Chương 352
Nguyệt Y Y
12/02/2023
Yên ổn được hai ngày thì lại xảy ra chuyện lớn . Mà lần này không chỉ mình
Tuyệt Tình Thủy gặp chuyện , toàn bộ Thanh Hạm Quốc đều bị biến động
theo.
Trong hoàng cung , thi thể ở khắp nới , đâu đâu cũng là cảnh tượng thảm sát .Máu nhuộm hoàng cung , tiếng la hét vang khắp nơi , nhiều người chết còn không nhắm mắt , cảnh tượng như một địa ngục trần gian thu nhỏ lại.
Tuyệt Tình Thủy đứng ở Ngự Hoa Viên , Tiểu Ngọc Tử đứng chắn bảo vệ nàng , đối diện chính là Huyền Dạ tay cầm một thanh kiếm đã nhuốm máu , sắc mặt lạnh lùng , ánh mắt không chút cảm xúc nhìn bọn họ.
Tuyệt Tình Thủy nhìn nàng , nàng biết hắn đã không còn là Huyền Dạ nàng biết nữa rồi !
Nàng không sợ hãi , nhìn Ngự Hoa Viên từng rất xinh đẹp nay đã bị máu phủ lên , trong lòng tự chế nhạo bản thân một trận.
Xem ra hôm đó Ngự Linh Lăng không lừa nàng , Huyền Dạ thật sự muốn giết nàng !
"Bệ Hạ , người mau đi !"
Tiểu Ngọc Tử vừa dứt lời , máu từ trong miệng hắn đã chảy ra , trước mặt nàng từ từ ngã xuống.
"Tiểu Ngọc Tử !"
Tuyệt Tình Thủy cả người run rẩy cả , quỳ rạp xuống đất , lay người Tiểu Ngọc Tử . Người chăm sóc nàng gần chục năm , cứ như vậy mà chết đi . Cho dù lúc chết , ánh mắt hắn vẫn luôn hướng tới nàng bảo nàng chạy.
"Thời gian quá lâu , quên mất ai mới là chủ tử . Nếu đã như vậy , chết đi cũng không oan !"
"Huyền Dạ, ngươi chuẩn bị ngày này trong bao lâu ?"
"Hơn một ngày !"
Tuyệt Tình Thủy kinh ngạc nhìn hắn . Thế lực của hắn đã lớn tới mức này rồi sao ?!
Muốn tạo phản , mất ít nhất cũng vài năm . Năm đó , vị thân vương kia tạo phản , cũng mất mấy chục năm chuẩn bị , vậy mà Huyền Dạ hắn chỉ mất có hơn một ngày để làm điều này.
Trách ai được đây ?
Người đáng trách chỉ có bản thân nàng mà thôi !
Là nàng quá ngây thơ , biết yêu hắn sẽ không có kết cục tốt nhưng vẫn đâm đầu.
"Hoàng Thúc , đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi bằng xưng hô này . Ngươi biết không , ngay từ đâu giữa chúng ta đã chú định một kết cục , đó là người thua luôn là ta !"
Huyền Dạ dần tiến tới trước mặt nàng . Mũi kiếm ma sát trên mặt đất tạo thành tiếng động vô cùng chói tai . Nàng không lùi lại , không tránh né mà đối mặt thẳng.
"Có trách thì xuống đó trách phụ hoàng ngươi đã diệt cả gia tộc ta !"
"Ra là vậy , hóa ra ngươi là trả thù ! Cả Tuyệt Thị chỉ còn lại mình ta , bách tính Thanh Hạm Quốc vô tội , đừng làm hại bọn họ !"
Tuyệt Tình Thủy nở một nụ cười nhẹ . Ánh sáng lóe lên , máu chảy xuống , Tuyệt Tình Thủy cúi đầu , thanh kiếm đã đâm thẳng vào ngực nàng xuyên qua tim.
Cả người vô lực ngã xuống , nước mắt từ khóe mắt chảy ra.
Người cứu nàng khỏi cái chết là hắn , người giết nàng cũng là hắn !
Trước mắt dần tối đi , cảm giác cơ thể nhẹ dần , nàng dần không còn cảm nhận được những gì xung quanh nữa.
Đột nhiên nhiệt độ giảm dần một cách nhanh chóng , những đốm trắng nhỏ từ trên trời rời xuống . Lúc đầu chỉ vài đốm trắng nhỏ , dần dần rơi càng ngày càng nhiều.
Tuyết rơi rồi !
Tuyết rơi giữ bầu trời đêm mùa thu !
Kỳ lạ là bông tuyết đầu tiên rơi xuống tóc nàng , mái tóc theo đó mà dần biến thành một màu bạch kim tuyệt đẹp.
Hắn nhìn nàng , đột nhiên tim trở lên đau nhói , quỳ rạp xuống bàn tay trở lên run rẩy chạm lên mái tóc nàng . Đôi mắt sinh ra không có cảm xúc nay lại lộ ra biểu cảm đau đớn . Bóng dáng nữ tử bạch y hằng đêm hắn mơ thấy dần hiện rõ trong đầu.
Nàng mặc bạch y , chân váy thêu rất nhiều mạn châu sa hoa đang nở rộ như mọc trên Hoàng Tuyền , gương mặt tuyệt sắc , trán điểm chu sa , mái tóc bạch kim dài buông xõa , đôi mắt nhắm nghiền như đang ngủ.
Gương mặt nàng và Tuyệt Tình Thủy rất giống nhau !
Bàn tay hắn chạm lên khuôn mặt Tuyệt Tình Thủy, máu từ khóe miệng hắn chảy xuống , cả người cũng ngã xuống bên cạnh thi thể Tuyệt Tình Thủy . Hô hấp dần trở lên khó khăn , cuối cũng đã không còn thở nữa.
Tuyết rơi ngày càng nhiều , phủ lên thi thể của những người đã chết . Cơ thể nàng và hắn đần lạnh đi , lạnh như bầu trời đêm nay.
Bắc Chi Hạc đuổi tới nơi đã muộn , Tuyệt Tình Thủy đã chết , Huyền Dạ cũng đã chết !
Bước chân Bắc Chi Hạc nặng nề tiến tới ôm thi thể Tuyệt Tình Thủy đã lạnh ngặt . Chỉ là đột nhiên , cả thi thể Tuyệt Tình Thủy lẫn Huyền Dạ biến thành hai luồng ánh sáng biến mất trong không khí.
Bắc Chi Hạc nhìn bàn tay trông trơn , hắn biết nàng đã quay về !
Và cũng biết hắn cũng đã trở lại !
Tuyệt Tình Thủy , Huyền Dạ chết , còn có một người cũng không mấy ổn . Ngự Linh Lăng đột nhiên thổ huyết , tu vi tụt lùi xuống chỉ còn Linh Đế sơ cấp , trên mặt nàng ta hiện lên biểu cảm khiếp sợ , không dám tin.
"Cổ trùng hạ trên người hắn bị phản phệ ,là ai đã giết hắn ?"
Không quan trong chuyện đó nữa , hiện tại cần nhanh chóng hồi phục tu vi.
Nàng biết nếu bản thân không còn giá trị lợi dụng nữa , chắc chắn sẽ bị vứt bỏ !
Trong hoàng cung , thi thể ở khắp nới , đâu đâu cũng là cảnh tượng thảm sát .Máu nhuộm hoàng cung , tiếng la hét vang khắp nơi , nhiều người chết còn không nhắm mắt , cảnh tượng như một địa ngục trần gian thu nhỏ lại.
Tuyệt Tình Thủy đứng ở Ngự Hoa Viên , Tiểu Ngọc Tử đứng chắn bảo vệ nàng , đối diện chính là Huyền Dạ tay cầm một thanh kiếm đã nhuốm máu , sắc mặt lạnh lùng , ánh mắt không chút cảm xúc nhìn bọn họ.
Tuyệt Tình Thủy nhìn nàng , nàng biết hắn đã không còn là Huyền Dạ nàng biết nữa rồi !
Nàng không sợ hãi , nhìn Ngự Hoa Viên từng rất xinh đẹp nay đã bị máu phủ lên , trong lòng tự chế nhạo bản thân một trận.
Xem ra hôm đó Ngự Linh Lăng không lừa nàng , Huyền Dạ thật sự muốn giết nàng !
"Bệ Hạ , người mau đi !"
Tiểu Ngọc Tử vừa dứt lời , máu từ trong miệng hắn đã chảy ra , trước mặt nàng từ từ ngã xuống.
"Tiểu Ngọc Tử !"
Tuyệt Tình Thủy cả người run rẩy cả , quỳ rạp xuống đất , lay người Tiểu Ngọc Tử . Người chăm sóc nàng gần chục năm , cứ như vậy mà chết đi . Cho dù lúc chết , ánh mắt hắn vẫn luôn hướng tới nàng bảo nàng chạy.
"Thời gian quá lâu , quên mất ai mới là chủ tử . Nếu đã như vậy , chết đi cũng không oan !"
"Huyền Dạ, ngươi chuẩn bị ngày này trong bao lâu ?"
"Hơn một ngày !"
Tuyệt Tình Thủy kinh ngạc nhìn hắn . Thế lực của hắn đã lớn tới mức này rồi sao ?!
Muốn tạo phản , mất ít nhất cũng vài năm . Năm đó , vị thân vương kia tạo phản , cũng mất mấy chục năm chuẩn bị , vậy mà Huyền Dạ hắn chỉ mất có hơn một ngày để làm điều này.
Trách ai được đây ?
Người đáng trách chỉ có bản thân nàng mà thôi !
Là nàng quá ngây thơ , biết yêu hắn sẽ không có kết cục tốt nhưng vẫn đâm đầu.
"Hoàng Thúc , đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi bằng xưng hô này . Ngươi biết không , ngay từ đâu giữa chúng ta đã chú định một kết cục , đó là người thua luôn là ta !"
Huyền Dạ dần tiến tới trước mặt nàng . Mũi kiếm ma sát trên mặt đất tạo thành tiếng động vô cùng chói tai . Nàng không lùi lại , không tránh né mà đối mặt thẳng.
"Có trách thì xuống đó trách phụ hoàng ngươi đã diệt cả gia tộc ta !"
"Ra là vậy , hóa ra ngươi là trả thù ! Cả Tuyệt Thị chỉ còn lại mình ta , bách tính Thanh Hạm Quốc vô tội , đừng làm hại bọn họ !"
Tuyệt Tình Thủy nở một nụ cười nhẹ . Ánh sáng lóe lên , máu chảy xuống , Tuyệt Tình Thủy cúi đầu , thanh kiếm đã đâm thẳng vào ngực nàng xuyên qua tim.
Cả người vô lực ngã xuống , nước mắt từ khóe mắt chảy ra.
Người cứu nàng khỏi cái chết là hắn , người giết nàng cũng là hắn !
Trước mắt dần tối đi , cảm giác cơ thể nhẹ dần , nàng dần không còn cảm nhận được những gì xung quanh nữa.
Đột nhiên nhiệt độ giảm dần một cách nhanh chóng , những đốm trắng nhỏ từ trên trời rời xuống . Lúc đầu chỉ vài đốm trắng nhỏ , dần dần rơi càng ngày càng nhiều.
Tuyết rơi rồi !
Tuyết rơi giữ bầu trời đêm mùa thu !
Kỳ lạ là bông tuyết đầu tiên rơi xuống tóc nàng , mái tóc theo đó mà dần biến thành một màu bạch kim tuyệt đẹp.
Hắn nhìn nàng , đột nhiên tim trở lên đau nhói , quỳ rạp xuống bàn tay trở lên run rẩy chạm lên mái tóc nàng . Đôi mắt sinh ra không có cảm xúc nay lại lộ ra biểu cảm đau đớn . Bóng dáng nữ tử bạch y hằng đêm hắn mơ thấy dần hiện rõ trong đầu.
Nàng mặc bạch y , chân váy thêu rất nhiều mạn châu sa hoa đang nở rộ như mọc trên Hoàng Tuyền , gương mặt tuyệt sắc , trán điểm chu sa , mái tóc bạch kim dài buông xõa , đôi mắt nhắm nghiền như đang ngủ.
Gương mặt nàng và Tuyệt Tình Thủy rất giống nhau !
Bàn tay hắn chạm lên khuôn mặt Tuyệt Tình Thủy, máu từ khóe miệng hắn chảy xuống , cả người cũng ngã xuống bên cạnh thi thể Tuyệt Tình Thủy . Hô hấp dần trở lên khó khăn , cuối cũng đã không còn thở nữa.
Tuyết rơi ngày càng nhiều , phủ lên thi thể của những người đã chết . Cơ thể nàng và hắn đần lạnh đi , lạnh như bầu trời đêm nay.
Bắc Chi Hạc đuổi tới nơi đã muộn , Tuyệt Tình Thủy đã chết , Huyền Dạ cũng đã chết !
Bước chân Bắc Chi Hạc nặng nề tiến tới ôm thi thể Tuyệt Tình Thủy đã lạnh ngặt . Chỉ là đột nhiên , cả thi thể Tuyệt Tình Thủy lẫn Huyền Dạ biến thành hai luồng ánh sáng biến mất trong không khí.
Bắc Chi Hạc nhìn bàn tay trông trơn , hắn biết nàng đã quay về !
Và cũng biết hắn cũng đã trở lại !
Tuyệt Tình Thủy , Huyền Dạ chết , còn có một người cũng không mấy ổn . Ngự Linh Lăng đột nhiên thổ huyết , tu vi tụt lùi xuống chỉ còn Linh Đế sơ cấp , trên mặt nàng ta hiện lên biểu cảm khiếp sợ , không dám tin.
"Cổ trùng hạ trên người hắn bị phản phệ ,là ai đã giết hắn ?"
Không quan trong chuyện đó nữa , hiện tại cần nhanh chóng hồi phục tu vi.
Nàng biết nếu bản thân không còn giá trị lợi dụng nữa , chắc chắn sẽ bị vứt bỏ !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.