Chương 141: Long có nghịch lân!
Nguyệt Y Y
13/03/2022
Ba người bị đưa tới đồn cảnh sát, mỗi người bị đưa tới một phòng thẩm vấn. Cửu U Huyền may mắn hơn hai người kia vì nàng hiện tại mới mười bốn tuổi nên cảnh sát cũng chỉ nhẹ nhàng tra hỏi
Thẩm vấn Cửu U Huyền là một nữ cảnh sát tên Vân Lộc
"Cô bé, cháu tên là gì?"
"Huyền Nhược Hy "
"Nói cho cô biết có phải hai người kia có liên quan tới vụ án mất tích?"
Nàng lắc đầu, tỏ vẻ không phải
Lúc này một tiếng động truyền đến từ phòng bên cạnh. Cửu U Huyền thầm kêu không tốt
Sao nàng lại quên, người phòng bên cạnh là một vị đại thần sáng nắng chiều mưa cơ chứ!
Đa số cảnh sát gần đó đều bị thu hút chạy tới, ngay cả Vân Lộc cũng chạy sang. Có lẽ cô ấy nghĩ rằng nàng chỉ là một đứa trẻ nên không lo sẽ chạy thoát!
Cửu U Huyền dùng thần thức truyền tin cho Cửu U Hoàng
Tiểu Hoàng, ngươi ổn đi?
Cửu U Hoàng: Còn hảo! Ngươi sang xem Hàn Dạ Minh đi. Nếu không để hắn làm người khác bị thương thì chuyện sẽ phiền phức ra!
Cửu U Huyền: Được!
Cửu U Huyền chạy sang phòng thẩm vấn Hàn Dạ Minh thì nhìn thấy hắn sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm cảnh sát. Đám cảnh sát ai cũng sợ hãi đứng im. Sát khí này quả thực quá là khủng bố!
"Cậu út!"
Cũng may sự xuất hiện của nàng đã làm tan đi sát khí
Nàng đi tới chỗ hắn, hạ giọng nói
"Không phải trước khi tới đây ta đã nói cứ kệ bọn họ hỏi, ngươi không cần nói gì, mọi chuyện cứ để ta và Tiểu Hoàng lo là được rồi sao?"
Trên đường tới đây nàng có nói với hắn như vậy. Dù sao hắn mới tới đây không hiểu nhiều thứ. Còn nàng và Cửu U Hoàng sống ở đây mười mấy năm, hiểu nhiều thứ hơn. Hàn Dạ Minh cũng minh bạch chuyện này nên không có ý kiến. Ai ngờ, đang thẩm vấn hắn lại phóng thích sát khí
Khoan đã! Hắn không dễ dàng khích động chắc chắn phải có chuyện gì đó!
"Có phải hay không bọn họ đã nói điều gì?"
"Bọn chúng nói, nếu ta không nhận tội sẽ giết A Cửu!"
Cửu U Huyền không ngờ thứ khiến hắn mất bình tĩnh lại là nàng. Một dòng nước ấm chảy qua. Tâm trạng bất tri bất giác đột nhiên rất vui
"Ngươi cảm thấy chuyện này có thể không?"
Hắn biết bọn chúng giết không được nàng. Nhưng long có nghịch lân, hắn cũng vậy!
Không cần biết là nàng có bản lĩnh lớn tới đâu, chỉ cần động tới nàng một sợi tóc thôi, cũng đủ để khiến cho kẻ đó hồn phi phách tán!
"Được rồi! Mặc kệ bọn họ nói gì, làm gì ngươi cứ ngồi im bất động là được!"
Hắn gật đầu. Nàng quay sang nói lời xin lỗi
"Cháu thay mặt cậu út xin lỗi! Cậu ấy từ nhỏ sức lực lớn hơn người bình thường, không thích người lạ nên mới có phản ứng lớn như vậy!"
Trấn an được Hàn Dạ Minh, buổi thẩm vấn lại tiếp tục. Lần này, Hàn Dạ Minh nghe theo lời nàng ngồi im bất động, mặc bên kia có làm gì
Bởi vì Cửu U Huyền là trẻ con nên được đặc xá chỉ hỏi vài câu đơn giản rồi được đưa tới phòng tạm giam. Nói là phòng tạm giam nhưng thực chất lại là văn phòng cảnh sát
Bỗng nhiên cảm thấy làm trẻ con cũng không tệ. Cơ thể của nàng tuy chỉ mới mười bốn tuổi nhưng linh hồn đã sống tới mấy trăm năm. Ngoài phương diện tình cảm ra thì nàng đã sớm nhìn thấu hồng trần!
Việc hiện tại chính là kéo tên đầu sỏ ra. Dám dùng nàng là vật để uy hiếp, trong mấy trăm lăm nay đúng là lần đầu tiên!
Ở một diễn biến khác
Một nơi tối tăm, giống như nhà giam, Nguyệt Tĩnh Anh nằm trên nền đất lạnh lẽo, căm phẫn nhìn người trước mặt
"Tại...tại sao...?"
"Tĩnh Anh, tất cả vì sự nghiệp của mình thôi! Cậu là tri kỷ của mình mà thì phải giúp mình chứ? Đúng không?"
Nói xong, liền đá mạnh vào bụng Nguyệt Tĩnh Anh một cái rồi sau đó nhét vào miệng coi một viên thuốc
"Thứ này sẽ giúp cậu thoải mát hơn!"
Nói xong liền quay đi!
Nguyệt Tĩnh Anh không còn sức để mà kêu, cả người bỗng nhiên khô nóng. Đôi mắt cô hoảng hốt, nhiều hơn là hối hận và phẫn nộ!
Đáng lẽ...đáng lẽ, nên nghe lời của em ấy!
Một đám đàn ông từ bên ngoài bước vào, trên mặt lộ rõ vẻ dâm tà!
"Các...người cút!"
"Ha ha, Nguyệt tiểu thư đừng sợ, bọn tôi sẽ nhẹ nhàng!"
Nhìn đám người chẳng có ý tốt gần, đôi tay Nguyệt Tĩnh Anh nắm chặt
Ai đó, làm ơn cứu tôi!
Bỗng nhiên, tiếng kêu thảm thiết vang lên giữa phòng giam tăm tối!
"A!!!"
Huyết bắn ra khắp nơi, một thân ảnh nhỏ tiến tới đưa Nguyệt Tĩnh Anh rời đi. Không, là cả hai biến mất ngay trong nhà giam!
Người vừa đi thấy có tiếng động không đúng liền quay lại phát hiện chỉ có xác chết chứ đâu còn bóng dáng của Nguyệt Tĩnh Anh
Người...người đâu?!
________________________
Nay 20 - 11 chúc các thầy cô giáo luôn luôn mạnh khoẻ và thành công trong sự nghiệp
Không biết chỗ khác ra sao rồi chứ chỗ tôi là năm nay không thể đón 20-11 cùng với thầy cô giáo rồi!????????
Thẩm vấn Cửu U Huyền là một nữ cảnh sát tên Vân Lộc
"Cô bé, cháu tên là gì?"
"Huyền Nhược Hy "
"Nói cho cô biết có phải hai người kia có liên quan tới vụ án mất tích?"
Nàng lắc đầu, tỏ vẻ không phải
Lúc này một tiếng động truyền đến từ phòng bên cạnh. Cửu U Huyền thầm kêu không tốt
Sao nàng lại quên, người phòng bên cạnh là một vị đại thần sáng nắng chiều mưa cơ chứ!
Đa số cảnh sát gần đó đều bị thu hút chạy tới, ngay cả Vân Lộc cũng chạy sang. Có lẽ cô ấy nghĩ rằng nàng chỉ là một đứa trẻ nên không lo sẽ chạy thoát!
Cửu U Huyền dùng thần thức truyền tin cho Cửu U Hoàng
Tiểu Hoàng, ngươi ổn đi?
Cửu U Hoàng: Còn hảo! Ngươi sang xem Hàn Dạ Minh đi. Nếu không để hắn làm người khác bị thương thì chuyện sẽ phiền phức ra!
Cửu U Huyền: Được!
Cửu U Huyền chạy sang phòng thẩm vấn Hàn Dạ Minh thì nhìn thấy hắn sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm cảnh sát. Đám cảnh sát ai cũng sợ hãi đứng im. Sát khí này quả thực quá là khủng bố!
"Cậu út!"
Cũng may sự xuất hiện của nàng đã làm tan đi sát khí
Nàng đi tới chỗ hắn, hạ giọng nói
"Không phải trước khi tới đây ta đã nói cứ kệ bọn họ hỏi, ngươi không cần nói gì, mọi chuyện cứ để ta và Tiểu Hoàng lo là được rồi sao?"
Trên đường tới đây nàng có nói với hắn như vậy. Dù sao hắn mới tới đây không hiểu nhiều thứ. Còn nàng và Cửu U Hoàng sống ở đây mười mấy năm, hiểu nhiều thứ hơn. Hàn Dạ Minh cũng minh bạch chuyện này nên không có ý kiến. Ai ngờ, đang thẩm vấn hắn lại phóng thích sát khí
Khoan đã! Hắn không dễ dàng khích động chắc chắn phải có chuyện gì đó!
"Có phải hay không bọn họ đã nói điều gì?"
"Bọn chúng nói, nếu ta không nhận tội sẽ giết A Cửu!"
Cửu U Huyền không ngờ thứ khiến hắn mất bình tĩnh lại là nàng. Một dòng nước ấm chảy qua. Tâm trạng bất tri bất giác đột nhiên rất vui
"Ngươi cảm thấy chuyện này có thể không?"
Hắn biết bọn chúng giết không được nàng. Nhưng long có nghịch lân, hắn cũng vậy!
Không cần biết là nàng có bản lĩnh lớn tới đâu, chỉ cần động tới nàng một sợi tóc thôi, cũng đủ để khiến cho kẻ đó hồn phi phách tán!
"Được rồi! Mặc kệ bọn họ nói gì, làm gì ngươi cứ ngồi im bất động là được!"
Hắn gật đầu. Nàng quay sang nói lời xin lỗi
"Cháu thay mặt cậu út xin lỗi! Cậu ấy từ nhỏ sức lực lớn hơn người bình thường, không thích người lạ nên mới có phản ứng lớn như vậy!"
Trấn an được Hàn Dạ Minh, buổi thẩm vấn lại tiếp tục. Lần này, Hàn Dạ Minh nghe theo lời nàng ngồi im bất động, mặc bên kia có làm gì
Bởi vì Cửu U Huyền là trẻ con nên được đặc xá chỉ hỏi vài câu đơn giản rồi được đưa tới phòng tạm giam. Nói là phòng tạm giam nhưng thực chất lại là văn phòng cảnh sát
Bỗng nhiên cảm thấy làm trẻ con cũng không tệ. Cơ thể của nàng tuy chỉ mới mười bốn tuổi nhưng linh hồn đã sống tới mấy trăm năm. Ngoài phương diện tình cảm ra thì nàng đã sớm nhìn thấu hồng trần!
Việc hiện tại chính là kéo tên đầu sỏ ra. Dám dùng nàng là vật để uy hiếp, trong mấy trăm lăm nay đúng là lần đầu tiên!
Ở một diễn biến khác
Một nơi tối tăm, giống như nhà giam, Nguyệt Tĩnh Anh nằm trên nền đất lạnh lẽo, căm phẫn nhìn người trước mặt
"Tại...tại sao...?"
"Tĩnh Anh, tất cả vì sự nghiệp của mình thôi! Cậu là tri kỷ của mình mà thì phải giúp mình chứ? Đúng không?"
Nói xong, liền đá mạnh vào bụng Nguyệt Tĩnh Anh một cái rồi sau đó nhét vào miệng coi một viên thuốc
"Thứ này sẽ giúp cậu thoải mát hơn!"
Nói xong liền quay đi!
Nguyệt Tĩnh Anh không còn sức để mà kêu, cả người bỗng nhiên khô nóng. Đôi mắt cô hoảng hốt, nhiều hơn là hối hận và phẫn nộ!
Đáng lẽ...đáng lẽ, nên nghe lời của em ấy!
Một đám đàn ông từ bên ngoài bước vào, trên mặt lộ rõ vẻ dâm tà!
"Các...người cút!"
"Ha ha, Nguyệt tiểu thư đừng sợ, bọn tôi sẽ nhẹ nhàng!"
Nhìn đám người chẳng có ý tốt gần, đôi tay Nguyệt Tĩnh Anh nắm chặt
Ai đó, làm ơn cứu tôi!
Bỗng nhiên, tiếng kêu thảm thiết vang lên giữa phòng giam tăm tối!
"A!!!"
Huyết bắn ra khắp nơi, một thân ảnh nhỏ tiến tới đưa Nguyệt Tĩnh Anh rời đi. Không, là cả hai biến mất ngay trong nhà giam!
Người vừa đi thấy có tiếng động không đúng liền quay lại phát hiện chỉ có xác chết chứ đâu còn bóng dáng của Nguyệt Tĩnh Anh
Người...người đâu?!
________________________
Nay 20 - 11 chúc các thầy cô giáo luôn luôn mạnh khoẻ và thành công trong sự nghiệp
Không biết chỗ khác ra sao rồi chứ chỗ tôi là năm nay không thể đón 20-11 cùng với thầy cô giáo rồi!????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.