Tiểu Nguyệt Nha
Đánh giá: 8.9/10 từ 60 lượt
Tiểu Nguyệt Nha - Đang tiến hành - Khương Chi Ngư
Giới thiệu truyện ngôn tình đặc sắc này:
"Con nhỏ điếc nhìn y như bạch liên hoa, muốn xem bài thi có một chút mà cũng bị giáo viên cảnh cáo, cảnh cáo cái rắm á, tớ cũng có chép đâu."
"Thanh cao có ăn được không, dù học giỏi, được giáo viên yêu thích thì cũng làm được gì, không phải chỉ là một kẻ tàn tật à, còn bị điếc nữa chứ, ha ha ha ha."
Nữ sinh tóc ngắn giương cao giọng nói: "Cậu nói đúng lắm."
Một nữ sinh khác nói xoáy: "Cũng không thể nói vậy được, ba của người ta cúng cho trường một dãy phòng học, kẻ có tiền, tụi mình có vốn liếng này sao?"
Năm đó Nhạc Nha nhập học, khu dạy học mới là do ba của cô quyên tiền xây dựng.
Cô mím môi, liếc qua chỗ mấy nữ sinh đó, làm bộ như không nghe thấy, ôm sách vở ra khỏi trường.
Hai nữ sinh kia đứng yên tại chỗ, nghiến răng nghiến lợi.
Nhạc Nha trở lại lớp 1.
Bên ngoài trời đang mưa, trên hành lang đứng đầy những học sinh đang lo lắng, tiếng thét chói tai vang lên chúc mừng sau hôm nay chính là kỳ nghỉ lễ dài ba ngày.
Mưa ngoài trời tạt vào dãy hành lang, kèm theo những giọt nước bùn do vài ba học sinh chạy qua chạy lại dính vào chân họ, văng vào bàn chân của Nhạc Nha, hôm nay cô mang giày trắng nên nhanh chóng hiện lên vài vết đen dơ bẩn.
Nét mặt thanh tú của Nhạc Nha nhăn lại, có chút bực bội. Đi vào lớp học, cô rút khăn tay trong hộc bàn ra từ từ lau vết bùn trên giày, động tác nhã nhặn.
Chỗ ngồi của Nhạc Nha kế bên cửa sổ, vừa vặn có thể nghe thấy tiếng mưa rơi bên ngoài đánh lách cách vào lớp thủy tinh như tiếng hạt đậu nhỏ rơi xuống mặt đất.
Giới thiệu truyện ngôn tình đặc sắc này:
"Con nhỏ điếc nhìn y như bạch liên hoa, muốn xem bài thi có một chút mà cũng bị giáo viên cảnh cáo, cảnh cáo cái rắm á, tớ cũng có chép đâu."
"Thanh cao có ăn được không, dù học giỏi, được giáo viên yêu thích thì cũng làm được gì, không phải chỉ là một kẻ tàn tật à, còn bị điếc nữa chứ, ha ha ha ha."
Nữ sinh tóc ngắn giương cao giọng nói: "Cậu nói đúng lắm."
Một nữ sinh khác nói xoáy: "Cũng không thể nói vậy được, ba của người ta cúng cho trường một dãy phòng học, kẻ có tiền, tụi mình có vốn liếng này sao?"
Năm đó Nhạc Nha nhập học, khu dạy học mới là do ba của cô quyên tiền xây dựng.
Cô mím môi, liếc qua chỗ mấy nữ sinh đó, làm bộ như không nghe thấy, ôm sách vở ra khỏi trường.
Hai nữ sinh kia đứng yên tại chỗ, nghiến răng nghiến lợi.
Nhạc Nha trở lại lớp 1.
Bên ngoài trời đang mưa, trên hành lang đứng đầy những học sinh đang lo lắng, tiếng thét chói tai vang lên chúc mừng sau hôm nay chính là kỳ nghỉ lễ dài ba ngày.
Mưa ngoài trời tạt vào dãy hành lang, kèm theo những giọt nước bùn do vài ba học sinh chạy qua chạy lại dính vào chân họ, văng vào bàn chân của Nhạc Nha, hôm nay cô mang giày trắng nên nhanh chóng hiện lên vài vết đen dơ bẩn.
Nét mặt thanh tú của Nhạc Nha nhăn lại, có chút bực bội. Đi vào lớp học, cô rút khăn tay trong hộc bàn ra từ từ lau vết bùn trên giày, động tác nhã nhặn.
Chỗ ngồi của Nhạc Nha kế bên cửa sổ, vừa vặn có thể nghe thấy tiếng mưa rơi bên ngoài đánh lách cách vào lớp thủy tinh như tiếng hạt đậu nhỏ rơi xuống mặt đất.
5 chương mới nhất truyện Tiểu Nguyệt Nha
- Chương 91 - Ngoại truyện 11 - Tiểu Nguyệt Nha – Bị ăn
- Chương 90 - Ngoại truyện 10 - Tiểu Nguyệt Nha – Hai ngày nóng lạnh của Trần Dạng
- Chương 89 - Ngoại truyện 9 - Tiểu Nguyệt Nha – Trần Dạng, anh đứng đắn chút đi
- Chương 88 - Ngoại truyện 8 - Tô Tuệ x Tô Thành – Gặp Nhạc Nha
- Chương 87 - Ngoại truyện 7 - Tô Tuệ x Tô Thành – Dậy rồi à?