Tiểu Khả Ái Cắn Tôi

Chương 31: Xem phim

Nhục Tùng Tô Bính

31/12/2022

Edit: Hinh

Hứa Thanh Hoan nhìn dòng chữ trên màn hình máy tính, không ngờ tố chất tâm lý của Kiều Kiều lại kém như vậy, chỉ 150 mà đã bị dọa sợ đến thế á?

Có điều, cô vô cùng hài lòng với kết quả này!

Hứa Thanh Hoan siêu cấp hưng phấn nói với chú nhỏ: ”Chú nhỏ! Kiều Kiều xóa bạn với cháu rồi!”

Hứa Nhàn Nguyệt bình tĩnh nói: ”Bước đầu tiên thành công, nhất định trong thời gian sắp tới cậu ta sẽ không muốn dạy cháu học thêm, cũng không muốn gặp cháu đâu.”

Hứa Thanh Hoan điên cuồng rap khen chú nhỏ, ”Chú nhỏ, chỉ số thông minh của chú còn cao hơn đỉnh núi Everest nữa, làm cháu có thể khen chú đến trời đất rung chuyển! Trái đất hai ngàn vạn giống loài cũng không theo kịp sự đẹp trai của chú, tim cháu một phút đập bốn triệu lần chỉ vì chú!”

Hứa Thanh Hoan cười lớn khoe khoang, Hứa Nhàn Nguyệt cũng không xù lông tức giận, vui tươi hớn hở nói: ”Gửi số QQ của cháu và mật khẩu cho chú, để chú giúp cháu nói chuyện.”

Hứa Thanh Hoan đột nhiên dừng cười, do dự hỏi: ”Chú nhỏ, chú sẽ không làm loạn chứ?”

”Chú rảnh rỗi như vậy à, lấy chuyện này ra nói đùa?”

Hứa Thanh Hoan nói thầm, ”Chú tên là Nhàn Nguyệt, còn không nhàn chắc.”

Hứa Nhàn Nguyệt không kiên nhẫn, ”Cho hay không thì tùy cháu, đợi đến khi cháu đậu vào trường chú rồi thì đừng chọn tiết tiếng Pháp của chú đấy.”

Hứa Thanh Hoan cười hì hì, ”Cho chú cho chú mà, bây giờ cháu gửi liền.”

Tiết tiếng Pháp cơ bản là nằm chơi, Hứa Thanh Hoan không thể buông tha cơ hội này được.

Sau khi gửi số QQ và mật khẩu cho chú nhỏ, cô nghe thấy tiếng đập cửa, ba Hứa bên ngoài kêu, ”Ngoan Ngoãn! Mau ra đây!”

Hứa Thanh Hoan mở cửa đi ra ngoài, thấy ba mình đeo mũ và bao tay, cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài tuyết rơi rất nhiều, ”Ba định làm gì vậy?”

Ba Hứa đội cái mũ đỏ lên đầu Hứa Thanh Hoan, ”Đi, ba đưa con đi đắp người tuyết.”

”À à, vậy ba chờ con một lát!”

Hứa Thanh Hoan trở về phòng đeo bao tay, nhìn bộ bao tay mới toanh Phó Nhất Ngôn tặng mình, thầm nói anh đoán đúng thật.

Mẹ Hứa ở phòng bếp gọi hai người, ”Chơi xong thì nhớ về ăn cơm ngay đó!”

Hứa Thanh Hoan bắt chước giọng điệu trả lời của ba mình, ”Biết rồi vợ!”

Ba Hứa mở cửa đi ra ngoài, Hứa Thanh Hoan mang bao tay xong thì chui vào dưới cánh tay ba mình, ba Hứa cười kẹp đầu cô, xuống lầu đắp người tuyết.

Bên ngoài tuyết rơi rất nhiều, mọi người trong tiểu khu hoặc là che dù hoặc là đội mũ chạy về nhà, chỉ có Hứa Thanh Hoan và ba cô ra ngoài.

”Ba ơi, không đợi tuyết ngừng rơi rồi mới đắp ạ?”

”Không đợi, đến lúc đó tuyết đều bị mấy người này làm dơ hết rồi.”

”Ồ ồ.”

Ba Hứa quay đầu lại, thấy hình như áo Hứa Thanh Hoan không kín, bị gió lùa, ”Ngoan Ngoãn lại đây.”

Hứa Thanh Hoan nghe lời đi qua, ”Sao vậy ạ? Ba định quàng khăn cho con hả?”

”Đúng vậy.”

Ba Hứa nhặt tuyết dưới mặt đất lên, nặn thành một cục rồi ném về phía cổ Hứa Thanh Hoan, miệng phát ra một từ tượng thanh, ”Biu —”

”…”

Hứa Thanh Hoan bị ba chọi tuyết, quay về nhà tố cáo với mẹ.

Tố cáo và cơm nước xong. Không biết nghĩ thế nào, khi trở về phòng cô lại mách với Phó Nhất Ngôn.

Hứa Thanh Hoan vẫn thích cảm giác là E thần hơn, liền gửi tin nhắn Weibo cho E thần.

Tiểu Cẩm Lý: ”Cậu có xuống chơi tuyết không? Tớ vừa mới chơi ném tuyết với ba, bị ba ném QwQ.”

E thần trả lời ngay, dùng tin nhắn thoại cười trả lời cô: ”Vậy làm sao bây giờ, tớ không dám đánh lại giúp cậu, hay là cậu đánh tớ một cái đi?”

Giọng Phó Nhất Ngôn mang theo ý cười, giống loại giọng cười thoải mái lười biếng khi nằm ở sô pha, giọng điệu rất tùy ý.

Hứa Thanh Hoan không có cảm giác được an ủi, dù sao cách xa như vậy, cũng không đánh anh được, vô nghĩa.



Sau đó lại nghe E thần kéo dài giọng nói: ”Mà hình như cũng không ổn lắm, vậy không phải là bạo lực gia đình à?”

”…”

Cô điên rồi mới chủ động nói chuyện với Phó Nhất Ngôn.

Lại cài đặt tin nhắn của Phó Nhất Ngôn thành không làm phiền.



Nghỉ đông, Hứa Thanh Hoan ngủ đến khi nào tỉnh mới thôi, nhưng lại bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Cô tưởng là Lâm Miểu, lấy điện thoại xem, không ngờ lại là lớp trưởng.

Giọng điệu của Cận Tu hơi trầm: ”Học ủy, tớ nghĩ, tớ có chuyện muốn hỏi cậu.”

Hứa Thanh Hoan híp đôi mắt mệt rã rời, hỏi: ”Chuyện gì?”

Cận Tu: ”Cậu và Phó Nhất Ngôn đang yêu nhau hả?”

Hứa Thanh Hoan lập tức tỉnh táo, ”Không có.”

Cô tưởng Phó Nhất Ngôn lại nói gì đó với Cận Tu, liền vô cùng nghiêm túc nói: ”Lớp trưởng, tớ không có, cậu đừng nghe Phó Nhất Ngôn nói bừa, tớ thật sự không có.”

Giọng điệu Cận Tu như nhẹ nhàng thở phào, ”Ừm, tớ biết rồi.”

Hứa Thanh Hoan nói chuyện điện thoại với Cận Tu xong thì cũng không để ý nữa, vì cô đã tỉnh rồi nên chầm chậm đứng lên.

Bình thường ba mẹ vẫn đi làm vì còn chưa đến thời gian nghỉ Tết Âm lịch, Hứa Thanh Hoan đến phòng bếp tìm đồ ăn, trong bếp có bữa sáng, nhưng cô lại không muốn ăn, liền ngồi xổm trên mặt đất tìm hộp đồ ăn vặt của mình.

Tìm được gói thịt bò khô, bỏ vào miệng ăn.

Nhận được tin nhắn thoại ở Wechat của Phó Nhất Ngôn, rất ngắn gọn.

”Tiểu Cẩm Lý, vào phòng livestream chơi nè.”

Hứa Thanh Hoan không muốn vào, sợ Phó Nhất Ngôn lại dùng ngôn ngữ để chiếm lợi từ cô, hoặc là quanh co lòng vòng bắt nạt cô.

Phó Nhất Ngôn còn ác liệt hơn ba cô với chú nhỏ nữa, mỗi ngày đấu trí rồi so dũng khí với hai người này đã mệt muốn chết rồi.

Hứa Thanh Hoan đột nhiên chạy đến trước gương soi, cô lớn lên cũng rất được mà, đâu giống dạng gương mặt dễ bị bắt nạt đâu.

Cô vào phòng livestream, chợt nghe âm thanh của Phó Nhất Ngôn, ”Ừm, chắc là học kỳ sau sẽ không chuyển trường.”

Hứa Thanh Hoan cắn thịt bò khô, gõ chữ hỏi: ”Chắc là?”

Sao lại nói chắc là sẽ không chuyển trường, chuyện chuyển trường có thể tự quyết định được hả?

Hai tay E thần đang gấp trái tim bằng giấy, động tác của anh rõ ràng là dừng lại một chút, ”Nếu người đã đến, vậy tôi bắt đầu giảng bài đây.”

Phó Nhất Ngôn hời hợt nói: ”Để phòng ngừa có người trèo tường đi nghe người khác dạy, nên hôm nay, tôi sẽ tiếp tục giảng Toán.”

Hứa Thanh Hoan: ”…”

Tức là kêu cô vào phòng livestream chỉ để nghe anh giảng bài ư???



Thật đúng là không có so sánh sẽ không có đau lòng, Phó Nhất Ngôn giảng bài đúng thật tốt hơn Cố Chi Chu rất nhiều, khiến cô lại không muốn đi học với Cố Chi Chu nữa.

Phố Nhất Ngôn nói sẽ dạy nửa tiếng, giữa chừng dừng lại nghỉ ngơi nói chuyện phiếm, anh chỉ đích danh Hứa Thanh Hoan, ”Hình như lâu rồi Tiểu Cẩm Lý không mở give away nhỉ, chừng nào mới mở một cái?”

Tuy rằng trước đó Hứa Thanh Hoan đã tặng cho E thần rất nhiều món quà, bàn phím máy tính, ốp lưng điện thoại cho nam và cả tai nghe gì gì đấy, nhưng học kỳ này Phó Nhất Ngôn cũng tặng cô không ít quà.

Hơn nữa cái bao tay anh tặng cô rất ấm áp, có qua cũng phải có lại, hình như cô phải tặng E thần một cái gì đó mới phải phép.

Nghiêng đầu suy nghĩ một lát, bàn tay mũm mĩm gõ chữ.

Tiểu Cẩm Lý: ”Đúng lúc mình vừa trúng một cái khăn quàng cổ màu đen, nam nữ đều dùng được, lập tức mở give away ngay, mọi người có thể đến chơi thử xem OvO.”

Phó Nhất Ngôn cười, ”Vậy tôi đây thay mọi người cảm ơn Tiểu Cẩm Lý nhé.”



Anh dùng giọng kính trọng, “Để ngài phải tốn kém rồi.”

Tiểu Cẩm Lý nhu thuận: ”Không cần khách sáo.”

Nói xong, Hứa Thanh Hoan lập tức lên Taobao đặt một cái khăn quàng cổ màu đen, đợi đến khi có kết quả thì sẽ tiện tay cho Phó Nhất Ngôn trúng.

Cô vừa mới mua xong, điện thoại đã vang lên, nói có hàng chuyển phát của cô.

Hứa Thanh Hoan sợ ngây người, chẳng lẽ chủ cửa hàng ở ngay trên lầu à.

Cô đi ra ngoài nhận hàng chuyển phát, lấy kéo ngồi xổm xuống đất mở ra xem, thấy ba món đồ.

Lần lượt là:

Heo Peppa.

Búp bê Barbie.

Con heo đất.

Hứa Thanh Hoan đột nhiên nhớ đến, hình như E thần đã từng hỏi sinh nhật của cháu gái thì nên tặng quà gì, khu bình luận đều nói nên tặng ba món này.

Lúc ấy E thần cười nói — Được, sẽ nhớ ba thứ này, đợi tôi có con gái sẽ mua.

Con gái???

Cô???

Còn tưởng rằng hôm nay anh nhịn không xấu xa nữa, thì ra là vẫn còn mấy thứ này chờ cô.

Hứa Thanh Hoan mở Wechat ra, điên cuồng tức giận: ”Cậu! Đi! Chết! Đi!”

Phó Nhất Ngôn không trả lời ngay, qua tầm hai phút, anh gửi một cái link đến —

”Khi một người con trai xem một cô gái như con gái mà cưng chiều, chứng tỏ…”

Hứa Thanh Hoan vừa nhìn thấy chữ ”Cưng chiều” trên đề mục đã đỏ mặt, không dám nhấn vào xem.

Bình thường cô rất hoạt bát năng động, nhưng mỗi lần gặp mấy chuyện này, thì đều nai con chạy loạn, tay chân luống cuống muốn chạy trốn.

Cô đỏ mặt ngồi xổm ở cửa nhìn tiêu đề một lúc lâu.

Cuối cùng ngón tay nhúc nhích, xóa bỏ cái link ấy, xem như chưa từng thấy.

Cô nói như không có việc gì: ”Tớ đi xem phim với Lâm Miểu, không xem cậu livestream.”

Phó Nhất Ngôn: ”Rạp chiếu phim nào?”

Hứa Thanh Hoan không nghĩ nhiều, thành thật trả lời: ”Rạp chiếu phim bên phố Sơn Hải.”



Còn chưa đến mùng 1 năm mới, nên cũng chẳng có bộ phim nào nổi tiếng, hầu hết đều là phim hot đã được chiếu hơn nửa tháng.

Hứa Thanh Hoan và Lâm Miểu mua một hộp bắp rang bơ, hai người đi vào rạp, người không quá nhiều

Phim hot này xem cũng rất ổn, Hứa Thanh Hoan càng xem càng say mê.

Bản thân cô cũng không phát hiện, tay trái ăn bắp đã chuyển thành tay phải ăn bắp.

Xem được hơn nửa phim, Hứa Thanh Hoan và Lâm Miểu trao đổi ý kiến, cô đột nhiên nhìn thấy Lâm Miểu đang cầm hộp bắp rang bơ ăn.

Cái này không thích hợp lắm.

Hứa Thanh Hoan chà xát ngón tay phải, đúng thật là tay phải đã ăn bắp nè, còn dính mỡ nữa.

Cô thong thả quay đầu lại.

Trong rạp chiếu phim khá tối, nhưng cũng không cản trở việc Hứa Thanh Hoan nhìn thấy người bên tay phải mình.

Mắt cô trợn to, ”Lớp trưởng?”

Tác giả có lời muốn nói: Có lẽ là chuyện thư tình sắp bị vạch trần rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Khả Ái Cắn Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook