Chương 17
Rin
29/01/2016
-Travis xênh gái!Anh ở đâu???-nó đẩy cửa đi vào
-Vũ Thiên,ngồi xuống đi!Em đi tìm Travis!
-Ờ!-Anh ngồi xuống và bắt đầu chờ đợi
Nó đi tìm quanh nhà mới biết Travis đoại ca kia đang trong phòng ngồi mần One Piece (Rin chả khác gì luôn nè).Phòng ốc bừa bộn toàn vỏ bánh,vỏ kẹo,vỏ nước ngọt,vỏ snack…CLGT?Nó đang ở trong cái phòng hay cái chuồng lợn vậy?Kia là Travis hay là con lợn vậy?
Sau 1 hồi vật lộn với đống đồng nát sắt vụn (bán đê) thì nó cũng đã lôi được Vũ Thiên lên phòng.
-Travis!Vũ Thiên đến chơi nè!
-Ừ,ngồi chơi đi!-Travis trả lời nhẹ tênh
Anh với nó quay lại nhìn nhau,mặt khó hiểu,thế là 2 đứa lại bắt đầu vật lộn với Travis,kéo ổng ra ngoài cho bằng được.Thế xong rồi cả 3 đi chơi bời,ăn uống cho đã.Còn nó-tạm gác lại nỗi buồn trong lòng,cùng 2 người kia chơi đùa thỏa thích.
~~~
8 giờ tối…
Nó ngồi trên sofa trong phòng khách,nghĩ về chuyện sáng nay,nghĩ đến cảnh hắn ôm eo người con gái khác vào khách sạn,nước mắt nó lại lăn dài.Tại sao chứ?Tại sao lại đối xử với nó như vậy,nó đã làm sai gì sao mà hắn lại chán ghét nó?Nó hận cuộc đời này,tại sao lại tạo ra nó,để giờ nó đau khổ đến tột cùng như thế!Nó hận chính bản thân mình,ngây ngô,ngờ nghệch đi tin lời yêu hắn trao!Và…nó cũng hận hắn,hận hắn vì hắn yêu nó!
10 giờ tối…
Hắn lo cho nó quá,gọi mãi từ lúc 8 giờ mà nó lại tắt máy.Hắn vội vàng về nhà,mở cửa.Hắn bước vào nhưng không còn nghe thấy tiếng “Anh đã về!” quen thuộc của nó vang lên,lòng hắn có chút mất mát.Hắn đổi dép đi trong nhà,nhanh chóng vào phòng ngủ để chắc chắn nó ở đang ở nhà.Vào phòng ngủ,thấy nó đã yên vị trên giường,hắn cười nhẹ,tiến lại,đắp kín chăn cho nó,hôn lên trán nó 1 nụ hôn ấm áp.
Hắn sau khi tắm xong,lau khô tóc liền lên giường,ôm nó vào lòng rồi từ từ chìm sâu vào giấc ngủ.Khi hắn ôm nó,chính là lúc nước mắt nó lăn dài,làm ướt 1 mảng gối lớn.Nó biết phải làm sao?Những cử chỉ này của hắn…làm cho nó tan chảy ra thành vũng nước.Nó vẫn chỉ lặng thần khóc trong đêm.
Đêm nay,trời mưa….
Trời mưa…vì thương cho câu chuyện tình của nó…
Nó khóc…cũng vì câu chuyện của mình…
Nó cứ ngỡ rằng…
Tình yêu của nó giống như 1 câu chuyện ngôn tình…
1 câu chuyện ngôn tình đầy đủ sắc thái…
Hạnh phúc có…bi ai có…vui vẻ có…
Và…nó ngỡ…hắn là chàng soái ca ngoài lạnh trong ấm giống như nam chính trong câu chuyện ngôn tình mà nó hay đọc…
Có lẽ…nó và hắn gặp nhau…
Nó và hắn yêu nhau…
Đều…là do duyên trời…
~~~~<•>~~~~
Chap này vừa buồn vừa xàm.Rin mới thi xong,chả còn sức mà viết,thôi cố gắng trong mấy ngày Tết viết nhiều nhất là 2 chap.À mà,cáu vụ bình chọn ấy,quay lại chap 16 mà bình chọn nhé!Tình hình đang rất căng,hắn đang có số phiếu bình chọn cao gấp đôi số phiếu bình của Vũ Thiên!5 ting~
-Vũ Thiên,ngồi xuống đi!Em đi tìm Travis!
-Ờ!-Anh ngồi xuống và bắt đầu chờ đợi
Nó đi tìm quanh nhà mới biết Travis đoại ca kia đang trong phòng ngồi mần One Piece (Rin chả khác gì luôn nè).Phòng ốc bừa bộn toàn vỏ bánh,vỏ kẹo,vỏ nước ngọt,vỏ snack…CLGT?Nó đang ở trong cái phòng hay cái chuồng lợn vậy?Kia là Travis hay là con lợn vậy?
Sau 1 hồi vật lộn với đống đồng nát sắt vụn (bán đê) thì nó cũng đã lôi được Vũ Thiên lên phòng.
-Travis!Vũ Thiên đến chơi nè!
-Ừ,ngồi chơi đi!-Travis trả lời nhẹ tênh
Anh với nó quay lại nhìn nhau,mặt khó hiểu,thế là 2 đứa lại bắt đầu vật lộn với Travis,kéo ổng ra ngoài cho bằng được.Thế xong rồi cả 3 đi chơi bời,ăn uống cho đã.Còn nó-tạm gác lại nỗi buồn trong lòng,cùng 2 người kia chơi đùa thỏa thích.
~~~
8 giờ tối…
Nó ngồi trên sofa trong phòng khách,nghĩ về chuyện sáng nay,nghĩ đến cảnh hắn ôm eo người con gái khác vào khách sạn,nước mắt nó lại lăn dài.Tại sao chứ?Tại sao lại đối xử với nó như vậy,nó đã làm sai gì sao mà hắn lại chán ghét nó?Nó hận cuộc đời này,tại sao lại tạo ra nó,để giờ nó đau khổ đến tột cùng như thế!Nó hận chính bản thân mình,ngây ngô,ngờ nghệch đi tin lời yêu hắn trao!Và…nó cũng hận hắn,hận hắn vì hắn yêu nó!
10 giờ tối…
Hắn lo cho nó quá,gọi mãi từ lúc 8 giờ mà nó lại tắt máy.Hắn vội vàng về nhà,mở cửa.Hắn bước vào nhưng không còn nghe thấy tiếng “Anh đã về!” quen thuộc của nó vang lên,lòng hắn có chút mất mát.Hắn đổi dép đi trong nhà,nhanh chóng vào phòng ngủ để chắc chắn nó ở đang ở nhà.Vào phòng ngủ,thấy nó đã yên vị trên giường,hắn cười nhẹ,tiến lại,đắp kín chăn cho nó,hôn lên trán nó 1 nụ hôn ấm áp.
Hắn sau khi tắm xong,lau khô tóc liền lên giường,ôm nó vào lòng rồi từ từ chìm sâu vào giấc ngủ.Khi hắn ôm nó,chính là lúc nước mắt nó lăn dài,làm ướt 1 mảng gối lớn.Nó biết phải làm sao?Những cử chỉ này của hắn…làm cho nó tan chảy ra thành vũng nước.Nó vẫn chỉ lặng thần khóc trong đêm.
Đêm nay,trời mưa….
Trời mưa…vì thương cho câu chuyện tình của nó…
Nó khóc…cũng vì câu chuyện của mình…
Nó cứ ngỡ rằng…
Tình yêu của nó giống như 1 câu chuyện ngôn tình…
1 câu chuyện ngôn tình đầy đủ sắc thái…
Hạnh phúc có…bi ai có…vui vẻ có…
Và…nó ngỡ…hắn là chàng soái ca ngoài lạnh trong ấm giống như nam chính trong câu chuyện ngôn tình mà nó hay đọc…
Có lẽ…nó và hắn gặp nhau…
Nó và hắn yêu nhau…
Đều…là do duyên trời…
~~~~<•>~~~~
Chap này vừa buồn vừa xàm.Rin mới thi xong,chả còn sức mà viết,thôi cố gắng trong mấy ngày Tết viết nhiều nhất là 2 chap.À mà,cáu vụ bình chọn ấy,quay lại chap 16 mà bình chọn nhé!Tình hình đang rất căng,hắn đang có số phiếu bình chọn cao gấp đôi số phiếu bình của Vũ Thiên!5 ting~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.