Chương 14: Chương 14
Vân Quá Thị Phi
21/09/2016
Demon
[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: em gái Đom đóm sao em té xuống thế
[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: té xuống rồi thì làm sao bây giờ a, chỉ có thể lui đội thôi
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: chết tiệt, em cái đầu cô ấy, ông là nam
[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: ngại ghê >< không biết cậu là nhân yêu [Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: ???? Bố Tranh vừa thấy Nhớ đến anh… nói thì phát hỏa, vừa định đốp lại thì thấy Vũ Điệu Đom Đóm sau khi phát ra một dãy chữ bị hài hòa (*) liền lui đội. Bố Tranh nhíu nhíu mày, di chuyển con chuột cũng lui đội theo. (*)Hài hòa giống như cua đồng, là từ ngữ bị che đi, ở đây là do từ tục tĩu [Phụ cận] [Never]: trở vào Hệ thống nhắc nhở Bố Bố đã không ở trong đội ngũ tại phó bản, sau 10 giây sẽ rời phó bản dịch chuyển đến bản đồ Công Viên Trò Chơi. Bố Tranh nhìn kênh phụ cận cũng không đáp lại, rất nhanh liền dịch chuyển ra ngoài, liếc mắt đã thấy Vũ Điệu Đom Đóm ngồi bên cạnh trên mặt đất hồi máu. [Mật] bạn nói với [Vũ Điệu Đom Đóm]: thật có lỗi… [Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: không liên quan đến cậu Bố Tranh sững sờ, sau đó nghĩ đến cậu là tới quấy rối Never a, một xu cũng đều không có quan hệ với Never a, dựa vào cái gì phải thay anh ta xin lỗi a ?! [Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: cậu luyện cấp không? Đi cùng [Mật] bạn nói với [Vũ Điệu Đom Đóm]: không, phải out [Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: à, trả lại cậu Bố Tranh lập tức nhận được một yêu cầu giao dịch, trong túi liền thêm vào một bộ trang phục mốt, là quần áo cung tiễn thủ vừa rồi mình đưa chưa cậu ta. Bố Tranh do dự một lúc, nhấn xác định nhận lại. [Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: vậy 88 [bye bye] [Mật] bạn nói với [Vũ Điệu Đom Đóm]: 88 Vũ Điệu Đom Đóm hồi máu đầy liền đứng lên bỏ thêm bạn tốt, sau đó rất phong độ lên thú cưỡi chạy đi. Để lại Bố Bố một mình đứng ở Công Viên Trò Chơi đối diện với bộ trang phục mốt cung tiễn thủ màu xanh nhạt… Cậu bị câu nói kia của Vũ Điệu Đom Đóm làm buồn bực muốn chết. Dựa vào cái gì mình phải xin lỗi a ?! Never có vẻ còn trong phó bản Đoàn Xiếc Thú chưa ra, nhưng Bố Tranh nhìn lướt qua kênh công hội, hình như là đang gọi cậu. Mấy người Càng lúc càng xa mới đầu kẻ tung người hứng, sau đó phát hiện có chút không đúng, đều hỏi sao thế. Nhớ đến anh… ngôn ngữ thật vô tội thật ‘khách quan’ trình bày một chút chuyện vừa xảy ra. Bố Tranh cũng lười cùng cô ta lắm miệng, cứ thế liền logout. Nhưng cuối cùng thoáng do dự, vẫn chưa điểm dấu gạch đỏ close. Bố Bố mở đôi chân nhỏ chạy đến bên cạnh thùng thư trong thành, lấy bộ trang phục mốt cung tiễn thủ trong túi viết bưu kiện gửi cho Never, sau đó logout. Bố Tranh login lần nữa đã là chuyện một tuần sau đó, hơn nữa cũng không phải lên acc Bố Bố, mà là log vào acc kỵ sĩ max cấp kia của cậu. Lại nói tiếp lúc ấy cậu đã xóa acc đi, nhưng không có cái game nào đại hào nói xóa là có thể xóa. Bố Tranh vốn đã cho rằng acc kỹ sĩ không còn tồn tại, chẳng qua tiện tay gõ ID vào, tài khoản hiển thị đang trong thời gian xóa bỏ, không đăng nhập sau ba ngày sẽ thực hiện blablablabla một đống. Cuối cùng Bố Tranh nhấn đăng nhập, kỵ sĩ được bao phủ trong một lớp kỹ năng lóng lánh ánh hào quang mặt trời mày vàng ngồi trên ngựa vung cây kiếm trong tay một cái, trên màn hình lập tức hiển thị dòng chữ xin đợi tiến vào trò chơi. Demon đứng trong Chủ Thành, kẻ đến người đi, Bố Tranh có cái cảm giác thời gian đã cách ba thu, thật ra cũng còn chưa tới mấy ngày. Lại nói cũng cảm thấy mình lúc đó quá xúc động, quá ấu trĩ. Nếu nói báo thù, người đầu tiên nên tìm là Tuyết Nhi Bảo Bối mới đúng, nhưng nhỏ đó trốn vô tung vô ảnh, cũng không biết điện thoại địa chỉ, cả cọng lông cũng tìm không thấy… [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: đê tiện !! [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: tao tưởng mình hoa mắt chứ [Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: ha ha, anh mày đã sống sót trở về [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: sao mày không xài cái acc cung tiễn thủ nữa [Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: chơi đủ rồi [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: tao cứ tưởng mày bị nhỏ Thiểm lam ái ăn hiếp chứ [Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: mợ mày = = [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: mày không onl mấy ngày mà thật sự đã phong vân biến huyễn [có thay đổi bất ngờ]… [Đội ngũ] [Demon]: đã xảy ra chuyện gì? Bố Tranh tiếp nhận yêu cầu tổ đội Tiện Thần ném qua, tiến vào đã thấy trong đội có một ảnh nhân vật nữ pháp sư, rê chuột lên trên —— Phong Hoa Tuyết Nguyệt… [Đội ngũ] [Demon]: đây là… [Đội ngũ] [Tiện Thần]: chị dâu mày [Đội ngũ] [Demon]: con mợ mày a, mày hành động nhanh thật… [Đội ngũ] [Demon]: chào chị dâu [Đội ngũ] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: có gõ chữ cũng phải đánh quái cho tôi! [Đội ngũ] [Tiện Thần]: được được, bà xã [Đội ngũ] [Tiện Thần]: chờ tao đánh xong mấy con quái rồi nói tiếp với mày [Đội ngũ] [Demon]: Bố Tranh nhìn xem vị trí của bọn họ, ra là đang tìm thú cưng, tiếp đó điều khiển Demon từ điểm dịch chuyển chạy tới. Chuyến này nhưng lại khiến cằm Bố Tranh chút nữa trật khớp. Trên đầu Tiện Thần thình lình đội lên một hàng danh hiệu “Chồng của Phong Hoa Tuyết Nguyệt”… Thật sự so với cậu dự tính còn nhanh hơn a… Bố Tranh thoáng có chút cảm thán. Trên đầu Phong Hoa Tuyết Nguyệt không có cái gì, xem ra là ẩn danh hiệu rồi. [Đội ngũ] [Tiện Thần]: tao nói mày nghe, hôm đó sau khi mày logout hội trưởng áp suất thấp a, may mà tao nhanh chóng rụt đầu [ý chỉ chạy trốn kịp] [Đội ngũ] [Tiện Thần]: công hội chiến hôm sau tất cả hội khác đều bị tàn sát, hội trưởng nhất định là lấy mấy công hội đó làm thùng trút giận [Đội ngũ] [Tiện Thần]: chúng ta trước kia phần lớn đều là hạ thủ lưu tình với đồng minh, hôm đấy giết thiệt sướng ha ha ha [Đội ngũ] [Demon]: mày cũng biến thái quá… [Đội ngũ] [Tiện Thần]:… [Đội ngũ] [Tiện Thần]: đúng rồi, kể mày nghe này cái con nhỏ Thiển lam ái nói mày ấy, lúc sau luôn đi theo hội trưởng, ai ngờ nhảy ra một Trình Giảo Kim (*) a, tức cười chết được (*)Trình Giảo Kim là tướng lĩnh thời Đường, là một anh hùng giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha, ở đây ý chỉ một người ngoài dự kiến xuất hiện gây cản trở. [Đội ngũ] [Demon]: bây giờ tao mới biết, chú mày rất có tố chất làm bác gái tổ dân phố [ý chỉ người rảnh rỗi nhiều chuyện] a [Đội ngũ] [Tiện Thần]: ha ha ha, mới vào công hội là một nữ triệu hoán sư, có tình ý với hội trưởng nha, mỗi ngày hai nhỏ đó đấu đá rất kịch liệt [Đội ngũ] [Tiện Thần]:… [Đội ngũ] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: [Đội ngũ] [Tiện Thần]: sao thế bà xã, vẫn chưa bắt được Long Bảo Bảo? [Đội ngũ] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: phát hiện mấy chuyện kỳ lạ [Đội ngũ] [Tiện Thần]: chuyện gì bà xã Bố Tranh mắt trợn trắng, mới mấy ngày không lên, tố chất cẩu thối[chân chó = nịnh nọt] của Tiện Thần cũng thần tốc tăng gấp bội… Vừa định trêu trọc hai người kia một chút, đột nhiên ngón tay đánh chữ liền cứng đờ. [Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: mẹ mày! Mày ở trong đội nói cái rắm a, cậu ta sẽ không nhìn ra tao là Bố Bố đi? [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: a? [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: chắc sẽ không
[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: em gái Đom đóm sao em té xuống thế
[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: té xuống rồi thì làm sao bây giờ a, chỉ có thể lui đội thôi
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: chết tiệt, em cái đầu cô ấy, ông là nam
[Đội ngũ] [nhớ đến anh… ]: ngại ghê >< không biết cậu là nhân yêu [Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: ???? Bố Tranh vừa thấy Nhớ đến anh… nói thì phát hỏa, vừa định đốp lại thì thấy Vũ Điệu Đom Đóm sau khi phát ra một dãy chữ bị hài hòa (*) liền lui đội. Bố Tranh nhíu nhíu mày, di chuyển con chuột cũng lui đội theo. (*)Hài hòa giống như cua đồng, là từ ngữ bị che đi, ở đây là do từ tục tĩu [Phụ cận] [Never]: trở vào Hệ thống nhắc nhở Bố Bố đã không ở trong đội ngũ tại phó bản, sau 10 giây sẽ rời phó bản dịch chuyển đến bản đồ Công Viên Trò Chơi. Bố Tranh nhìn kênh phụ cận cũng không đáp lại, rất nhanh liền dịch chuyển ra ngoài, liếc mắt đã thấy Vũ Điệu Đom Đóm ngồi bên cạnh trên mặt đất hồi máu. [Mật] bạn nói với [Vũ Điệu Đom Đóm]: thật có lỗi… [Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: không liên quan đến cậu Bố Tranh sững sờ, sau đó nghĩ đến cậu là tới quấy rối Never a, một xu cũng đều không có quan hệ với Never a, dựa vào cái gì phải thay anh ta xin lỗi a ?! [Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: cậu luyện cấp không? Đi cùng [Mật] bạn nói với [Vũ Điệu Đom Đóm]: không, phải out [Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: à, trả lại cậu Bố Tranh lập tức nhận được một yêu cầu giao dịch, trong túi liền thêm vào một bộ trang phục mốt, là quần áo cung tiễn thủ vừa rồi mình đưa chưa cậu ta. Bố Tranh do dự một lúc, nhấn xác định nhận lại. [Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: vậy 88 [bye bye] [Mật] bạn nói với [Vũ Điệu Đom Đóm]: 88 Vũ Điệu Đom Đóm hồi máu đầy liền đứng lên bỏ thêm bạn tốt, sau đó rất phong độ lên thú cưỡi chạy đi. Để lại Bố Bố một mình đứng ở Công Viên Trò Chơi đối diện với bộ trang phục mốt cung tiễn thủ màu xanh nhạt… Cậu bị câu nói kia của Vũ Điệu Đom Đóm làm buồn bực muốn chết. Dựa vào cái gì mình phải xin lỗi a ?! Never có vẻ còn trong phó bản Đoàn Xiếc Thú chưa ra, nhưng Bố Tranh nhìn lướt qua kênh công hội, hình như là đang gọi cậu. Mấy người Càng lúc càng xa mới đầu kẻ tung người hứng, sau đó phát hiện có chút không đúng, đều hỏi sao thế. Nhớ đến anh… ngôn ngữ thật vô tội thật ‘khách quan’ trình bày một chút chuyện vừa xảy ra. Bố Tranh cũng lười cùng cô ta lắm miệng, cứ thế liền logout. Nhưng cuối cùng thoáng do dự, vẫn chưa điểm dấu gạch đỏ close. Bố Bố mở đôi chân nhỏ chạy đến bên cạnh thùng thư trong thành, lấy bộ trang phục mốt cung tiễn thủ trong túi viết bưu kiện gửi cho Never, sau đó logout. Bố Tranh login lần nữa đã là chuyện một tuần sau đó, hơn nữa cũng không phải lên acc Bố Bố, mà là log vào acc kỵ sĩ max cấp kia của cậu. Lại nói tiếp lúc ấy cậu đã xóa acc đi, nhưng không có cái game nào đại hào nói xóa là có thể xóa. Bố Tranh vốn đã cho rằng acc kỹ sĩ không còn tồn tại, chẳng qua tiện tay gõ ID vào, tài khoản hiển thị đang trong thời gian xóa bỏ, không đăng nhập sau ba ngày sẽ thực hiện blablablabla một đống. Cuối cùng Bố Tranh nhấn đăng nhập, kỵ sĩ được bao phủ trong một lớp kỹ năng lóng lánh ánh hào quang mặt trời mày vàng ngồi trên ngựa vung cây kiếm trong tay một cái, trên màn hình lập tức hiển thị dòng chữ xin đợi tiến vào trò chơi. Demon đứng trong Chủ Thành, kẻ đến người đi, Bố Tranh có cái cảm giác thời gian đã cách ba thu, thật ra cũng còn chưa tới mấy ngày. Lại nói cũng cảm thấy mình lúc đó quá xúc động, quá ấu trĩ. Nếu nói báo thù, người đầu tiên nên tìm là Tuyết Nhi Bảo Bối mới đúng, nhưng nhỏ đó trốn vô tung vô ảnh, cũng không biết điện thoại địa chỉ, cả cọng lông cũng tìm không thấy… [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: đê tiện !! [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: tao tưởng mình hoa mắt chứ [Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: ha ha, anh mày đã sống sót trở về [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: sao mày không xài cái acc cung tiễn thủ nữa [Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: chơi đủ rồi [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: tao cứ tưởng mày bị nhỏ Thiểm lam ái ăn hiếp chứ [Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: mợ mày = = [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: mày không onl mấy ngày mà thật sự đã phong vân biến huyễn [có thay đổi bất ngờ]… [Đội ngũ] [Demon]: đã xảy ra chuyện gì? Bố Tranh tiếp nhận yêu cầu tổ đội Tiện Thần ném qua, tiến vào đã thấy trong đội có một ảnh nhân vật nữ pháp sư, rê chuột lên trên —— Phong Hoa Tuyết Nguyệt… [Đội ngũ] [Demon]: đây là… [Đội ngũ] [Tiện Thần]: chị dâu mày [Đội ngũ] [Demon]: con mợ mày a, mày hành động nhanh thật… [Đội ngũ] [Demon]: chào chị dâu [Đội ngũ] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: có gõ chữ cũng phải đánh quái cho tôi! [Đội ngũ] [Tiện Thần]: được được, bà xã [Đội ngũ] [Tiện Thần]: chờ tao đánh xong mấy con quái rồi nói tiếp với mày [Đội ngũ] [Demon]: Bố Tranh nhìn xem vị trí của bọn họ, ra là đang tìm thú cưng, tiếp đó điều khiển Demon từ điểm dịch chuyển chạy tới. Chuyến này nhưng lại khiến cằm Bố Tranh chút nữa trật khớp. Trên đầu Tiện Thần thình lình đội lên một hàng danh hiệu “Chồng của Phong Hoa Tuyết Nguyệt”… Thật sự so với cậu dự tính còn nhanh hơn a… Bố Tranh thoáng có chút cảm thán. Trên đầu Phong Hoa Tuyết Nguyệt không có cái gì, xem ra là ẩn danh hiệu rồi. [Đội ngũ] [Tiện Thần]: tao nói mày nghe, hôm đó sau khi mày logout hội trưởng áp suất thấp a, may mà tao nhanh chóng rụt đầu [ý chỉ chạy trốn kịp] [Đội ngũ] [Tiện Thần]: công hội chiến hôm sau tất cả hội khác đều bị tàn sát, hội trưởng nhất định là lấy mấy công hội đó làm thùng trút giận [Đội ngũ] [Tiện Thần]: chúng ta trước kia phần lớn đều là hạ thủ lưu tình với đồng minh, hôm đấy giết thiệt sướng ha ha ha [Đội ngũ] [Demon]: mày cũng biến thái quá… [Đội ngũ] [Tiện Thần]:… [Đội ngũ] [Tiện Thần]: đúng rồi, kể mày nghe này cái con nhỏ Thiển lam ái nói mày ấy, lúc sau luôn đi theo hội trưởng, ai ngờ nhảy ra một Trình Giảo Kim (*) a, tức cười chết được (*)Trình Giảo Kim là tướng lĩnh thời Đường, là một anh hùng giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha, ở đây ý chỉ một người ngoài dự kiến xuất hiện gây cản trở. [Đội ngũ] [Demon]: bây giờ tao mới biết, chú mày rất có tố chất làm bác gái tổ dân phố [ý chỉ người rảnh rỗi nhiều chuyện] a [Đội ngũ] [Tiện Thần]: ha ha ha, mới vào công hội là một nữ triệu hoán sư, có tình ý với hội trưởng nha, mỗi ngày hai nhỏ đó đấu đá rất kịch liệt [Đội ngũ] [Tiện Thần]:… [Đội ngũ] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: [Đội ngũ] [Tiện Thần]: sao thế bà xã, vẫn chưa bắt được Long Bảo Bảo? [Đội ngũ] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: phát hiện mấy chuyện kỳ lạ [Đội ngũ] [Tiện Thần]: chuyện gì bà xã Bố Tranh mắt trợn trắng, mới mấy ngày không lên, tố chất cẩu thối[chân chó = nịnh nọt] của Tiện Thần cũng thần tốc tăng gấp bội… Vừa định trêu trọc hai người kia một chút, đột nhiên ngón tay đánh chữ liền cứng đờ. [Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: mẹ mày! Mày ở trong đội nói cái rắm a, cậu ta sẽ không nhìn ra tao là Bố Bố đi? [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: a? [Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: chắc sẽ không
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.