Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 367: Cô bé lọ lem của tôi
Vong Ký Hô Hấp Miêu
21/06/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Ách. . . Cám ơn khích lệ a. . ." Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, sau đó hướng tới Từ Cảnh Thần cười cười, có chút xấu hổ gãi gãi đầu mình.
Từ Cảnh Thần lại nhìn cô một cái, sau đó không nói được một lời xoay người tiến vào trường học.
Oa... Đứa bé này thật là....
Tiểu Thỏ chớp chớp mắt nhìn bóng dáng cậu dần dần đi xa, nhịn không được hướng tới cậu làm mặt quỷ, thật sự là cái tiểu quỷ ngạo mạn.
Từ khi một lần Từ Cảnh Thần phát sốt, Tiểu Thỏ liền có một đoạn thời gian thật dài không có thấy cậu.
Thời tiết cũng dần dần trở nên ấm áp lên, các học sinh cũng đều bỏ đi trang phục mùa đông, thay thời trang mùa xuân nhẹ nhàng.
Mắt thấy phồn hoa rực rỡ trong vườn trường, mùi hoa bốn phía, tâm tình Tiểu Thỏ không hiểu ra sao liền cảm giác rất khá.
Chỉ là một ngày kia tới gần lúc tan học, chủ nhiệm lớp đột nhiên chạy tới trong lớp, vội vàng gõ gõ Tiểu Thỏ cùng một cái bạn học nam khác, ý bảo hai người bọn họ sau khi tan học đi văn phòng, sau đó lại đi tới.
Trong ánh mắt Tiểu Thỏ tràn đầy đều là nghi hoặc, chủ nhiệm như thế nào cũng không nói là chuyện gì xảy ra liền đi a? ?
Cô lại quay đầu nhìn về bạn học nam ngồi ở cuối cùng cũng bị chủ nhiệm gọi, trong ánh mắt cậu cũng tràn đầy đều là nghi hoặc.
Sau khi tan học, bạn học khác đều đã bắt đầu thu dọn cặp sách chuẩn bị về nhà rồi.
Tiểu Thỏ chần chờ một chút vẫn là đeo cặp sách đi đến cuối phòng học, hướng tới Tiếu Hàm đang cúi đầu thu dọn cặp sách thấp giọng hỏi: "Tiếu Hàm, cậu có biết chủ nhiệm gọi hai chúng ta để làm gif không?"
Tiếu Hàm nghe được thanh âm Tiểu Thỏ, ngẩng đầu lên.
Da cậu cực kỳ trắng, rất nhẵn nhụi, đôi mắt sáng ngời trong suốt lộ ra màu cà phê nhàn nhạt, ánh mắt nhu hòa mà ấm áp, mũi của cậu thẳng, khóe môi cong, chần chờ một chút sau đó lắc lắc đầu nói: "Tớ cũng không phải rất rõ ràng..."
"A.... . . Được rồi. . ." Tiểu Thỏ có phần thất vọng, cô vốn còn tưởng rằng Tiếu Hàm liền biết chút chuyện.
" Cặp sách cậu đã thu dọn xong rồi hả ?" Tiếu Hàm nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ đứng ở bàn học mình, thuận miệng hỏi.
"Uh`m."
"Vậy chờ tớ một chút, tớ lập tức xong rồi."
"Được."
Bất quá chốc lát, Tiếu Hàm liền thu dọn cặp sách xong, từ phía sau bàn học đứng dậy, hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Đi thôi."
"Uh`m."
Tiểu Thỏ đi theo Tiếu Hàm một trước một sau ra phòng học.
Hai người bọn họ dọc theo đường trong vườn trường, một đường không nói chuyện đi đến trước cửa văn phòng chủ nhiệm lớp, Tiếu Hàm quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ, sau đó đưa tay nhẹ nhàng gõ gõ cửa.
"Tiến vào." Bên trong cánh cửa vang lên thanh âm chủ nhiệm lớp.
Tiếu Hàm đẩy cửa ra, không chút hoang mang tiến vào.
Giờ phút này chủ nhiệm lớp đang ngồi ở phía sau bàn công tác soạn giáo án, xoay chuyển nhìn Tiếu Hàm cùng Tiểu Thỏ tiến vào, lập tức cười tít mắt hướng tới bọn họ vẫy vẫy tay nói: "Tới đây."
Tiểu Thỏ vẻ mặt mê mang đi đến trước mặt bàn công tác của ông.
" Hôm nay gọi hai người tới đây là có chuyện muốn thương lượng với các em." Chủ nhiệm lớp để sách giáo khoa trên tay xuống, ngẩng đầu lên, nhìn hai người đứng ở trước bàn làm việc của mình, cười nói: "Tháng sau trong trường học muốn tiến hành một cái trận đấu biểu diễn Anh ngữ thú vị, yêu cầu từng lớp biểu diễn một cái màn kịch ngắn dùng Anh ngữ, thời gian khoảng chừng mười phút đồng hồ, đúng lúc Tiếu Hàm là đại diện môn tiếng Anh, chuyện này liền từ em bắt đầu, Tiểu Thỏ, em liền phụ trách phối hợp cậu ấy."
"Được." Tiểu Thỏ gật gật đầu.
"Ách. . . Cám ơn khích lệ a. . ." Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, sau đó hướng tới Từ Cảnh Thần cười cười, có chút xấu hổ gãi gãi đầu mình.
Từ Cảnh Thần lại nhìn cô một cái, sau đó không nói được một lời xoay người tiến vào trường học.
Oa... Đứa bé này thật là....
Tiểu Thỏ chớp chớp mắt nhìn bóng dáng cậu dần dần đi xa, nhịn không được hướng tới cậu làm mặt quỷ, thật sự là cái tiểu quỷ ngạo mạn.
Từ khi một lần Từ Cảnh Thần phát sốt, Tiểu Thỏ liền có một đoạn thời gian thật dài không có thấy cậu.
Thời tiết cũng dần dần trở nên ấm áp lên, các học sinh cũng đều bỏ đi trang phục mùa đông, thay thời trang mùa xuân nhẹ nhàng.
Mắt thấy phồn hoa rực rỡ trong vườn trường, mùi hoa bốn phía, tâm tình Tiểu Thỏ không hiểu ra sao liền cảm giác rất khá.
Chỉ là một ngày kia tới gần lúc tan học, chủ nhiệm lớp đột nhiên chạy tới trong lớp, vội vàng gõ gõ Tiểu Thỏ cùng một cái bạn học nam khác, ý bảo hai người bọn họ sau khi tan học đi văn phòng, sau đó lại đi tới.
Trong ánh mắt Tiểu Thỏ tràn đầy đều là nghi hoặc, chủ nhiệm như thế nào cũng không nói là chuyện gì xảy ra liền đi a? ?
Cô lại quay đầu nhìn về bạn học nam ngồi ở cuối cùng cũng bị chủ nhiệm gọi, trong ánh mắt cậu cũng tràn đầy đều là nghi hoặc.
Sau khi tan học, bạn học khác đều đã bắt đầu thu dọn cặp sách chuẩn bị về nhà rồi.
Tiểu Thỏ chần chờ một chút vẫn là đeo cặp sách đi đến cuối phòng học, hướng tới Tiếu Hàm đang cúi đầu thu dọn cặp sách thấp giọng hỏi: "Tiếu Hàm, cậu có biết chủ nhiệm gọi hai chúng ta để làm gif không?"
Tiếu Hàm nghe được thanh âm Tiểu Thỏ, ngẩng đầu lên.
Da cậu cực kỳ trắng, rất nhẵn nhụi, đôi mắt sáng ngời trong suốt lộ ra màu cà phê nhàn nhạt, ánh mắt nhu hòa mà ấm áp, mũi của cậu thẳng, khóe môi cong, chần chờ một chút sau đó lắc lắc đầu nói: "Tớ cũng không phải rất rõ ràng..."
"A.... . . Được rồi. . ." Tiểu Thỏ có phần thất vọng, cô vốn còn tưởng rằng Tiếu Hàm liền biết chút chuyện.
" Cặp sách cậu đã thu dọn xong rồi hả ?" Tiếu Hàm nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ đứng ở bàn học mình, thuận miệng hỏi.
"Uh`m."
"Vậy chờ tớ một chút, tớ lập tức xong rồi."
"Được."
Bất quá chốc lát, Tiếu Hàm liền thu dọn cặp sách xong, từ phía sau bàn học đứng dậy, hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Đi thôi."
"Uh`m."
Tiểu Thỏ đi theo Tiếu Hàm một trước một sau ra phòng học.
Hai người bọn họ dọc theo đường trong vườn trường, một đường không nói chuyện đi đến trước cửa văn phòng chủ nhiệm lớp, Tiếu Hàm quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ, sau đó đưa tay nhẹ nhàng gõ gõ cửa.
"Tiến vào." Bên trong cánh cửa vang lên thanh âm chủ nhiệm lớp.
Tiếu Hàm đẩy cửa ra, không chút hoang mang tiến vào.
Giờ phút này chủ nhiệm lớp đang ngồi ở phía sau bàn công tác soạn giáo án, xoay chuyển nhìn Tiếu Hàm cùng Tiểu Thỏ tiến vào, lập tức cười tít mắt hướng tới bọn họ vẫy vẫy tay nói: "Tới đây."
Tiểu Thỏ vẻ mặt mê mang đi đến trước mặt bàn công tác của ông.
" Hôm nay gọi hai người tới đây là có chuyện muốn thương lượng với các em." Chủ nhiệm lớp để sách giáo khoa trên tay xuống, ngẩng đầu lên, nhìn hai người đứng ở trước bàn làm việc của mình, cười nói: "Tháng sau trong trường học muốn tiến hành một cái trận đấu biểu diễn Anh ngữ thú vị, yêu cầu từng lớp biểu diễn một cái màn kịch ngắn dùng Anh ngữ, thời gian khoảng chừng mười phút đồng hồ, đúng lúc Tiếu Hàm là đại diện môn tiếng Anh, chuyện này liền từ em bắt đầu, Tiểu Thỏ, em liền phụ trách phối hợp cậu ấy."
"Được." Tiểu Thỏ gật gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.