Chương 18: Hả? Ta Lại Thị Tẩm? (2)
Hà Quan
24/03/2024
“Quá muộn, ăn sẽ béo.” Trang Thư Di nhỏ giọng nói.” thần thiếp không muốn mập mạp. Trước khi thần thiếp tới còn bị thị nữ giám sát đi một ngàn bước đó.”
Tiêu Thừa Dập nghĩ trên sách y đúng là có nói ban đêm ăn nhiều không tốt, liền không gượng ép nàng. Chỉ nói: “Nàng nghỉ ngơi trước đi, ta xem xong sách đã.”
Trang Thư Di đáp lời vâng rồi lên giường nằm, sau khi nằm xuống liền nhớ tới lần trước Hoàng Thượng nói nàng đã thị tẩm. Chính mình rốt cuộc thị tẩm như thế nào, nghĩ mãi không ra, tối nay nếu Hoàng Thượng còn bảo nàng thị tẩm, nàng phải nhớ kỹ.
Trang Thư Di nghĩ có thế nào cũng không thể ngủ, phải đợi Hoàng Thượng cùng nhau ngủ, nàng nhìn bóng dáng Tiêu Thừa Dập, tầm mắt dần dần mơ hồ, rốt cuộc vẫn ngủ trước.
Tiêu Thừa Dập xem xong sách, đi vào mép giường, Trang Thư Di đã sớm ngủ ngon lành, bất tỉnh nhân sự. Tiêu Thừa Dập khẽ nhếch khóe miệng, sau khi lên giường liền ôm Trang Thư Di vào trong ngực.
Vừa chui vào chăn, Tiêu Thừa Dập ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên người Trang Thư Di, liền cảm thấy cơn buồn ngủ đánh úp lại. Từ lần trước Trang Thư Di thị tẩm, hắn lại có vài ngày không thể ngủ ngon, Tiêu Thừa Dập nghi ngờ trên người Trang Thư Di mang theo yêu pháp, vừa ôm là hắn đã cảm thấy an tâm, cũng có thể ngủ ngon.
Không, không phải yêu pháp, là tiên pháp, một khắc trước khi Tiêu Thừa Dập đi vào giấc ngủ đã nghĩ vậy.
Hôm sau, Trang Thư Di ngủ dậy, Tiêu Thừa Dập đã không ở An Thái Điện. Do tới thời điểm phải dậy nên hắn bị cung nữ đánh thức, lại có một đêm ngủ ngon.
Sau khi Trang Thư Di tỉnh lại hơi ảo não nghĩ, sao chính mình lại ngủ rồi, đêm qua mình có thị tẩm không?
Cung nữ giải đáp nghi hoặc của Trang Thư Di : “Trang mỹ nhân, Hoàng Thượng nhớ đến ngài thị tẩm có công, thưởng một bàn ăn cho bữa sáng, ngài dậy dùng đi.”
A, ta lại thị tẩm? Trang Thư Di thầm nghĩ. Sao chính mình chẳng có cảm giác gì nhỉ! Đáng tiếc lời này nàng không dám nói, cũng không dám hỏi.
“Mỹ nhân, chúng ta hầu hạ ngài dậy nhé?” Cung nữ tiến lên nói.
“Được.” Trang Thư Di đáp lời.
Trang Thư Di thay quần áo, rửa mặt xong, ngồi ở trước án, chỉ thấy đầy bàn đồ ăn, có cháo, cơm, canh, điểm tâm, thức ăn, nhìn thôi đã thấy ngon miệng.
“Mời mỹ nhân dùng bữa, Hoàng Thượng nói buổi sáng có thể tùy ý ăn, không cần lo lắng béo.” Cung nữ cười nói.
Trang Thư Di đỏ mặt lên, cầm đũa ngọc dùng bữa.
Dùng cơm xong, cung nữ An Thái Điện chuẩn bị tiểu liễn, đưa Trang Thư Di về Lãm Nguyệt Hiên.
Ngủ lại An Thái Điện hai đêm, ân sủng như vậy là chưa từng có ở hậu cung.
Trong Ý Hòa cung, Thái Hậu cùng Hoàng Hậu đang nói chuyện về Trang Thư Di.
Ngày rằm tháng Giêng tuy Thái Hậu không đích thân tới Trường Xuân Các, nhưng chuyện xảy ra trong Các bà nắm rõ như lòng bàn tay. Trang Thư Di thử đồ ăn cho Hoàng Thượng, về sau vẫn luôn làm bạn giá, Hoàng Thượng cùng Trang Thư Di chơi đùa, lấy trâm trên tóc nàng, trước mặt mọi người xưng hô nhũ danh của Trang Thư Di… Từng việc một, Thái Hậu đều biết rõ ràng.
“Hẳn là hầu hạ rất tốt, nghe nói có nàng ở đó, ban đêm Hoàng Thượng có thể được yên giấc, Như Hinh ngươi cũng đừng nghĩ nhiều. Từ trước chẳng phải cũng có một hai người vừa ý, kết quả chẳng phải là khi hắn không hài lòng liền xử lý hay sao.” Thái Hậu nói.
Trong lòng Hoàng Hậu cũng không để ý Hoàng Thượng sủng hạnh ai, thích ai, nhưng ở trước mặt Thái Hậu, nàng vẫn phải giả bộ, liền nói: “Mẫu hậu nói đúng, chỉ là một mỹ nhân, gia thế tuy nói không kém, nhưng lại từ bên ngoài tìm về, nhi thần sao có thể so đo với nàng ta chứ.”
Thái Hậu liếc Hoàng Hậu một cái, nói: “Ai gia không nói Trang mỹ nhân, là Hoàng Thượng.”
“Mẫu hậu cũng nói, Hoàng Thượng chỉ ham mới mẻ nhất thời, nàng ấy lại có thể hầu hạ tốt, nhi thần đâu thể trách ngài ấy.” Khúc Như Hinh cười nói.
Thái Hậu nói: “Nghe nói hôm qua Thục phi còn mời nàng ta đến, ai gia nhìn là biết tính tình kia của Thục phi là không học được bản lĩnh hầu hạ của Trang mỹ nhân. Nhưng Như Hinh ngươi, lúc rảnh rỗi thì đi gặp Trang mỹ nhân. Đương nhiên không phải bảo ngươi bắt chước nàng ấy, chỉ cần biết nàng ấy hầu hạ thế nào, tuy nhìn nàng ta thành thật, nhưng cũng khó tránh khỏi bị người khác dạy xấu, dùng thủ đoạn vô đạo đức hại thân thể Hoàng Thượng.”
Khúc Như Hinh vội đáp vâng.
Hoàng Hậu trở lại Phượng Nghi Cung, trong lòng nhớ kỹ lời Thái Hậu nói, liền gọi người đi mời Trang Thư Di. Tuy Hoàng Hậu không có tình cảm phu thê với Tiêu Thừa Dập, nhưng chuyện nên làm thì nàng vẫn làm. Hoàng Hậu không cảm thấy Trang mỹ nhân sẽ dùng thủ đoạn xấu xa gì, cũng không cần chứng cứ gì, nhưng lại có ý nghĩ khác.
Minh Nguyệt tự mình đi tới Lãm Nguyệt Hiên mời Trang Thư Di. Trang Thư Di nghe nói Hoàng Hậu nương nương mời mình, trong lòng lại căng thẳng. Nàng biết ngủ lại An Thái Điện kỳ thật không phù hợp cung quy…… Lo lắng vì thế mà Hoàng Hậu nương nương trách tội nàng.
Trang Thư Di nhớ tới đêm qua Hoàng Thượng nói nàng tùy cơ ứng biến, nhưng nàng hoàn toàn không biết nên làm thế nào.
Vừa đến trước mặt Hoàng Hậu, Trang Thư Di liền tiến hành đại lễ theo đúng quy tắc.
Hoàng Hậu nhìn Trang Thư Di, thấy khóe miệng nàng mím chặt, khó giấu vẻ căng thẳng.
“Ngươi không cần sợ, ngươi hầu hạ Hoàng Thượng tốt, bổn cung muốn thưởng ngươi còn không kịp, không cần sợ.” Hoàng Hậu hòa khí nói.
“Việc thần thiếp nên làm.” Trong lòng Trang Thư Di đương nhiên vẫn sợ, nhưng nỗi sợ của nàng không như người khác nghĩ, chủ yếu nàng sợ chính mình qua đêm ở An Thái Điện là trái cung quy, chứ không phải sợ sau lưng xảy ra chuyện gì. Tạm thời nàng không nghĩ ra được chuyện càng sâu xa hơn.
“Ngày thượng nguyên, ngươi thử đồ ăn cho Hoàng Thượng, làm rất tốt. Sao ngươi lại nảy ra ý tưởng đó?” Hoàng Hậu hỏi.
Trang Thư Di thật thành nói: “Thần thiếp thấy Hoàng Thượng nhổ ra thịt hươu mang theo tơ máu, chắc là chưa nướng chín. Nghĩ Hoàng Thượng có thể không thích loại thịt như vậy. Lúc trước hầu hạ biết Hoàng Thượng không thích mỡ lợn, liền nhớ kỹ…”
“Quả thật là người cẩn thận, ngươi có lòng.” Hoàng Hậu cười nói, kỳ thật chỗ này chủ yếu không phải là Trang mỹ nhân có lòng, mà là Hoàng Thượng nguyện ý phối hợp với nàng ấy.
Ai mà không biết Hoàng Thượng không ăn uống tốt, Thái Hậu cùng nàng hỏi hắn nhiều lần, thái y cùng Ngự Thiện Phòng cũng hỏi, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không chịu nói! Cũng chưa từng nói muốn ai thử đồ ăn, có thể thấy Hoàng Thượng đối xử khác biệt với Trang mỹ nhân.
Hoàng Hậu vẫy vẫy tay với Trang Thư Di: “Tới đây, đến bên người bổn cung.”
Trang Thư Di thật sự không biết tùy cơ ứng biến như thế nào, chỉ có thể nghe lời đi tới cạnh Hoàng Hậu.
“Ban đêm ngươi hầu hạ Hoàng Thượng thế nào?” Hoàng Hậu nhỏ giọng hỏi.
Tiêu Thừa Dập nghĩ trên sách y đúng là có nói ban đêm ăn nhiều không tốt, liền không gượng ép nàng. Chỉ nói: “Nàng nghỉ ngơi trước đi, ta xem xong sách đã.”
Trang Thư Di đáp lời vâng rồi lên giường nằm, sau khi nằm xuống liền nhớ tới lần trước Hoàng Thượng nói nàng đã thị tẩm. Chính mình rốt cuộc thị tẩm như thế nào, nghĩ mãi không ra, tối nay nếu Hoàng Thượng còn bảo nàng thị tẩm, nàng phải nhớ kỹ.
Trang Thư Di nghĩ có thế nào cũng không thể ngủ, phải đợi Hoàng Thượng cùng nhau ngủ, nàng nhìn bóng dáng Tiêu Thừa Dập, tầm mắt dần dần mơ hồ, rốt cuộc vẫn ngủ trước.
Tiêu Thừa Dập xem xong sách, đi vào mép giường, Trang Thư Di đã sớm ngủ ngon lành, bất tỉnh nhân sự. Tiêu Thừa Dập khẽ nhếch khóe miệng, sau khi lên giường liền ôm Trang Thư Di vào trong ngực.
Vừa chui vào chăn, Tiêu Thừa Dập ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên người Trang Thư Di, liền cảm thấy cơn buồn ngủ đánh úp lại. Từ lần trước Trang Thư Di thị tẩm, hắn lại có vài ngày không thể ngủ ngon, Tiêu Thừa Dập nghi ngờ trên người Trang Thư Di mang theo yêu pháp, vừa ôm là hắn đã cảm thấy an tâm, cũng có thể ngủ ngon.
Không, không phải yêu pháp, là tiên pháp, một khắc trước khi Tiêu Thừa Dập đi vào giấc ngủ đã nghĩ vậy.
Hôm sau, Trang Thư Di ngủ dậy, Tiêu Thừa Dập đã không ở An Thái Điện. Do tới thời điểm phải dậy nên hắn bị cung nữ đánh thức, lại có một đêm ngủ ngon.
Sau khi Trang Thư Di tỉnh lại hơi ảo não nghĩ, sao chính mình lại ngủ rồi, đêm qua mình có thị tẩm không?
Cung nữ giải đáp nghi hoặc của Trang Thư Di : “Trang mỹ nhân, Hoàng Thượng nhớ đến ngài thị tẩm có công, thưởng một bàn ăn cho bữa sáng, ngài dậy dùng đi.”
A, ta lại thị tẩm? Trang Thư Di thầm nghĩ. Sao chính mình chẳng có cảm giác gì nhỉ! Đáng tiếc lời này nàng không dám nói, cũng không dám hỏi.
“Mỹ nhân, chúng ta hầu hạ ngài dậy nhé?” Cung nữ tiến lên nói.
“Được.” Trang Thư Di đáp lời.
Trang Thư Di thay quần áo, rửa mặt xong, ngồi ở trước án, chỉ thấy đầy bàn đồ ăn, có cháo, cơm, canh, điểm tâm, thức ăn, nhìn thôi đã thấy ngon miệng.
“Mời mỹ nhân dùng bữa, Hoàng Thượng nói buổi sáng có thể tùy ý ăn, không cần lo lắng béo.” Cung nữ cười nói.
Trang Thư Di đỏ mặt lên, cầm đũa ngọc dùng bữa.
Dùng cơm xong, cung nữ An Thái Điện chuẩn bị tiểu liễn, đưa Trang Thư Di về Lãm Nguyệt Hiên.
Ngủ lại An Thái Điện hai đêm, ân sủng như vậy là chưa từng có ở hậu cung.
Trong Ý Hòa cung, Thái Hậu cùng Hoàng Hậu đang nói chuyện về Trang Thư Di.
Ngày rằm tháng Giêng tuy Thái Hậu không đích thân tới Trường Xuân Các, nhưng chuyện xảy ra trong Các bà nắm rõ như lòng bàn tay. Trang Thư Di thử đồ ăn cho Hoàng Thượng, về sau vẫn luôn làm bạn giá, Hoàng Thượng cùng Trang Thư Di chơi đùa, lấy trâm trên tóc nàng, trước mặt mọi người xưng hô nhũ danh của Trang Thư Di… Từng việc một, Thái Hậu đều biết rõ ràng.
“Hẳn là hầu hạ rất tốt, nghe nói có nàng ở đó, ban đêm Hoàng Thượng có thể được yên giấc, Như Hinh ngươi cũng đừng nghĩ nhiều. Từ trước chẳng phải cũng có một hai người vừa ý, kết quả chẳng phải là khi hắn không hài lòng liền xử lý hay sao.” Thái Hậu nói.
Trong lòng Hoàng Hậu cũng không để ý Hoàng Thượng sủng hạnh ai, thích ai, nhưng ở trước mặt Thái Hậu, nàng vẫn phải giả bộ, liền nói: “Mẫu hậu nói đúng, chỉ là một mỹ nhân, gia thế tuy nói không kém, nhưng lại từ bên ngoài tìm về, nhi thần sao có thể so đo với nàng ta chứ.”
Thái Hậu liếc Hoàng Hậu một cái, nói: “Ai gia không nói Trang mỹ nhân, là Hoàng Thượng.”
“Mẫu hậu cũng nói, Hoàng Thượng chỉ ham mới mẻ nhất thời, nàng ấy lại có thể hầu hạ tốt, nhi thần đâu thể trách ngài ấy.” Khúc Như Hinh cười nói.
Thái Hậu nói: “Nghe nói hôm qua Thục phi còn mời nàng ta đến, ai gia nhìn là biết tính tình kia của Thục phi là không học được bản lĩnh hầu hạ của Trang mỹ nhân. Nhưng Như Hinh ngươi, lúc rảnh rỗi thì đi gặp Trang mỹ nhân. Đương nhiên không phải bảo ngươi bắt chước nàng ấy, chỉ cần biết nàng ấy hầu hạ thế nào, tuy nhìn nàng ta thành thật, nhưng cũng khó tránh khỏi bị người khác dạy xấu, dùng thủ đoạn vô đạo đức hại thân thể Hoàng Thượng.”
Khúc Như Hinh vội đáp vâng.
Hoàng Hậu trở lại Phượng Nghi Cung, trong lòng nhớ kỹ lời Thái Hậu nói, liền gọi người đi mời Trang Thư Di. Tuy Hoàng Hậu không có tình cảm phu thê với Tiêu Thừa Dập, nhưng chuyện nên làm thì nàng vẫn làm. Hoàng Hậu không cảm thấy Trang mỹ nhân sẽ dùng thủ đoạn xấu xa gì, cũng không cần chứng cứ gì, nhưng lại có ý nghĩ khác.
Minh Nguyệt tự mình đi tới Lãm Nguyệt Hiên mời Trang Thư Di. Trang Thư Di nghe nói Hoàng Hậu nương nương mời mình, trong lòng lại căng thẳng. Nàng biết ngủ lại An Thái Điện kỳ thật không phù hợp cung quy…… Lo lắng vì thế mà Hoàng Hậu nương nương trách tội nàng.
Trang Thư Di nhớ tới đêm qua Hoàng Thượng nói nàng tùy cơ ứng biến, nhưng nàng hoàn toàn không biết nên làm thế nào.
Vừa đến trước mặt Hoàng Hậu, Trang Thư Di liền tiến hành đại lễ theo đúng quy tắc.
Hoàng Hậu nhìn Trang Thư Di, thấy khóe miệng nàng mím chặt, khó giấu vẻ căng thẳng.
“Ngươi không cần sợ, ngươi hầu hạ Hoàng Thượng tốt, bổn cung muốn thưởng ngươi còn không kịp, không cần sợ.” Hoàng Hậu hòa khí nói.
“Việc thần thiếp nên làm.” Trong lòng Trang Thư Di đương nhiên vẫn sợ, nhưng nỗi sợ của nàng không như người khác nghĩ, chủ yếu nàng sợ chính mình qua đêm ở An Thái Điện là trái cung quy, chứ không phải sợ sau lưng xảy ra chuyện gì. Tạm thời nàng không nghĩ ra được chuyện càng sâu xa hơn.
“Ngày thượng nguyên, ngươi thử đồ ăn cho Hoàng Thượng, làm rất tốt. Sao ngươi lại nảy ra ý tưởng đó?” Hoàng Hậu hỏi.
Trang Thư Di thật thành nói: “Thần thiếp thấy Hoàng Thượng nhổ ra thịt hươu mang theo tơ máu, chắc là chưa nướng chín. Nghĩ Hoàng Thượng có thể không thích loại thịt như vậy. Lúc trước hầu hạ biết Hoàng Thượng không thích mỡ lợn, liền nhớ kỹ…”
“Quả thật là người cẩn thận, ngươi có lòng.” Hoàng Hậu cười nói, kỳ thật chỗ này chủ yếu không phải là Trang mỹ nhân có lòng, mà là Hoàng Thượng nguyện ý phối hợp với nàng ấy.
Ai mà không biết Hoàng Thượng không ăn uống tốt, Thái Hậu cùng nàng hỏi hắn nhiều lần, thái y cùng Ngự Thiện Phòng cũng hỏi, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không chịu nói! Cũng chưa từng nói muốn ai thử đồ ăn, có thể thấy Hoàng Thượng đối xử khác biệt với Trang mỹ nhân.
Hoàng Hậu vẫy vẫy tay với Trang Thư Di: “Tới đây, đến bên người bổn cung.”
Trang Thư Di thật sự không biết tùy cơ ứng biến như thế nào, chỉ có thể nghe lời đi tới cạnh Hoàng Hậu.
“Ban đêm ngươi hầu hạ Hoàng Thượng thế nào?” Hoàng Hậu nhỏ giọng hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.