Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 833: Chim sa cá lặn
Vong Ký Hô Hấp Miêu
08/03/2018
Editor: May
"Tin tức gì chứ!?" Trình Thi Đồng có chút nhàm chán liếc cô ấy một cái, sau đó chậm rãi từ từ nói: "Không phải cậu muốn nói Cố Trừng Tịch thích tớ chứ??"
"A?? Cậu biết??" Tiểu Thỏ có chút tim đập mạnh và loạn nhịp nhìn cô ấy.
"Kính nhờ, mua ly kem mất bao lâu thời gian chứ, còn không phải là chuyện một tay giao tiền, một tay giao hàng ư, lúc tớ mua xong kem ly đi trở về, vừa vặn nghe được lời nói của cậu và Cố Trừng Tịch." Trình Thi Đồng thở dài một hơi, nói ra với Tiểu Thỏ.
"Vậy cậu... có ý suy nghĩ gì về anh ấy hay không??" Tiểu Thỏ chần chờ một chút, vẫn là nhỏ giọng hỏi Trình Thi Đồng.
"Có suy nghĩ gì?? Có thể có suy nghĩ gì??" Trình Thi Đồng khẽ nhướn mày, một đôi mắt êm dịu thẳng tắp nhìn Tiểu Thỏ nói: "Anh ấy là anh trai Cố Ninh Thư, tớ có thể có suy nghĩ gì với anh ấy??"
"Nhưng tớ nhớ được..." Sau khi Tiểu Thỏ kết nối chuyện trước trước sau sau lại, giống như là đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nói với Trình Thi Đồng: "Năm đó sau khi lần đầu tiên chúng ta đi chùa Văn Đồng, tớ hỏi cậu ước nguyện cái gì, khi đó cậu nói hẳn là Trừng Tịch này mà không phải là Ninh Thư kia đi??"
"..." Trình Thi Đồng hiếm khi trầm mặc một lát, không nói gì, sau đó duỗi tay kéo cánh tay Tiểu Thỏ, cười hì hì nói: "Đúng vậy, khi đó niên thiếu, thấy một người thiếu niên dáng dấp thanh tú, đứng ở trong rừng cây xanh um tươi tốt, nhìn ánh sáng loang lổ rơi ở trên người anh ấy, lập tức cảm thấy, thật sự là mẹ nó soái nha!! Vì vậy tớ liền ước nguyện, hy vọng có thể sẽ gặp Trừng Tịch lần nữa, về sau cái này nguyện vọng nha, không phải là thực hiện được rồi ư, tớ lại nhìn thấy anh ấy nha."
"A..." Tiểu Thỏ cũng không biết mình nên nói tiếp cái gì, vì vậy chỉ là liền gật đầu theo, lại nhìn chằm chằm Trình Thi Đồng trong chốc lát, sau đó có chút buồn cười nói: "Cậu nói một chút, cậu lớn lên cũng không phải là đặc biệt quốc sắc thiên hương a, sao có thể làm cho hai anh em người ta đều thích cậu chứ."
"Cái gì quốc sắc thiên hương, cho dù lão tử không phải là quốc sắc thiên hương, đó cũng là chim sa cá lặn được không??" Trình Thi Đồng liếc Tiểu Thỏ một cái.
"Tin tức gì chứ!?" Trình Thi Đồng có chút nhàm chán liếc cô ấy một cái, sau đó chậm rãi từ từ nói: "Không phải cậu muốn nói Cố Trừng Tịch thích tớ chứ??"
"A?? Cậu biết??" Tiểu Thỏ có chút tim đập mạnh và loạn nhịp nhìn cô ấy.
"Kính nhờ, mua ly kem mất bao lâu thời gian chứ, còn không phải là chuyện một tay giao tiền, một tay giao hàng ư, lúc tớ mua xong kem ly đi trở về, vừa vặn nghe được lời nói của cậu và Cố Trừng Tịch." Trình Thi Đồng thở dài một hơi, nói ra với Tiểu Thỏ.
"Vậy cậu... có ý suy nghĩ gì về anh ấy hay không??" Tiểu Thỏ chần chờ một chút, vẫn là nhỏ giọng hỏi Trình Thi Đồng.
"Có suy nghĩ gì?? Có thể có suy nghĩ gì??" Trình Thi Đồng khẽ nhướn mày, một đôi mắt êm dịu thẳng tắp nhìn Tiểu Thỏ nói: "Anh ấy là anh trai Cố Ninh Thư, tớ có thể có suy nghĩ gì với anh ấy??"
"Nhưng tớ nhớ được..." Sau khi Tiểu Thỏ kết nối chuyện trước trước sau sau lại, giống như là đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nói với Trình Thi Đồng: "Năm đó sau khi lần đầu tiên chúng ta đi chùa Văn Đồng, tớ hỏi cậu ước nguyện cái gì, khi đó cậu nói hẳn là Trừng Tịch này mà không phải là Ninh Thư kia đi??"
"..." Trình Thi Đồng hiếm khi trầm mặc một lát, không nói gì, sau đó duỗi tay kéo cánh tay Tiểu Thỏ, cười hì hì nói: "Đúng vậy, khi đó niên thiếu, thấy một người thiếu niên dáng dấp thanh tú, đứng ở trong rừng cây xanh um tươi tốt, nhìn ánh sáng loang lổ rơi ở trên người anh ấy, lập tức cảm thấy, thật sự là mẹ nó soái nha!! Vì vậy tớ liền ước nguyện, hy vọng có thể sẽ gặp Trừng Tịch lần nữa, về sau cái này nguyện vọng nha, không phải là thực hiện được rồi ư, tớ lại nhìn thấy anh ấy nha."
"A..." Tiểu Thỏ cũng không biết mình nên nói tiếp cái gì, vì vậy chỉ là liền gật đầu theo, lại nhìn chằm chằm Trình Thi Đồng trong chốc lát, sau đó có chút buồn cười nói: "Cậu nói một chút, cậu lớn lên cũng không phải là đặc biệt quốc sắc thiên hương a, sao có thể làm cho hai anh em người ta đều thích cậu chứ."
"Cái gì quốc sắc thiên hương, cho dù lão tử không phải là quốc sắc thiên hương, đó cũng là chim sa cá lặn được không??" Trình Thi Đồng liếc Tiểu Thỏ một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.