Chương 7
Yên Ba Giang Nam
10/12/2016
“Ý của Vương phi là?” Thụy vương nhìn về phía Thụy vương phi hỏi.
Thụy vương phi nói, “Không quy củ không đạo đức, tuy Hứa thị thương con nhưng làm mà không nói.” Thụy vương phi dịu dàng tiếp tục, “Đồ cưới của ba người Trầm Tử mỗi người lấy ra một vạn lượng, gộp thành năm vạn lượng sắm đồ cưới cho Cẩm nha đầu, một vạn lượng để cho nàng làm tiền riêng.”
Thụy vương nghe vậy không nói gì.
Thụy vương phi nói, “Trước khi xuất giá các nàng đều sẽ được phong quận chúa, trong cung sẽ an bài đồ cưới cho các nàng, có điều sợ các nàng về sau không được tự tại như lúc còn ở nhà nên mới cho thêm tiền, Vương gia cũng biết thanh danh của vị Vĩnh Ninh Bá kia, Cẩm nha đầu…”
“Cứ làm như lời Vương phi.” Thụy vương cũng nghĩ đến vấn đề này, lại nhớ tới mấy thứ Trầm Cẩm làm cho hắn, Trầm Cẩm là nữ nhi duy nhất tặng đồ cho hắn, ngẫm đến hà bao, đai lưng với tất lại mềm lòng .
Thụy vương phi nói tiếp, “Hứa thị không thể không phạt nhưng do nàng sinh Hạo ca cho nên không thể công khai phạt nàng.”
“Chuyện hậu viện đều giao cho nàng.” Thụy vương không để ý trả lời.
Thụy vương phi lại dịu dàng nói, “Vậy thì phạt nàng bế môn ba tháng trong viện.”
“Ừ.” Thụy vương đồng ý.
Thụy vương phi nói, “Vương gia đừng có mềm lòng mà bỏ qua.”
“Yên tâm.” Thụy vương thích Hứa thị phần lớn là do Hứa thị theo hắn đã lâu nên có chút tình cảm, có điều giờ tuổi đã lớn, trong phủ lại có không ít người mới, ba tháng không tới chỗ Hứa thị thôi mà.
“Còn việc hôn nhân của Nhị nha đầu.” Thụy vương phi nói, “Nếu thánh chỉ chỉ hôn cho Cẩm nha đầu ban xuống mà Nhị nha đầu còn chưa định việc hôn nhân sợ rằng không hay, sẽ có người nói Vương gia, hơn nữa chuyện mai mối của Nhị nha đầu sau này chỉ sợ… Vương gia thương Nhị nha đầu nhưng người bên ngoài không biết.”
Thụy vương cau mày không nói.
Thụy vương phi đứng dậy đi lấy tờ danh sách, “Trong này đều là những người có ý với Nhị nha đầu, ta vốn nghĩ Nhị nha đầu còn nhỏ nên chưa có hỏi thăm, nay chờ không được rồi.”
Thụy vương lấy danh sách, trên đó viết tên năm người, dưới đó là gia thế và thứ tự trong nhà, suy tư một lát liền đứng dậy tới bàn sách gạch tên hai người, còn lại ba người, “Chọn một người trong ba người này.”
“Không bằng kêu Hứa thị tới?” Thụy vương phi mở miệng nói.
“Vương phi quyết định đi.” Thụy vương đáp.
Thụy vương phi nói, “Dù sao cũng là chuyện chung thân đại sự của Nhị nha đầu, vốn Nhị nha đầu xuất sắc nay thiệt thòi cho nàng.”
“Được.” Thụy vương thấy Thụy vương phi suy nghĩ thấu đáo mọi việc càng thấy việc Hứa thị chỉ biết khóc nháo chẳng ra làm sao.
Lúc này Thụy vương phi mới bảo Thúy Hỉ gọi Hứa thị đến, Hứa thị vừa về không bao lâu vội vàng sửa soạn liền chạy tới, nếu chỉ có mình Vương phi nàng sẽ không thế, Vương gia cũng có mặt nên nàng không dám chậm trễ.
Lúc đến mới biết đang nói tới chuyện hôn nhân của nữ nhi, nhưng nhìn tên của ba người kia nàng liền bất mãn, nũng nịu kêu, “Vương gia…” Nàng cảm thấy nhị nữ nhi không chỉ xinh đẹp lại còn là nữ nhi của Thụy vương, gả cho công hầu phủ đều được nhưng hiện tại danh sách chỉ toàn người gì đâu.
“Chỉ có ba người này.” Thụy vương nhìn Hứa thị nói, “Vương phi cho ngươi xem là cho ngươi mặt mũi, nếu ngươi không muốn thì…”
“Hứa thị.” Thụy vương phi mở miệng, “Ta thấy nhà thứ ba rất tốt.”
Nhà kia dòng dõi không cao hơn nữa làm mai là tiểu nhi tử trong nhà nhưng trong nhà phú quý, đương gia chủ mẫu lại là xuất thân hoàng thương.
“Tử nương xuất giá sẽ được phong quận chúa, nhà này thân phận quá thấp không xứng.” Hứa thị trực tiếp cự tuyệt, Thụy vương phi không nói nữa.
“Nhanh lên.” Thụy vương mất kiên nhẫn thúc giục.
Hứa thị biết việc này không cứu vãn được, chỉ có thể cúi đầu xem lại, lúc thấy Trịnh gia hai mắt sáng lên, “Ta cảm thấy Trịnh gia đại thiếu gia không tồi.”
“Trịnh gia dòng dõi thư hương, đến thế hệ này đã hơn trăm năm, nhà hắn thanh quý…” Thụy vương phi nói, “Hơn nữa đại thiếu gia là trưởng tử, thê tử của hắn phải làm tông phụ, quản gia.”
Thụy vương hiểu ý tứ của Thụy vương phi hơi không hài lòng, nhưng hắn chưa kịp mở miệng thì Hứa thị nghe hai chữ tông phụ với quản gia liền động lòng, đời này nàng chịu thiệt bởi thân phận tiểu thiếp, nữ nhi là Vương gia chi nữ lại có xuất thân quận chúa, gả đến Trịnh gia coi như gả thấp, bọn họ tuyệt không dám ăn hiếp, “Trịnh gia này đi.”
“Vương gia?” Thụy vương phi hỏi ý Thụy vương.
Thụy vương trầm tư, nếu tam nữ nhi gả cho Vĩnh Ninh Bá vậy nhị nữ nhi không thể gả đến nhà quyền quý hay thế gia, Trịnh gia thế hệ này vẫn chưa có người xuất sĩ, cũng thích hợp, “Cứ như vậy đi.”
“Tốt, ta sẽ cho người đưa tin cho Trịnh phu nhân, ngày mai gọi bọn họ tới để Nhị nha đầu vụng trộm gặp mặt, ưng ý thì trao đổi tín vật, chọn thời điểm tốt nhanh chóng định việc hôn nhân này.” Thụy vương phi cười nói, “Hứa thị, ngươi bị phạt cấm túc ba tháng, sau khi về trong vòng ba tháng không được đi ra ngoài.”
“Vương gia…” Hứa thị nhìn về phía Thụy vương.
Thụy vương phất tay, Hứa thị còn muốn nói chỉ thấy sắc mặt Thụy vương trầm xuống mới hành lễ lui ra.
Chờ Hứa thị đi Thụy vương phi liền cười nói, “Vương gia cũng mau đi công việc đi, bên này của ta không còn việc gì nữa.”
“Tối ta sẽ đến chỗ nàng.” Thụy vương hòa nhã nói.
Thụy vương phi đồng ý, đứng lên tự mình tiễn Thụy vương, sau đó bảo Thúy Hỉ đi gặp mẫu thân Trầm Cẩm Trần trắc phi, nếu sự tình đã định, Trần trắc phi không nên khóc nháo, bắt đầu yên lặng chuẩn bị đồ cưới cho nữ nhi.
Thánh chỉ chỉ hôn nhanh chóng ban xuống, những nhà có nữ nhi vừa tuổi gả cho Vĩnh Ninh Bá thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thán Thụy vương quả nhiên trung tâm với Thánh Thượng, việc này cũng nhận.
Sau trận khóc Trầm Cẩm chỉ có thể chấp nhận, điểm tốt đương nhiên có, trước tiên nàng được phong quận chúa, trong cung còn ban thưởng nhiều thứ, ngay cả chuyện của hồi môn mẫu thân cũng kể cho nàng.
Trầm Cẩm không phải người hay oán trời trách đất, chuyện đã chấp nhận nên nàng bắt đầu chậm rãi chuẩn bị đồ cưới, đa phần đều do hạ nhân trong vương phủ làm, nàng vẫn muốn chuẩn bị vài thứ.
Trần trắc phi đồng ý, “Tuy việc hôn nhân này không phải do con chọn nhưng sau này chính con sống, sống tốt hay không tốt đều phải dựa vào cố gắng của con.”
Sau khi thánh chỉ ban xuống, Trầm Kỳ xuất giá rồi cũng về nhà một chuyến, tính khuyên Trầm Cẩm lại phát hiện Trầm Cẩm đã nghĩ thông.
Dưới sự an bài của Thụy vương phi Trầm Tử vụng trộm ngắm Trịnh gia đại công tử, Trịnh gia đại công tử bộ dạng hào hoa phong nhã, tài hoa xuất chúng, ngay cả Thụy vương nói chuyện với hắn cũng vừa lòng, không phải chuyện chức vị mà ở phương diện văn học.
Chuyện Trầm Tử đính thân với Trịnh gia đại công tử nhanh chóng truyền ra ngoài, hai nhà vô cùng náo nhiệt trao đổi canh thiếp.
Ngày Vĩnh Ninh Bá hồi kinh nộp tù binh, kinh thành vô cùng náo nhiệt, ngay cả những tiểu thư khuê các bình thường ít xuất môn cũng ngồi đầy tửu lâu, dù sao đây cũng là chuyện lớn, bọn họ đều nghe đồn về Vĩnh Ninh Bá nhưng chưa gặp người thật.
Trong phủ Thụy vương lại im lặng không phái người ra ngoài bởi đã nhận được tin nửa đường Vĩnh Ninh Bá đã trở về biên quan, thượng thư thỉnh tội.
Thánh Thượng không có ý trách tội, dù sao Vĩnh Ninh Bá vì an ổn của biên quan, cho dù hắn muốn trách tội cũng phải trách mấy tên man di không có giáo dục.
Giá y của Trầm Cẩm hay Trầm Tử đều do tú nương chuyên môn làm, lúc này Trầm Tử mặc y phục bách điệp xuyên hoa ngồi trong phòng Trầm Cẩm, nói, “Tam muội muội, sau khi ngươi gả tới biên quan nhớ viết thư hồi kinh kể cho tỷ muội chúng ta cảnh sắc biên quan nhé.”
Là nữ nhi Thụy vương cho nên các nàng sớm có được tin, chỉ sợ vài năm tới Vĩnh Ninh Bá không thể hồi kinh, vì thế lúc thành thân sợ rằng Vĩnh Ninh Bá không thể về, Thánh Thượng trực tiếp đưa Trầm Cẩm tới biên quan xuất giá.
“Nghe nói Hoàng bá phụ sẽ dùng nghi thức công chúa để đưa thân, Tam muội muội thật may mắn.” Trầm Tử thấy Trầm Cẩm không nói gì liền cười nói, “Trừ tôn thất nữ nhi đi hòa thân còn chưa có ai có vinh quang đó đâu.”
Trầm Cẩm đang thêu túi hương, không ngẩng đầu hỏi, “Mẫu phi bảo Nhị tỷ thêu bao gối đã làm chưa? Nhị tỷ sắp xuất giá, chuẩn bị ra sao rồi?”
Trầm Tử biến sắc, nàng đã biết chuyện đồ cưới của mình bị giảm mới bất mãn trong lòng, vì thế nên ngày nào nàng cũng tìm Trầm Cẩm gây chuyện, “Tam muội muội nên quan tâm tới mình nhiều hơn mới tốt, không biết khi nào Vĩnh Ninh Bá mới hồi kinh được, biên quan thiếu ăn thiếu mặc, Tam muội muội chuẩn bị nhiều hơn đi.”
“Cám ơn Nhị tỷ quan tâm.” Trầm Cẩm cuối cùng cũng ngẩng đầu nói, “Nhị tỷ còn chuyện gì không?”
Trầm Tử nhíu mày, “Ngươi chuẩn bị đuổi ta?”
Trầm Cẩm cười cắm kim vào túi nói, “Không phải, ta chuẩn bị đi vấn an Mẫu phi, không biết Nhị tỷ có muốn đi chung không?”
“Nếu Mẫu phi có việc thì thôi.” Trầm Tử đứng dậy, “Ta có việc đi trước, cơ hội gặp mặt của tỷ muội chúng ta không còn nhiều, ngày mai ta lại đến tìm ngươi ôn chuyện.”
Trầm Tử đi rồi ý cười trên mặt Trầm Cẩm liền biến mất, lời vừa rồi nàng lừa Trầm Tử, thật ra Trần trắc phi đang ở chỗ Thụy vương phi, kinh thành cũng có Vĩnh Ninh Bá phủ, theo lý thuyết sẽ thành thân ở phủ Vĩnh Ninh Bá nhưng gần đây Man tộc rung chuyển, biên quan không thể thiếu Vĩnh Ninh Bá, gần tới hôn kỳ Thánh Thượng thương nghị với Thụy vương, trực tiếp đưa Trầm Cẩm đến biên quan, không cần Vĩnh Ninh Bá về kinh.
Cho nên chuyện đồ cưới gặp chút khó khăn, cần lựa chọn lại lần nữa, có thứ đưa đến Vĩnh Ninh Bá phủ, ví dụ như gia cụ lớn trong nhà, có thứ lại theo Trầm Cẩm ra đi.
Vì tất cả mọi người đang bận lo cho đồ cưới của Trầm Cẩm nên đồ cưới của Trầm Tử bị bỏ qua, ai bảo các nàng thành thân gần nhau, Trầm Tử tự nhiên sinh bất mãn trong lòng, Trầm Tử vẫn cho rằng mình mạnh hơn Trầm Cẩm nhưng đồ cưới của mình không bằng Trầm Cẩm, nay mọi người trong phủ ai cũng chỉ lo cho Trầm Cẩm.
Đáng tiếc Thụy vương hạ mệnh lệnh, Trầm Tử không dám tìm Thụy vương với Thụy vương phi nên chỉ có thể cả ngày tìm Trầm Cẩm gây phiền toái, từ chuyện Vĩnh Ninh Bá giết người đến chuyện biên quan hoàn cảnh sống ác liệt, nói đi nói lại, từ lúc đầu hoảng hốt đến giờ Trầm Cẩm chỉ cảm thấy chết lặng.
Thụy vương phi nói, “Không quy củ không đạo đức, tuy Hứa thị thương con nhưng làm mà không nói.” Thụy vương phi dịu dàng tiếp tục, “Đồ cưới của ba người Trầm Tử mỗi người lấy ra một vạn lượng, gộp thành năm vạn lượng sắm đồ cưới cho Cẩm nha đầu, một vạn lượng để cho nàng làm tiền riêng.”
Thụy vương nghe vậy không nói gì.
Thụy vương phi nói, “Trước khi xuất giá các nàng đều sẽ được phong quận chúa, trong cung sẽ an bài đồ cưới cho các nàng, có điều sợ các nàng về sau không được tự tại như lúc còn ở nhà nên mới cho thêm tiền, Vương gia cũng biết thanh danh của vị Vĩnh Ninh Bá kia, Cẩm nha đầu…”
“Cứ làm như lời Vương phi.” Thụy vương cũng nghĩ đến vấn đề này, lại nhớ tới mấy thứ Trầm Cẩm làm cho hắn, Trầm Cẩm là nữ nhi duy nhất tặng đồ cho hắn, ngẫm đến hà bao, đai lưng với tất lại mềm lòng .
Thụy vương phi nói tiếp, “Hứa thị không thể không phạt nhưng do nàng sinh Hạo ca cho nên không thể công khai phạt nàng.”
“Chuyện hậu viện đều giao cho nàng.” Thụy vương không để ý trả lời.
Thụy vương phi lại dịu dàng nói, “Vậy thì phạt nàng bế môn ba tháng trong viện.”
“Ừ.” Thụy vương đồng ý.
Thụy vương phi nói, “Vương gia đừng có mềm lòng mà bỏ qua.”
“Yên tâm.” Thụy vương thích Hứa thị phần lớn là do Hứa thị theo hắn đã lâu nên có chút tình cảm, có điều giờ tuổi đã lớn, trong phủ lại có không ít người mới, ba tháng không tới chỗ Hứa thị thôi mà.
“Còn việc hôn nhân của Nhị nha đầu.” Thụy vương phi nói, “Nếu thánh chỉ chỉ hôn cho Cẩm nha đầu ban xuống mà Nhị nha đầu còn chưa định việc hôn nhân sợ rằng không hay, sẽ có người nói Vương gia, hơn nữa chuyện mai mối của Nhị nha đầu sau này chỉ sợ… Vương gia thương Nhị nha đầu nhưng người bên ngoài không biết.”
Thụy vương cau mày không nói.
Thụy vương phi đứng dậy đi lấy tờ danh sách, “Trong này đều là những người có ý với Nhị nha đầu, ta vốn nghĩ Nhị nha đầu còn nhỏ nên chưa có hỏi thăm, nay chờ không được rồi.”
Thụy vương lấy danh sách, trên đó viết tên năm người, dưới đó là gia thế và thứ tự trong nhà, suy tư một lát liền đứng dậy tới bàn sách gạch tên hai người, còn lại ba người, “Chọn một người trong ba người này.”
“Không bằng kêu Hứa thị tới?” Thụy vương phi mở miệng nói.
“Vương phi quyết định đi.” Thụy vương đáp.
Thụy vương phi nói, “Dù sao cũng là chuyện chung thân đại sự của Nhị nha đầu, vốn Nhị nha đầu xuất sắc nay thiệt thòi cho nàng.”
“Được.” Thụy vương thấy Thụy vương phi suy nghĩ thấu đáo mọi việc càng thấy việc Hứa thị chỉ biết khóc nháo chẳng ra làm sao.
Lúc này Thụy vương phi mới bảo Thúy Hỉ gọi Hứa thị đến, Hứa thị vừa về không bao lâu vội vàng sửa soạn liền chạy tới, nếu chỉ có mình Vương phi nàng sẽ không thế, Vương gia cũng có mặt nên nàng không dám chậm trễ.
Lúc đến mới biết đang nói tới chuyện hôn nhân của nữ nhi, nhưng nhìn tên của ba người kia nàng liền bất mãn, nũng nịu kêu, “Vương gia…” Nàng cảm thấy nhị nữ nhi không chỉ xinh đẹp lại còn là nữ nhi của Thụy vương, gả cho công hầu phủ đều được nhưng hiện tại danh sách chỉ toàn người gì đâu.
“Chỉ có ba người này.” Thụy vương nhìn Hứa thị nói, “Vương phi cho ngươi xem là cho ngươi mặt mũi, nếu ngươi không muốn thì…”
“Hứa thị.” Thụy vương phi mở miệng, “Ta thấy nhà thứ ba rất tốt.”
Nhà kia dòng dõi không cao hơn nữa làm mai là tiểu nhi tử trong nhà nhưng trong nhà phú quý, đương gia chủ mẫu lại là xuất thân hoàng thương.
“Tử nương xuất giá sẽ được phong quận chúa, nhà này thân phận quá thấp không xứng.” Hứa thị trực tiếp cự tuyệt, Thụy vương phi không nói nữa.
“Nhanh lên.” Thụy vương mất kiên nhẫn thúc giục.
Hứa thị biết việc này không cứu vãn được, chỉ có thể cúi đầu xem lại, lúc thấy Trịnh gia hai mắt sáng lên, “Ta cảm thấy Trịnh gia đại thiếu gia không tồi.”
“Trịnh gia dòng dõi thư hương, đến thế hệ này đã hơn trăm năm, nhà hắn thanh quý…” Thụy vương phi nói, “Hơn nữa đại thiếu gia là trưởng tử, thê tử của hắn phải làm tông phụ, quản gia.”
Thụy vương hiểu ý tứ của Thụy vương phi hơi không hài lòng, nhưng hắn chưa kịp mở miệng thì Hứa thị nghe hai chữ tông phụ với quản gia liền động lòng, đời này nàng chịu thiệt bởi thân phận tiểu thiếp, nữ nhi là Vương gia chi nữ lại có xuất thân quận chúa, gả đến Trịnh gia coi như gả thấp, bọn họ tuyệt không dám ăn hiếp, “Trịnh gia này đi.”
“Vương gia?” Thụy vương phi hỏi ý Thụy vương.
Thụy vương trầm tư, nếu tam nữ nhi gả cho Vĩnh Ninh Bá vậy nhị nữ nhi không thể gả đến nhà quyền quý hay thế gia, Trịnh gia thế hệ này vẫn chưa có người xuất sĩ, cũng thích hợp, “Cứ như vậy đi.”
“Tốt, ta sẽ cho người đưa tin cho Trịnh phu nhân, ngày mai gọi bọn họ tới để Nhị nha đầu vụng trộm gặp mặt, ưng ý thì trao đổi tín vật, chọn thời điểm tốt nhanh chóng định việc hôn nhân này.” Thụy vương phi cười nói, “Hứa thị, ngươi bị phạt cấm túc ba tháng, sau khi về trong vòng ba tháng không được đi ra ngoài.”
“Vương gia…” Hứa thị nhìn về phía Thụy vương.
Thụy vương phất tay, Hứa thị còn muốn nói chỉ thấy sắc mặt Thụy vương trầm xuống mới hành lễ lui ra.
Chờ Hứa thị đi Thụy vương phi liền cười nói, “Vương gia cũng mau đi công việc đi, bên này của ta không còn việc gì nữa.”
“Tối ta sẽ đến chỗ nàng.” Thụy vương hòa nhã nói.
Thụy vương phi đồng ý, đứng lên tự mình tiễn Thụy vương, sau đó bảo Thúy Hỉ đi gặp mẫu thân Trầm Cẩm Trần trắc phi, nếu sự tình đã định, Trần trắc phi không nên khóc nháo, bắt đầu yên lặng chuẩn bị đồ cưới cho nữ nhi.
Thánh chỉ chỉ hôn nhanh chóng ban xuống, những nhà có nữ nhi vừa tuổi gả cho Vĩnh Ninh Bá thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thán Thụy vương quả nhiên trung tâm với Thánh Thượng, việc này cũng nhận.
Sau trận khóc Trầm Cẩm chỉ có thể chấp nhận, điểm tốt đương nhiên có, trước tiên nàng được phong quận chúa, trong cung còn ban thưởng nhiều thứ, ngay cả chuyện của hồi môn mẫu thân cũng kể cho nàng.
Trầm Cẩm không phải người hay oán trời trách đất, chuyện đã chấp nhận nên nàng bắt đầu chậm rãi chuẩn bị đồ cưới, đa phần đều do hạ nhân trong vương phủ làm, nàng vẫn muốn chuẩn bị vài thứ.
Trần trắc phi đồng ý, “Tuy việc hôn nhân này không phải do con chọn nhưng sau này chính con sống, sống tốt hay không tốt đều phải dựa vào cố gắng của con.”
Sau khi thánh chỉ ban xuống, Trầm Kỳ xuất giá rồi cũng về nhà một chuyến, tính khuyên Trầm Cẩm lại phát hiện Trầm Cẩm đã nghĩ thông.
Dưới sự an bài của Thụy vương phi Trầm Tử vụng trộm ngắm Trịnh gia đại công tử, Trịnh gia đại công tử bộ dạng hào hoa phong nhã, tài hoa xuất chúng, ngay cả Thụy vương nói chuyện với hắn cũng vừa lòng, không phải chuyện chức vị mà ở phương diện văn học.
Chuyện Trầm Tử đính thân với Trịnh gia đại công tử nhanh chóng truyền ra ngoài, hai nhà vô cùng náo nhiệt trao đổi canh thiếp.
Ngày Vĩnh Ninh Bá hồi kinh nộp tù binh, kinh thành vô cùng náo nhiệt, ngay cả những tiểu thư khuê các bình thường ít xuất môn cũng ngồi đầy tửu lâu, dù sao đây cũng là chuyện lớn, bọn họ đều nghe đồn về Vĩnh Ninh Bá nhưng chưa gặp người thật.
Trong phủ Thụy vương lại im lặng không phái người ra ngoài bởi đã nhận được tin nửa đường Vĩnh Ninh Bá đã trở về biên quan, thượng thư thỉnh tội.
Thánh Thượng không có ý trách tội, dù sao Vĩnh Ninh Bá vì an ổn của biên quan, cho dù hắn muốn trách tội cũng phải trách mấy tên man di không có giáo dục.
Giá y của Trầm Cẩm hay Trầm Tử đều do tú nương chuyên môn làm, lúc này Trầm Tử mặc y phục bách điệp xuyên hoa ngồi trong phòng Trầm Cẩm, nói, “Tam muội muội, sau khi ngươi gả tới biên quan nhớ viết thư hồi kinh kể cho tỷ muội chúng ta cảnh sắc biên quan nhé.”
Là nữ nhi Thụy vương cho nên các nàng sớm có được tin, chỉ sợ vài năm tới Vĩnh Ninh Bá không thể hồi kinh, vì thế lúc thành thân sợ rằng Vĩnh Ninh Bá không thể về, Thánh Thượng trực tiếp đưa Trầm Cẩm tới biên quan xuất giá.
“Nghe nói Hoàng bá phụ sẽ dùng nghi thức công chúa để đưa thân, Tam muội muội thật may mắn.” Trầm Tử thấy Trầm Cẩm không nói gì liền cười nói, “Trừ tôn thất nữ nhi đi hòa thân còn chưa có ai có vinh quang đó đâu.”
Trầm Cẩm đang thêu túi hương, không ngẩng đầu hỏi, “Mẫu phi bảo Nhị tỷ thêu bao gối đã làm chưa? Nhị tỷ sắp xuất giá, chuẩn bị ra sao rồi?”
Trầm Tử biến sắc, nàng đã biết chuyện đồ cưới của mình bị giảm mới bất mãn trong lòng, vì thế nên ngày nào nàng cũng tìm Trầm Cẩm gây chuyện, “Tam muội muội nên quan tâm tới mình nhiều hơn mới tốt, không biết khi nào Vĩnh Ninh Bá mới hồi kinh được, biên quan thiếu ăn thiếu mặc, Tam muội muội chuẩn bị nhiều hơn đi.”
“Cám ơn Nhị tỷ quan tâm.” Trầm Cẩm cuối cùng cũng ngẩng đầu nói, “Nhị tỷ còn chuyện gì không?”
Trầm Tử nhíu mày, “Ngươi chuẩn bị đuổi ta?”
Trầm Cẩm cười cắm kim vào túi nói, “Không phải, ta chuẩn bị đi vấn an Mẫu phi, không biết Nhị tỷ có muốn đi chung không?”
“Nếu Mẫu phi có việc thì thôi.” Trầm Tử đứng dậy, “Ta có việc đi trước, cơ hội gặp mặt của tỷ muội chúng ta không còn nhiều, ngày mai ta lại đến tìm ngươi ôn chuyện.”
Trầm Tử đi rồi ý cười trên mặt Trầm Cẩm liền biến mất, lời vừa rồi nàng lừa Trầm Tử, thật ra Trần trắc phi đang ở chỗ Thụy vương phi, kinh thành cũng có Vĩnh Ninh Bá phủ, theo lý thuyết sẽ thành thân ở phủ Vĩnh Ninh Bá nhưng gần đây Man tộc rung chuyển, biên quan không thể thiếu Vĩnh Ninh Bá, gần tới hôn kỳ Thánh Thượng thương nghị với Thụy vương, trực tiếp đưa Trầm Cẩm đến biên quan, không cần Vĩnh Ninh Bá về kinh.
Cho nên chuyện đồ cưới gặp chút khó khăn, cần lựa chọn lại lần nữa, có thứ đưa đến Vĩnh Ninh Bá phủ, ví dụ như gia cụ lớn trong nhà, có thứ lại theo Trầm Cẩm ra đi.
Vì tất cả mọi người đang bận lo cho đồ cưới của Trầm Cẩm nên đồ cưới của Trầm Tử bị bỏ qua, ai bảo các nàng thành thân gần nhau, Trầm Tử tự nhiên sinh bất mãn trong lòng, Trầm Tử vẫn cho rằng mình mạnh hơn Trầm Cẩm nhưng đồ cưới của mình không bằng Trầm Cẩm, nay mọi người trong phủ ai cũng chỉ lo cho Trầm Cẩm.
Đáng tiếc Thụy vương hạ mệnh lệnh, Trầm Tử không dám tìm Thụy vương với Thụy vương phi nên chỉ có thể cả ngày tìm Trầm Cẩm gây phiền toái, từ chuyện Vĩnh Ninh Bá giết người đến chuyện biên quan hoàn cảnh sống ác liệt, nói đi nói lại, từ lúc đầu hoảng hốt đến giờ Trầm Cẩm chỉ cảm thấy chết lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.