Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường
Chương 37: Đưa Sinh Thần Bát Tự 2
Lương Phong Hi Hi
08/05/2024
Đời này cô phấn đấu lại vì một phương hướng mới, vì người nhà, vì một tương lai tốt đẹp.
Tia đau buồn trong mắt mẹ Hứa dần tan hết. Bà lấy tờ giấy màu hồng trong túi ra: “Nặc Nặc, tới, viết sinh thần bát tự của con đi.”
“Mẹ, mẹ nói đi, con viết.”
Hứa Nặc Nặc không biết sinh thần bát tự của nguyên chủ.
Mẹ Hứa cũng không nghi ngờ, lập tức đọc: “Ngày 15 tháng 6 năm 1959, lúc 8 giờ rưỡi.”
Hứa Nặc Nặc nghe vậy thì ngẩn người.
Lúc này cô mới phát hiện nguyên chủ chỉ vừa tròn 18 tuổi.
Trùng hợp cô cũng sinh vào lúc 8 giờ rưỡi ngày 15 tháng 6.
Hứa Nặc Nặc thoáng kinh ngạc nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Lập tức viết giấy đỏ đưa cho mẹ Hứa.
Mẹ Hứa nhận lấy, nhìn qua. Tuy bà ấy không biết chữ nhưng bà ấy vẫn nhận ra những con số. Thấy dòng chữ ngay ngắn trên giấy đỏ, bà ấy lại khen: “Chữ con gái mẹ viết thật đẹp, thật ngay ngắn, giống như hoa vậy.”
Mẹ già nhìn con gái, chỗ nào cũng thấy hài lòng.
Hai bên giao bát tự, lúc đang chuẩn bị mời bà mối Dương ở lại ăn cơm thì lại bị bà mối Dương cự tuyệt, bảo bên nhà họ Tiêu đang thúc giục nên bà ấy về nhà họ Tiêu ăn cơm.
Lúc bà mối Dương đi, mẹ Hứa còn cầm thêm ít kẹo sữa hình thỏ trắng và một phong bao lì xì nhỏ cho người ta.
Bà mối Dương rất vui.
Bà mối Dương tới cửa nhà gái lấy sinh thần bát tự cũng mang theo quà tới.
Một miếng thịt ba chỉ bên trên dán giấy đỏ, còn thêm hai bao bột mì dán giấy đỏ bên trên.
Mẹ Hứa cũng đưa lại một túi đường.
Lúc hứa hẹn cũng chưa phát hiện, sau khi nhìn thấy mấy thứ này mới thấy quá nhanh, hôm qua mới xem mắt, hôm nay đã đưa bát tự... Vậy không phải ngày mai sẽ lập tức đi nhận giấy chứng nhận kết hôn sao?
Không không.
Mới vừa rồi còn nói, lấy bát tự xong còn phải báo cáo lên, đợi xét duyệt báo cáo phải hơn nửa tháng. Sau khi xét duyệt xong mới có thể nhận giấy chứng nhận kết hôn.
Cũng may bây giờ đang chống lại mê tín phong kiến nên không tuân theo hoàn toàn các thủ tục thành thân, nếu không sẽ lại càng phức tạp hơn.
Tiễn bà mối Dương đi xong đã hơn 10 giờ sáng, mẹ Hứa không phải đi làm.
Bà ấy nhìn Hứa Nặc Nặc nói: “Đi, đi qua nhà dì hai của con.”
Bà ấy vừa nói vừa nhấc quả dưa hấu dưới mái hiên lên.
Hứa Nặc Nặc ngoan ngoãn dạ một tiếng, rồi đi theo mẹ Hứa qua nhà chú hai.
Bầu không khí ở nhà chú hai không được tốt cho lắm.
Tia đau buồn trong mắt mẹ Hứa dần tan hết. Bà lấy tờ giấy màu hồng trong túi ra: “Nặc Nặc, tới, viết sinh thần bát tự của con đi.”
“Mẹ, mẹ nói đi, con viết.”
Hứa Nặc Nặc không biết sinh thần bát tự của nguyên chủ.
Mẹ Hứa cũng không nghi ngờ, lập tức đọc: “Ngày 15 tháng 6 năm 1959, lúc 8 giờ rưỡi.”
Hứa Nặc Nặc nghe vậy thì ngẩn người.
Lúc này cô mới phát hiện nguyên chủ chỉ vừa tròn 18 tuổi.
Trùng hợp cô cũng sinh vào lúc 8 giờ rưỡi ngày 15 tháng 6.
Hứa Nặc Nặc thoáng kinh ngạc nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Lập tức viết giấy đỏ đưa cho mẹ Hứa.
Mẹ Hứa nhận lấy, nhìn qua. Tuy bà ấy không biết chữ nhưng bà ấy vẫn nhận ra những con số. Thấy dòng chữ ngay ngắn trên giấy đỏ, bà ấy lại khen: “Chữ con gái mẹ viết thật đẹp, thật ngay ngắn, giống như hoa vậy.”
Mẹ già nhìn con gái, chỗ nào cũng thấy hài lòng.
Hai bên giao bát tự, lúc đang chuẩn bị mời bà mối Dương ở lại ăn cơm thì lại bị bà mối Dương cự tuyệt, bảo bên nhà họ Tiêu đang thúc giục nên bà ấy về nhà họ Tiêu ăn cơm.
Lúc bà mối Dương đi, mẹ Hứa còn cầm thêm ít kẹo sữa hình thỏ trắng và một phong bao lì xì nhỏ cho người ta.
Bà mối Dương rất vui.
Bà mối Dương tới cửa nhà gái lấy sinh thần bát tự cũng mang theo quà tới.
Một miếng thịt ba chỉ bên trên dán giấy đỏ, còn thêm hai bao bột mì dán giấy đỏ bên trên.
Mẹ Hứa cũng đưa lại một túi đường.
Lúc hứa hẹn cũng chưa phát hiện, sau khi nhìn thấy mấy thứ này mới thấy quá nhanh, hôm qua mới xem mắt, hôm nay đã đưa bát tự... Vậy không phải ngày mai sẽ lập tức đi nhận giấy chứng nhận kết hôn sao?
Không không.
Mới vừa rồi còn nói, lấy bát tự xong còn phải báo cáo lên, đợi xét duyệt báo cáo phải hơn nửa tháng. Sau khi xét duyệt xong mới có thể nhận giấy chứng nhận kết hôn.
Cũng may bây giờ đang chống lại mê tín phong kiến nên không tuân theo hoàn toàn các thủ tục thành thân, nếu không sẽ lại càng phức tạp hơn.
Tiễn bà mối Dương đi xong đã hơn 10 giờ sáng, mẹ Hứa không phải đi làm.
Bà ấy nhìn Hứa Nặc Nặc nói: “Đi, đi qua nhà dì hai của con.”
Bà ấy vừa nói vừa nhấc quả dưa hấu dưới mái hiên lên.
Hứa Nặc Nặc ngoan ngoãn dạ một tiếng, rồi đi theo mẹ Hứa qua nhà chú hai.
Bầu không khí ở nhà chú hai không được tốt cho lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.