Chương 12: “Đi Mời Trang Mỹ Nhân Đến Hầu Hạ Trước Mặt Hoàng Thượng.” (2)
Hà Quan
24/03/2024
Trong cung rất nhanh liền phái người tới dọn đồ vật cho Trang Thư Di, chẳng qua Trang Thư Di mới tiến cung được một năm, đồ vật không nhiều, lần này thăng phân vị ban thưởng trực tiếp đưa đến Lãm Nguyệt Hiên rồi. Trang Thư Di mang theo mấy cái cái rương rồi cùng cung nữ đi đến Lãm Nguyệt Hiên.
Trong Lãm Nguyệt Hiên lúc này có hai vị mỹ nhân khác là Phùng mỹ nhân cùng Lưu mỹ nhân. Phùng mỹ nhân ở chính viện, Lưu mỹ nhân ở Đông viện, Trang Thư Di tiến vào liền ở Tây viện.
Sau khi thăng làm mỹ nhân, Trang Thư Di có thêm mấy cung nữ hầu hạ, trong đó Thanh Trúc là cung nữ nhị đẳng, cùng Xuân Tuyết hầu hạ bên người.
Trang Thư Di thăng làm mỹ nhân, hậu cung đều cho rằng nàng sẽ được sủng ái, rốt cuộc vẫn là người đầu tiên trong cung sau khi thị tẩm được thăng phân vị. Nhưng Hoàng Thượng lại liên tiếp nhiều ngày không triệu kiến Trang mỹ nhân.
Trang Thư Di lại không quá để ý chuyện này, hiện giờ nàng thăng làm mỹ nhân, ngày thường đồ ăn tốt hơn rước, tắm gội cũng thuận tiện hơn. Nàng muốn một chút bột mì, thuốc màu làm tượng cũng có thể kịp thời đưa đến, nàng rất hài lòng.
Tính tình của hai vị mỹ nhân ở Lãm Nguyệt Hiên đều hơi lạnh lùng, ngày thường đều là ai lo phận nấy, không quấy nhiễu nhau.
Đảo mắt đã đến rằm tháng giêng, trong cung không khí náo nhiệt. Trên án kỷ tượng bột mà ngày thường Trang Thư Di làm có thêm vài tượng cầm đèn lồng.
“Mỹ nhân thực sự khéo tay, tượng người cầm đèn lồng này làm thật đẹp mắt.” Thanh Trúc khen nói.
“Thích thì có thể lấy một cái đi chơi.” Trang Thư Di nói.
Thanh Trúc cười nói: “Ngày ngày hầu hạ bên cạnh mỹ nhân, đặt ở đó nhìn là được.”
“Ngươi nghĩ như vậy cũng tốt.” Trang Thư Di nhớ tới lúc trước ở Bắc Uyển đổi mấy tượng thỏ với Chu tài tử.
“Mỹ nhân, canh giờ không còn sớm, Phùng mỹ nhân và Lưu mỹ nhân đều đã đi, chúng ta cũng mau đi thôi.” Xuân Tuyết nói.
Tết Thượng Nguyên (Rằm tháng Giêng), trong cung có hội đèn lồng, trình diễn pháo hoa, còn có cung yến ở Thường Xuân Các.
“Trời còn chưa tối mà.” Trang Thư Di nói.
Xuân Tuyết cảm thấy cái tính này của mỹ nhân không tốt, ngộ nhỡ sau này quen thói trì hoãn, liền nói: “Chờ chúng ta qua thì trời vừa hay tối rồi.” Xuân Tuyết nói rồi ra hiệu với Thanh Trúc, ý bảo cùng nhau khuyên nhủ.
Trang Thư Di không phải người nghe khuyên bảo mà làm, rốt cuộc khi trời gần tối mới lười nhác xuất phát.
“Các ngươi nhìn đi, lúc này xuất phát mới là tốt nhất.” Trang Thư Di vừa nói, vừa chỉ vào các nơi đã thắp sáng hoa đăng.
Trang Thư Di đi vào Thường Xuân Các, trong Các chỗ nào cũng treo hoa đăng đủ màu, chiếu sáng rực Thường Xuân Các.
Quản sự thái giám dẫn Trang Thư Di đi vào lầu các, nàng lại đến chậm, vẫn là cuối hàng. Lần này ngồi ghế đều là mỹ nhân, tài tử cùng các phân vị bên dưới đều không ở trong này.
Ngồi cạnh Trang Thư Di chính là Phùng mỹ nhân, hai người chung một chỗ, liền cười gật đầu. Phùng mỹ nhân nhìn thấy trên đầu Trang Thư Di cài trâm trông khá độc đáo, trên trâm có hai cái đèn lồng đỏ to bằng hạt đào, nàng chuyển động, hai cái đèn lồng nhỏ liền lăn qua lăn lại ở búi tóc nàng, khiến toàn thân nàng đều có vẻ linh động hẳn lên.
“Trang mỹ nhân có cái trâm cài đầu rất tinh tế, là đồ trong cung thưởng sao?” Phùng mỹ nhân hiếm khi chủ động mở miệng hỏi Trang Thư Di.
Trang Thư Di giơ tay sờ sờ đèn lồng nhỏ cười nói: “Không phải, đây là tự ta làm. Ở quê quán chúng ta lúc thượng nguyên, các cô nương trong nhà đều thích mang cái này.”
“Tay Trang mỹ nhân thật khéo léo.” Phùng mỹ nhân nói, cũng không biết sự khéo léo này có lọt vào mắt Hoàng Thượng không.
Năm mới Tiêu Thừa Dập vẫn luôn rất bận, Thái Hậu tăng phân vị cho Trang Thư Di khiên trong lòng hắn không vui, liền không triệu kiến nàng nữa. Nhưng lúc này hắn tiến vào các, ánh mắt lại không tự giác mà tìm nàng, lại ở phía cuối nhất, trên đầu mang theo vật gì, chẳng lẽ là treo đồ ăn gì ở trên đầu?
Trang Thư Di cùng chúng phi tần đứng dậy bái lễ Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu.
Lần này cung yến không chỉ có phi tần mà còn có thân vương, công chúa, quận vương, quận chúa, huyện chúa v...v… đều tiến cung, chẳng qua cũng không ở trong Các này.
Trường xuân Các có ba mặt tam các, ở giữa có hành lang, dưới mái hiên treo hoa đăng cùng tờ giấy viết đố đèn, chờ xong yến hội, hậu phi cùng đám tông thân sẽ chơi giải câu đố đèn, nhân tiện xem pháo hoa. Pháo hoa sẽ ở chính giữa, đối diện với sân khấu kịch, lúc này có vũ cơ đang khiêu vũ.
Sau khi khai yến, Tiêu Thừa Dập thường thường nhìn Trang Thư Di một cái, muốn xem tối nay nàng có thể lại ngủ trong bữa tiệc không.
Trang Thư Di nghiêm túc ăn đồ ăn trước mặt, hoàn toàn không chú ý tới Hoàng Thượng thường thường nhìn nàng, dù sao nàng không liếc Hoàng Thượng dù chỉ một cái.
Lần này Hoàng Hậu cũng để ý nhìn Trang Thư Di vài lần, thấy nàng chỉ lo ăn, trong lòng buồn cười. Nàng quay đầu nhìn Tiêu Thừa Dập, hay là Hoàng Thượng thích đồ ăn của Trang mỹ nhân?
“Hoàng Thượng, có muốn gọi Trang mỹ nhân đến trước mặt hầu hạ không?” Hoàng Hậu hỏi.
Tiêu Thừa Dập không lên tiếng, Hoàng Hậu nhìn Tiêu Thừa Dập hình như chưa động đến đồ ăn trước mặt, lại nói: “Gọi nàng tới nếm thử đi.” Không chờ Tiêu Thừa Dập mở miệng, Hoàng Hậu liền dặn dò Minh Nguyệt bên cạnh: “Đi mời Trang mỹ nhân đến hầu hạ trước mặt Hoàng Thượng .”
Cao Lương đứng ở bên cạnh Tiêu Thừa Dập lập tức đi chuẩn bị bộ đồ ăn cùng chỗ ngồi. Tiêu Thừa Dập vẫn không mở miệng.
Minh Nguyệt đi tới phía sau Trang Thư Di nói: “Trang mỹ nhân, Hoàng Hậu nương nương mời ngài đi hầu thiện cho Hoàng Thượng.”
Lúc này Trang Thư Di mới liếc nhìn Tiêu Thừa Dập, đứng dậy đi theo sau Minh Nguyệt đi về phía bàn chính.
Đi tới trước mặt Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu, Trang Thư Di uốn gối hành lễ với hai người.
Hoàng Hậu cười nói: “Ngồi bên cạnh Hoàng Thượng hầu hạ đi.”
“Vâng.” Trang Thư Di đồng ý, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Thừa Dập.
Lúc này trong bữa tiệc, chúng phi tần đều hơi giật mình, nhưng không dám nhìn nhiều.
Sau khi Trang Thư Di ngồi xuống, lúc này Tiêu Thừa Dập mới nhìn thấy, hóa ra trên đầu nàng mang hai cái đèn lồng nhỏ, nhìn thật mới lạ thú vị.
Trang Thư Di lại nhìn đồ ăn trước mặt Tiêu Thừa Dập, hình như không đụng đến.
Sau khi Hoàng Hậu gọi Trang Thư Di tới, chính mình cũng gọi một phi tần phân vị thấp đến trước mặt hầu hạ, không quấy nhiễu hai người Hoàng Thượng cùng Trang Thư Di.
Trong Lãm Nguyệt Hiên lúc này có hai vị mỹ nhân khác là Phùng mỹ nhân cùng Lưu mỹ nhân. Phùng mỹ nhân ở chính viện, Lưu mỹ nhân ở Đông viện, Trang Thư Di tiến vào liền ở Tây viện.
Sau khi thăng làm mỹ nhân, Trang Thư Di có thêm mấy cung nữ hầu hạ, trong đó Thanh Trúc là cung nữ nhị đẳng, cùng Xuân Tuyết hầu hạ bên người.
Trang Thư Di thăng làm mỹ nhân, hậu cung đều cho rằng nàng sẽ được sủng ái, rốt cuộc vẫn là người đầu tiên trong cung sau khi thị tẩm được thăng phân vị. Nhưng Hoàng Thượng lại liên tiếp nhiều ngày không triệu kiến Trang mỹ nhân.
Trang Thư Di lại không quá để ý chuyện này, hiện giờ nàng thăng làm mỹ nhân, ngày thường đồ ăn tốt hơn rước, tắm gội cũng thuận tiện hơn. Nàng muốn một chút bột mì, thuốc màu làm tượng cũng có thể kịp thời đưa đến, nàng rất hài lòng.
Tính tình của hai vị mỹ nhân ở Lãm Nguyệt Hiên đều hơi lạnh lùng, ngày thường đều là ai lo phận nấy, không quấy nhiễu nhau.
Đảo mắt đã đến rằm tháng giêng, trong cung không khí náo nhiệt. Trên án kỷ tượng bột mà ngày thường Trang Thư Di làm có thêm vài tượng cầm đèn lồng.
“Mỹ nhân thực sự khéo tay, tượng người cầm đèn lồng này làm thật đẹp mắt.” Thanh Trúc khen nói.
“Thích thì có thể lấy một cái đi chơi.” Trang Thư Di nói.
Thanh Trúc cười nói: “Ngày ngày hầu hạ bên cạnh mỹ nhân, đặt ở đó nhìn là được.”
“Ngươi nghĩ như vậy cũng tốt.” Trang Thư Di nhớ tới lúc trước ở Bắc Uyển đổi mấy tượng thỏ với Chu tài tử.
“Mỹ nhân, canh giờ không còn sớm, Phùng mỹ nhân và Lưu mỹ nhân đều đã đi, chúng ta cũng mau đi thôi.” Xuân Tuyết nói.
Tết Thượng Nguyên (Rằm tháng Giêng), trong cung có hội đèn lồng, trình diễn pháo hoa, còn có cung yến ở Thường Xuân Các.
“Trời còn chưa tối mà.” Trang Thư Di nói.
Xuân Tuyết cảm thấy cái tính này của mỹ nhân không tốt, ngộ nhỡ sau này quen thói trì hoãn, liền nói: “Chờ chúng ta qua thì trời vừa hay tối rồi.” Xuân Tuyết nói rồi ra hiệu với Thanh Trúc, ý bảo cùng nhau khuyên nhủ.
Trang Thư Di không phải người nghe khuyên bảo mà làm, rốt cuộc khi trời gần tối mới lười nhác xuất phát.
“Các ngươi nhìn đi, lúc này xuất phát mới là tốt nhất.” Trang Thư Di vừa nói, vừa chỉ vào các nơi đã thắp sáng hoa đăng.
Trang Thư Di đi vào Thường Xuân Các, trong Các chỗ nào cũng treo hoa đăng đủ màu, chiếu sáng rực Thường Xuân Các.
Quản sự thái giám dẫn Trang Thư Di đi vào lầu các, nàng lại đến chậm, vẫn là cuối hàng. Lần này ngồi ghế đều là mỹ nhân, tài tử cùng các phân vị bên dưới đều không ở trong này.
Ngồi cạnh Trang Thư Di chính là Phùng mỹ nhân, hai người chung một chỗ, liền cười gật đầu. Phùng mỹ nhân nhìn thấy trên đầu Trang Thư Di cài trâm trông khá độc đáo, trên trâm có hai cái đèn lồng đỏ to bằng hạt đào, nàng chuyển động, hai cái đèn lồng nhỏ liền lăn qua lăn lại ở búi tóc nàng, khiến toàn thân nàng đều có vẻ linh động hẳn lên.
“Trang mỹ nhân có cái trâm cài đầu rất tinh tế, là đồ trong cung thưởng sao?” Phùng mỹ nhân hiếm khi chủ động mở miệng hỏi Trang Thư Di.
Trang Thư Di giơ tay sờ sờ đèn lồng nhỏ cười nói: “Không phải, đây là tự ta làm. Ở quê quán chúng ta lúc thượng nguyên, các cô nương trong nhà đều thích mang cái này.”
“Tay Trang mỹ nhân thật khéo léo.” Phùng mỹ nhân nói, cũng không biết sự khéo léo này có lọt vào mắt Hoàng Thượng không.
Năm mới Tiêu Thừa Dập vẫn luôn rất bận, Thái Hậu tăng phân vị cho Trang Thư Di khiên trong lòng hắn không vui, liền không triệu kiến nàng nữa. Nhưng lúc này hắn tiến vào các, ánh mắt lại không tự giác mà tìm nàng, lại ở phía cuối nhất, trên đầu mang theo vật gì, chẳng lẽ là treo đồ ăn gì ở trên đầu?
Trang Thư Di cùng chúng phi tần đứng dậy bái lễ Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu.
Lần này cung yến không chỉ có phi tần mà còn có thân vương, công chúa, quận vương, quận chúa, huyện chúa v...v… đều tiến cung, chẳng qua cũng không ở trong Các này.
Trường xuân Các có ba mặt tam các, ở giữa có hành lang, dưới mái hiên treo hoa đăng cùng tờ giấy viết đố đèn, chờ xong yến hội, hậu phi cùng đám tông thân sẽ chơi giải câu đố đèn, nhân tiện xem pháo hoa. Pháo hoa sẽ ở chính giữa, đối diện với sân khấu kịch, lúc này có vũ cơ đang khiêu vũ.
Sau khi khai yến, Tiêu Thừa Dập thường thường nhìn Trang Thư Di một cái, muốn xem tối nay nàng có thể lại ngủ trong bữa tiệc không.
Trang Thư Di nghiêm túc ăn đồ ăn trước mặt, hoàn toàn không chú ý tới Hoàng Thượng thường thường nhìn nàng, dù sao nàng không liếc Hoàng Thượng dù chỉ một cái.
Lần này Hoàng Hậu cũng để ý nhìn Trang Thư Di vài lần, thấy nàng chỉ lo ăn, trong lòng buồn cười. Nàng quay đầu nhìn Tiêu Thừa Dập, hay là Hoàng Thượng thích đồ ăn của Trang mỹ nhân?
“Hoàng Thượng, có muốn gọi Trang mỹ nhân đến trước mặt hầu hạ không?” Hoàng Hậu hỏi.
Tiêu Thừa Dập không lên tiếng, Hoàng Hậu nhìn Tiêu Thừa Dập hình như chưa động đến đồ ăn trước mặt, lại nói: “Gọi nàng tới nếm thử đi.” Không chờ Tiêu Thừa Dập mở miệng, Hoàng Hậu liền dặn dò Minh Nguyệt bên cạnh: “Đi mời Trang mỹ nhân đến hầu hạ trước mặt Hoàng Thượng .”
Cao Lương đứng ở bên cạnh Tiêu Thừa Dập lập tức đi chuẩn bị bộ đồ ăn cùng chỗ ngồi. Tiêu Thừa Dập vẫn không mở miệng.
Minh Nguyệt đi tới phía sau Trang Thư Di nói: “Trang mỹ nhân, Hoàng Hậu nương nương mời ngài đi hầu thiện cho Hoàng Thượng.”
Lúc này Trang Thư Di mới liếc nhìn Tiêu Thừa Dập, đứng dậy đi theo sau Minh Nguyệt đi về phía bàn chính.
Đi tới trước mặt Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu, Trang Thư Di uốn gối hành lễ với hai người.
Hoàng Hậu cười nói: “Ngồi bên cạnh Hoàng Thượng hầu hạ đi.”
“Vâng.” Trang Thư Di đồng ý, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Thừa Dập.
Lúc này trong bữa tiệc, chúng phi tần đều hơi giật mình, nhưng không dám nhìn nhiều.
Sau khi Trang Thư Di ngồi xuống, lúc này Tiêu Thừa Dập mới nhìn thấy, hóa ra trên đầu nàng mang hai cái đèn lồng nhỏ, nhìn thật mới lạ thú vị.
Trang Thư Di lại nhìn đồ ăn trước mặt Tiêu Thừa Dập, hình như không đụng đến.
Sau khi Hoàng Hậu gọi Trang Thư Di tới, chính mình cũng gọi một phi tần phân vị thấp đến trước mặt hầu hạ, không quấy nhiễu hai người Hoàng Thượng cùng Trang Thư Di.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.