Tiểu Môn Tiểu Hộ Trèo Cao? Phối Hợp Với Cha Hưởng Thái Miếu
Chương 42: Ý Định Tốt 3
Mạt Hương Hương
24/06/2024
Lúc mua lễ vật, hai người còn định mua một ít nước suối vì trong nhà đã không còn nhiều nước uống.
Mua lễ vật cho Tạ Uyên, hai tỷ đệ đều chọn tới chọn lui, có thể nói là vô cùng để tâm, bọn họ bỏ ra cả canh giờ để mua lễ vật lấy lòng, dọc đường còn mua thêm một ít giấy mực bút nghiên, lúc này mới đến quán nước mua nước.
Khi bọn họ rời khỏi quán nước đã là đầu giờ ngọ, mặc dù đã giữa trưa nhưng bọn họ vẫn không cảm thấy đói bụng, sau khi thương lượng một hồi, bọn họ mua hai cái bánh ngọt, buổi chiều nếu đói bụng sẽ lót dạ một chút.
Sau giờ thân, Tạ Uyên trở về nhà, thay bộ y phục vải thô áo gai, đi vào bếp xử lý thịt trâu. Nấu thịt trâu cũng chỉ có mấy cách phổ biến, trong đó mọi người thường làm nhất chính làm thịt trâu kho, chắc chắn nàng sẽ thích.
Đầu giờ Dậu, Khương Minh Nguyệt cho một ít sữa vào trong cháo, chỉ một lúc sau, mùi sữa trộn lẫn mùi cháo gạo bay ra bên ngoài.
Khương Minh Nguyệt đậy kín nắp nồi lại, đun nhỏ lửa, một khắc sau, nàng thấy cháo đã chín, liền tắt bếp, đang chuẩn bị gọi đệ đệ vào ăn thì cửa sân đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Nhìn thấy đệ đệ đã ra mở cửa, Khương Minh Nguyệt lấy bát ra, vừa múc hai bát cháo, đã nhìn thấy Khương Minh Hoằng bưng một đĩa lớn thịt trâu kho đi vào.
“A tỷ, Tạ tiên sinh sẽ ở lại ăn cơm cùng chúng ta.”
“Được!”
Khương Minh Nguyệt nhanh chóng đặt cháo và bánh bao vào khay, lại đổ hơn một nửa số thịt trâu ra, đưa cho đệ đệ ồi nói: “Nhanh đi tiếp đãi Tạ tiên sinh đi! Tỷ ăn trong nhà bếp.”
“Trước mặt Tạ tiên sinh không cần cố ý tránh hiềm nghi đâu.”
Khương Minh Nguyệt không hiểu lắm nhìn đệ đệ.
“Trong lòng Tạ tiên sinh, tỷ tỷ và đệ không khác nhau là bao.”
Khương Minh Nguyệt sửng sốt, đây là có ý gì? Còn chưa chờ nàng kịp phản ứng, đệ đệ đã quay người đi ra ngoài.
Mặc dù nói là không cần cố ý tránh hiềm nghi, nhưng dù sao nàng cũng đã đến tuổi cập kê, rốt cuộc nàng cũng không vào đại sảnh. Hơn nữa lúc ăn cơm, vì suy nghĩ cho thanh danh của nàng, hai người còn cố ý mở rộng cổng lớn.
Bên trong đại sảnh, Tạ Uyên nhấp một ngụm cháo sữa, nhẹ nhàng nói: “Đây là lần đầu tiên ta biết cháo còn có thể nấu như thế này, có mùi vị rất đặc biệt.”
“Từ nhỏ đến lớn, a tỷ luôn có những suy nghĩ cổ quái kỳ lạ đối với đồ ăn. Lúc trước khi còn ở nhà, tỷ ấy thường nghiên cứu thảo luận cách làm đồ ăn với đại nương, lần nào cũng nấu ra đồ ăn cực kỳ ngon.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mua lễ vật cho Tạ Uyên, hai tỷ đệ đều chọn tới chọn lui, có thể nói là vô cùng để tâm, bọn họ bỏ ra cả canh giờ để mua lễ vật lấy lòng, dọc đường còn mua thêm một ít giấy mực bút nghiên, lúc này mới đến quán nước mua nước.
Khi bọn họ rời khỏi quán nước đã là đầu giờ ngọ, mặc dù đã giữa trưa nhưng bọn họ vẫn không cảm thấy đói bụng, sau khi thương lượng một hồi, bọn họ mua hai cái bánh ngọt, buổi chiều nếu đói bụng sẽ lót dạ một chút.
Sau giờ thân, Tạ Uyên trở về nhà, thay bộ y phục vải thô áo gai, đi vào bếp xử lý thịt trâu. Nấu thịt trâu cũng chỉ có mấy cách phổ biến, trong đó mọi người thường làm nhất chính làm thịt trâu kho, chắc chắn nàng sẽ thích.
Đầu giờ Dậu, Khương Minh Nguyệt cho một ít sữa vào trong cháo, chỉ một lúc sau, mùi sữa trộn lẫn mùi cháo gạo bay ra bên ngoài.
Khương Minh Nguyệt đậy kín nắp nồi lại, đun nhỏ lửa, một khắc sau, nàng thấy cháo đã chín, liền tắt bếp, đang chuẩn bị gọi đệ đệ vào ăn thì cửa sân đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Nhìn thấy đệ đệ đã ra mở cửa, Khương Minh Nguyệt lấy bát ra, vừa múc hai bát cháo, đã nhìn thấy Khương Minh Hoằng bưng một đĩa lớn thịt trâu kho đi vào.
“A tỷ, Tạ tiên sinh sẽ ở lại ăn cơm cùng chúng ta.”
“Được!”
Khương Minh Nguyệt nhanh chóng đặt cháo và bánh bao vào khay, lại đổ hơn một nửa số thịt trâu ra, đưa cho đệ đệ ồi nói: “Nhanh đi tiếp đãi Tạ tiên sinh đi! Tỷ ăn trong nhà bếp.”
“Trước mặt Tạ tiên sinh không cần cố ý tránh hiềm nghi đâu.”
Khương Minh Nguyệt không hiểu lắm nhìn đệ đệ.
“Trong lòng Tạ tiên sinh, tỷ tỷ và đệ không khác nhau là bao.”
Khương Minh Nguyệt sửng sốt, đây là có ý gì? Còn chưa chờ nàng kịp phản ứng, đệ đệ đã quay người đi ra ngoài.
Mặc dù nói là không cần cố ý tránh hiềm nghi, nhưng dù sao nàng cũng đã đến tuổi cập kê, rốt cuộc nàng cũng không vào đại sảnh. Hơn nữa lúc ăn cơm, vì suy nghĩ cho thanh danh của nàng, hai người còn cố ý mở rộng cổng lớn.
Bên trong đại sảnh, Tạ Uyên nhấp một ngụm cháo sữa, nhẹ nhàng nói: “Đây là lần đầu tiên ta biết cháo còn có thể nấu như thế này, có mùi vị rất đặc biệt.”
“Từ nhỏ đến lớn, a tỷ luôn có những suy nghĩ cổ quái kỳ lạ đối với đồ ăn. Lúc trước khi còn ở nhà, tỷ ấy thường nghiên cứu thảo luận cách làm đồ ăn với đại nương, lần nào cũng nấu ra đồ ăn cực kỳ ngon.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.