Chương 25
Rin
04/01/2017
Suốt nửa tháng
này,Phàm Ngự tất bật chạy show,nào là chuyện công việc nào là chuẩn bị
lễ kết hôn.Mọi chuyện giống như để anh gánh hết vậy,trước mặt nó,anh
luôn tỏ ra vui vẻ,nhiều lúc còn lấy nó nói mình thật hạnh phúc.Giống như hôm nay,anh lại ôm nó nói bản thân thật hạnh phúc.Nó cũng nở ra nụ
cười,cũng ôm lại anh.Chào tạm biệt nó,anh bước ra ngoài,đáy mắt dịu dàng khi nhìn thấy người trong xe chờ mình suốt 4 tiếng.Phàm Ngự tiến vào
xe,thấy người ngồi ở ghế phụ bên cạnh giận dỗi liền quay ra dỗ dành.
-Đồng Hựu!Đừng dỗi nữa,anh sai rồi!-Phàm Ngự dịu dàng nói
-Anh sai chỗ nào?
-Anh không nên ôm cô ấy!
-Biết sai sao vẫn làm?
-Anh phải hoàn thành nhiệm vụ mà!-nói xong anh cúi xuống,áp môi mình lên môi Đồng Hựu
~~~~~
Trước giờ G
-Hôm nay xinh ghê nhỉ?-nhỏ
-Ừm!
-Vẫn còn nhớ Minh Khải à?
-Tao đâu dám tư tưởng thế đâu!
-Tao nói này,mày suy nghĩ lại đi!Bây giờ vẫn còn kịp đấy.Mà tao cũng thấy Minh Khải tội ghê, chờ mày suốt bằng đấy năm.
-Tao với anh ấy ly hôn rồi.Từ ngày hôm ấy vốn dĩ đã kết thúc rồi,đều trở thành người xa lạ.Lại trở thành hai đường thẳng song song không bao giờ dừng lại chung một điểm
-Vẫn còn yêu,phải không?
-Vẫn còn!-nó không do dự trả lời
-Vẫn yêu tại sao lại bỏ đi?
Bỗng giọng nói trầm trầm len lỏi vào tai nó.Giọng nói quen thuộc kia,lại xuất hiện rồi.Mỗi lần nhớ hắn đều nghe thấy giọng nói này.Lại ảo giác rồi.Xoa xoa thái dương,nó chắc chắn là khi quay đầu lại sẽ chẳng có ai.Nhưng...
-Anh sao lại ở đây?-nó ngạc nhiên khi thấy hắn
Hắn vì sao lại ở đây?Hắn nghe thấy đoạn nói chuyện vừa nãy rồi sao?Hay là hắn chỉ vô tình đi qua.Nó nuốt ngụm nước miếng xuống
-Tôi đến tham dự lễ cưới!-Hắn ung dung đáp lại
-Vậy phiền anh ra ngoài,tôi cần chuẩn bị cho lễ cưới!
-Được!-hắn quay người,trong lòng âm thầm vui vẻ
Giờ G...
Bản nhạc 'Tonight,I Celebrate My Love' được đàn bằng piano vang lên trong lễ đường.Bản nhạc này là bản nhạc nó cực kì thích.Không nghĩ Phàm Ngự lại hiểu nó đến như vậy.Nó mỉm cười.Phàm Ngự là em nợ anh,xin lỗi anh!
Một lần nữa,nó khoác tay ông nội vào lễ đường.Mọi thứ đều y hệt như ngày nó cùng hắn kết hôn nhưng chỉ khác,chú rể lần này không phải hắn.Chỉ nghĩ vậy thôi lòng nó lại trùng xuống.Tình yêu đúng là câu hỏi khó khăn nhất.Nhiều khi yêu một người lại không đủ dũng cảm để nói ra.Vốn dĩ một khi đã đứt thì không thể nối lại.
Ông nội sắp dìu nó đến gần lễ đài rồi mà chú rể vẫn chưa quay lại,đón lấy cô dâu.Khách khứa bắt đầu bàn tán,nó thì thấy mọi chuyện như vậy thật tốt.Để không bị mất mặt của Hoàng Gia,ông nội dìu nó đến tận lễ đài,ho nhẹ 1 cái để chú rể biết ý biết tứ.Chú rể vẫn quay mặt về phía cha sứ,ông nội đành quay về chỗ ngồi.
-Hm,chúng ta ở đây để tham dự lễ kỉ niệm kết hôn của Vương Minh Khải và Hoàng Anh Nhi.
Khách khứa lại được thêm một đề tài để bàn luận,ồn ã trong lễ đường.Còn nó thì đơ não mất mấy giây,sau khi load được rồi mới chầm chậm quay sang nhìn mặt chú rể.Ực,thật sự là hắn.
-Tiểu Nha Đầu,bắt được em rồi!-hắn mỉm cười,nụ cười tỏa nắng ban đêm
-Khải,anh...
-Tiểu Nha Đầu,mấy năm qua anh đều rất nhớ em.Thời gian dài như vậy mà anh vẫn chưa ngoại tình,em thấy anh có giỏi hay không?Vì vậy mình bắt đầu,à,đã kết thúc mà bắt đầu nhỉ!Mình tiếp tục bên nhau cả đời em nhé?
-Được thôi,nhưng anh vẫn chưa cầu hôn em mà!Mẹ em bảo phải cầu hôn mới cho cưới cơ!-Nó phì cười trước mấy lời nói của hắn.Sao mà mấy câu tình cảm lãng mạn sến sủa kia phát ra từ miệng hắn lại thành mấy câu chuyện cười thế này
-Làm vợ anh đi,rồi anh mua đồ ăn cho!-lần này hắn làm cho cả lễ đường cười giống như cái trại tâm thần ở gần nhà giáo viên Tiếng Anh của Rin
-Anh nhớ đấy!
-Anh thề luôn mà!
~~~~~~~~~~~~~~~
Tada,hết truyện rồi!Mọi người có buồn không nè?Tớ nghĩ là có đấy,mọi người đã đồng hành cùng em nó đã gần 1 năm 2 tháng rồi!Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ!Mà nhân tiện nói luôn nà,8 phiên ngoại ấy,hay là1 phiên nói về cặp Travis-nhỏ,4 phiên nói về Phàm Ngự-Đồng Hựu(chị gái xinh đẹp đó ạ),còn phiên thì tớ nên viết về gì nhỉ?Tớ nghĩ là không viết về hắn-nó nữa đâu,cả bộ truyện đều nói về hắn-nó rồi mà!
Ý kiến về phiên ngoại ấy,các cậu comment ở dưới nhé!Mà chap này tớ tặng cho Chang của tớ ấy mà!Mà lại quên,có 1 bạn độc giả có nick là Pybarbie,bạn ấy nhờ tớ giới thiệu đến các cậu bộ truyện "Em là học trò của anh thì sao" của Điền Phản ạ.Mà Rin thì chưa thấy truyện đấy đâu nên là các cậu tự tìm nè
-Đồng Hựu!Đừng dỗi nữa,anh sai rồi!-Phàm Ngự dịu dàng nói
-Anh sai chỗ nào?
-Anh không nên ôm cô ấy!
-Biết sai sao vẫn làm?
-Anh phải hoàn thành nhiệm vụ mà!-nói xong anh cúi xuống,áp môi mình lên môi Đồng Hựu
~~~~~
Trước giờ G
-Hôm nay xinh ghê nhỉ?-nhỏ
-Ừm!
-Vẫn còn nhớ Minh Khải à?
-Tao đâu dám tư tưởng thế đâu!
-Tao nói này,mày suy nghĩ lại đi!Bây giờ vẫn còn kịp đấy.Mà tao cũng thấy Minh Khải tội ghê, chờ mày suốt bằng đấy năm.
-Tao với anh ấy ly hôn rồi.Từ ngày hôm ấy vốn dĩ đã kết thúc rồi,đều trở thành người xa lạ.Lại trở thành hai đường thẳng song song không bao giờ dừng lại chung một điểm
-Vẫn còn yêu,phải không?
-Vẫn còn!-nó không do dự trả lời
-Vẫn yêu tại sao lại bỏ đi?
Bỗng giọng nói trầm trầm len lỏi vào tai nó.Giọng nói quen thuộc kia,lại xuất hiện rồi.Mỗi lần nhớ hắn đều nghe thấy giọng nói này.Lại ảo giác rồi.Xoa xoa thái dương,nó chắc chắn là khi quay đầu lại sẽ chẳng có ai.Nhưng...
-Anh sao lại ở đây?-nó ngạc nhiên khi thấy hắn
Hắn vì sao lại ở đây?Hắn nghe thấy đoạn nói chuyện vừa nãy rồi sao?Hay là hắn chỉ vô tình đi qua.Nó nuốt ngụm nước miếng xuống
-Tôi đến tham dự lễ cưới!-Hắn ung dung đáp lại
-Vậy phiền anh ra ngoài,tôi cần chuẩn bị cho lễ cưới!
-Được!-hắn quay người,trong lòng âm thầm vui vẻ
Giờ G...
Bản nhạc 'Tonight,I Celebrate My Love' được đàn bằng piano vang lên trong lễ đường.Bản nhạc này là bản nhạc nó cực kì thích.Không nghĩ Phàm Ngự lại hiểu nó đến như vậy.Nó mỉm cười.Phàm Ngự là em nợ anh,xin lỗi anh!
Một lần nữa,nó khoác tay ông nội vào lễ đường.Mọi thứ đều y hệt như ngày nó cùng hắn kết hôn nhưng chỉ khác,chú rể lần này không phải hắn.Chỉ nghĩ vậy thôi lòng nó lại trùng xuống.Tình yêu đúng là câu hỏi khó khăn nhất.Nhiều khi yêu một người lại không đủ dũng cảm để nói ra.Vốn dĩ một khi đã đứt thì không thể nối lại.
Ông nội sắp dìu nó đến gần lễ đài rồi mà chú rể vẫn chưa quay lại,đón lấy cô dâu.Khách khứa bắt đầu bàn tán,nó thì thấy mọi chuyện như vậy thật tốt.Để không bị mất mặt của Hoàng Gia,ông nội dìu nó đến tận lễ đài,ho nhẹ 1 cái để chú rể biết ý biết tứ.Chú rể vẫn quay mặt về phía cha sứ,ông nội đành quay về chỗ ngồi.
-Hm,chúng ta ở đây để tham dự lễ kỉ niệm kết hôn của Vương Minh Khải và Hoàng Anh Nhi.
Khách khứa lại được thêm một đề tài để bàn luận,ồn ã trong lễ đường.Còn nó thì đơ não mất mấy giây,sau khi load được rồi mới chầm chậm quay sang nhìn mặt chú rể.Ực,thật sự là hắn.
-Tiểu Nha Đầu,bắt được em rồi!-hắn mỉm cười,nụ cười tỏa nắng ban đêm
-Khải,anh...
-Tiểu Nha Đầu,mấy năm qua anh đều rất nhớ em.Thời gian dài như vậy mà anh vẫn chưa ngoại tình,em thấy anh có giỏi hay không?Vì vậy mình bắt đầu,à,đã kết thúc mà bắt đầu nhỉ!Mình tiếp tục bên nhau cả đời em nhé?
-Được thôi,nhưng anh vẫn chưa cầu hôn em mà!Mẹ em bảo phải cầu hôn mới cho cưới cơ!-Nó phì cười trước mấy lời nói của hắn.Sao mà mấy câu tình cảm lãng mạn sến sủa kia phát ra từ miệng hắn lại thành mấy câu chuyện cười thế này
-Làm vợ anh đi,rồi anh mua đồ ăn cho!-lần này hắn làm cho cả lễ đường cười giống như cái trại tâm thần ở gần nhà giáo viên Tiếng Anh của Rin
-Anh nhớ đấy!
-Anh thề luôn mà!
~~~~~~~~~~~~~~~
Tada,hết truyện rồi!Mọi người có buồn không nè?Tớ nghĩ là có đấy,mọi người đã đồng hành cùng em nó đã gần 1 năm 2 tháng rồi!Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ!Mà nhân tiện nói luôn nà,8 phiên ngoại ấy,hay là1 phiên nói về cặp Travis-nhỏ,4 phiên nói về Phàm Ngự-Đồng Hựu(chị gái xinh đẹp đó ạ),còn phiên thì tớ nên viết về gì nhỉ?Tớ nghĩ là không viết về hắn-nó nữa đâu,cả bộ truyện đều nói về hắn-nó rồi mà!
Ý kiến về phiên ngoại ấy,các cậu comment ở dưới nhé!Mà chap này tớ tặng cho Chang của tớ ấy mà!Mà lại quên,có 1 bạn độc giả có nick là Pybarbie,bạn ấy nhờ tớ giới thiệu đến các cậu bộ truyện "Em là học trò của anh thì sao" của Điền Phản ạ.Mà Rin thì chưa thấy truyện đấy đâu nên là các cậu tự tìm nè
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.