Chương 123: Sự xấu xa của xã hội !
Nguyệt Y Y
13/03/2022
Buổi tối
Sau khi ăn tối xong, thím Hà đưa hai người lên phòng nghỉ ngơi
Ngôi riêng của Nguyệt Tĩnh Anh có ba tầng, Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh được sắp sếp ở tầng thứ hai, mỗi người một phòng dành cho khách
Sau khi biết mỗi người sẽ ở một phòng, Minh Đế đại nhân một khóc hai nháo, lì lợm trong phòng nàng, ôm chặt nàng không chịu buông
"A Cửu!"
Đôi mắt long lanh, nhìn chằm chằm nàng. Như là thú cưng bị chủ bỏ rơi!
"Ngươi đừng nhìn ta như vậy! Để người khác nhìn thấy còn tưởng là ta khi dễ ngươi!"
Khoé miệng Cửu U Huyền run rẩy. Đây còn là vị Minh Đế kia hay không vậy?
"Tránh ra, ta muốn đi tắm!Ngươi về phòng của ngươi đi!"
Đem hắn đẩy ra, sau đó đi vào nhà tắm
Lăn lộn một ngày, tắm một cái liền thoải mái. Nàng đột nhiên phát hiện, hình như nàng không còn buồn ngủ khi tắm nữa?!
Khi chuẩn bị bước ra khỏi phòng tắm, một bóng dáng bên dưới sân thu hút nàng
"Đó là...Thím Hà?!"
Bên dưới sân đèn rất sáng, lại thêm thị lực của linh sư tốt hơn gấp mấy lần người thường nên đối với những vật ở xa nàng vẫn có thể nhìn rất rõ
Bên dưới sân, thím Hà vừa lén nút quan sát vừa đi. Nhìn quần áo có lẽ là muốn ra ngoài
Ha, có đẹp đẽ, hoàng nhoáng đến đâu thù cũng sẽ có vết nhơ!
Không quan tâm tới thím Hà nữa, Cửu U Huyền bước ra khỏi phòng tắm phát hiện Hàn Dạ Minh vẫn đang ở trong phòng nàng, hơn nữa đang nằm trên giường nàng, lập tức đen mặt
"Sao ngươi vẫn còn chưa đi?"
"A Cửu không vui sao?"
"Ngươi ra khỏi đây ta liền vui!"
Hắn đứng đậy. Cứ tưởng hắn sẽ quay về phòng mình, ai ngờ hắn lại đem nàng đè xuống giường
"Ngươi lại muốn làm cái gì?"
Bình tĩnh! Không thể dùng linh lực. Dùng linh lực sẽ khiến Thiên Đạo phát hiện!
Hàn Dạ Minh tay ôm chặt nàng, đầu gục xuống vai nàng, nhỏ nhẹ nói
"A Cửu, hợp nhất lại Vân Thiên được không? Ta biết sai rồi! Sau này A Cửu nói ta đi hướng Tây ta sẽ đi hướng Tây, tuyệt đối sẽ không dám làm trái!"
Sau sự việc vừa rồi, hắn sợ rồi! Sau này không dám nữa!
"Chuyện này để khi về đại lục rồi nói đi!"
"Vậy tối này cho ta ngủ với A Cửu được không?"
"Ngươi muốn ngủ ở đây?"
"Ân ân!"
Hắn gật đầu y như hài tử. Trong một nửa Vân Thiên, Tứ đại hung thú và Kỳ Lân không khỏi cảm thán
Sức mạnh của tình yêu thật vĩ đại a! Thấy đổi cả một người!
"Vậy ngươi đi tắm trước đi!"
"Hảo!"
Sau khi rời khỏi người nàng, hắn quả nhiên nghe lời đi tắm. Cửu U Huyền bước xuống nhà, gặp Nguyệt Tĩnh Anh đang ngồi xem ti vi
"Nhược Hy, em còn thức sao?"
"Mới có hơn tám giờ!"
Đi đến ngồi bên cạnh cô. Cửu U Huyền nhìn một vòng, đôi mắt loé lên, miệng hơi mỉm cười
"Thím Hà đi ngủ rồi sao?"
"Thím Hà sao? Có lẽ vậy!"
Nguyệt Tĩnh Anh không quan tâm trả lời. Đối với cô, thím Hà là một trong những người quan trọng nhất, cho nên cô tin thưởng thím!
"Mẹ của chị mất như thế nào?"
"Nghe thím Hà kể là mất trong một vụ tai nạn giao thông. Lúc đó, chị sắp chào đời. Nếu không phải kịp thời cứu chữa, thì có lẽ chị cũng đi theo mẹ luôn rồi!"
Giọng nói hơi buồn, đôi mắt rũ xuống. Lúc nhỏ, mỗi lần nhìn thấy những đứa trẻ khác có cha mẹ bên cạnh cô đều ghen tị!
"Nếu em nói, cái chết của mẹ chị không phải là do tai nạn thì sao, chị tin không?"
"Nếu như thật sự như em nói vậy chị nhất định sẽ khiến cho những người tham dự chuyện này phải trả giá!"
Đôi mắt Nguyệt Tĩnh Anh hiện lên sát khí
Khoé miệng nàng hơi nâng lên. Nguyệt Tĩnh Anh dù có tài giỏi đến đâu nhưng chưa từng trải nghiệm sự thống hận, bị phẫn nhất, thì lúc đó vẫn chưa nhìn thấy được sự xấu xa của xã hội!
Đột nhiên, Cửu U Huyền trở lên nghiêm trọng. Nàng cảm nhận được thứ gì đó đang tiến tới đây với tốc độ rất là nhanh. Hơn nữa thứ này cũng rất mạnh!
Sau khi ăn tối xong, thím Hà đưa hai người lên phòng nghỉ ngơi
Ngôi riêng của Nguyệt Tĩnh Anh có ba tầng, Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh được sắp sếp ở tầng thứ hai, mỗi người một phòng dành cho khách
Sau khi biết mỗi người sẽ ở một phòng, Minh Đế đại nhân một khóc hai nháo, lì lợm trong phòng nàng, ôm chặt nàng không chịu buông
"A Cửu!"
Đôi mắt long lanh, nhìn chằm chằm nàng. Như là thú cưng bị chủ bỏ rơi!
"Ngươi đừng nhìn ta như vậy! Để người khác nhìn thấy còn tưởng là ta khi dễ ngươi!"
Khoé miệng Cửu U Huyền run rẩy. Đây còn là vị Minh Đế kia hay không vậy?
"Tránh ra, ta muốn đi tắm!Ngươi về phòng của ngươi đi!"
Đem hắn đẩy ra, sau đó đi vào nhà tắm
Lăn lộn một ngày, tắm một cái liền thoải mái. Nàng đột nhiên phát hiện, hình như nàng không còn buồn ngủ khi tắm nữa?!
Khi chuẩn bị bước ra khỏi phòng tắm, một bóng dáng bên dưới sân thu hút nàng
"Đó là...Thím Hà?!"
Bên dưới sân đèn rất sáng, lại thêm thị lực của linh sư tốt hơn gấp mấy lần người thường nên đối với những vật ở xa nàng vẫn có thể nhìn rất rõ
Bên dưới sân, thím Hà vừa lén nút quan sát vừa đi. Nhìn quần áo có lẽ là muốn ra ngoài
Ha, có đẹp đẽ, hoàng nhoáng đến đâu thù cũng sẽ có vết nhơ!
Không quan tâm tới thím Hà nữa, Cửu U Huyền bước ra khỏi phòng tắm phát hiện Hàn Dạ Minh vẫn đang ở trong phòng nàng, hơn nữa đang nằm trên giường nàng, lập tức đen mặt
"Sao ngươi vẫn còn chưa đi?"
"A Cửu không vui sao?"
"Ngươi ra khỏi đây ta liền vui!"
Hắn đứng đậy. Cứ tưởng hắn sẽ quay về phòng mình, ai ngờ hắn lại đem nàng đè xuống giường
"Ngươi lại muốn làm cái gì?"
Bình tĩnh! Không thể dùng linh lực. Dùng linh lực sẽ khiến Thiên Đạo phát hiện!
Hàn Dạ Minh tay ôm chặt nàng, đầu gục xuống vai nàng, nhỏ nhẹ nói
"A Cửu, hợp nhất lại Vân Thiên được không? Ta biết sai rồi! Sau này A Cửu nói ta đi hướng Tây ta sẽ đi hướng Tây, tuyệt đối sẽ không dám làm trái!"
Sau sự việc vừa rồi, hắn sợ rồi! Sau này không dám nữa!
"Chuyện này để khi về đại lục rồi nói đi!"
"Vậy tối này cho ta ngủ với A Cửu được không?"
"Ngươi muốn ngủ ở đây?"
"Ân ân!"
Hắn gật đầu y như hài tử. Trong một nửa Vân Thiên, Tứ đại hung thú và Kỳ Lân không khỏi cảm thán
Sức mạnh của tình yêu thật vĩ đại a! Thấy đổi cả một người!
"Vậy ngươi đi tắm trước đi!"
"Hảo!"
Sau khi rời khỏi người nàng, hắn quả nhiên nghe lời đi tắm. Cửu U Huyền bước xuống nhà, gặp Nguyệt Tĩnh Anh đang ngồi xem ti vi
"Nhược Hy, em còn thức sao?"
"Mới có hơn tám giờ!"
Đi đến ngồi bên cạnh cô. Cửu U Huyền nhìn một vòng, đôi mắt loé lên, miệng hơi mỉm cười
"Thím Hà đi ngủ rồi sao?"
"Thím Hà sao? Có lẽ vậy!"
Nguyệt Tĩnh Anh không quan tâm trả lời. Đối với cô, thím Hà là một trong những người quan trọng nhất, cho nên cô tin thưởng thím!
"Mẹ của chị mất như thế nào?"
"Nghe thím Hà kể là mất trong một vụ tai nạn giao thông. Lúc đó, chị sắp chào đời. Nếu không phải kịp thời cứu chữa, thì có lẽ chị cũng đi theo mẹ luôn rồi!"
Giọng nói hơi buồn, đôi mắt rũ xuống. Lúc nhỏ, mỗi lần nhìn thấy những đứa trẻ khác có cha mẹ bên cạnh cô đều ghen tị!
"Nếu em nói, cái chết của mẹ chị không phải là do tai nạn thì sao, chị tin không?"
"Nếu như thật sự như em nói vậy chị nhất định sẽ khiến cho những người tham dự chuyện này phải trả giá!"
Đôi mắt Nguyệt Tĩnh Anh hiện lên sát khí
Khoé miệng nàng hơi nâng lên. Nguyệt Tĩnh Anh dù có tài giỏi đến đâu nhưng chưa từng trải nghiệm sự thống hận, bị phẫn nhất, thì lúc đó vẫn chưa nhìn thấy được sự xấu xa của xã hội!
Đột nhiên, Cửu U Huyền trở lên nghiêm trọng. Nàng cảm nhận được thứ gì đó đang tiến tới đây với tốc độ rất là nhanh. Hơn nữa thứ này cũng rất mạnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.