Chương 6: Chương 6
Vân Quá Thị Phi
21/09/2016
Giết nhầm người
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Em không có trách sư phụ anh treo máy >< [Đội ngũ] [Bố Bố]: Mặc dù sư phụ anh chưa từng giúp em đánh. [Đội ngũ] [Bố Bố]: Cứ coi như em đang luyện cách di chuyển đi. [Đội ngũ] [Bố Bố]: Mà em một lần cũng có chết đâu! [Đội ngũ] [Bố Bố]: Chỉ là em phải logout đi học bài thôi, người ta vẫn còn là học sinh! Bố Tranh đánh chữ mà nghĩ muốn nôn a, cậu cũng có lúc xạo sự như vậy. Học bài là cái chi? Đối với tên sinh viên cả đời không có lý tưởng như cậu mà nói quả thật chẳng biết là cái gì, nhưng mà thoát thân thì quan trọng hơn a. Cậu thật sự đang cực kỳ nghiêm túc lo lắng, cái tên hội trưởng biến thái này sẽ không biết thân phận của cậu, sau đó phản lại cậu đi a?! [Đội ngũ] [Never]: Ừ, học bài tốt. [Đội ngũ] [Bố Bố]: Gặp sư phụ sau ~~ Tiểu cung tiễn thủ nhanh chóng phát ra đội tán gẫu, sau đó dự dịnh rời khỏi đội ngũ. Có điều con chuột còn chưa kịp di chuyển, hệ thống đã thông báo “Bạn bị đội trưởng [Never] mời khỏi đội ngũ”, đại tế tự bên cạnh ngân quang bao quanh, lập tức liền vô ảnh vô tung biến mất. Bố Tranh nghiến nghiến răng a, lại bị đá. Người này động tác sao lại nhanh như vậy… Kéo mở khung bạn tốt, đem trạng thái của mình đổi thành offline, như vậy tất cả bạn tốt đều sẽ không biết cậu còn onl. Sau đấy Bố Bố mặc váy ngắn liền tung tăng nhảy nhún chạy đến điểm dịch chuyển, dịch chuyển đến bản đồ luyện cấp cấp 10 đi thăng cấp! Nhưng thật ra là đi gây rối… Khu này không phải tử khu, mặc dù close beta đã qua lâu rồi, nhưng người ở Tân Thủ Trấn vẫn còn cuồn cuộn không ngừng, không nhất định là người chơi mới thuần khiết, phải nói đại đa số đều đã có đại hào đến luyện thêm acc. Bố Bố dịch chuyển tới Tân Thủ Trấn, nơi này tản ra không khí mộc mạc giản dị của một thôn trang nhỏ. Nhiệm vụ ở Tân Thủ Trấn đều rất đơn giản, chẳng qua chỉ là hộ tống, thu thập, đi săn, nếu không thì là tìm đồ, hạ bản sao. Tiểu cung tiễn thủ cũng không tiếp nhận nhiệm vụ, ở ngoài lối từ Tân Thủ Thôn ra bản đồ dã ngoại nhún tới nhảy lui. Thấy mấy acc giống mình liền đi ngó xem, người ta đánh quái gì, cậu liền bắn “vút vút vút” mấy tiễn, đem quái nhà người ta giết chết. Người ta tìm thứ chi, cậu sẽ chạy lại nhặt đồ của người ta. Người ta đánh tiểu BOSS nào, cậu liền hảo tâm hỗ trợ… Làm loạn xong Bố Bố còn không đi ngay, đội lên đầu danh hiệu sư đồ lòe loẹt lắc lư qua lại hai cái. Bị người khác mắng liền giả vờ làm một bộ dáng đáng thương. [Phụ cận] [Bố Bố]: T-T Người ta chỉ muốn giúp thôi mà. [Phụ cận] [Bố Bố]: Sư phụ người ta không có nói qua BOSS thì không thể cùng đánh mà. … [Phụ cận] [Bố Bố]: T-T [Phụ cận] [Bố Bố]: Sư phụ người ta không có nói qua đồ trên mặt đất thì không được tùy tiện nhặt mà. … [Phụ cận] [Bố Bố]: T-T Người ta là chỉ là muốn giúp thôi, cậu bị nhiều quái vây như vậy. [Phụ cận] [Bố Bố]: Sư phụ người ta nói lấy việc giúp người làm niềm vui mà. … Tiếp đó người ta càng mắng chửi hung tợn Bố Tranh càng vui vẻ, Bố Bố lại càng nhảy nhót… [Mật] [Never] nói với bạn: Đang onl Bố Tranh nhìn thấy pm trong lòng bộp một tiếng, nghĩ sẽ không phải là anh ta phát hiện mình không logout đi? Có điều ngẫm lại, tế tự biến thái đã sớm max level, cũng không có việc gì nhàn rỗi đến bản đồ cấp 10 đúng không. Hơn nữa chắc sẽ không thể trùng hợp như vậy bị anh ta nhìn thấy? Thế là dứt khoát không để ý đến anh ta, tiếp tục nơi nơi nhảy nhảy nhún nhún. Bố Bố hai bím tóc vung a vung theo bản đồ phía trên chạy xuống phía dưới, từ bên trái đi qua bên phải, vinh quang cướp quái người khác, đã thăng 4 cấp. Bố Bố liền nhận mấy nhiệm vụ, định bụng lên tới cấp 20, lại tung tăng chạy qua bản đồ cấp 20 tiếp tục gây rối. Đợi đến khi Bố Bố bước qua bản đồ cấp 20 đã là buổi tối 8 giờ, không nén nổi cảm thán một cái, trước kia lúc chơi đại hào cũng không cảm thấy thỏa mãn như vậy. Bản đồ cấp 20 khá âm u, là khung cảnh ban đêm. Bố Bố vừa bước ra khỏi điểm dịch chuyển, chuẩn bị tìm mục tiêu hoàn thành sự nghiệp vĩ đại của cậu. Chỉ có điều còn chưa đi được mấy bước, chợt nghe truyền đến tai một tràng cười của nữ pháp sư. Bố Tranh trong lòng đề phòng, nhanh chóng xoay góc nhìn, liền thấy một nữ pháp sư trường bào màu tím hướng về phía tiểu cung tiễn thủ của mình phóng tới một Hỏa Cầu. Bố Bố “Ai da” một tiếng, duỗi thẳng hai tay, té nhào xuống đất, chết… [Hệ thống] Bạn đã bị người chơi [Phong Hoa Tuyết Nguyệt] giết chết! Bố Tranh rủa một tiếng, nhấn mở xem thông tin đối phương, nữ pháp sư 90 max level, cấp bậc hai người bọn họ thật sự là chênh lệch quá xa, nếu không sao có thể miểu sát (*)… (*)Miểu sát (seckill) giết trong 1 skill hoặc trong nháy mắt. Nữ pháp nữ Phong Hoa Tuyết Nguyệt kia giẫm giẫm hai vòng lên người Bố Bố đang nằm trên mặt đất, sau đó liền bất động. [Phụ cận] [Bố Bố]: Sao chị lại giết em a. [Phụ cận] [Bố Bố]: Giết acc cấp thấp là không tốt a. [Phụ cận] [Bố Bố]: T-T Chị thật đáng ghét. [Phụ cận] [Bố Bố]: T-T Người ta gọi sư phụ đến báo thù ô ô! [Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Cô là đồ đệ Never? [Phụ cận] [Never]: Là đồ đệ của tôi. [Phụ cận] [Bố Bố]: Đúng vậy. Bố Tranh trong lòng “Mẹ nó” một tiếng, nhìn thấy tên Never trong khung tán gẫu nhất thời hóa đá… [Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Thật sự là đồ đệ của ông à [Phụ cận] [Never]: Ừ. [Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Vậy xin lỗi. [Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Giết nhầm người. [Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Tôi tưởng là acc của ông. [Phụ cận] [Never]:… Tâm trí rối bời, Bố Bố đáng thương nằm sấp trên mặt đất nhìn trong màn hình hai đại hào bắt đầu dùng kênh phụ cận phát ra từng cái từng cái tin. Tình huống này… có điểm rất kỳ cục phải không! Nữ pháp sư giết đồ đề tế tự, đại tế tự không phải là nên tới báo thù cho đồ đệ sao ?! Đại tế tự không phải là nên cùng nữ pháp sư bùm bùm đấu võ sao ?! Như thế nào lại đứng trò chuyện lên đến trời vậy a! Đáng hận nhất chính là đồ đệ bé nhỏ đáng thương đang còn nằm sấp trên mặt đất gặm cát a, không ai quan tâm a… [Phụ cận] [Bố Bố]: Cái kia… sư phụ có thể hồi sinh em không… Sau khi Never hồi sinh Bố Bố dậy, nữ pháp sư kia đã rất tiêu sái gọi thú cưỡi vẫy vẫy tay áo rời đi… [Phụ cận] [Bố Bố]: Đây là… tình huống gì ?! [Phụ cận] [Never]: Không có gì. [Phụ cận] [Never]: Cậu ta tới giết acc của anh. [Phụ cận] [Never]: Thấy em mang danh hiệu đồ đệ của anh, tưởng anh. [Phụ cận] [Bố Bố]: = 口 = [Phụ cận] [Bố Bố]: Từ từ, lượng thông tin quá lớn. Cái gì mà mang danh hiệu Never đồ đệ là acc của Never a? Chẳng lẽ… [Phụ cận] [Bố Bố]: Sư phụ, anh có đam mê tự thu acc của mình làm đồ đệ sao [Phụ cận] [Never]: Lúc không có chuyện gì làm thì luyện.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Em không có trách sư phụ anh treo máy >< [Đội ngũ] [Bố Bố]: Mặc dù sư phụ anh chưa từng giúp em đánh. [Đội ngũ] [Bố Bố]: Cứ coi như em đang luyện cách di chuyển đi. [Đội ngũ] [Bố Bố]: Mà em một lần cũng có chết đâu! [Đội ngũ] [Bố Bố]: Chỉ là em phải logout đi học bài thôi, người ta vẫn còn là học sinh! Bố Tranh đánh chữ mà nghĩ muốn nôn a, cậu cũng có lúc xạo sự như vậy. Học bài là cái chi? Đối với tên sinh viên cả đời không có lý tưởng như cậu mà nói quả thật chẳng biết là cái gì, nhưng mà thoát thân thì quan trọng hơn a. Cậu thật sự đang cực kỳ nghiêm túc lo lắng, cái tên hội trưởng biến thái này sẽ không biết thân phận của cậu, sau đó phản lại cậu đi a?! [Đội ngũ] [Never]: Ừ, học bài tốt. [Đội ngũ] [Bố Bố]: Gặp sư phụ sau ~~ Tiểu cung tiễn thủ nhanh chóng phát ra đội tán gẫu, sau đó dự dịnh rời khỏi đội ngũ. Có điều con chuột còn chưa kịp di chuyển, hệ thống đã thông báo “Bạn bị đội trưởng [Never] mời khỏi đội ngũ”, đại tế tự bên cạnh ngân quang bao quanh, lập tức liền vô ảnh vô tung biến mất. Bố Tranh nghiến nghiến răng a, lại bị đá. Người này động tác sao lại nhanh như vậy… Kéo mở khung bạn tốt, đem trạng thái của mình đổi thành offline, như vậy tất cả bạn tốt đều sẽ không biết cậu còn onl. Sau đấy Bố Bố mặc váy ngắn liền tung tăng nhảy nhún chạy đến điểm dịch chuyển, dịch chuyển đến bản đồ luyện cấp cấp 10 đi thăng cấp! Nhưng thật ra là đi gây rối… Khu này không phải tử khu, mặc dù close beta đã qua lâu rồi, nhưng người ở Tân Thủ Trấn vẫn còn cuồn cuộn không ngừng, không nhất định là người chơi mới thuần khiết, phải nói đại đa số đều đã có đại hào đến luyện thêm acc. Bố Bố dịch chuyển tới Tân Thủ Trấn, nơi này tản ra không khí mộc mạc giản dị của một thôn trang nhỏ. Nhiệm vụ ở Tân Thủ Trấn đều rất đơn giản, chẳng qua chỉ là hộ tống, thu thập, đi săn, nếu không thì là tìm đồ, hạ bản sao. Tiểu cung tiễn thủ cũng không tiếp nhận nhiệm vụ, ở ngoài lối từ Tân Thủ Thôn ra bản đồ dã ngoại nhún tới nhảy lui. Thấy mấy acc giống mình liền đi ngó xem, người ta đánh quái gì, cậu liền bắn “vút vút vút” mấy tiễn, đem quái nhà người ta giết chết. Người ta tìm thứ chi, cậu sẽ chạy lại nhặt đồ của người ta. Người ta đánh tiểu BOSS nào, cậu liền hảo tâm hỗ trợ… Làm loạn xong Bố Bố còn không đi ngay, đội lên đầu danh hiệu sư đồ lòe loẹt lắc lư qua lại hai cái. Bị người khác mắng liền giả vờ làm một bộ dáng đáng thương. [Phụ cận] [Bố Bố]: T-T Người ta chỉ muốn giúp thôi mà. [Phụ cận] [Bố Bố]: Sư phụ người ta không có nói qua BOSS thì không thể cùng đánh mà. … [Phụ cận] [Bố Bố]: T-T [Phụ cận] [Bố Bố]: Sư phụ người ta không có nói qua đồ trên mặt đất thì không được tùy tiện nhặt mà. … [Phụ cận] [Bố Bố]: T-T Người ta là chỉ là muốn giúp thôi, cậu bị nhiều quái vây như vậy. [Phụ cận] [Bố Bố]: Sư phụ người ta nói lấy việc giúp người làm niềm vui mà. … Tiếp đó người ta càng mắng chửi hung tợn Bố Tranh càng vui vẻ, Bố Bố lại càng nhảy nhót… [Mật] [Never] nói với bạn: Đang onl Bố Tranh nhìn thấy pm trong lòng bộp một tiếng, nghĩ sẽ không phải là anh ta phát hiện mình không logout đi? Có điều ngẫm lại, tế tự biến thái đã sớm max level, cũng không có việc gì nhàn rỗi đến bản đồ cấp 10 đúng không. Hơn nữa chắc sẽ không thể trùng hợp như vậy bị anh ta nhìn thấy? Thế là dứt khoát không để ý đến anh ta, tiếp tục nơi nơi nhảy nhảy nhún nhún. Bố Bố hai bím tóc vung a vung theo bản đồ phía trên chạy xuống phía dưới, từ bên trái đi qua bên phải, vinh quang cướp quái người khác, đã thăng 4 cấp. Bố Bố liền nhận mấy nhiệm vụ, định bụng lên tới cấp 20, lại tung tăng chạy qua bản đồ cấp 20 tiếp tục gây rối. Đợi đến khi Bố Bố bước qua bản đồ cấp 20 đã là buổi tối 8 giờ, không nén nổi cảm thán một cái, trước kia lúc chơi đại hào cũng không cảm thấy thỏa mãn như vậy. Bản đồ cấp 20 khá âm u, là khung cảnh ban đêm. Bố Bố vừa bước ra khỏi điểm dịch chuyển, chuẩn bị tìm mục tiêu hoàn thành sự nghiệp vĩ đại của cậu. Chỉ có điều còn chưa đi được mấy bước, chợt nghe truyền đến tai một tràng cười của nữ pháp sư. Bố Tranh trong lòng đề phòng, nhanh chóng xoay góc nhìn, liền thấy một nữ pháp sư trường bào màu tím hướng về phía tiểu cung tiễn thủ của mình phóng tới một Hỏa Cầu. Bố Bố “Ai da” một tiếng, duỗi thẳng hai tay, té nhào xuống đất, chết… [Hệ thống] Bạn đã bị người chơi [Phong Hoa Tuyết Nguyệt] giết chết! Bố Tranh rủa một tiếng, nhấn mở xem thông tin đối phương, nữ pháp sư 90 max level, cấp bậc hai người bọn họ thật sự là chênh lệch quá xa, nếu không sao có thể miểu sát (*)… (*)Miểu sát (seckill) giết trong 1 skill hoặc trong nháy mắt. Nữ pháp nữ Phong Hoa Tuyết Nguyệt kia giẫm giẫm hai vòng lên người Bố Bố đang nằm trên mặt đất, sau đó liền bất động. [Phụ cận] [Bố Bố]: Sao chị lại giết em a. [Phụ cận] [Bố Bố]: Giết acc cấp thấp là không tốt a. [Phụ cận] [Bố Bố]: T-T Chị thật đáng ghét. [Phụ cận] [Bố Bố]: T-T Người ta gọi sư phụ đến báo thù ô ô! [Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Cô là đồ đệ Never? [Phụ cận] [Never]: Là đồ đệ của tôi. [Phụ cận] [Bố Bố]: Đúng vậy. Bố Tranh trong lòng “Mẹ nó” một tiếng, nhìn thấy tên Never trong khung tán gẫu nhất thời hóa đá… [Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Thật sự là đồ đệ của ông à [Phụ cận] [Never]: Ừ. [Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Vậy xin lỗi. [Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Giết nhầm người. [Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Tôi tưởng là acc của ông. [Phụ cận] [Never]:… Tâm trí rối bời, Bố Bố đáng thương nằm sấp trên mặt đất nhìn trong màn hình hai đại hào bắt đầu dùng kênh phụ cận phát ra từng cái từng cái tin. Tình huống này… có điểm rất kỳ cục phải không! Nữ pháp sư giết đồ đề tế tự, đại tế tự không phải là nên tới báo thù cho đồ đệ sao ?! Đại tế tự không phải là nên cùng nữ pháp sư bùm bùm đấu võ sao ?! Như thế nào lại đứng trò chuyện lên đến trời vậy a! Đáng hận nhất chính là đồ đệ bé nhỏ đáng thương đang còn nằm sấp trên mặt đất gặm cát a, không ai quan tâm a… [Phụ cận] [Bố Bố]: Cái kia… sư phụ có thể hồi sinh em không… Sau khi Never hồi sinh Bố Bố dậy, nữ pháp sư kia đã rất tiêu sái gọi thú cưỡi vẫy vẫy tay áo rời đi… [Phụ cận] [Bố Bố]: Đây là… tình huống gì ?! [Phụ cận] [Never]: Không có gì. [Phụ cận] [Never]: Cậu ta tới giết acc của anh. [Phụ cận] [Never]: Thấy em mang danh hiệu đồ đệ của anh, tưởng anh. [Phụ cận] [Bố Bố]: = 口 = [Phụ cận] [Bố Bố]: Từ từ, lượng thông tin quá lớn. Cái gì mà mang danh hiệu Never đồ đệ là acc của Never a? Chẳng lẽ… [Phụ cận] [Bố Bố]: Sư phụ, anh có đam mê tự thu acc của mình làm đồ đệ sao [Phụ cận] [Never]: Lúc không có chuyện gì làm thì luyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.