Tiếu Ngạo Giang Hồ Đại Mạc Cuồng Đao

Chương 26: Giang hồ nổi lên phong ba.

Mục Tự Hấp Trương

23/04/2013

Mạc Bắc Song Hùng được Bình Nhất Chỉ cứu chữa, dần dần thương thế cũng chuyển biến tốt đẹp. Nhưng diện tích vết bỏng quá lớn, cho dù là Bình Nhất Chỉ cũng phải hao phí một lượng lớn tinh lực mới miễn cưỡng khống chế không để cho vết thương chuyển sang tình trạng xấu đi. Trong hơn ba tháng , Mạc Bắc Song Hùng mới xem như khôi phục.

Tuy rằng thương thế đã không còn trở ngại nữa, nhưng Mạc Bắc Song Hùng lại biến hóa thật lớn. Trên thân thể nơi đâu cũng đầy vết sẹo thì không nói, quan trọng nhất là tâm tình của bọn hắn cũng thay đổi rất lớn. Trước kia cả hai hào khí ngất trời, không sợ sinh tử, mà hiện giờ tinh thần sa sút như một lão nhân tuổi xế chiều vậy.

Đối với biến hóa của bọn hắn, Vương Hạo không biết nên khuyên giải thế nào , mà hắn cũng không muốn khuyên giải làm chi nữa. Trước kia mặc dù Mạc Bắc Song Hùng là trang hảo hán, nhưng không hợp với tính tình của Vương Hạo. Hiện tại thì tốt rồi, Song Hùng cũng không muốn trêu chọc thị phị, nên Vương Hạo nhân cơ hội này khuyên bọn họ quy về ở ẩn, cùng hắn đi lên Hằng Sơn cùng làm bạn với Kim Yến Nhi. Nếu như là trước kia thì Song Hùng tuyệt đối sẽ không thèm làm hàng xóm vói đám ni cô. Nhưng hiện tại thì không sao cả, bọn họ lo lắng một lúc liền đồng ý.

Mạc Bắc Song Hùng biến hóa làm cho Vương Hạo rất là vui mừng, chờ sau khi thân thể của hai người khôi phục liền mang cả hai trở về Hằng Sơn. Kim Yến Nhi thấy Vương Hạo trở về, đã sốm trông mòn con mắt. Tiểu nha đầu trước mặt mọi người cũng không thèm để ý, nhào vào trong lòng của Vương Hạo, làm cho Định Dật đối với Vương Hạo càng thêm bất mãn.

Vương Hạo cùng Song Hùng tự tay động thủ, ở một nơi không xa Vô Sắc am dựng lên một gian nhà cỏ có ba phòng, quyết định định cư chỗ này. Trong túi Vương Hạo bạc cũng không có thiếu, đủ cho hắn chi dùng trong thời gian lâu dài. Những năm gần đây Mạc Bắc Song Hùng cũng tích góp từng chút vàng bạc châu báu, nên tiền tài lại càng thêm vô số, đời này không thể nào xài hết. Cho nên ba người cơ bản không cần lo lắng việc ăn uống sinh hoạt. Mỗi ngày đều luyện công, tâm sự một chút. Những ngày này cực kỳ tiêu dao.

Trong bất tri bất giác, thời gian đã trôi qua hai năm.

Trong hai năm này, võ công của Vương Hạo tiến bộ thần tốc, Liệt Nhật Thần Công từ tầng thứ hai đột phá lên tầng thứ ba. Cuồng phong thân pháp cũng càng hiện lên uy lực bất phàm. Nhưng làm cho Vương Hạo đắc ý nhất vẫn là đao pháp của hắn. Đại Mạc Đao Pháp đúng là hạt nhân của bí tịch Đại Mạc Đao Quyết. Tuy rằng chiêu thức đơn giản nhưng càng luyện càng cảm thấy uyên thâm, giống như sa mạc cuồng cuộng vậy, vô cùng uyên bác lại ngập tràn sát khí ! Nhất là việc vận dụng đao ý làm cho Vương Hạo mỗi khi tu luyện điều mừng rỡ như điên vậy !

Mà hai năm qua Kim Yến Nhi cực kỳ dụng tâm học tập, chẳng những không còn nghiện ngập nữa mà thân thể càng thêm mạnh mẽ, ngay cả công lực có thể bằng với sư tỷ muội khác từ nhỏ tu luyện. Nhất là kiếm pháp của nàng, dưới chỉ số IQ cao tác dụng, nàng ở tại Hằng Sơn phái trở thành đệ tử đời thứ hai nổi tiếng ! Thậm chí còn xuất sắc hơn cả Nghi Lâm- người được Định Dật gửi kỳ vọng rất cao.

Điều này làm cho Định Dật vô cùng vui mừng, khuyến khích Kim Yến Nhi cạo tóc xuất gia, trở thành đệ tử chính thức của phái Hằng Sơn, tương lai có thể tiếp nhận chức vụ chưởng môn Hằng Sơn phái.

Phải biết rằng tục gia đệ tử không thể nắm giữ Hằng Sơn phái. Đáng tiếc dưới sự cản ngăn của Vương Hạo, " Âm mưu " của Định Dật mới không có thực hiện được.

Kỳ thật đối với lão ni cô Định Dật này, sau hai năm tiếp xúc gần gũi thì Vương Hạo cũng hiểu nàng thật tình cũng không tệ lắm. Trong Hằng Sơn tam Định, Định Nhàn hiền hoà, Định Tĩnh nhã nhặn lịch sự nên không thích hợp dạy dỗ đệ tử. Chỉ có Định Dật có ân có uy mới có thể làm cho đệ tử kính phục. Cho nên Định Nhàn mới đem đa số đệ tử bái làm môn hạ của bà. Kim Yến Nhi dưới sự dạy dỗ của Định Dật liền cực kỳ xuất sắc.

Còn có Nghi Lâm, tiểu ni cô này nổi danh xinh đẹp cũng không phải là một cái bình hoa. Chỉ số thông minh của nàng không dưới Kim Yến Nhi. Nhưng vì tiêu ni cô được Định Dật bảo vệ rất tốt, căn bản chưa nhìn thấy qua sự đời, nên tính tình cực kỳ tinh khiết. Cùng vì kiến thức cùng lối suy nghĩ của hai ngươi chênh lệch nên mới khiến cho Kim Yến Nhi tới sau vượt lên trước, trở thành nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi trong một thế hệ của Hằng Sơn phái.

Nghi Lâm đối với chuyện này không hề oán hận , cũng chưa tình có cảm giác tranh đoạt với Kim Yến Nhi ngược lại bội phục Kim Yến Nhi. Tình cảm của hai nàng cực kỳ tôt, thường xuyên cùng Kim Yến Nhi đến nhà tranh thăm hỏi Vương Hạo.

Tai đây cuộc sống nhàn nhã, Vương Hạo ngẫu nhiên nhớ tới mấy kẻ muốn cướp đoạt bí tích của mình, cuối cùng lại bị lừa tới phái Thanh Thành. Vương Hạo đối với thế giới này không có khái niệm thời gian, vốn không nghĩ sẽ lừa được bọn họ. Nhưng hai năm trôi qua hắn cũng không nghe thấy tin tức Phúc Uy tiêu cục bị diệt môn gì cả. Không biết bảy người nọ có đủ kiên nhẫn chờ tới hai năm không ?!

Trong khi Vương Hạo suy nghĩ đến tình tiết trong tiếu ngạo giang hồ thì đột nhiên Kim Yến Nhi tìm đến hắn. Người còn ở nơi xa đã nũng nịu gọi :

- Ca ca, ca ca !

Vương Hạo đang luyện Đại Mạc Đao Pháp, nghe thấy Kim Yến Nhi gọi hắn nên quay đầu lại cười nói :

- Thế nào ? Có phải vừa học xong chiêu kiếm gì mới sao ?



Kim Yến Nhi đi vào phụ cân, vui mừng nói :

- Không phải, sư phụ muốn dẫn muội xuống núi ! Nam nhạc phái Hành Sơn , Lưu Chính Phong sư bá rửa tay gác kiếm thoái ẩn giang hồ. Sư phụ muốn dẫn ta đi để hiểu biết ! Trước kia từng nghe nói ngươi giang hồ thế này thế kia, lần này rốt cuộc ta cũng có thể đi biết một chút .

Vương Hạo nghe xong trong lòng chấn động, thầm nghĩ :

- Rốt cuộc đã tới !

Bất quá Vương Hạo biết, chuyến đi Hành Dương lần này sẽ không quá yên bình. Nếu như Kim Yến Nhi muốn đi theo, nói không chừng có thể xảy ra chuyện . Nhưng thấy Kim Yến Nhi hăng hái bừng bừng, muốn khuyên nàng buông tha lần này chỉ sợ không dễ gì.

Vương Hạo đang nghĩ ngợi làm sao mở miệng thì Kim Yến Nhi lại trước nhìn ra Vương Hạo có chút không vui, hỏi :

- Ca ca, huynh làm sao vậy ? Huynh không muốn cho muội xuống núi hay sao ?

Vương Hạo gật gật đầu, nói :

- Yến tử, tuy rằng hai năm nay ngươi luyện kiếm pháp, sư phụ của muội cũng thường xuyên khen ngợi muội. Nhưng thật sự muốn động thủ thì muốn còn kém xa lắm. Võ công của muội cao bao nhiêu không quan trọng, quan trọng là muội ... rất lương thiện, cở bản không có lòng giết người. Ngay cả giết chết một con sâu mà muội còn khó sống cả nửa ngày. Nếu muốn muội giết người thì làm sao được ? Nếu như không có sát tâm, thì võ công của muội đã giảm sút đáng kể. Muội nói xem muội như vậy, làm sao ta yên tâm để muội hành tẩu giang hồ ?

Kim Yến Nhi nói :

- Cũng không phải mình muội hành tẩu giang hồ, không phải còn có sự phụ nữa sao ? Có sự phụ chiếu cố còn có gì phải lo sợ nữa chứ ?

Vương Hạo cười khổ, Định Dật nếu có thể chiếu cố tốt tiểu nha đầu thì cũng không để cho Điền Bá Quang bắt Nghi Lâm đem đi. Có thể Định Dật trước mặt Kim Yến Nhi không thể nói gì, nhưng muốn tìm lý do để cho Kim Yến Nhi không được đi thì cũng không dễ dàng.

Kim Yến Nhi thấy Vương Hạo thủy chung không nói, vì vậy lôi kéo tay áo hắn làm nũng :

- Ca ca, huynh cho muội đi đi ! Van huynh đấy !

Vương Hạo bị lau động nên không thể nào kiên trì nữa, đành phải nói :

- Được rồi, muội có thể đi, nhưng ta muốn đi theo, bằng không thì ta sẽ lo lắng .

Kim Yến Nhi kinh ngạc nói :



- Huynh muốn đi theo ? Cái này ... chỉ sợ sư phụ không đồng ý đâu ?

- Vậy muội phải nghĩ biện pháp đi. Muội nếu không thể thuyết phục sư phụ muội cho ta đi theo, vậy muội cũng đừng đi nữa.

- A ? Làm gì mà vô lại vậy, ca ca ngươi không phải đang làm khó muội sao ?

- Vậy cũng không còn biện phạp ... Muội có làm nũng cũng vô dụng thôi, hiện trên giang hồ người xấu rất nhiều. Nhất là có một kẻ gọi là Điền Bá Quang, hắn rất thích dâm ô những nữ tử đàng hoàng. Muội nói muội lớn lên xinh đẹp như vậy , ta làm sao có thể yên tâm chứ ?

Kim Yến Nhi đỏ bừng mặt, nói :

- Ca ca, huynh nói cái gì đó ?

Miệng tuy rằng nói không thuận theo, nhưng trên thực tế Kim Yến Nhi nghe Vương Hạo âm thầm khen ngợi mình.

Lại tiếp tục khẩn cầu vài câu, Kim Yến Nhi thấy Vương Hạo thủy chung không thay đổi lời nói nên đành phải trở về cầu xin Định Dật. Lão ni cô Định Dật cùng với Vương Hạo giống như trời sinh ra làm cừu nhân vậy. Nàng nghe Vương Hạo nghi ngờ khả năng " lãnh đạo " của mình, nhất thời nổi trận lôi đình tiến thẳng tới nhà tranh mà đến. Cái này làm cho Kim Yến Nhi sợ hãi, vội vàng đuổi theo.

Đi vào nhà cỏ, Định Dật trực tiếp rút kiếm ra, nói :

- Tiểu tử, rút đao đi ! Chỉ cần ngươi có thể đánh thắng ta thì ta sẽ cho ngươi đi theo. Còn nếu không thì phải thành thật ở chân núi này !

Vương Hạo thấy bộ dáng của Định Dật còn muốn giải thích đôi lời. Nhưng còn chưa đợi hắn há mồm thì Định Dật liền quát to :

- Ít nói lời vô ích ! Ngươi nếu không dám rút đao thì coi như ngươi thua !

Tính tình của Vương Hạo không chịu bó tay chịu trói, hơn nữa hắn tự nhủ hai năm nay võ công tiến bộ không ít, đã sớm muốn cùng cao thủ thử một lần. Định Dật đưa mình tới cửa, đúng là cầu còn không được ! Cho nên cũng không nói gì mà rút đao cầm trong tay, nhanh chóng xuất ra thức mở đầu trong Đại Mạc Đao Quyết .

Định Dật thấy Vương Hạo chuẩn bị xong, liền thanh tiếu một tiếng. Một kiếm đâm thẳng tới vai trái của Vương Hạo. Vương Hạo sử dụng Đại Mạc Đao Quyết luôn luôn dũng mãnh , căn bản không cần tránh né. Trái lại chém ra một đao vào cánh tay trái của Định Dật. Bất quá lúc này cùng trước kia bất đồng, trước kia Vương Hạo dùng mạng đổi mạng, hiện tại lại lấy công làm thủ. Nếu như Định Dật không biến chiêu thì Vương Hạo có thể chém rụng cánh tay của nàng, công kích của Định Dật cũng không thể ảnh hưởng gì tới Vương Hạo.

Định Dật tự nhiên sẽ không ngu ngộc chờ bị chặt tay, cánh tay vẽ một vòng, trường kiếm hóa thành một đường cong tránh thoát một đao này. Đồng thời mũi kiếm điểm vào cổ tay Vương Hạo. Vương Hạo biếm trảm thành đẩy, đem thân đao dán tại thân kiếm của Định Dật tiến nhanh về trước, muốn tước đi một ngón tay cầm kiếm của Định Dật. Định Dật chỉ đành thu kiếm bảo vệ mình.

Nhưng nàng vừa thu kiếm thì thế công của Vương Hạo càng thêm dũng mãnh, giống như dời non lấp biến hướng Định Dật áp tới. Định Dật bị buộc dần dần rơi vào thế hạ phong, một thành trường kiếm tả hữu che chắn, thế công từ năm thành giảm xuống còn ba, bốn thành... Cuối cùng chỉ có thể giữ vũng , một kiếm cũng không thể xuất ra.

So với tình trạng quẫn bách của Định Dật thì Vương Hạo lại tương phải, hiện tại hắn rất là vui sướng ! Đại Mạc Đao Pháp vốn chỉ là những chiêu thức cơ bản, nhấn mạnh là trước khi địch phát huy, liền đem những chiêu số này tổ hợp lại. Điểm này cần phải có trí tưởng tượng phong phú , người đầu óc cứng ngắc thì không thể luyện đao pháp này lên mức cao cường được. Nhưng Vương Hạo đến từ hiện đại, am hiểu nhất lối suy nghĩ phân tán, cho nên bộ đao pháp này trong tay hắn như cá gặp nước !

Chỉ những chiêu thức đơn giản nhưng trong tay của hắn lại biến hóa muôn hình vạn trạng. Phối hợp thêm cuồng phong thân pháp, làm cho Định Dật cảm giác mình như đang ở trong cuồng phong sa mạc vậy. Thế công của đối phương thì vô cùng vô tận, trong đó còn kèm theo những tảng đá sắc lẹm. Làm cho nàng chỉ có thể tận lực duy trì mà không thể phản kích lại

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiếu Ngạo Giang Hồ Đại Mạc Cuồng Đao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook