thế giới.”
Hứa Nhàn Nguyệt quay đầu lại nhìn cô, vẻ mặt kinh ngạc, ”Ba cháu mù khi nào vậy?”
Hứa Thanh Hoan: ”…”
”Được được được, Ngoan Ngoãn đẹp nhất, đừng có dùng ánh mắt nhìn con sói hiểm ác nhìn chú chứ, cháu muốn ăn đúng không? Chú biết rồi, cháu muốn ăn dưa chua thêm thịt bò đúng không, chú nhỏ làm cho cháu.”
Hứa Nhàn Nguyệt vì dỗ cháu gái nhỏ hở chút lại tức giận của mình, nên đi vào bếp làm cơm trưa.
Hứa Thanh Hoan lại ngồi trên sô pha một lát, vẫn kiên định cho rằng nhất định Phó Nhất Ngôn cảm thấy bức ảnh cô cười rộ lên kia rất đẹp.
Cô càng nghĩ thì càng cảm thấy chính là như vậy, sau đó lại càng thấy mình quá đẹp, ngồi ở sô pha ha ha ha.
…
12 giờ trưa, E thần login livestream, Hứa Thanh Hoan đúng giờ đeo tai nghe ngồi xổm xem.
Giọng nói của E thần hôm nay vô cùng lười biếng, ”Hôm qua ngủ hơi trễ, vừa mới tỉnh, mọi người tùy tiện tâm sự đi.”
Hình ảnh bên Hứa Thanh Hoan hơi lag nên vẫn chưa thấy rõ ràng, liền nhìn mọi người spam.
”A a a!!”
”A a a a!!!”
”A a a a a a a a a a!!!”
Cô sửng sốt hai giây, cuối cùng cũng thấy được từ ngữ mấu chốt giữa một đám ”A a a” và quà tặng bay tứ tung.
”E thần đang ở trên giường hả!”
”Đèn nhà kiểu Âu của E thần đẹp quá!”
”Cầu E thần chuyển cameras!”
Hứa Thanh Hoan hiểu rồi, hình như E thần mới tỉnh ngủ vẫn còn nằm trên giường, cameras phía sau đối diện với đèn nhà anh, đèn nhà anh là kiểu Âu.
Tiếng cười lười biếng của E thần truyền tới, ”Tay hơi run, có lẽ lát nữa sẽ bấm nhầm thành chuyển cameras.”
Hứa Thanh Hoan có hơi sốt ruột, cô cũng muốn xem đèn kiểu Âu nhà E thần.
E thần: ”Thời tiết bên mọi người thế nào? Bên tôi trời mưa.”
Hứa Thanh Hoan ngẩng đầu nhìn ngoài cửa sổ, nắng vô cùng gắt.
Vậy là cô với E thần không cùng thành phố à.
Cuối cùng hình ảnh cũng ngừng lag, Hứa Thanh Hoan thấy được đèn kiểu Âu của nhà E thần rồi, đúng là rất đẹp, nhưng không giống với kiểu của nhà thổ hào (người siêu giàu) cho lắm, có thể nhìn thấy rất nhiều chi tiết tinh xảo.
Khóe mắt Hứa Thanh Hoan nhìn màn hình, thấy lại một loạt câu spam mới.
”E thần ngủ nude hả, ngủ nude rất khỏe mạnh!”
”E thần ngủ nude hả, ngủ nude rất khỏe mạnh!”
”E thần ngủ nude hả, ngủ nude rất khỏe mạnh!”
Hứa Thanh Hoan theo bản năng bổ não hình ảnh E thần dưới chăn hiện tại không mặc gì cả, có điều không hiểu sao tráng sĩ cao hơn hai mét Kiều Kiều lại nhảy ra, đầu cô nhói lên, không dám bổ não nữa.
Bàn tay E thần quơ quơ trên màn hình, có lẽ là đổi tay cầm điện thoại, anh cười nhẹ một tiếng, giọng điệu gợi cảm, ”Tôi còn biết ngủ như thế nào càng khỏe mạnh hơn.”
Hứa Thanh Hoan nghiêng đầu suy nghĩ một lát, có chuyện cô hơi tò mò.
Tiểu Cẩm Lý: ”Sao không nghe thấy tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ của E thần vậy?”
Bầu không khí bỗng có chút vi diệu.
Hình ảnh trên màn hình cũng dừng lại.
Hồi lâu sau, mọi người còn tưởng là mạng lag, bỗng nhiên lại truyền đến âm thanh nhẹ nhàng chậm chạp của E thần, ”Tiểu Cẩm Lý đến rồi? Đã nhận được sách tiếng Pháp của cậu, cảm ơn nhé.”
Hứa Thanh Hoan cười.
Tiểu Cẩm Lý: ”Nhận được là tốt rồi, không cần khách sáo.”
Hứa Nhàn Nguyệt bưng bát dưa chua có thêm thịt bò đi đến, lần này y vẫn im lặng không một tiếng động, nhưng Hứa Thanh Hoan lại ngửi được hương thơm.
Cô ngẩng đầu khỏi điện thoại, hít sâu một hơi, ”Chú nhỏ, cái này của chú gọi là mì gói dưa chua, hơn nữa còn không có thịt bò.”
Hứa Nhàn Nguyệt thò đầu nhìn điện thoại cô, ”Chú có bỏ thêm cho cháu hai miếng thịt bò tối hôm qua đó, cháu đang xem gì thế? Livestream đẩy mạnh tiêu thụ đèn gia đình?”
Hứa Thanh Hoan vô cùng nghiêm túc nói: ”Chú nhỏ, chú có từng nghiêm túc nghĩ xem tại sao mình vẫn chưa có vợ không?”
Hứa Nhàn Nguyệt dùng cái lổ mũi giãn to trừng cô, ”Chú nhỏ nói cho cháu biết, mấy cái người livestream này này, một là giọng thật không hay, hai là xấu, nếu không tại sao hắn lại dấu mặt rồi còn không dùng giọng thật chứ? Không muốn kiếm nhiều tiền à?”
Đến tận bây giờ Hứa Thanh Hoan vẫn chưa từng nghĩ E thần sẽ là một tên xấu trai giọng khó nghe cả, bị chú nhỏ nói như vậy, đột nhiên cô cảm thấy thế giới của mình như sụp đổ.
Cô ngơ ngác nói: ”Anh ấy nói là do chuyển trường nhiều, sợ lộ.”
Hứa Nhàn Nguyệt ngồi xuống bên cạnh cô, chậm rãi ăn thịt bò, ”Sao hắn chuyển trường nhiều thế mà chỉ sợ lộ thôi? Ngoan Ngoãn, cháu dùng cái đầu của học bá mà suy nghĩ một chút đi, có khi là do tính cách của hắn có vấn đề nên mới chuyển trường không chừng? Hơn nữa hắn còn livestream, có lẽ thật ra hắn là một tên xấu xí yêu hư vinh thì sao?”
Cả người Hứa Thanh Hoan không ổn lắm, ”… Nhưng mà anh ấy giảng bài rất lợi hại, rất có trình tự, một chút đã xong.”
Cô khó khăn nói: ”Cháu chỉ là thích tài văn chương của anh ấy thôi.”
Hứa Nhàn Nguyệt cầm lấy cái chén chỉ vẻn vẹn có hai miếng thịt bò đưa cho Hứa Thanh Hoan, rồi tao nhã bắt chéo chân, ”Được rồi, Ngoan Ngoãn, vậy để chú kể cho cháu nghe chuyện gặp mặt bạn trên QQ năm 18 tuổi của chú, cháu có từng nghe từ khủng long bao giờ chưa?”
”………………………………….”
…
Buổi chiều, KFC, Cố Chi Châu giảng toán cho Hứa Thanh Hoan.
Cô không ngủ trưa, vừa nghe vừa ngáp.
Lòng bàn tay chống má, chống đến biến dạng, con ngươi không có tiêu cự, chỉ còn thừa lại một chút đờ đẫn.
Cố Chi Châu gõ bàn: ”Bạn học, cho thầy chút mặt mũi đi.”
Hứa Thanh Hoan dụi dụi mắt, ”Thầy, chắc lúc thầy học Đại học cũng có khi mệt rã rời đúng không, vậy thầy ứng phó thế nào?”
Cố Chi Châu đáp: ”Không ứng phó, mệt thì ngủ.”
Hứa Thanh Hoan: ”???”
Cố Chi Châu: ”Bởi vì ngủ ở Đại học sẽ không tiêu tiền, nên cứ ngủ thôi. Được rồi, chúng ta học tiếp.”
”…”
Cố Chi Châu vẫn rất có trách nhiệm, Hứa Thanh Hoan cũng cố gắng ngồi nghe, nhưng giữa trưa cô không ngủ nên mệt ơi là mệt, lại buồn bực không vui vì mấy lời của chú nhỏ.
”Bạn học Hứa Thanh Hoan, em sắp khai giảng rồi, nội dung của lớp 12 còn gì không hiểu nữa không? Hôm nay thầy giảng lại cho em nội dung lớp 12 nhé?”
Mắt Hứa Thanh Hoan dại ra.
Trên mặt Cố Chi Châu có một cục mụn, ứ máu đến sưng tấy, Hứa Thanh Hoan ngơ ngác nhìn anh ta, trong đầu đột nhiên nảy ra một câu hỏi, ”Thầy ơi, thầy có livestream không?”
Cố Chi Châu dĩ nhiên lắc đầu, ”Không live.”
Hứa Thanh Hoan thử hỏi: ”Nếu thầy livestream thì không phải sẽ kiếm được nhiều tiền hơn à?”
”Tôi từng bị livestream lừa gạt.” Cố Chi Châu vừa nhắc đến đã thở dài, ”Em có thử mấy công cụ livestream chưa? Biến khuôn mặt như bánh mì thành thon gọn, đôi chân thô to cũng biến thành đôi đũa, tôi không bao giờ tin… livestream nữa.”
Hứa Thanh Hoan càng mệt mỏi, nhưng lại nghĩ, cô đâu phải là chạy theo giá trị nhan sắc của E thần chứ, chỉ xem anh thành mục tiêu thôi, đúng, nghe giảng bài cho tốt là được.
Cố Chi Châu nhìn vẻ mặt biến dạng của Hứa Thanh Hoan, rồi ngẫm lại vấn đề khi nãy, sáng tỏ, ”Không lẽ em tặng quà cho người ta, kết quả bị người ta lừa tình hả?”
Hứa Thanh Hoan lập tức ngồi thẳng dậy, ”Dĩ nhiên là không có.”
Nghĩ nghĩ, cô cảm thấy dù sao hai ngày nữa cũng khai giảng rồi, có khi sau này sẽ không gặp thầy ấy nữa, liền ngoắc ngoắc tay, nằm sấp trên bàn kể về chuyện E thần livestream và kết luận của chú nhỏ rằng E thần rất xấu cho anh ta nghe.
Hứa Thanh Hoan kể xong mọi chuyện, ngồi thẳng dậy uống nước, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng cao lớn mặc áo sơ mi bên ngoài cửa kính trong suốt.
Nhớ đến chín bức ảnh anh gửi cho, bộ dạng như nhà có tang của cô biến mất, không kiềm được sự vui vẻ, lại nằm sấp xuống gõ cửa kính, ”Phó Nhất Ngôn!”
Phó Nhất Ngôn như nghe được, hoặc có khi là trực giác, bóng dáng dừng lại, từ từ đi đến đây.
Hôm nay anh không đeo mắt kính, không có lớp kính dày ngăn cách, đôi mắt của anh sạch sẽ trong suốt.
Một thân áo sơ mi trắng dưới ánh mặt trời mùa hè, thiếu niên có khí chất sạch sẽ trong xanh như cây cỏ, màu tóc trở nên thật nhạt, mỉm cười cũng dịu dàng.
Phó Nhất Ngôn đi về hướng Hứa Thanh Hoan, cách một lớp kính nhìn cô, ”Chào buổi chiều, Hứa Thanh Hoan.”
Hứa Thanh Hoan không nghe được giọng của anh, nhưng có thể nhìn thấy được khẩu hình, tim đập có chút nhanh, mặt cũng bắt đầu nóng lên.
Cô vì muốn che giấu gương mặt gương mặt đỏ chót của mình nên ép mặt lên tấm kính thủy tinh, đè mũi lại, sau đó trợn to mắt, bạnh quai hàm, hai bên khóe miệng trùng xuống, y như một con lợn.
Mặt quỷ cười.
Phó Nhất Ngôn cất tiếng cười, nâng tay lên, đụng vào môi cô cách một lớp kính, ”Chờ tôi.”
Hứa Thanh Hoan rời khỏi tấm kính, cô cứ như bị anh đụng vào môi thật, ngồi xuống che cái gương mặt nóng đến nỗi có thể chiên trứng.
Cố Chi Châu vẫn không ngẩng đầu, lúc này lại thấy bộ dạng bụm mặt đầy sợ hãi của Hứa Thanh Hoan, anh ta im lặng.
Phó Nhất Ngôn đi đến, nhìn dáng vẻ của Hứa Thanh Hoan, cười khẽ hỏi: ”Làm sao vậy?”
Cố Chi Châu trả lời theo bản năng, ”Bạn học Hứa Thanh Hoan biết được idol livestream của mình là một tên xấu xí nên tam quan* sụp đổ.”
[*] Tam quan: Bao gồm thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan.
Ba mẹ Hứa Thanh Hoan đưa ông bà trong nhà ra ngoài chơi hai ngày, nên kêu cô đến nhà chú nhỏ ăn ké uống ké.
Hứa Nhàn Nguyệt không nấu cơm, vì thế buổi sáng đầu tiên Hứa Thanh Hoan đến phải ăn cơm thừa từ tối qua.
Lúc chú nhỏ thấy cô đứng ở ngoài cửa cũng không vui vẻ gì.
Nhưng mà, chuyện này hoàn toàn không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của cô.
Hứa Thanh Hoan làm ổ ở sô pha xem điện thoại, trên TV đang phát một list nhạc dành cho buổi trà chiều, trong điện thoại là chín tấm ảnh đủ kiểu cười của cô do Phó Nhất Ngôn gửi đến.
Hai ngón tay Hứa Thanh Hoan đặt trên màn hình, không ngừng phóng to thu nhỏ, thấy từ hạt dưa còn sót lại trong kẽ răng đến từng lỗ chân lông trên gương mặt nhỏ, cái này rất ảnh hưởng đến khí chất gương mặt của cô, thầm hối hận sao lúc đó lại vừa cắn hạt dưa vừa nói chuyện chứ.
Hứa Nhàn Nguyệt yên lặng không một tiếng động đi đến từ phía sau Hứa Thanh Hoan, cúi người nhìn điện thoại của cô, ”Ngoan Ngoãn lại tự luyến hả?”
Hứa Thanh Hoan sợ đến mức run tay, lập tức nhét điện thoại xuống mông, ”Chú không cho cháu nấu cơm, làm cháu phải ăn cơm thừa tối qua, sáng nay thì mở nhạc rock đánh thức cháu dậy, bây giờ còn nhìn lén điện thoại cháu nữa, chú nhỏ, chú nói thật đi.”
”Nói thật cái gì cơ?”
”Chúng ta không phải chú cháu ruột đúng không?”
Hứa Nhàn Nguyệt gật đầu nói: ”Cuối cùng cháu cũng biết.”
Hứa Thanh Hoan đồng tình nhìn chú nhỏ, ”Cho nên là, chú được bà nội nhặt ở đâu thế?”
”…”
Hứa Nhàn Nguyệt cảm thấy mình cần phải để một người ngoài như cô ý thức được địa vị của mình giờ khắc này.
Y chậm rãi ngồi xuống, nghiêm túc… Còn chưa kịp chuẩn bị vẻ nghiêm túc xong, Hứa Thanh Hoan đã ý thức được hình như vừa rồi mình lại gây họa, bèn giơ hai nắm tay ra đấm lưng, lấy lòng chú nhỏ, ”Bà nội nói cháu là do bảo vệ đi tiêu chảy sinh ra.”
Hứa Nhàn Nguyệt lười nói chuyện với cô, lấy điều khiển từ xa đổi thành list nhạc sau thập niên 80 yêu thích.
Hứa Thanh Hoan đếm khoảng ba mươi giây, rồi ngồi xuống bên cạnh chú nhỏ, chống cằm: ”Chú nhỏ, lúc chú chụp ảnh cho cháu trước con phố nọ ở Paris thì trong lòng đang nghĩ gì? Có phải cảm thấy cháu vô cùng đẹp không?”
Hứa Nhàn Nguyệt cười mỉm, ”Là cảm thấy cháu vô cùng xấu.”
”Nhưng ba cháu nói cháu là người đẹp nhất thế giới.”
Hứa Nhàn Nguyệt quay đầu lại nhìn cô, vẻ mặt kinh ngạc, ”Ba cháu mù khi nào vậy?”
Hứa Thanh Hoan: ”…”
”Được được được, Ngoan Ngoãn đẹp nhất, đừng có dùng ánh mắt nhìn con sói hiểm ác nhìn chú chứ, cháu muốn ăn đúng không? Chú biết rồi, cháu muốn ăn dưa chua thêm thịt bò đúng không, chú nhỏ làm cho cháu.”
Hứa Nhàn Nguyệt vì dỗ cháu gái nhỏ hở chút lại tức giận của mình, nên đi vào bếp làm cơm trưa.
Hứa Thanh Hoan lại ngồi trên sô pha một lát, vẫn kiên định cho rằng nhất định Phó Nhất Ngôn cảm thấy bức ảnh cô cười rộ lên kia rất đẹp.
Cô càng nghĩ thì càng cảm thấy chính là như vậy, sau đó lại càng thấy mình quá đẹp, ngồi ở sô pha ha ha ha.
…
12 giờ trưa, E thần login livestream, Hứa Thanh Hoan đúng giờ đeo tai nghe ngồi xổm xem.
Giọng nói của E thần hôm nay vô cùng lười biếng, ”Hôm qua ngủ hơi trễ, vừa mới tỉnh, mọi người tùy tiện tâm sự đi.”
Hình ảnh bên Hứa Thanh Hoan hơi lag nên vẫn chưa thấy rõ ràng, liền nhìn mọi người spam.
”A a a!!”
”A a a a!!!”
”A a a a a a a a a a!!!”
Cô sửng sốt hai giây, cuối cùng cũng thấy được từ ngữ mấu chốt giữa một đám ”A a a” và quà tặng bay tứ tung.
”E thần đang ở trên giường hả!”
”Đèn nhà kiểu Âu của E thần đẹp quá!”
”Cầu E thần chuyển cameras!”
Hứa Thanh Hoan hiểu rồi, hình như E thần mới tỉnh ngủ vẫn còn nằm trên giường, cameras phía sau đối diện với đèn nhà anh, đèn nhà anh là kiểu Âu.
Tiếng cười lười biếng của E thần truyền tới, ”Tay hơi run, có lẽ lát nữa sẽ bấm nhầm thành chuyển cameras.”
Hứa Thanh Hoan có hơi sốt ruột, cô cũng muốn xem đèn kiểu Âu nhà E thần.
E thần: ”Thời tiết bên mọi người thế nào? Bên tôi trời mưa.”
Hứa Thanh Hoan ngẩng đầu nhìn ngoài cửa sổ, nắng vô cùng gắt.
Vậy là cô với E thần không cùng thành phố à.
Cuối cùng hình ảnh cũng ngừng lag, Hứa Thanh Hoan thấy được đèn kiểu Âu của nhà E thần rồi, đúng là rất đẹp, nhưng không giống với kiểu của nhà thổ hào (người siêu giàu) cho lắm, có thể nhìn thấy rất nhiều chi tiết tinh xảo.
Khóe mắt Hứa Thanh Hoan nhìn màn hình, thấy lại một loạt câu spam mới.
”E thần ngủ nude hả, ngủ nude rất khỏe mạnh!”
”E thần ngủ nude hả, ngủ nude rất khỏe mạnh!”
”E thần ngủ nude hả, ngủ nude rất khỏe mạnh!”
Hứa Thanh Hoan theo bản năng bổ não hình ảnh E thần dưới chăn hiện tại không mặc gì cả, có điều không hiểu sao tráng sĩ cao hơn hai mét Kiều Kiều lại nhảy ra, đầu cô nhói lên, không dám bổ não nữa.
Bàn tay E thần quơ quơ trên màn hình, có lẽ là đổi tay cầm điện thoại, anh cười nhẹ một tiếng, giọng điệu gợi cảm, ”Tôi còn biết ngủ như thế nào càng khỏe mạnh hơn.”
Hứa Thanh Hoan nghiêng đầu suy nghĩ một lát, có chuyện cô hơi tò mò.
Tiểu Cẩm Lý: ”Sao không nghe thấy tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ của E thần vậy?”
Bầu không khí bỗng có chút vi diệu.
Hình ảnh trên màn hình cũng dừng lại.
Hồi lâu sau, mọi người còn tưởng là mạng lag, bỗng nhiên lại truyền đến âm thanh nhẹ nhàng chậm chạp của E thần, ”Tiểu Cẩm Lý đến rồi? Đã nhận được sách tiếng Pháp của cậu, cảm ơn nhé.”
Hứa Thanh Hoan cười.
Tiểu Cẩm Lý: ”Nhận được là tốt rồi, không cần khách sáo.”
Hứa Nhàn Nguyệt bưng bát dưa chua có thêm thịt bò đi đến, lần này y vẫn im lặng không một tiếng động, nhưng Hứa Thanh Hoan lại ngửi được hương thơm.
Cô ngẩng đầu khỏi điện thoại, hít sâu một hơi, ”Chú nhỏ, cái này của chú gọi là mì gói dưa chua, hơn nữa còn không có thịt bò.”
Hứa Nhàn Nguyệt thò đầu nhìn điện thoại cô, ”Chú có bỏ thêm cho cháu hai miếng thịt bò tối hôm qua đó, cháu đang xem gì thế? Livestream đẩy mạnh tiêu thụ đèn gia đình?”
Hứa Thanh Hoan vô cùng nghiêm túc nói: ”Chú nhỏ, chú có từng nghiêm túc nghĩ xem tại sao mình vẫn chưa có vợ không?”
Hứa Nhàn Nguyệt dùng cái lổ mũi giãn to trừng cô, ”Chú nhỏ nói cho cháu biết, mấy cái người livestream này này, một là giọng thật không hay, hai là xấu, nếu không tại sao hắn lại dấu mặt rồi còn không dùng giọng thật chứ? Không muốn kiếm nhiều tiền à?”
Đến tận bây giờ Hứa Thanh Hoan vẫn chưa từng nghĩ E thần sẽ là một tên xấu trai giọng khó nghe cả, bị chú nhỏ nói như vậy, đột nhiên cô cảm thấy thế giới của mình như sụp đổ.
Cô ngơ ngác nói: ”Anh ấy nói là do chuyển trường nhiều, sợ lộ.”
Hứa Nhàn Nguyệt ngồi xuống bên cạnh cô, chậm rãi ăn thịt bò, ”Sao hắn chuyển trường nhiều thế mà chỉ sợ lộ thôi? Ngoan Ngoãn, cháu dùng cái đầu của học bá mà suy nghĩ một chút đi, có khi là do tính cách của hắn có vấn đề nên mới chuyển trường không chừng? Hơn nữa hắn còn livestream, có lẽ thật ra hắn là một tên xấu xí yêu hư vinh thì sao?”
Cả người Hứa Thanh Hoan không ổn lắm, ”… Nhưng mà anh ấy giảng bài rất lợi hại, rất có trình tự, một chút đã xong.”
Cô khó khăn nói: ”Cháu chỉ là thích tài văn chương của anh ấy thôi.”
Hứa Nhàn Nguyệt cầm lấy cái chén chỉ vẻn vẹn có hai miếng thịt bò đưa cho Hứa Thanh Hoan, rồi tao nhã bắt chéo chân, ”Được rồi, Ngoan Ngoãn, vậy để chú kể cho cháu nghe chuyện gặp mặt bạn trên QQ năm 18 tuổi của chú, cháu có từng nghe từ khủng long bao giờ chưa?”
”………………………………….”
…
Buổi chiều, KFC, Cố Chi Châu giảng toán cho Hứa Thanh Hoan.
Cô không ngủ trưa, vừa nghe vừa ngáp.
Lòng bàn tay chống má, chống đến biến dạng, con ngươi không có tiêu cự, chỉ còn thừa lại một chút đờ đẫn.
Cố Chi Châu gõ bàn: ”Bạn học, cho thầy chút mặt mũi đi.”
Hứa Thanh Hoan dụi dụi mắt, ”Thầy, chắc lúc thầy học Đại học cũng có khi mệt rã rời đúng không, vậy thầy ứng phó thế nào?”
Cố Chi Châu đáp: ”Không ứng phó, mệt thì ngủ.”
Hứa Thanh Hoan: ”???”
Cố Chi Châu: ”Bởi vì ngủ ở Đại học sẽ không tiêu tiền, nên cứ ngủ thôi. Được rồi, chúng ta học tiếp.”
”…”
Cố Chi Châu vẫn rất có trách nhiệm, Hứa Thanh Hoan cũng cố gắng ngồi nghe, nhưng giữa trưa cô không ngủ nên mệt ơi là mệt, lại buồn bực không vui vì mấy lời của chú nhỏ.
”Bạn học Hứa Thanh Hoan, em sắp khai giảng rồi, nội dung của lớp 12 còn gì không hiểu nữa không? Hôm nay thầy giảng lại cho em nội dung lớp 12 nhé?”
Mắt Hứa Thanh Hoan dại ra.
Trên mặt Cố Chi Châu có một cục mụn, ứ máu đến sưng tấy, Hứa Thanh Hoan ngơ ngác nhìn anh ta, trong đầu đột nhiên nảy ra một câu hỏi, ”Thầy ơi, thầy có livestream không?”
Cố Chi Châu dĩ nhiên lắc đầu, ”Không live.”
Hứa Thanh Hoan thử hỏi: ”Nếu thầy livestream thì không phải sẽ kiếm được nhiều tiền hơn à?”
”Tôi từng bị livestream lừa gạt.” Cố Chi Châu vừa nhắc đến đã thở dài, ”Em có thử mấy công cụ livestream chưa? Biến khuôn mặt như bánh mì thành thon gọn, đôi chân thô to cũng biến thành đôi đũa, tôi không bao giờ tin… livestream nữa.”
Hứa Thanh Hoan càng mệt mỏi, nhưng lại nghĩ, cô đâu phải là chạy theo giá trị nhan sắc của E thần chứ, chỉ xem anh thành mục tiêu thôi, đúng, nghe giảng bài cho tốt là được.
Cố Chi Châu nhìn vẻ mặt biến dạng của Hứa Thanh Hoan, rồi ngẫm lại vấn đề khi nãy, sáng tỏ, ”Không lẽ em tặng quà cho người ta, kết quả bị người ta lừa tình hả?”
Hứa Thanh Hoan lập tức ngồi thẳng dậy, ”Dĩ nhiên là không có.”
Nghĩ nghĩ, cô cảm thấy dù sao hai ngày nữa cũng khai giảng rồi, có khi sau này sẽ không gặp thầy ấy nữa, liền ngoắc ngoắc tay, nằm sấp trên bàn kể về chuyện E thần livestream và kết luận của chú nhỏ rằng E thần rất xấu cho anh ta nghe.
Hứa Thanh Hoan kể xong mọi chuyện, ngồi thẳng dậy uống nước, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng cao lớn mặc áo sơ mi bên ngoài cửa kính trong suốt.
Nhớ đến chín bức ảnh anh gửi cho, bộ dạng như nhà có tang của cô biến mất, không kiềm được sự vui vẻ, lại nằm sấp xuống gõ cửa kính, ”Phó Nhất Ngôn!”
Phó Nhất Ngôn như nghe được, hoặc có khi là trực giác, bóng dáng dừng lại, từ từ đi đến đây.
Hôm nay anh không đeo mắt kính, không có lớp kính dày ngăn cách, đôi mắt của anh sạch sẽ trong suốt.
Một thân áo sơ mi trắng dưới ánh mặt trời mùa hè, thiếu niên có khí chất sạch sẽ trong xanh như cây cỏ, màu tóc trở nên thật nhạt, mỉm cười cũng dịu dàng.
Phó Nhất Ngôn đi về hướng Hứa Thanh Hoan, cách một lớp kính nhìn cô, ”Chào buổi chiều, Hứa Thanh Hoan.”
Hứa Thanh Hoan không nghe được giọng của anh, nhưng có thể nhìn thấy được khẩu hình, tim đập có chút nhanh, mặt cũng bắt đầu nóng lên.
Cô vì muốn che giấu gương mặt gương mặt đỏ chót của mình nên ép mặt lên tấm kính thủy tinh, đè mũi lại, sau đó trợn to mắt, bạnh quai hàm, hai bên khóe miệng trùng xuống, y như một con lợn.
Mặt quỷ cười.
Phó Nhất Ngôn cất tiếng cười, nâng tay lên, đụng vào môi cô cách một lớp kính, ”Chờ tôi.”
Hứa Thanh Hoan rời khỏi tấm kính, cô cứ như bị anh đụng vào môi thật, ngồi xuống che cái gương mặt nóng đến nỗi có thể chiên trứng.
Cố Chi Châu vẫn không ngẩng đầu, lúc này lại thấy bộ dạng bụm mặt đầy sợ hãi của Hứa Thanh Hoan, anh ta im lặng.
Phó Nhất Ngôn đi đến, nhìn dáng vẻ của Hứa Thanh Hoan, cười khẽ hỏi: ”Làm sao vậy?”
Cố Chi Châu trả lời theo bản năng, ”Bạn học Hứa Thanh Hoan biết được idol livestream của mình là một tên xấu xí nên tam quan* sụp đổ.”
[*] Tam quan: Bao gồm thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.