Tiểu Sát Thủ Của Anh! Đừng Làm Loạn
Chương 16: Cổ Nhân Cũng Biến Thái
Vô Ngân Sarranglove
20/02/2016
Quay trở lại thần điện, nó vẫn ôm khư khư nàng trong tay, tiêu sái bước vào
bên trong điện. Ánh mắt thạch anh thâm thúy nheo lại, khẽ liếc qua nhìn
trụ cột to, gương mặt xinh đẹp bỗng đen kịt đầy khó chịu.
Nó nghiến răng nhìn cái kẻ cứng đầu đang dựa vào trụ cột mà ngủ. Kẻ đó dĩ nhiên là Hito, hắn cư nhiên không nghe lời nó, thể trạng yếu mà chạy ra ngoài hóng nắng gió, chẳng lẽ muốn phơi cho đen da?
Hắn không thể để nó yên lòng một chút được sao? Vì cái gì mà luôn khiến nó phải lo lắng không thôi, nhiều lúc nó cũng muốn giả vờ vô tâm, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm. Nhưng cái suy nghĩ đó trong ít phút sẽ bị nó gạt đi, nó không làm được, nó chẳng hề muốn nhìn hắn tự hành hạ bản thân mình.
《Nó nhớ lại lúc trước, khi hắn vào trung học, hắn đã phát hiện mình mắc phải bệnh tim do duy truyền từ mẹ, thân thể yếu đến mức không thể đi nổi, thậm chí còn tệ hơn thế nữa. Hắn vì không muốn nàng và nó lo lắng nên đã giấu, chỉ nói cho cha hắn biết, hôm ấy chẳng may cho hắn là nó đã tình cờ nghe thấy mọi chuyện, vậy nên chỉ còn mình nàng là vẫn không biết gì.
Suốt thời gian đó, hầu như hắn không hề bước chân khỏi nhà, hằng ngày chỉ nằm trên giường bệnh, chịu đựng cơn đau tim luôn hành hạ thân thể. Mặc dù là vậy, tuy đau đớn nhưng hắn đối với nó vẫn không hề rơi lệ, than vãn như những người bệnh khác mà chỉ là một cái mỉm cười nhẹ, dịu dàng và ấm áp, giống như là hắn đang an ủi nó rằng đừng lo, hắn sẽ không sao, tất cả rồi sẽ ổn.
Sau thời gian đó, cha của hắn đã tìm được một vị bác sĩ giỏi ở Mỹ sang chữa trị cho hắn mà không cần phẫu thuật ghép tim, bởi thể trạng của hắn yếu, khi phẫu thuật sẽ cực kỳ nguy hiểm tính mạng. Vậy là suốt 10 năm phải ngập mặt trong ~núi thuốc~, hắn đã dần hồi phục, mặc dù bệnh vẫn hay tái phát và điều đó là thứ làm nó lo lắng.》
Khẽ thở dài nhìn hắn rồi quay lưng đi, nó tiếp tục việc đem con nhóc Zuto vào trong, nguyên lai nó không thả nàng ra bởi vì nàng khóc thút thít rồi ngủ quên trong lòng ngực nó từ lúc nào rồi, nếu mà nó thả ra thì chắc chắn nàng sẽ dập mặt xuống đất.
!!!
Thời điểm nó đem nàng vào bên trong thần điện cũng chính là lúc Rakefi tiến vào. Anh ngắm nhìn cách trang trí thần điện mà không khỏi xuýt xoa, Ai Cập đúng là đất nước giàu có, hùng mạnh, đi đến đâu cũng thấy nơi đó dát vàng nạm bạc.
Ánh mắt chứa đầy sự nham hiểm của anh lướt qua mọi nơi rồi chợt khựng lại, anh nhìn thấy một nam tử đẹp hoàn mỹ, nam tử đó là Hito, hắn đang dựa vào trụ cột mà ngủ, bên cạnh một hồ sen trắng đua nhau nở rộ. Rakefi bước tới gần, anh chăm chú nhìn hắn.
Mái tóc hung đỏ khá kỳ lạ lất phất bay lên theo chiều gió cuốn, mày kiếm hơi nhếch, mi mắt dài cong vút, chiếc mũi cao, đôi môi mỏng đỏ máu cùng cái cằm đầy cương nghị, làn da thì trắng như mây, ngũ quan tinh xảo, hơn người. Nét đẹp này quá mức yêu nghiệt rồi, chỉ là nếu nhìn kỹ hơn một chút thì sẽ thấy hắn hơi xanh xao vì không khỏe và dĩ nhiên là Rakefi nhận ra được điều này. Anh khẽ nhếch môi, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh hắn mà chiêm ngưỡng.
Ai Cập đúng là thứ gì cũng có, nhân tài nhiều, đến cả giai nhân, tuấn nam mỹ nữ cũng đều có, anh có chút thấy khó chịu a.
"haizz... Nam nhân này... thật khiến ta phải động lòng..." Anh thở dài một tiếng, thấp giọng nói khẽ, ánh mắt đầy dục vọng đắm đuối nhìn lòng ngực 6 múi hoàn mỹ đang lộ ra dưới lớp vải lanh mỏng dính cùng bờ môi mỏng đỏ như máu đang hé mở của hắn, chỉ chực chờ nhào vào người hắn mà ăn sạch.
Rakefi chỉ cần nghĩ là thực hành ngay, anh dùng tay giữ lấy đầu hắn rồi hôn ngấu nghiến. Thi thoảng lại cắn nhẹ lên môi hắn.
Hắn căn bản là không khỏe, đầu cứ đau như búa bổ, nhưng hắn cảm giác có chút gì đó không thoải mái, dường như có ai đó đang hôn mình. Hắn muốn cử động tay chân nhưng mà không có sức, muốn mở mắt ra nhìn xem là ai thì mí mắt lại nặng nề nhắm tịt. Thật sự là khó chịu...
!
"MẸ NÓ!!! RAKEFI, NGƯƠI LÀM CÁI QUÁI GÌ??? ĐIÊN RỒI SAO???"
Nó từ thần điện bước ra, định gọi hắn tỉnh để vào trong ăn chút gì đó, ai ngờ đập vào mắt nó là cảnh tượng Rakefi đang cường hôn hắn. Máu dồn hết lên đại não, nó tức đến mức rống lên, chạy vội tới chỗ hắn, hạ gục Rakefi bằng cú đấm trời giáng, đã thế còn dùng chân dậm mạnh lên "tiểu đệ" của Rakefi, muốn Rakefi tuyệt tử tuyệt tôn vì cái tội dám động Hito của nó.
Nó nghiến răng nhìn cái kẻ cứng đầu đang dựa vào trụ cột mà ngủ. Kẻ đó dĩ nhiên là Hito, hắn cư nhiên không nghe lời nó, thể trạng yếu mà chạy ra ngoài hóng nắng gió, chẳng lẽ muốn phơi cho đen da?
Hắn không thể để nó yên lòng một chút được sao? Vì cái gì mà luôn khiến nó phải lo lắng không thôi, nhiều lúc nó cũng muốn giả vờ vô tâm, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm. Nhưng cái suy nghĩ đó trong ít phút sẽ bị nó gạt đi, nó không làm được, nó chẳng hề muốn nhìn hắn tự hành hạ bản thân mình.
《Nó nhớ lại lúc trước, khi hắn vào trung học, hắn đã phát hiện mình mắc phải bệnh tim do duy truyền từ mẹ, thân thể yếu đến mức không thể đi nổi, thậm chí còn tệ hơn thế nữa. Hắn vì không muốn nàng và nó lo lắng nên đã giấu, chỉ nói cho cha hắn biết, hôm ấy chẳng may cho hắn là nó đã tình cờ nghe thấy mọi chuyện, vậy nên chỉ còn mình nàng là vẫn không biết gì.
Suốt thời gian đó, hầu như hắn không hề bước chân khỏi nhà, hằng ngày chỉ nằm trên giường bệnh, chịu đựng cơn đau tim luôn hành hạ thân thể. Mặc dù là vậy, tuy đau đớn nhưng hắn đối với nó vẫn không hề rơi lệ, than vãn như những người bệnh khác mà chỉ là một cái mỉm cười nhẹ, dịu dàng và ấm áp, giống như là hắn đang an ủi nó rằng đừng lo, hắn sẽ không sao, tất cả rồi sẽ ổn.
Sau thời gian đó, cha của hắn đã tìm được một vị bác sĩ giỏi ở Mỹ sang chữa trị cho hắn mà không cần phẫu thuật ghép tim, bởi thể trạng của hắn yếu, khi phẫu thuật sẽ cực kỳ nguy hiểm tính mạng. Vậy là suốt 10 năm phải ngập mặt trong ~núi thuốc~, hắn đã dần hồi phục, mặc dù bệnh vẫn hay tái phát và điều đó là thứ làm nó lo lắng.》
Khẽ thở dài nhìn hắn rồi quay lưng đi, nó tiếp tục việc đem con nhóc Zuto vào trong, nguyên lai nó không thả nàng ra bởi vì nàng khóc thút thít rồi ngủ quên trong lòng ngực nó từ lúc nào rồi, nếu mà nó thả ra thì chắc chắn nàng sẽ dập mặt xuống đất.
!!!
Thời điểm nó đem nàng vào bên trong thần điện cũng chính là lúc Rakefi tiến vào. Anh ngắm nhìn cách trang trí thần điện mà không khỏi xuýt xoa, Ai Cập đúng là đất nước giàu có, hùng mạnh, đi đến đâu cũng thấy nơi đó dát vàng nạm bạc.
Ánh mắt chứa đầy sự nham hiểm của anh lướt qua mọi nơi rồi chợt khựng lại, anh nhìn thấy một nam tử đẹp hoàn mỹ, nam tử đó là Hito, hắn đang dựa vào trụ cột mà ngủ, bên cạnh một hồ sen trắng đua nhau nở rộ. Rakefi bước tới gần, anh chăm chú nhìn hắn.
Mái tóc hung đỏ khá kỳ lạ lất phất bay lên theo chiều gió cuốn, mày kiếm hơi nhếch, mi mắt dài cong vút, chiếc mũi cao, đôi môi mỏng đỏ máu cùng cái cằm đầy cương nghị, làn da thì trắng như mây, ngũ quan tinh xảo, hơn người. Nét đẹp này quá mức yêu nghiệt rồi, chỉ là nếu nhìn kỹ hơn một chút thì sẽ thấy hắn hơi xanh xao vì không khỏe và dĩ nhiên là Rakefi nhận ra được điều này. Anh khẽ nhếch môi, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh hắn mà chiêm ngưỡng.
Ai Cập đúng là thứ gì cũng có, nhân tài nhiều, đến cả giai nhân, tuấn nam mỹ nữ cũng đều có, anh có chút thấy khó chịu a.
"haizz... Nam nhân này... thật khiến ta phải động lòng..." Anh thở dài một tiếng, thấp giọng nói khẽ, ánh mắt đầy dục vọng đắm đuối nhìn lòng ngực 6 múi hoàn mỹ đang lộ ra dưới lớp vải lanh mỏng dính cùng bờ môi mỏng đỏ như máu đang hé mở của hắn, chỉ chực chờ nhào vào người hắn mà ăn sạch.
Rakefi chỉ cần nghĩ là thực hành ngay, anh dùng tay giữ lấy đầu hắn rồi hôn ngấu nghiến. Thi thoảng lại cắn nhẹ lên môi hắn.
Hắn căn bản là không khỏe, đầu cứ đau như búa bổ, nhưng hắn cảm giác có chút gì đó không thoải mái, dường như có ai đó đang hôn mình. Hắn muốn cử động tay chân nhưng mà không có sức, muốn mở mắt ra nhìn xem là ai thì mí mắt lại nặng nề nhắm tịt. Thật sự là khó chịu...
!
"MẸ NÓ!!! RAKEFI, NGƯƠI LÀM CÁI QUÁI GÌ??? ĐIÊN RỒI SAO???"
Nó từ thần điện bước ra, định gọi hắn tỉnh để vào trong ăn chút gì đó, ai ngờ đập vào mắt nó là cảnh tượng Rakefi đang cường hôn hắn. Máu dồn hết lên đại não, nó tức đến mức rống lên, chạy vội tới chỗ hắn, hạ gục Rakefi bằng cú đấm trời giáng, đã thế còn dùng chân dậm mạnh lên "tiểu đệ" của Rakefi, muốn Rakefi tuyệt tử tuyệt tôn vì cái tội dám động Hito của nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.