Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường
Chương 15: Nếu Con Gả Cho Anh Ấy 3
Lương Phong Hi Hi
08/05/2024
Dì hai nhà họ Hứa nghe Hứa Thiên Thiên nói mê sảng: “Đó là người ta có bản lĩnh, con có bản lĩnh đó sao? Nặc Nặc lần đầu đi xem mắt đã được tên nhóc đó yêu thích, còn chủ động mua quà cho.”
Hứa Thiên Thiên thầm nói: “Đó là vì anh ta không biết Hứa Nặc Nặc thích thanh niên trí thức Lý, anh ta chỉ đi nhặt lại đồ thừa.”
Cô ta lại nói vậy.
Dì hai nhà họ Hứa véo tay cô ta: “Đồ lòng dạ nham hiểm nhà con, con nói gì vậy! Con đã hại chết em gái mình không thành rồi! Có người chị nào như con sao?”
Hứa Thiên Thiên bị đau thì la làng: “Mẹ, con chỉ nói sự thật thôi. Mẹ thả con ra ngoài, để con đi tìm anh chàng nhập ngũ kia nói cho rõ ràng. Nói không chừng anh chàng đó cảm kích con, lại nhìn trúng con, muốn kết thân với nhà chúng ta. Mẹ, nếu con gả cho anh ta chẳng phải nhà chúng ta sẽ khác bây giờ sao!”
Dì hai nhà họ thẩm nhìn Hứa Thiên Thiên trước mặt.
Bà ta khẽ nuốt nước miếng.
Hứa Thiên Thiên trông như nào, bà ta biết rõ nhất.
Mẹ Hứa xinh đẹp, đã thay đổi gien nhà họ Hứa. Bà ấy sinh ra ba đứa con tuấn tú, ngay cả con gái cũng rất xinh đẹp.
Chàng trai nhập ngũ kia vừa thấy đã si mê Hứa Nặc Nặc.
Hứa Thiên Thiên có thể thành công sao?
Lỡ như không thành chẳng phải hai nhà cạch mặt sao?
Tình cảm của người lớn cũng bị hủy,
Dì hai nhà họ Hứa có phần rối rắm.
Đều là chị em dâu, lúc nào cũng kém đại phòng một chút, trong lòng bà ta cũng có phần khó chịu. Nếu Hứa Thiên Thiên thật sự có thể gả cho chàng trai nhập ngũ kia, cũng coi như nở mày nở mặt.
Hứa Thiên Thiên khẽ nói bên tai dì hai nhà họ Hứa: “Con nghe nói chàng trai nhập ngũ này còn là đoàn trưởng, bên dưới có hơn một ngàn thuộc hạ.
Con gả cho anh ta, không phải sẽ thành vợ đoàn trưởng sao! Mẹ! Sau này nhà chúng ta không còn lo cái ăn cái mặc được. Tiền trợ cấp của đoàn trưởng một tháng tận bảy tám chục đồng!
Sau này mẹ không cần phải làm việc nữa, mỗi tháng con gửi cho mẹ 30 đồng, ha ha, tha hồ ăn thịt uống rượu, cuộc sống không phải rất tốt đẹp sao?
“Con gái, con nói thật à. Có 70 đồng, con thật sự sẽ gửi cho mẹ 30 đồng sao?” Dì hai nhà họ Thẩm nghĩ tới tiền, trong lòng cũng dần rung động.
30 đồng.
Cả nhà nhị phòng có cả mười mấy người, cũng bỏ ra không ít sức lao động. Mỗi ngày đều đi làm, kiếm đầy điểm công, một năm cũng chỉ để dành được mấy đồng tiền!
Nhập ngũ lại có tiền như vậy!
Hứa Thiên Thiên thầm nói: “Đó là vì anh ta không biết Hứa Nặc Nặc thích thanh niên trí thức Lý, anh ta chỉ đi nhặt lại đồ thừa.”
Cô ta lại nói vậy.
Dì hai nhà họ Hứa véo tay cô ta: “Đồ lòng dạ nham hiểm nhà con, con nói gì vậy! Con đã hại chết em gái mình không thành rồi! Có người chị nào như con sao?”
Hứa Thiên Thiên bị đau thì la làng: “Mẹ, con chỉ nói sự thật thôi. Mẹ thả con ra ngoài, để con đi tìm anh chàng nhập ngũ kia nói cho rõ ràng. Nói không chừng anh chàng đó cảm kích con, lại nhìn trúng con, muốn kết thân với nhà chúng ta. Mẹ, nếu con gả cho anh ta chẳng phải nhà chúng ta sẽ khác bây giờ sao!”
Dì hai nhà họ thẩm nhìn Hứa Thiên Thiên trước mặt.
Bà ta khẽ nuốt nước miếng.
Hứa Thiên Thiên trông như nào, bà ta biết rõ nhất.
Mẹ Hứa xinh đẹp, đã thay đổi gien nhà họ Hứa. Bà ấy sinh ra ba đứa con tuấn tú, ngay cả con gái cũng rất xinh đẹp.
Chàng trai nhập ngũ kia vừa thấy đã si mê Hứa Nặc Nặc.
Hứa Thiên Thiên có thể thành công sao?
Lỡ như không thành chẳng phải hai nhà cạch mặt sao?
Tình cảm của người lớn cũng bị hủy,
Dì hai nhà họ Hứa có phần rối rắm.
Đều là chị em dâu, lúc nào cũng kém đại phòng một chút, trong lòng bà ta cũng có phần khó chịu. Nếu Hứa Thiên Thiên thật sự có thể gả cho chàng trai nhập ngũ kia, cũng coi như nở mày nở mặt.
Hứa Thiên Thiên khẽ nói bên tai dì hai nhà họ Hứa: “Con nghe nói chàng trai nhập ngũ này còn là đoàn trưởng, bên dưới có hơn một ngàn thuộc hạ.
Con gả cho anh ta, không phải sẽ thành vợ đoàn trưởng sao! Mẹ! Sau này nhà chúng ta không còn lo cái ăn cái mặc được. Tiền trợ cấp của đoàn trưởng một tháng tận bảy tám chục đồng!
Sau này mẹ không cần phải làm việc nữa, mỗi tháng con gửi cho mẹ 30 đồng, ha ha, tha hồ ăn thịt uống rượu, cuộc sống không phải rất tốt đẹp sao?
“Con gái, con nói thật à. Có 70 đồng, con thật sự sẽ gửi cho mẹ 30 đồng sao?” Dì hai nhà họ Thẩm nghĩ tới tiền, trong lòng cũng dần rung động.
30 đồng.
Cả nhà nhị phòng có cả mười mấy người, cũng bỏ ra không ít sức lao động. Mỗi ngày đều đi làm, kiếm đầy điểm công, một năm cũng chỉ để dành được mấy đồng tiền!
Nhập ngũ lại có tiền như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.