Chương 350
Nguyệt Y Y
06/02/2023
Thái y dặn dò vài điều , kê đơn thuốc rồi rời đi . Huyền Dạ cũng chỉ hỏi
thăm vài câu rồi tới Ngự Thư Phòng giúp nàng giải quyết tấu chương . Chỉ có Bắc Chi Hạc từ đầu tới cuối vẫn chưa nói gì , chỉ khi hai người kia
rời đi hắn mới nói chuyện.
"Tiểu Ngọc Tử , ta muốn ở lại trò chuyện với Bệ Hạ một lúc nữa , ngươi tới dược phòng sắc thuốc đi !"
"Vâng !"
Tiểu Ngọc Tử cũng rời đi rồi , tẩm điện thoáng chốc im lặng , hai người không ai lên tiếng . Bắc Chi Hạc đứng ở cuối giường , nhìn nàng tinh thần suy sụp không khỏi hiện lên tia đau lòng.
Nàng như này đã bao lâu rồi hắn chưa thấy ?
"Bắc Chi Hạc, là ngươi đã cứu ta đúng chứ ?"
"Sao ngươi đoán là ta ? Ngươi không nghĩ đó có thể là Huyền Dạ sao ?"
"Huyền Dạ sẽ không tới . Cửu U Huyền nói với ta chuyện này là chủ ý của hắn !"
"Ngươi tin lời nàng ta nói ?"
Tuyệt Tình Thủy lắc đầu . Nàng không tin , nhưng không hiểu sao nàng đau . Khoảng khắc tuyệt vọng đó , người nàng hi vọng lại không tới . Có lẽ hắn sẽ chỉ cứu nàng một lần duy nhất.
Ngoài mặt Bắc Chi Hạc không tỏ vẻ gì nhiều nhưng trong lòng đã thấp thoáng chút thất vọng.
Cứ nghĩ sự xuất hiện của Ngự Linh Lăng sẽ khiến tình cảm của nàng bị lung lay , ai ngờ...
"Yên tâm đi , lúc ta tới bọn chúng chưa kịp làm gì ngươi . Còn nữa , nữ nhân đó không phải tên là Cửu U Huyền, nàng ta tên thật là Ngự Linh Lăng !"
Nhắc đến Ngự Linh Lăng , đôi mắt Bắc Chi Hạc thoáng trầm xuống . Cần phải sớm nghĩ cách giải quyết mối hậu họa này mà không phải kinh động tới người phía sau.
"Làm sao ngươi biết ?"
"Nàng là kẻ thù của ta !"
Giữa hắn và Ngự Linh Lăng chưa từng có mối huyết hải thâm thù nào , nhưng Ngự Linh Lăng lại muốn giết nàng . Chỉ cần muốn làm hại nàng , không cần biết người đó là ai , cũng sẽ trở thành kẻ thù của hắn . Cho dù có là Thiên Đạo đi chăng nữa , hắn cũng sẽ giúp nàng diệt trừ mối họa trước mặt !
Hơn nữa tên của nàng không phải là thứ kẻ khác có thể dùng !
"Âm mưu của Ngự Linh Lăng có phải rất lớn ?"
Ngay cả Hoàng Đế cũng dám động thủ , nói không có âm mưu , ai tin chứ !
"Chuyện đó ngươi không cần biết . Ngươi chỉ cần biết mọi chuyện đã có ta !"
Ánh mắt Bắc Chi Hạc nhu hòa xuống.
"Ta lớn rồi , đừng xem ta là hài tử nữa ! Nếu Ngự Linh Lăng kia thật sự muốn mạng của ta đến vậy , ta cũng sẽ không bỏ qua cho nàng ta !"
Bắc Chi Hạc nghe vậy chỉ cười nhẹ cho qua . Nàng không cần hắn bảo vệ , nhưng hắn muốn khi còn có thể hắn sẽ bảo vệ nàng tới cùng !
Bởi vì Nữ Đế bị bệnh nên Huyền Dạ và Bắc Chi Hạc ở lại trong cung giúp nàng xử lý tấu chương đến tận đêm khuya mới về phủ . Chỉ là Bắc Chi Hạc không trở lại Phủ Thừa Tướng mà đi tới nơi khác.
Thời Không Giới, hoàng cung.
"Nàng luân hồi xong rồi ?"
Cửu U Hoàng một thân bạch y , đứng trên đài quan sát cao vút , phía sau hắn không ai khác chính là Bắc Chi Hạc.
"Chưa !"
"Ta còn tưởng nàng đã khôi phục trí nhớ rồi chứ !"
Lúc nàng đi hắn đã nói với Bắc Chi Hạc không cần hắn đi tìm chuyển thế của nàng , nhưng hắn không chịu nghe . Hắn còn nói nếu nàng vẫn chưa khôi phục trí nhớ thì sẽ không quay về . Bắc Chi Hạc tìm tới hắn làm hắn còn tưởng muội muội của hắn đã trở lại.
"Ta chỉ là tới muốn hỏi ngươi một câu !"
"Hử ?"
"Nếu ta hoàn toàn giết chết được Hàn Dạ Minh, ngươi sẽ để nàng gả cho ta chứ ?"
"Tiểu Ngọc Tử , ta muốn ở lại trò chuyện với Bệ Hạ một lúc nữa , ngươi tới dược phòng sắc thuốc đi !"
"Vâng !"
Tiểu Ngọc Tử cũng rời đi rồi , tẩm điện thoáng chốc im lặng , hai người không ai lên tiếng . Bắc Chi Hạc đứng ở cuối giường , nhìn nàng tinh thần suy sụp không khỏi hiện lên tia đau lòng.
Nàng như này đã bao lâu rồi hắn chưa thấy ?
"Bắc Chi Hạc, là ngươi đã cứu ta đúng chứ ?"
"Sao ngươi đoán là ta ? Ngươi không nghĩ đó có thể là Huyền Dạ sao ?"
"Huyền Dạ sẽ không tới . Cửu U Huyền nói với ta chuyện này là chủ ý của hắn !"
"Ngươi tin lời nàng ta nói ?"
Tuyệt Tình Thủy lắc đầu . Nàng không tin , nhưng không hiểu sao nàng đau . Khoảng khắc tuyệt vọng đó , người nàng hi vọng lại không tới . Có lẽ hắn sẽ chỉ cứu nàng một lần duy nhất.
Ngoài mặt Bắc Chi Hạc không tỏ vẻ gì nhiều nhưng trong lòng đã thấp thoáng chút thất vọng.
Cứ nghĩ sự xuất hiện của Ngự Linh Lăng sẽ khiến tình cảm của nàng bị lung lay , ai ngờ...
"Yên tâm đi , lúc ta tới bọn chúng chưa kịp làm gì ngươi . Còn nữa , nữ nhân đó không phải tên là Cửu U Huyền, nàng ta tên thật là Ngự Linh Lăng !"
Nhắc đến Ngự Linh Lăng , đôi mắt Bắc Chi Hạc thoáng trầm xuống . Cần phải sớm nghĩ cách giải quyết mối hậu họa này mà không phải kinh động tới người phía sau.
"Làm sao ngươi biết ?"
"Nàng là kẻ thù của ta !"
Giữa hắn và Ngự Linh Lăng chưa từng có mối huyết hải thâm thù nào , nhưng Ngự Linh Lăng lại muốn giết nàng . Chỉ cần muốn làm hại nàng , không cần biết người đó là ai , cũng sẽ trở thành kẻ thù của hắn . Cho dù có là Thiên Đạo đi chăng nữa , hắn cũng sẽ giúp nàng diệt trừ mối họa trước mặt !
Hơn nữa tên của nàng không phải là thứ kẻ khác có thể dùng !
"Âm mưu của Ngự Linh Lăng có phải rất lớn ?"
Ngay cả Hoàng Đế cũng dám động thủ , nói không có âm mưu , ai tin chứ !
"Chuyện đó ngươi không cần biết . Ngươi chỉ cần biết mọi chuyện đã có ta !"
Ánh mắt Bắc Chi Hạc nhu hòa xuống.
"Ta lớn rồi , đừng xem ta là hài tử nữa ! Nếu Ngự Linh Lăng kia thật sự muốn mạng của ta đến vậy , ta cũng sẽ không bỏ qua cho nàng ta !"
Bắc Chi Hạc nghe vậy chỉ cười nhẹ cho qua . Nàng không cần hắn bảo vệ , nhưng hắn muốn khi còn có thể hắn sẽ bảo vệ nàng tới cùng !
Bởi vì Nữ Đế bị bệnh nên Huyền Dạ và Bắc Chi Hạc ở lại trong cung giúp nàng xử lý tấu chương đến tận đêm khuya mới về phủ . Chỉ là Bắc Chi Hạc không trở lại Phủ Thừa Tướng mà đi tới nơi khác.
Thời Không Giới, hoàng cung.
"Nàng luân hồi xong rồi ?"
Cửu U Hoàng một thân bạch y , đứng trên đài quan sát cao vút , phía sau hắn không ai khác chính là Bắc Chi Hạc.
"Chưa !"
"Ta còn tưởng nàng đã khôi phục trí nhớ rồi chứ !"
Lúc nàng đi hắn đã nói với Bắc Chi Hạc không cần hắn đi tìm chuyển thế của nàng , nhưng hắn không chịu nghe . Hắn còn nói nếu nàng vẫn chưa khôi phục trí nhớ thì sẽ không quay về . Bắc Chi Hạc tìm tới hắn làm hắn còn tưởng muội muội của hắn đã trở lại.
"Ta chỉ là tới muốn hỏi ngươi một câu !"
"Hử ?"
"Nếu ta hoàn toàn giết chết được Hàn Dạ Minh, ngươi sẽ để nàng gả cho ta chứ ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.