Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 859: Cảm giác không xác định
Vong Ký Hô Hấp Miêu
22/03/2018
Editor: May
Đại khái là không ngờ rằng Tiểu Thỏ sẽ nói những lời này, Trình Chi Ngôn khẽ ngơ ngác một chút, động tác trêu chọc cổ cô cũng ngừng lại.
Anh ngẩng đầu nhìn về phía cô, lúc này mới phát hiện Tiểu Thỏ bị chính mình ngăn chặn, trong ánh mắt mơ hồ ngấn lệ.
"Không phải là em ngã xuống Từ Cảnh Thần đỡ em một chút thôi ư... Chỉ chút chuyện đó, anh cần phải tức giận với em cả ngày sao??" Tiểu Thỏ vừa kiềm né nước mắt trong mắt, vừa nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Cho dù Từ Cảnh Thần thích em thì thế nào, chẳng lẽ em còn có khả năng rời khỏi anh, đi cùng với cậu ta sao?? Trình Chi Ngôn, anh chính là không tin em!!"
Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, duỗi tay nhẹ nhàng lau một chút ở bên mắt cô.
Không lau còn tốt, vừa lau, nước mắt Tiểu Thỏ liền không nhịn được lăn xuống.
"Thực xin lỗi..." Trình Chi Ngôn duỗi tay kéo lấy cánh tay cô, để cho cô ngồi dậy, sau đó ôm cô vào trong ngực mình, thấp giọng nói.
"Có cái gì tốt mà thực xin lỗi!? Người tức giận là anh, nên xin lỗi là em mới đúng!" Lần này Tiểu Thỏ cũng là rất tức giận, nhịn không được liền giận dữ hét lên với Trình Chi Ngôn.
"..."
Vì vậy... Người nào đó, lại không nói lời nào.
Chỉ là cánh tay ôm cô hơi nắm thật chặt.
Nói cho cùng, vẫn là bởi vì một tháng này, số lần anh gặp cô quá ít...
Rõ ràng biết rõ cô là ở chỗ đó, ở trong trường học chờ anh đi gặp cô, nhưng mỗi ngày lúc gấp rút xong công việc, lầu ký túc xá của cô đã sớm đóng cổng, những nhớ nhung nồng đậm kia, chỉ có thể nói điện thoại hoặc là nhắn tin, nhẹ nhàng thổ lộ hết.
Cô ở trong hoàn cảnh mới, bên cạnh xuất hiện bạn học mới, bên trong những bạn học đó, có lẽ sẽ có người yêu mến cô, người theo đuổi cô, mỗi lần nghĩ tới đây, anh lại cảm thấy trong lòng từng đợt trống trải.
Cho dù anh ngẫu nhiên cũng có tiết ở trong trường học, làm thí nghiệm, nhưng thời gian có thể bồi cô, quá ít.
Có lẽ tương lai sẽ xuất hiện một người như vậy, mỗi ngày bồi cô cùng lên lớp, bồi cô cùng nhau tan học, bồi cô cùng nhau ăn cơm, cùng nhau tản bộ, cùng nhau tự học, cùng nhau tham gia hoạt động, tích lũy tháng ngày làm bạn như vậy, sẽ có thêm tình cảm đối với cô, khiến trong nội tâm của anh xuất hiện một loại cảm giác không xác định.
Đại khái là không ngờ rằng Tiểu Thỏ sẽ nói những lời này, Trình Chi Ngôn khẽ ngơ ngác một chút, động tác trêu chọc cổ cô cũng ngừng lại.
Anh ngẩng đầu nhìn về phía cô, lúc này mới phát hiện Tiểu Thỏ bị chính mình ngăn chặn, trong ánh mắt mơ hồ ngấn lệ.
"Không phải là em ngã xuống Từ Cảnh Thần đỡ em một chút thôi ư... Chỉ chút chuyện đó, anh cần phải tức giận với em cả ngày sao??" Tiểu Thỏ vừa kiềm né nước mắt trong mắt, vừa nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Cho dù Từ Cảnh Thần thích em thì thế nào, chẳng lẽ em còn có khả năng rời khỏi anh, đi cùng với cậu ta sao?? Trình Chi Ngôn, anh chính là không tin em!!"
Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, duỗi tay nhẹ nhàng lau một chút ở bên mắt cô.
Không lau còn tốt, vừa lau, nước mắt Tiểu Thỏ liền không nhịn được lăn xuống.
"Thực xin lỗi..." Trình Chi Ngôn duỗi tay kéo lấy cánh tay cô, để cho cô ngồi dậy, sau đó ôm cô vào trong ngực mình, thấp giọng nói.
"Có cái gì tốt mà thực xin lỗi!? Người tức giận là anh, nên xin lỗi là em mới đúng!" Lần này Tiểu Thỏ cũng là rất tức giận, nhịn không được liền giận dữ hét lên với Trình Chi Ngôn.
"..."
Vì vậy... Người nào đó, lại không nói lời nào.
Chỉ là cánh tay ôm cô hơi nắm thật chặt.
Nói cho cùng, vẫn là bởi vì một tháng này, số lần anh gặp cô quá ít...
Rõ ràng biết rõ cô là ở chỗ đó, ở trong trường học chờ anh đi gặp cô, nhưng mỗi ngày lúc gấp rút xong công việc, lầu ký túc xá của cô đã sớm đóng cổng, những nhớ nhung nồng đậm kia, chỉ có thể nói điện thoại hoặc là nhắn tin, nhẹ nhàng thổ lộ hết.
Cô ở trong hoàn cảnh mới, bên cạnh xuất hiện bạn học mới, bên trong những bạn học đó, có lẽ sẽ có người yêu mến cô, người theo đuổi cô, mỗi lần nghĩ tới đây, anh lại cảm thấy trong lòng từng đợt trống trải.
Cho dù anh ngẫu nhiên cũng có tiết ở trong trường học, làm thí nghiệm, nhưng thời gian có thể bồi cô, quá ít.
Có lẽ tương lai sẽ xuất hiện một người như vậy, mỗi ngày bồi cô cùng lên lớp, bồi cô cùng nhau tan học, bồi cô cùng nhau ăn cơm, cùng nhau tản bộ, cùng nhau tự học, cùng nhau tham gia hoạt động, tích lũy tháng ngày làm bạn như vậy, sẽ có thêm tình cảm đối với cô, khiến trong nội tâm của anh xuất hiện một loại cảm giác không xác định.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.