Chương 162: Thủy Tư Hạ
Nguyệt Y Y
15/04/2022
Hôm qua quên chưa giải tích
(1) Khinh vân xuất tụ: mây nhẹ rời núi chỉ vẻ đẹp thanh thoát
___________________
Cửu U Huyền dùng Ẩn Thân Thuật ngồi trước mặt hai mẹ con Lý Hương Cầm. Nghe xong cuộc đối thoại, đôi mắt không khỏi nhấc lên nhìn hai mẹ con đang lộ vẻ thâm độc
Hình như là có vụ này thì phải!
Nếu nàng nhớ không lầm, mẫu thân của Thủy Thanh La từng hộ giá cứu thái hậu một mạng, từ đó hôn ước giữa Thủy Thanh La và Thái Tử ra đời. Thủy Thanh La không còn, Cửu U Huyền nàng hiện tại sử dụng thân phận của Thủy Thanh La thì dĩ nhiên mối hôn sự này bị đẩy lên đầu nàng!
Xem ra yến tiệc ngày mai có thêm việc phải làm rồi!
Dựa theo mức độ chán ghét của Thái Tử đối với Thủy Thanh La, muốn từ hôn cũng không phải chuyện gì khó
Còn về Thủy Thi Nhã, nếu đã ham muốn trèo lên vị trí Thái Tử Phi, nàng sẽ không ngại mà giúp nàng một tay. Bất quá là giúp theo một cách khác!
Gương mặt nàng hiện lên một nụ cười độc ác, trên mặt xuất hiện hai chữ tính kế!
Thủy Thi Nhã và Lý Hương Cầm bỗng nhiên rùng mình một cái. Sao luôn có cảm giác bị ác thú nhìn chằm chằm vậy?!
Cửu U Huyền rời khỏi Thủy Viện, trở về với Dung Viện tồi tàn, thong thả đi trên con đường vắng nhất trở về viện tử. Con đường này vốn bình thường chẳng có ai đi qua, nhưng hôm nay vậy mà lại xuất hiện tiếng người
" Tiểu thư, người chạy chậm thôi! Cẩn thận không ngã đó!"
" Ha ha, Tiểu Khả! Mau lên, con bướm đó sắp bẫy mất rồi!"
Có hai người, một người mặc y phục nha hoàn chạy phía sau mặt đầy vẻ lo lắng, người còn lại thì cười đùa vui vẻ, nàng đoán có lẽ là vị tiểu thư nào đó trong phủ!
Nếu đã là người trong phủ thì đáng lẽ phải tránh nơi này thật xa mới đúng, sao có thể ở đây chơi đùa?
" Ai nha!"
Một trong hai người không may đụng phải nàng. Người kia thì ngã ra đất còn Cửu U Huyền thì vẫn như núi thái sơn đứng vững
" Tiểu thư, ngươi không sao chứ? Này, ngươi đi mà không nhìn sao?"
Tiểu nha hoàn đi theo chạy tới đỡ tiểu cô nương kia đứng dậy, tức giận mắng nàng
" Tiểu Khả, ta không sao! Là ta đụng trúng vị tỉ tỉ này, người xin lỗi phải là ta mới đúng!"
Tiểu cô nương kia nói xong với nha hoàn liền quay sang tạ lỗi với Cửu U Huyền
" Vị tỉ tỉ này,xin lỗi! Là ta bất cẩn không may đụng vào ngươi, ngươi không sao chứ? Vừa nãy Tiểu Khả cũng chỉ là lo lắng cho ta, không có ý gì khác, ta thay nàng tạ lỗi với ngươi!"
Tiểu cô nương kia thành khẩn tạ lỗi, đôi mắt to tròn trong veo không một tạo chất. Nàng nhìn ra được, tiểu cô nương trước mắt này vô cùng đơn thuần. Truyện Đam Mỹ
Cửu U Huyền khá ngạc nhiên. Sống trong hậu trạch đầy tranh đấu, khắc nghiệt chỉ có tính toán và mưu mô, có thể giữ được bản tính trong sáng không dính một hạt bụi như vậy, quả thật là một chuyện không hề dễ dàng gì!
" Ngươi là vị tiểu thư nào trong phủ?"
" Ta tên Thủy Tư Hạ, là bát tiểu thư Thừa Tướng Phủ! Tỉ tỉ, ngươi cũng là người trong phủ này sao? Nhìn cách ăn mặc của ngươi chắc chắn không phải là nha hoàn đâu nhỉ? Tại sao trước đó ta chưa từng gặp ngươi?"
Thủy Tư Hạ - Tư Hạ - vô tư, vô lo vô nghĩ, lòng không vướng bận điều gì, tâm không tính toán
Cái tên này không chỉ hợp với tính cách mà còn cả diện mạo (1) kiều tiểu linh lung của Thủy Tư Hạ!
" Ngươi chắc chắn muốn biết ta là sai?"
Nàng rất mong chờ biểu cảm của vị "bát muội muội" này sau khi biết nàng là ai!
" Tất nhiên!"
" Ta ấy à, xác thực cũng là người trong phủ này! Hơn nữa còn là đích tiểu thư Thừa Tướng Phủ, lục tiểu thư Thủy Thanh La!"
" Ngươi...ngươi là lục...lục tiểu thư!"
Trời ạ! Sao lại xui xẻo như vậy? Lục tiểu thư Thủy Thanh La không phải là cái ma nữ kia sao!
" Sợ?"
" Ngươi chính là lục tỉ tỉ của ta thật sao? Thật lâu quá không gặp ngươi, ta nhớ lục tỉ tỉ nhiều lắm đó! Lục tỉ tỉ so với trước càng trở lên xinh đẹp!"
Biểu hiện của Thủy Tư Hạ khiến cho Cửu U Huyền thất vọng rồi!
Cho dù có cố gắng tra xét nội tâm của Thủy Tư Hạ đến đâu, ngoài trừ sự vui vẻ ra thì không có bất kì cảm xúc nào khác!
Thủy Tư Hạ này thật sự không sợ sao?
(1) Khinh vân xuất tụ: mây nhẹ rời núi chỉ vẻ đẹp thanh thoát
___________________
Cửu U Huyền dùng Ẩn Thân Thuật ngồi trước mặt hai mẹ con Lý Hương Cầm. Nghe xong cuộc đối thoại, đôi mắt không khỏi nhấc lên nhìn hai mẹ con đang lộ vẻ thâm độc
Hình như là có vụ này thì phải!
Nếu nàng nhớ không lầm, mẫu thân của Thủy Thanh La từng hộ giá cứu thái hậu một mạng, từ đó hôn ước giữa Thủy Thanh La và Thái Tử ra đời. Thủy Thanh La không còn, Cửu U Huyền nàng hiện tại sử dụng thân phận của Thủy Thanh La thì dĩ nhiên mối hôn sự này bị đẩy lên đầu nàng!
Xem ra yến tiệc ngày mai có thêm việc phải làm rồi!
Dựa theo mức độ chán ghét của Thái Tử đối với Thủy Thanh La, muốn từ hôn cũng không phải chuyện gì khó
Còn về Thủy Thi Nhã, nếu đã ham muốn trèo lên vị trí Thái Tử Phi, nàng sẽ không ngại mà giúp nàng một tay. Bất quá là giúp theo một cách khác!
Gương mặt nàng hiện lên một nụ cười độc ác, trên mặt xuất hiện hai chữ tính kế!
Thủy Thi Nhã và Lý Hương Cầm bỗng nhiên rùng mình một cái. Sao luôn có cảm giác bị ác thú nhìn chằm chằm vậy?!
Cửu U Huyền rời khỏi Thủy Viện, trở về với Dung Viện tồi tàn, thong thả đi trên con đường vắng nhất trở về viện tử. Con đường này vốn bình thường chẳng có ai đi qua, nhưng hôm nay vậy mà lại xuất hiện tiếng người
" Tiểu thư, người chạy chậm thôi! Cẩn thận không ngã đó!"
" Ha ha, Tiểu Khả! Mau lên, con bướm đó sắp bẫy mất rồi!"
Có hai người, một người mặc y phục nha hoàn chạy phía sau mặt đầy vẻ lo lắng, người còn lại thì cười đùa vui vẻ, nàng đoán có lẽ là vị tiểu thư nào đó trong phủ!
Nếu đã là người trong phủ thì đáng lẽ phải tránh nơi này thật xa mới đúng, sao có thể ở đây chơi đùa?
" Ai nha!"
Một trong hai người không may đụng phải nàng. Người kia thì ngã ra đất còn Cửu U Huyền thì vẫn như núi thái sơn đứng vững
" Tiểu thư, ngươi không sao chứ? Này, ngươi đi mà không nhìn sao?"
Tiểu nha hoàn đi theo chạy tới đỡ tiểu cô nương kia đứng dậy, tức giận mắng nàng
" Tiểu Khả, ta không sao! Là ta đụng trúng vị tỉ tỉ này, người xin lỗi phải là ta mới đúng!"
Tiểu cô nương kia nói xong với nha hoàn liền quay sang tạ lỗi với Cửu U Huyền
" Vị tỉ tỉ này,xin lỗi! Là ta bất cẩn không may đụng vào ngươi, ngươi không sao chứ? Vừa nãy Tiểu Khả cũng chỉ là lo lắng cho ta, không có ý gì khác, ta thay nàng tạ lỗi với ngươi!"
Tiểu cô nương kia thành khẩn tạ lỗi, đôi mắt to tròn trong veo không một tạo chất. Nàng nhìn ra được, tiểu cô nương trước mắt này vô cùng đơn thuần. Truyện Đam Mỹ
Cửu U Huyền khá ngạc nhiên. Sống trong hậu trạch đầy tranh đấu, khắc nghiệt chỉ có tính toán và mưu mô, có thể giữ được bản tính trong sáng không dính một hạt bụi như vậy, quả thật là một chuyện không hề dễ dàng gì!
" Ngươi là vị tiểu thư nào trong phủ?"
" Ta tên Thủy Tư Hạ, là bát tiểu thư Thừa Tướng Phủ! Tỉ tỉ, ngươi cũng là người trong phủ này sao? Nhìn cách ăn mặc của ngươi chắc chắn không phải là nha hoàn đâu nhỉ? Tại sao trước đó ta chưa từng gặp ngươi?"
Thủy Tư Hạ - Tư Hạ - vô tư, vô lo vô nghĩ, lòng không vướng bận điều gì, tâm không tính toán
Cái tên này không chỉ hợp với tính cách mà còn cả diện mạo (1) kiều tiểu linh lung của Thủy Tư Hạ!
" Ngươi chắc chắn muốn biết ta là sai?"
Nàng rất mong chờ biểu cảm của vị "bát muội muội" này sau khi biết nàng là ai!
" Tất nhiên!"
" Ta ấy à, xác thực cũng là người trong phủ này! Hơn nữa còn là đích tiểu thư Thừa Tướng Phủ, lục tiểu thư Thủy Thanh La!"
" Ngươi...ngươi là lục...lục tiểu thư!"
Trời ạ! Sao lại xui xẻo như vậy? Lục tiểu thư Thủy Thanh La không phải là cái ma nữ kia sao!
" Sợ?"
" Ngươi chính là lục tỉ tỉ của ta thật sao? Thật lâu quá không gặp ngươi, ta nhớ lục tỉ tỉ nhiều lắm đó! Lục tỉ tỉ so với trước càng trở lên xinh đẹp!"
Biểu hiện của Thủy Tư Hạ khiến cho Cửu U Huyền thất vọng rồi!
Cho dù có cố gắng tra xét nội tâm của Thủy Tư Hạ đến đâu, ngoài trừ sự vui vẻ ra thì không có bất kì cảm xúc nào khác!
Thủy Tư Hạ này thật sự không sợ sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.