Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 631: Chờ thêm mấy ngày đi
Vong Ký Hô Hấp Miêu
10/11/2017
Editor Quỳnh Nguyễn
Trình Chi Ngôn cười cợt, cũng không nói gì, chỉ là không thể chuyển sang đề tài khác để Tiểu Thỏ có thể tham gia vào.
Sau khi bữa cơm tối kết thúc, cả ba người Kỷ Lâm Khải, Vương Thước, Trương Vũ Phi đều nóng lòng muốn thử mà nhìn Trình Chi Ngôn nói:"Lão đại, hiện tại sẽ chờ cậu từ chức, sau đó, chuẩn bị chờ đại tẩu chính thức khai giảng, chúng ta có thể tập trung ở Nam Kinh, sau đó tính kế lâu dài."
Trình Chi ngôn gật gù, không nói thêm gì, ôm vai Tiểu Thỏ, lần lượt chào tạm biệt từng người bọn họ, sau đó rời đi.
Thành phố Nam Kinh đầu tháng sáu, gió đêm hơi thổi, tựa có một chút giống Kim Lăng, hai bên đường thật dài, cây ngô đồng đứng che hai bên đường thành hai hàng dài, dưới hàng điện thẳng tắp.
Trình Chi Ngôn nắm tay Tiểu Thỏ, thong dong bước đi.
Tiểu Thỏ vừa rồi ăn rất no, nên bây giờ đi bộ giúp tiêu hóa một chút, chỉ là muốn hiếu kỳ chủ đề vừa nãy nhóm Trình Chi Ngôn bàn luận, không nhịn được hướng về Trình Chi Ngôn hỏi:" Anh, các anh dự định tự mình tạo lập sự nghiệp sao?"
"Ừ." Trình Chi Ngôn nghe thấy cô hỏi, cúi đầu xuống, đôi mắt hơi buông xuống, nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, nở nụ cười, trầm giọng nói:" Dù thế nào cùng phải kiếm tiền lấy vợ, không lẽ em dự định sau khi chúng ta kết hôn, vẫn tiếp tục ở trong nhà hay sao?"
"Kỳ thực tiếp tục ở trong nhà, có gì mà không tốt....." Tiểu Thỏ chần chờ một lúc, hướng về Trình Chi Ngôn nói:"Đã qua nhiều năm như vậy, chúng ta không phải vẫn sống tốt hay sao?"
"Vậy những chuyện sau đó thì như thế nào?" Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô hỏi:" Không dự định sinh con nữa hả? Sau khi có con, tiếp tục sống cùng một chỗ với cha mẹ, cũng không đủ chỗ ở, nói tiếp, chúng ta sau đó chưa chắc sẽ về quê, nếu như ở đây thành lập công ty thuận lợi, chúng ta có thể định cư ở đây."Tiểu Thỏ nghe anh nói tới chuyện sinh con, không nhịn được, mặt dần ửng đỏ.
Chuyện này đâu có giống chuyện đó.....
Hai người chuyện gì cũng chưa có xảy ra, làm sao có thể bắt đầu bàn luận đến chuyện sinh con cơ chứ?
Trình Chi Ngôn thấy cô đang đỏ mặt lên, đại khái cũng đoán được suy nghĩ trong lòng cô, lại liên tưởng đến chuyện quan hệ giữa hai người, cô vẫn còn chưa biết, Trình Chi Ngôn vẫn cảm thấy nên tiếp tục giấu kín.
"Nhưng không phải vừa nãy mấy người Kỷ Lâm Khải không phải nói, giá nhà ở Nam Kinh rất đắt hay sao?" Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, lại không nhịn được hướng về Trình Chi Ngôn hỏi:" Nhiều nhất cũng chỉ kiếm được 15.000, nếu được, mua nhà gấp 100 lần là 1,5 triệu nha......"
"Đừng lo." Trình Chi Ngôn hơi cúi đầu, khẽ hôn lên mái tóc của cô một cái, sau đó âm thanh tràn đầy ôn nhu nói:" Những chuyện này cứ giao cho anh được rồi, em cứ ngoan ngoãn chờ làm vợ của anh là được."
"Cái gì...... Vợ....." Tiểu Thỏ nghe anh nói câu này, lại đỏ mặt lần nữa.
"Sao. Không định làm vợ của anh sao?" Trình Chi Ngôn nhìn dáng vẻ xấu hổ của cô, cố ý hướng về cô hỏi:" Là ai khi còn bé khóc đến nước mắt nước mũi đều chảy ra, vì anh có thể cùng em đi tắm, nhất định phải lấy em làm vợ?"
"Đừng nói nữa, đừng nói nữa......" Tiểu Thỏ không nhịn được vươn tay ra, che lấy khuôn mặt đang đỏ bừng lên, âm thanh yếu ớt nói:"Lúc trước còn nhỏ không hiểu chuyện...... Căn bản không biết làm vợ rốt cuộc là có ý gì......"
Trình Chi Ngôn cười cợt, cũng không nói gì, chỉ là không thể chuyển sang đề tài khác để Tiểu Thỏ có thể tham gia vào.
Sau khi bữa cơm tối kết thúc, cả ba người Kỷ Lâm Khải, Vương Thước, Trương Vũ Phi đều nóng lòng muốn thử mà nhìn Trình Chi Ngôn nói:"Lão đại, hiện tại sẽ chờ cậu từ chức, sau đó, chuẩn bị chờ đại tẩu chính thức khai giảng, chúng ta có thể tập trung ở Nam Kinh, sau đó tính kế lâu dài."
Trình Chi ngôn gật gù, không nói thêm gì, ôm vai Tiểu Thỏ, lần lượt chào tạm biệt từng người bọn họ, sau đó rời đi.
Thành phố Nam Kinh đầu tháng sáu, gió đêm hơi thổi, tựa có một chút giống Kim Lăng, hai bên đường thật dài, cây ngô đồng đứng che hai bên đường thành hai hàng dài, dưới hàng điện thẳng tắp.
Trình Chi Ngôn nắm tay Tiểu Thỏ, thong dong bước đi.
Tiểu Thỏ vừa rồi ăn rất no, nên bây giờ đi bộ giúp tiêu hóa một chút, chỉ là muốn hiếu kỳ chủ đề vừa nãy nhóm Trình Chi Ngôn bàn luận, không nhịn được hướng về Trình Chi Ngôn hỏi:" Anh, các anh dự định tự mình tạo lập sự nghiệp sao?"
"Ừ." Trình Chi Ngôn nghe thấy cô hỏi, cúi đầu xuống, đôi mắt hơi buông xuống, nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, nở nụ cười, trầm giọng nói:" Dù thế nào cùng phải kiếm tiền lấy vợ, không lẽ em dự định sau khi chúng ta kết hôn, vẫn tiếp tục ở trong nhà hay sao?"
"Kỳ thực tiếp tục ở trong nhà, có gì mà không tốt....." Tiểu Thỏ chần chờ một lúc, hướng về Trình Chi Ngôn nói:"Đã qua nhiều năm như vậy, chúng ta không phải vẫn sống tốt hay sao?"
"Vậy những chuyện sau đó thì như thế nào?" Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô hỏi:" Không dự định sinh con nữa hả? Sau khi có con, tiếp tục sống cùng một chỗ với cha mẹ, cũng không đủ chỗ ở, nói tiếp, chúng ta sau đó chưa chắc sẽ về quê, nếu như ở đây thành lập công ty thuận lợi, chúng ta có thể định cư ở đây."Tiểu Thỏ nghe anh nói tới chuyện sinh con, không nhịn được, mặt dần ửng đỏ.
Chuyện này đâu có giống chuyện đó.....
Hai người chuyện gì cũng chưa có xảy ra, làm sao có thể bắt đầu bàn luận đến chuyện sinh con cơ chứ?
Trình Chi Ngôn thấy cô đang đỏ mặt lên, đại khái cũng đoán được suy nghĩ trong lòng cô, lại liên tưởng đến chuyện quan hệ giữa hai người, cô vẫn còn chưa biết, Trình Chi Ngôn vẫn cảm thấy nên tiếp tục giấu kín.
"Nhưng không phải vừa nãy mấy người Kỷ Lâm Khải không phải nói, giá nhà ở Nam Kinh rất đắt hay sao?" Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, lại không nhịn được hướng về Trình Chi Ngôn hỏi:" Nhiều nhất cũng chỉ kiếm được 15.000, nếu được, mua nhà gấp 100 lần là 1,5 triệu nha......"
"Đừng lo." Trình Chi Ngôn hơi cúi đầu, khẽ hôn lên mái tóc của cô một cái, sau đó âm thanh tràn đầy ôn nhu nói:" Những chuyện này cứ giao cho anh được rồi, em cứ ngoan ngoãn chờ làm vợ của anh là được."
"Cái gì...... Vợ....." Tiểu Thỏ nghe anh nói câu này, lại đỏ mặt lần nữa.
"Sao. Không định làm vợ của anh sao?" Trình Chi Ngôn nhìn dáng vẻ xấu hổ của cô, cố ý hướng về cô hỏi:" Là ai khi còn bé khóc đến nước mắt nước mũi đều chảy ra, vì anh có thể cùng em đi tắm, nhất định phải lấy em làm vợ?"
"Đừng nói nữa, đừng nói nữa......" Tiểu Thỏ không nhịn được vươn tay ra, che lấy khuôn mặt đang đỏ bừng lên, âm thanh yếu ớt nói:"Lúc trước còn nhỏ không hiểu chuyện...... Căn bản không biết làm vợ rốt cuộc là có ý gì......"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.