Tiểu Sử Của Các Tướng Liên Minh Huyền Thoại
Chương 139: XAYAH
TanNhayTn
11/09/2017
Chuẩn xác đến chết người, Xayah là một nhà cách mạng vastaya đang đích thân tiến hành cuộc chiến để giải cứu dân tộc. Cô sử dụng tốc độ, sự tinh quái, và bộ lông vũ sắc như dao để tiêu diệt mọi kẻ ngáng đường. Xayah hoạt động cùng chiến hữu và cũng là chồng cô, Rakan, để bảo vệ chủng loài đang dần biến mất của mình, và phục hồi vinh quanh xưa cũ của họ.
Khi còn bé, Xayah rất thích nghe cha hát những khúc dân ca về các anh hùng vastaya. Giai điệu ngân nga đưa cô về thời đại đã bị quên lãng từ lâu, khi linh giới tự do nhảy múa giữa thế giới vật chất. Nhưng, cứ sau một thế hệ, nhân loại lại tiến sâu hơn vào lãnh thổ Lhotlan, quấy nhiễu nguồn tinh hoa nguyên sơ và hỗn độn của Ionia vì mục đích cá nhân. Không chịu đứng đó và nhìn dòng giống suy tàn, Xayah phớt lờ ý chỉ của tộc dân và đi ra ngoài nói lý lẽ với con người.
Cô du hành đến những ngôi làng nằm ngoài vùng hẻo lánh quê hương, và nhận ra mình biết về thế giới bên ngoài mới ít ỏi làm sao. Một nhóm dân làng nghèo khó tấn công cô, có kẻ còn cố giật lông vũ của cô để làm chiến tích. Những người khác thì khiếp sợ vẻ ngoài kỳ lạ của cô và gọi chính quyền đến, buộc cô phải ra tay tự vệ. Ai tấn công Xayah sẽ rất nhanh chóng được nếm trải sự nguy hiểm khi đứng chắn đường cô đi, khi đám lông vũ ghê gớm cắm vào người họ.
Chán nản, cô trở về nhà và phát hiện cả bộ tộc, trong đó có cha cô, đã biến mất không dấu vết. Một ngôi đền vastaya cổ đã bị ma thuật hắc ám tiêm nhiễm, cắt đứt mối liên kết giữa nó và linh giới. Xayah phá hủy ngôi đền để ngăn chặn xâm thực. Gần như ngay lập tức, phép thuật ùa ra khắp vùng đất xung quanh. Cảnh tượng thật đẹp, nhưng bộ tộc của cô vẫn không thấy tăm tích.
Sau nhiều năm đột nhập vào những thành lũy kiên cố nhất và để lại vài thi thể, cô được đặt biệt danh "Quạ Tím." Cô sống một mình, chỉ tập trung vào nhiệm vụ kế tiếp, và bước kế tiếp đến tự do cho chủng tộc.
Nhưng rồi cô gặp một vastaya khác, người sẽ thay đổi cuộc đời cô vĩnh viễn. Khi xâm nhập vào thị trấn hẻo lánh Vlonqo để tìm kiếm một cổ vật vastaya bị đánh cắp, cô ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng lạ lùng của một đám người đầy phấn khích. Phía trước họ, trên sàn, một vũ công hào hoa đang trình diễn, một chú công vàng thực sự, cất lên những bài hát vastaya cổ xưa cho đoàn khán giả bị mê hoặc của mình. Khi anh kết thúc buổi diễn bằng với một loạt mánh rẻ tiền – Xayah thấy như thế - đám đông vỡ òa ra và gọi tên anh: "Rakan." Anh cúi mình chào điệu nghệ. Đúng là trò hề.
Xayah quên phắt tay nghệ sĩ đó, và hoàn thành nhiệm vụ. Cô trốn thoát, nhưng phải thừa nhận rằng công việc dễ dàng hơn hẳn khi tên hề kia làm cư dân Vlonqo phân tâm.
Dù đã thề không bao giờ gặp lại gã "Rakan" này lần nữa, nhưng xem ra cô không thể rũ bỏ anh khỏi tâm trí. Một cảm giác lạ lùng và phức tạp; có thứ ánh sáng trong tâm hồn anh ta mà cô thấy lôi cuốn đến khó chịu.
Trên đường rời thị trấn, đầu óc Xayah ngập tràn suy nghĩ, khiến cô không phòng bị một thoáng trước cuộc tập kích của một đội lính đánh thuê. Cô trông đợi một trận chiến, để có thể thoải mái nhuộm đỏ bộ cánh của mình. Đánh lộn đã đời có lẽ là liều thuốc giải hoàn hảo cho những cảm giác vô dụng không mong muốn này.
Đó là khi Rakan thực hiện màn xuất hiện hoành tráng.
Xayah nhấn mạnh rằng cô không cần sự giúp đỡ của tay vastaya phô trương này. Rakan nhấn mạnh lại rằng anh chẳng quan tâm – anh chỉ không muốn bỏ lỡ cuộc vui. Trong suốt cuộc chiến, Rakan chứng tỏ mình là một đồng minh không chính thống, nhưng mạnh mẽ và hiệu quả đến bất ngờ. Anh nhảy múa, xoay vòng khiến những kẻ tấn công không thể rời mắt, cho Xayah đủ thời gian để hạ gục tất cả bằng sự chính xác kinh người của cô.
Mặc cho cô phản đối, Rakan tiếp tục đi theo Xayah. Dần dần, cô bắt đầu đón nhận sự đồng hành của anh và – dù mới đầu cô thấy ghê tởm khi phải thừa nhận – thế giới không tồi tệ và cô đơn đến thế. Họ trở nên không thể tách rời, khi lý tưởng vastaya của cô lan sang vị vũ sư chiến trận. Cô chấp nhận lối sống tự do của anh, tận dụng hỗn loạn Rakan tạo ra để đánh lạc hướng quân thù. Cùng nhau, họ tranh đấu để giải phóng dòng chảy ma thuật cuồn cuộn của Ionia để vastaya có thể trỗi dậy lần thứ hai.
Khi còn bé, Xayah rất thích nghe cha hát những khúc dân ca về các anh hùng vastaya. Giai điệu ngân nga đưa cô về thời đại đã bị quên lãng từ lâu, khi linh giới tự do nhảy múa giữa thế giới vật chất. Nhưng, cứ sau một thế hệ, nhân loại lại tiến sâu hơn vào lãnh thổ Lhotlan, quấy nhiễu nguồn tinh hoa nguyên sơ và hỗn độn của Ionia vì mục đích cá nhân. Không chịu đứng đó và nhìn dòng giống suy tàn, Xayah phớt lờ ý chỉ của tộc dân và đi ra ngoài nói lý lẽ với con người.
Cô du hành đến những ngôi làng nằm ngoài vùng hẻo lánh quê hương, và nhận ra mình biết về thế giới bên ngoài mới ít ỏi làm sao. Một nhóm dân làng nghèo khó tấn công cô, có kẻ còn cố giật lông vũ của cô để làm chiến tích. Những người khác thì khiếp sợ vẻ ngoài kỳ lạ của cô và gọi chính quyền đến, buộc cô phải ra tay tự vệ. Ai tấn công Xayah sẽ rất nhanh chóng được nếm trải sự nguy hiểm khi đứng chắn đường cô đi, khi đám lông vũ ghê gớm cắm vào người họ.
Chán nản, cô trở về nhà và phát hiện cả bộ tộc, trong đó có cha cô, đã biến mất không dấu vết. Một ngôi đền vastaya cổ đã bị ma thuật hắc ám tiêm nhiễm, cắt đứt mối liên kết giữa nó và linh giới. Xayah phá hủy ngôi đền để ngăn chặn xâm thực. Gần như ngay lập tức, phép thuật ùa ra khắp vùng đất xung quanh. Cảnh tượng thật đẹp, nhưng bộ tộc của cô vẫn không thấy tăm tích.
Sau nhiều năm đột nhập vào những thành lũy kiên cố nhất và để lại vài thi thể, cô được đặt biệt danh "Quạ Tím." Cô sống một mình, chỉ tập trung vào nhiệm vụ kế tiếp, và bước kế tiếp đến tự do cho chủng tộc.
Nhưng rồi cô gặp một vastaya khác, người sẽ thay đổi cuộc đời cô vĩnh viễn. Khi xâm nhập vào thị trấn hẻo lánh Vlonqo để tìm kiếm một cổ vật vastaya bị đánh cắp, cô ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng lạ lùng của một đám người đầy phấn khích. Phía trước họ, trên sàn, một vũ công hào hoa đang trình diễn, một chú công vàng thực sự, cất lên những bài hát vastaya cổ xưa cho đoàn khán giả bị mê hoặc của mình. Khi anh kết thúc buổi diễn bằng với một loạt mánh rẻ tiền – Xayah thấy như thế - đám đông vỡ òa ra và gọi tên anh: "Rakan." Anh cúi mình chào điệu nghệ. Đúng là trò hề.
Xayah quên phắt tay nghệ sĩ đó, và hoàn thành nhiệm vụ. Cô trốn thoát, nhưng phải thừa nhận rằng công việc dễ dàng hơn hẳn khi tên hề kia làm cư dân Vlonqo phân tâm.
Dù đã thề không bao giờ gặp lại gã "Rakan" này lần nữa, nhưng xem ra cô không thể rũ bỏ anh khỏi tâm trí. Một cảm giác lạ lùng và phức tạp; có thứ ánh sáng trong tâm hồn anh ta mà cô thấy lôi cuốn đến khó chịu.
Trên đường rời thị trấn, đầu óc Xayah ngập tràn suy nghĩ, khiến cô không phòng bị một thoáng trước cuộc tập kích của một đội lính đánh thuê. Cô trông đợi một trận chiến, để có thể thoải mái nhuộm đỏ bộ cánh của mình. Đánh lộn đã đời có lẽ là liều thuốc giải hoàn hảo cho những cảm giác vô dụng không mong muốn này.
Đó là khi Rakan thực hiện màn xuất hiện hoành tráng.
Xayah nhấn mạnh rằng cô không cần sự giúp đỡ của tay vastaya phô trương này. Rakan nhấn mạnh lại rằng anh chẳng quan tâm – anh chỉ không muốn bỏ lỡ cuộc vui. Trong suốt cuộc chiến, Rakan chứng tỏ mình là một đồng minh không chính thống, nhưng mạnh mẽ và hiệu quả đến bất ngờ. Anh nhảy múa, xoay vòng khiến những kẻ tấn công không thể rời mắt, cho Xayah đủ thời gian để hạ gục tất cả bằng sự chính xác kinh người của cô.
Mặc cho cô phản đối, Rakan tiếp tục đi theo Xayah. Dần dần, cô bắt đầu đón nhận sự đồng hành của anh và – dù mới đầu cô thấy ghê tởm khi phải thừa nhận – thế giới không tồi tệ và cô đơn đến thế. Họ trở nên không thể tách rời, khi lý tưởng vastaya của cô lan sang vị vũ sư chiến trận. Cô chấp nhận lối sống tự do của anh, tận dụng hỗn loạn Rakan tạo ra để đánh lạc hướng quân thù. Cùng nhau, họ tranh đấu để giải phóng dòng chảy ma thuật cuồn cuộn của Ionia để vastaya có thể trỗi dậy lần thứ hai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.