Chương 28: Phiên ngoại III
Rin
11/02/2017
#3:Phàm Ngự – Đồng Hựu
Thật ra Đồng Hựu cô đã thầm yêu Phàm Ngự rồi. Từ hồi học đại học cơ, lúc đó cô thề với đám bạn là chỉ có Phạm Ngự mới có đủ khả năng làm chồng cô thôi, chính vì vậy mà bây giờ cô bị trời phạt, 25 tuổi rồi mà chưa có mảnh tình vắt vai. Lúc đó cô quyết tâm tìm được công việc nhàn hạ và lương cao, sau đó cô may mắn được nhận làm thư kí cho Phàm tổng. Công việc của cô đúng là nhàn hạ, ngày này qua tháng nọ chỉ có chuyên tâm giải quyết sandals tình cảnh tình cảm cho anh. Lúc đó cô lại thề với cái bóng đèn là sẽ dạy cho anh một bài học.
Hôm đó, Anna Kim – người mẫu nổi tiếng quốc tế đến tìm anh. Cô ta đi vào phòng chưa đầy hai phút tiếng rên rỉ kiều mị của cô ta đã lan ra ngoài. Chính thời điểm này, cô cầm một vài xấp tài liệu xông vào phòng, ném lên mặt bàn
-Phàm tổng, tài liệu này mời người kí!-anh đang làm loại truyện kia đương nhiên rất bất mãn
-Để mai đi!-anh tiếp tục ” làm việc ” với Anna
-Phàm tổng, đây đều là tài liệu những nhân viên của chúng ta đang rất cần, nếu không….- cô nhấn mạnh từ ” rất ”
-Nếu không thì sao?
-Nếu không làm, anh có thể về hưu rồi, an nhàn nghỉ nghơi, tận hưởng những giây phút thân mật này. Hơn nữa hy vọng ngài có thể giao lại vụ trí này của ngài cho tôi – nghĩ cô không có gan làm chuyện này sao? Cô từ nhỏ đã đi bắt nạt những đứa trong phố rồi
-Ra ngoài!-anh chỉ nhẹ nhàng buông một câu
Cô cứ thế đắc ý tiến ra, giọng nói của hắn lại vang lên
-Thư kí thân yêu, ai cho phép cô ra ngoài?-Phàm Ngự lại buông thêm 1 câu
-Tôi….anh….ngài vừa nói!-Đồng Hựu cô đã nhịn đến uất hận chồng chất như Thái Sơn rồi
-Anna, tôi bảo cô ra ngoài, cô còn ngồi đấy?
Sau đó thì quạ đen bay đầy đầu Đồng Hựu
-Thư kí, cô nói muốn tôi đưa cô cái ghế Tổng Giám Đốc này?
-Đ…đúng!-cô có gan làm thì có gan chịu
-Thật ra cô gái à, cái ghế này thì tôi không thể nhường lại cho em, nhưng lại có chức vụ khác an nhà lại lương cao gấp 10 lần lương hiện tại của em.
-Gấp m…mười lần?- đừng đùa chỉ cần có tiền là được rồi- Là chức vụ gì?
-Vậy em có đồng ý hay không?
-Đồng…không…tôi đồng ý!- mắt đã sáng quoắt lên rồi
-Chục vụ này an nhàn thôi, làm phu nhân Phàm gia-khoé miệng bỉ ổi nhếch lên
-Cái này…tôi có thể rút lại không?
Anh cầm di động đem ra, trả lời rằng anh đã ghi âm cuộc đối thoại của hai người
Rồi cô nói, cô cạn thái độ rồi
Sau đó thì Phàm tổng vui vẻ, ôm phu nhân vào lòng
Sau đó nữa thì Đồng Hựu nghỉ việc., cô rời đi vì cô sợ, sợ cô không xứng với anh cùng với thân phận thấp hèn. Nhà cô nghèo, vì muốn cho cô đi học ba mẹ cô làm lụng vất vả, dành dụm được số tiền ít ỏi đủ chỉ đủ cho cô đóng tiền học phí hàng tháng. Sách vở của cô đều là từ những hiệu sách cũ mà có, bạn bè chê cô thế này thế kia nên cô trở nên mạnh mẽ hơn, thường xuyên gây gổ với trẻ con trong phố.Cô cứ như vậy mà học lên cấp 3,ngày đó cô nhận được học bổng du học toàn phần, cô vui vẻ về báo cho ba mẹ. Ngày cô bay sang Úc du học, ba mẹ cô gặp tai nạn và không qua khỏi, trước khi ra đi ba mẹ cô còn nói cô phải học cho thật giỏi, cố gắng tự lập. Cô đau lòng nén nước mắt mà lên máy bay.
Sau khi nghỉ việc cô an nhàn hưởng thụ tiền lương bao ngày qua cô tiết kiệm được. Cứ thế là lên bar uống rượu, tiếp đến bị Phàm tổng đưa lên giường một cách quang minh chính đại.
Dòng đời đưa đẩy,ai ngờ chân tình ngay trước mắt…
Thật ra Đồng Hựu cô đã thầm yêu Phàm Ngự rồi. Từ hồi học đại học cơ, lúc đó cô thề với đám bạn là chỉ có Phạm Ngự mới có đủ khả năng làm chồng cô thôi, chính vì vậy mà bây giờ cô bị trời phạt, 25 tuổi rồi mà chưa có mảnh tình vắt vai. Lúc đó cô quyết tâm tìm được công việc nhàn hạ và lương cao, sau đó cô may mắn được nhận làm thư kí cho Phàm tổng. Công việc của cô đúng là nhàn hạ, ngày này qua tháng nọ chỉ có chuyên tâm giải quyết sandals tình cảnh tình cảm cho anh. Lúc đó cô lại thề với cái bóng đèn là sẽ dạy cho anh một bài học.
Hôm đó, Anna Kim – người mẫu nổi tiếng quốc tế đến tìm anh. Cô ta đi vào phòng chưa đầy hai phút tiếng rên rỉ kiều mị của cô ta đã lan ra ngoài. Chính thời điểm này, cô cầm một vài xấp tài liệu xông vào phòng, ném lên mặt bàn
-Phàm tổng, tài liệu này mời người kí!-anh đang làm loại truyện kia đương nhiên rất bất mãn
-Để mai đi!-anh tiếp tục ” làm việc ” với Anna
-Phàm tổng, đây đều là tài liệu những nhân viên của chúng ta đang rất cần, nếu không….- cô nhấn mạnh từ ” rất ”
-Nếu không thì sao?
-Nếu không làm, anh có thể về hưu rồi, an nhàn nghỉ nghơi, tận hưởng những giây phút thân mật này. Hơn nữa hy vọng ngài có thể giao lại vụ trí này của ngài cho tôi – nghĩ cô không có gan làm chuyện này sao? Cô từ nhỏ đã đi bắt nạt những đứa trong phố rồi
-Ra ngoài!-anh chỉ nhẹ nhàng buông một câu
Cô cứ thế đắc ý tiến ra, giọng nói của hắn lại vang lên
-Thư kí thân yêu, ai cho phép cô ra ngoài?-Phàm Ngự lại buông thêm 1 câu
-Tôi….anh….ngài vừa nói!-Đồng Hựu cô đã nhịn đến uất hận chồng chất như Thái Sơn rồi
-Anna, tôi bảo cô ra ngoài, cô còn ngồi đấy?
Sau đó thì quạ đen bay đầy đầu Đồng Hựu
-Thư kí, cô nói muốn tôi đưa cô cái ghế Tổng Giám Đốc này?
-Đ…đúng!-cô có gan làm thì có gan chịu
-Thật ra cô gái à, cái ghế này thì tôi không thể nhường lại cho em, nhưng lại có chức vụ khác an nhà lại lương cao gấp 10 lần lương hiện tại của em.
-Gấp m…mười lần?- đừng đùa chỉ cần có tiền là được rồi- Là chức vụ gì?
-Vậy em có đồng ý hay không?
-Đồng…không…tôi đồng ý!- mắt đã sáng quoắt lên rồi
-Chục vụ này an nhàn thôi, làm phu nhân Phàm gia-khoé miệng bỉ ổi nhếch lên
-Cái này…tôi có thể rút lại không?
Anh cầm di động đem ra, trả lời rằng anh đã ghi âm cuộc đối thoại của hai người
Rồi cô nói, cô cạn thái độ rồi
Sau đó thì Phàm tổng vui vẻ, ôm phu nhân vào lòng
Sau đó nữa thì Đồng Hựu nghỉ việc., cô rời đi vì cô sợ, sợ cô không xứng với anh cùng với thân phận thấp hèn. Nhà cô nghèo, vì muốn cho cô đi học ba mẹ cô làm lụng vất vả, dành dụm được số tiền ít ỏi đủ chỉ đủ cho cô đóng tiền học phí hàng tháng. Sách vở của cô đều là từ những hiệu sách cũ mà có, bạn bè chê cô thế này thế kia nên cô trở nên mạnh mẽ hơn, thường xuyên gây gổ với trẻ con trong phố.Cô cứ như vậy mà học lên cấp 3,ngày đó cô nhận được học bổng du học toàn phần, cô vui vẻ về báo cho ba mẹ. Ngày cô bay sang Úc du học, ba mẹ cô gặp tai nạn và không qua khỏi, trước khi ra đi ba mẹ cô còn nói cô phải học cho thật giỏi, cố gắng tự lập. Cô đau lòng nén nước mắt mà lên máy bay.
Sau khi nghỉ việc cô an nhàn hưởng thụ tiền lương bao ngày qua cô tiết kiệm được. Cứ thế là lên bar uống rượu, tiếp đến bị Phàm tổng đưa lên giường một cách quang minh chính đại.
Dòng đời đưa đẩy,ai ngờ chân tình ngay trước mắt…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.