Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 189: Cần cậu giúp 4
Vong Ký Hô Hấp Miêu
03/03/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
" Đồng Đồng, cậu nói loạn cái gì a." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ nhìn Trình Chi Ngôn một cái, sau đó xoay người hướng tới Cố Ninh Thư nói: "Cô ấy nói lung tung, cậu đừng để ý."
"Không sao." Cố Ninh Thư hướng tới Tiểu Thỏ cười cười, nói khẽ: " Tớ thật cao hứng."
". . ."
Trình Chi Ngôn nhịn không được nheo đôi mắt thâm thúy lại nhìn Cố Ninh Thư, đây là cái tình huống gì?
" Ai nha, chú nhỏ, tại sao chú cảm mạo còn chưa khỏi a?" Trình Thi Đồng cực kỳ vừa lòng nhìn một màn trước mắt, cười tít mắt hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Có phải bởi vì chú viết cho cháu hai phong thư tình, lừa gạt cháu hai lần cho nên báo ứng hay không?"
". . ." Trình Chi Ngôn liếc cô ấy một cái, không nói lời nào, tiếp tục ngồi xuống ở trên ghế sofa, cúi đầu làm bài tập.
Trình Thi Đồng cười đến miệng đều sắp không thể khép lại.
Tiểu Thỏ có chút không biết nói gì nhìn Trình Thi Đồng, trầm mặc một chút sau đó hướng tới bọn họ nói: "Tớ đi gọt quả táo cho các cậu, các cậu chờ một lát."
"Uh`m." Trình Thi Đồng gật gật đầu, lơ đễnh ngồi xuống bên cạnh Trình Chi Ngôn.
Cố Ninh Thư nhìn Trình Thi Đồng một cái, hướng tới Tiểu Thỏ đi tới, thản nhiên nói: "Tớ đi cùng cậu."
"Được." Tiểu Thỏ gật đầu đồng ý, mang theo cậu xoay người đi tới phòng bếp.
Trình Thi Đồng duỗi thẳng cổ nhìn bóng dáng hai người bọn họ biến mất ở phòng bếp, lúc này mới vẻ mặt cười xấu xa nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Chú nhỏ, chú có biết hay không?"
"Cái gì?" Trình Chi Ngôn không tập trung viết bài tập, thuận miệng hỏi.
" Kỳ thật Cố Ninh Thư kia thích Tiểu Thỏ của nhà chúng ta a." Trình Thi Đồng đè thấp thanh âm hướng tới Trình Chi Ngôn thần bí nói như vậy: "Mặc dù cậu ấy chưa nói, nhưng mà cháu cảm giác ánh mắt cậu ấy liếc ở trên người Tiểu Thỏ của nhà chúng ta."
"A.... . Không phải cháu thích cái họ Cố kia sao?" Trình Chi Ngôn nghe xong lời này ngẩng đầu lên nhìn Trình Thi Đồng, cười như không cười hỏi.
"Ai, cháu thích người ta, người ta không thích cháu, cháu có biện pháp nào đâu." Trình Thi Đồng vẻ mặt vô tội giang tay hướng tới chú nhỏ mình nói: "Thích một người phải tôn trọng ý nghĩ của người ấy, nếu cậu ấy thích Tiểu Thỏ vậy căn cứ nguyên tắc nước phù sa không để chảy ra ruộng người ngoài, cháu cũng miễn cưỡng có thể tiếp thu..."
"Cháu ngược lại đại lượng..." Trình Chi Ngôn cong khóe miệng thuận miệng nói.
" Ha ha..." Trình Thi Đồng cười cười với anh, sau đó lại đến gần anh rồi hạ giọng nói: "Mấy ngày hôm trước Tiểu Thỏ nói với cháu, chú vẫn không thừa nhận cô ấy là bạn gái chú, cô ấy bị tổn thương muốn chết, dù sao cố gắng nhiều năm như vậy lại vẫn ngay cả một danh phận người bạn gái cũng không có, đổi lại là người khác, người nào không khổ sở a.... Ai, cháu liền nói với cô ấy, không được mà nói, cậu liền thích những người khác thử xem..."
". . ." Biểu tình trên mặt Trình Chi Ngôn cứng đờ, ánh mắt cụp xuống, mang theo một tia lãnh ý nhìn Trình Thi Đồng.
Trình Thi Đồng giả bộ cái gì cũng không có nhìn thấy, tiếp tục hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Cháu nói với cô ấy, Cố Ninh Thư không sai a, dù sao cũng là người trong lòng cháu, điều kiện các phương diện đều sẽ không kém so với chú nhỏ, không được mà nói trước hết thử tiếp thu người ta xem?"
"...."
Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi: "Tiểu Thỏ nói như thế nào? ?"
"Ha ha. . ." Trình Thi Đồng hướng tới anh cười thần bí, nhưng mà không nói.
Nhưng mà chỉ chốc lát Tiểu Thỏ đã bưng quả táo cắt xong đi tới.
" Đồng Đồng, cậu nói loạn cái gì a." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ nhìn Trình Chi Ngôn một cái, sau đó xoay người hướng tới Cố Ninh Thư nói: "Cô ấy nói lung tung, cậu đừng để ý."
"Không sao." Cố Ninh Thư hướng tới Tiểu Thỏ cười cười, nói khẽ: " Tớ thật cao hứng."
". . ."
Trình Chi Ngôn nhịn không được nheo đôi mắt thâm thúy lại nhìn Cố Ninh Thư, đây là cái tình huống gì?
" Ai nha, chú nhỏ, tại sao chú cảm mạo còn chưa khỏi a?" Trình Thi Đồng cực kỳ vừa lòng nhìn một màn trước mắt, cười tít mắt hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Có phải bởi vì chú viết cho cháu hai phong thư tình, lừa gạt cháu hai lần cho nên báo ứng hay không?"
". . ." Trình Chi Ngôn liếc cô ấy một cái, không nói lời nào, tiếp tục ngồi xuống ở trên ghế sofa, cúi đầu làm bài tập.
Trình Thi Đồng cười đến miệng đều sắp không thể khép lại.
Tiểu Thỏ có chút không biết nói gì nhìn Trình Thi Đồng, trầm mặc một chút sau đó hướng tới bọn họ nói: "Tớ đi gọt quả táo cho các cậu, các cậu chờ một lát."
"Uh`m." Trình Thi Đồng gật gật đầu, lơ đễnh ngồi xuống bên cạnh Trình Chi Ngôn.
Cố Ninh Thư nhìn Trình Thi Đồng một cái, hướng tới Tiểu Thỏ đi tới, thản nhiên nói: "Tớ đi cùng cậu."
"Được." Tiểu Thỏ gật đầu đồng ý, mang theo cậu xoay người đi tới phòng bếp.
Trình Thi Đồng duỗi thẳng cổ nhìn bóng dáng hai người bọn họ biến mất ở phòng bếp, lúc này mới vẻ mặt cười xấu xa nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Chú nhỏ, chú có biết hay không?"
"Cái gì?" Trình Chi Ngôn không tập trung viết bài tập, thuận miệng hỏi.
" Kỳ thật Cố Ninh Thư kia thích Tiểu Thỏ của nhà chúng ta a." Trình Thi Đồng đè thấp thanh âm hướng tới Trình Chi Ngôn thần bí nói như vậy: "Mặc dù cậu ấy chưa nói, nhưng mà cháu cảm giác ánh mắt cậu ấy liếc ở trên người Tiểu Thỏ của nhà chúng ta."
"A.... . Không phải cháu thích cái họ Cố kia sao?" Trình Chi Ngôn nghe xong lời này ngẩng đầu lên nhìn Trình Thi Đồng, cười như không cười hỏi.
"Ai, cháu thích người ta, người ta không thích cháu, cháu có biện pháp nào đâu." Trình Thi Đồng vẻ mặt vô tội giang tay hướng tới chú nhỏ mình nói: "Thích một người phải tôn trọng ý nghĩ của người ấy, nếu cậu ấy thích Tiểu Thỏ vậy căn cứ nguyên tắc nước phù sa không để chảy ra ruộng người ngoài, cháu cũng miễn cưỡng có thể tiếp thu..."
"Cháu ngược lại đại lượng..." Trình Chi Ngôn cong khóe miệng thuận miệng nói.
" Ha ha..." Trình Thi Đồng cười cười với anh, sau đó lại đến gần anh rồi hạ giọng nói: "Mấy ngày hôm trước Tiểu Thỏ nói với cháu, chú vẫn không thừa nhận cô ấy là bạn gái chú, cô ấy bị tổn thương muốn chết, dù sao cố gắng nhiều năm như vậy lại vẫn ngay cả một danh phận người bạn gái cũng không có, đổi lại là người khác, người nào không khổ sở a.... Ai, cháu liền nói với cô ấy, không được mà nói, cậu liền thích những người khác thử xem..."
". . ." Biểu tình trên mặt Trình Chi Ngôn cứng đờ, ánh mắt cụp xuống, mang theo một tia lãnh ý nhìn Trình Thi Đồng.
Trình Thi Đồng giả bộ cái gì cũng không có nhìn thấy, tiếp tục hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Cháu nói với cô ấy, Cố Ninh Thư không sai a, dù sao cũng là người trong lòng cháu, điều kiện các phương diện đều sẽ không kém so với chú nhỏ, không được mà nói trước hết thử tiếp thu người ta xem?"
"...."
Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi: "Tiểu Thỏ nói như thế nào? ?"
"Ha ha. . ." Trình Thi Đồng hướng tới anh cười thần bí, nhưng mà không nói.
Nhưng mà chỉ chốc lát Tiểu Thỏ đã bưng quả táo cắt xong đi tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.