Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 637: Cùng nhau nghiên cứu một chút 2
Vong Ký Hô Hấp Miêu
14/11/2017
Editor Quỳnh Nguyễn
"Sao?" Tiểu Thỏ hấp háy mắt, nhìn Trình Chi Ngôn, trong nháy mắt vẻ mặt có chút bất ngờ, sau đó hưng phấn nói:" Nghỉ việc rồi sao? Vậy anh có thể cùng em nghỉ ngơi 3 tháng hè rồi sao?"
"Ừ." Trình Chi Ngôn khẽ mỉm cười, cúi người ngồi xuống thấp giọng bên tai cô nói:" Sắp tới 3 tháng, anh cần kiểm tra kết quả nghiên cứu của em......"
"........"
Nụ cười trên mặt Tiểu Thỏ trong nháy mắt liền cứng lại rồi.
Làm sao cô lại quên mất chuyện này!!?
Cô mới cảm thấy hưng phấn vì Trình Chi Ngôn đã trở về! Dĩ nhiên quên chuyện khi anh trở về sẽ kiểm tra kết quả nghiên cứu quyển sách kia chứ!
Trong nhát mắt, TIểu Thỏ bỏ qua Trình Chi ngôn, vẻ mặt phòng bị nhìn anh nói:" Chuyện này...... Thật ra 2 quyển sách đó, nó nó nó..... Nó rất là khó hiểu, bên trong nói nhiều nội dung, em em em...... Em xem đều không hiểu lắm......"
"Thế sao?? Xem nội dung đều không hiểu sao?" Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày nhìn cô, vẻ mặt buồn cười nnois
"Chuyện này...... Chuyện này......" Khuôn mặt đỏ ửng của Tiểu Thỏ, ấp úng nửa ngày không nói rõ ràng, mắt thấy vẻ mặt bỡn cợt của trinh Chi Ngôn biểu hiện ngày càng rõ, cô cắn răng một cái, lấy quyết tâm, thuân miệng nói:" Trang thứ 24, 35, 37, 38, 39 trong quyển sách..... Đọc vẫn không hiểu!"
"Thật sao...... Nói như vậy thì căn bản là nghiên cứu không có kết quả rồi hả?" Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày, âm thanh trầm thấp hướng về cô hỏi.
"Đúng vậy, đúng vậy, cái gì cũng không hiểu!" Tiểu Thỏ nhanh chóng gật gật đầu.
"Không sao!" Trình Chi Ngôn nhìn dáng vẻ gật đầu của cô, biểu hiện bỡn cợt lại càng hiện rõ, liền đưa tay quàng qua vai của Tiểu Thỏ, trong âm thanh mang theo một tia dụ dỗ hướng về cô nói:" Dù sao cũng có thời gian 3 tháng, chúng ta có thể từ từ nghiên cứu, chỗ nào không hiểu, đều có anh có thể dạy em......"
Cái gì?
Cả người Tiểu Thỏ như hóa đá.
Cả hai người..... từ từ nghiên cứu.
Chuyện này...... Đây không phải là một ngày học một kiểu hay sao!!
Tiểu Thỏ lúc này đỏ bửng cả khuôn mặt.
Trình Chi Ngôn nhìn vẻ mặt của cô, khóe môi lại cong thêm một chút.
"ĐI thôi, để ăn mừng nghỉ việc, tối nay chúng ta đi ra ngoài ăn." Trình Chi Ngôn nhìn váy trắng hở vai của cô, liền thúc giục:"Nhanh về thay đổi quần áo."
"Được..... ĐƯợc......" Tiểu Thỏ gật gù, tạm thời đem ý nghĩ nghiên cứu học tập của hai người sang một bên, nhanh chóng về thay quần áo.
Bữa tối diễn ra ở một tiệm cơm tây ở trung tâm thành phố, toàn bộ quá trình ăn cơm, Tiểu Thỏ có chút mất tập trung, không biết tại sao, không tự chủ được có cảm giác tối nay có chuyện sắp sửa xảy ra.
Ài......
Lần thứ nhất......
Thật lo lắng nha......
Trình Chi NGôn nhìn cô cầm dao nĩa trước mặt cắt cắt tờ giấy ăn cả nửa buổi, không nhịn được liền mở miệng hướng về cô hỏi:" Em đang nghĩ gì thế? Bữa ăn hôm nay, em có huyết hải thâm thù với khăn giấy hay sao, em cắt nó đến tan nát rồi.
"!! "
Tiểu THỏ phục hồi lại tinh thần, cúi đầu nhìn về cái đĩa của mình, quả nhiên tờ giấy ăn màu trắng đã bị cô cắt tan nát.
"Chuyện này..... Không có gì, em..... Ừ..... Em đang suy nghĩ vì sao sườn bò, bít tết còn chưa mang lên......."
"......."
Sau khi Trình CHi Ngôn nghe xong câu này, trầm mặc năm giây.
Nhóm dịch: Mèo Xinh
"Sao?" Tiểu Thỏ hấp háy mắt, nhìn Trình Chi Ngôn, trong nháy mắt vẻ mặt có chút bất ngờ, sau đó hưng phấn nói:" Nghỉ việc rồi sao? Vậy anh có thể cùng em nghỉ ngơi 3 tháng hè rồi sao?"
"Ừ." Trình Chi Ngôn khẽ mỉm cười, cúi người ngồi xuống thấp giọng bên tai cô nói:" Sắp tới 3 tháng, anh cần kiểm tra kết quả nghiên cứu của em......"
"........"
Nụ cười trên mặt Tiểu Thỏ trong nháy mắt liền cứng lại rồi.
Làm sao cô lại quên mất chuyện này!!?
Cô mới cảm thấy hưng phấn vì Trình Chi Ngôn đã trở về! Dĩ nhiên quên chuyện khi anh trở về sẽ kiểm tra kết quả nghiên cứu quyển sách kia chứ!
Trong nhát mắt, TIểu Thỏ bỏ qua Trình Chi ngôn, vẻ mặt phòng bị nhìn anh nói:" Chuyện này...... Thật ra 2 quyển sách đó, nó nó nó..... Nó rất là khó hiểu, bên trong nói nhiều nội dung, em em em...... Em xem đều không hiểu lắm......"
"Thế sao?? Xem nội dung đều không hiểu sao?" Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày nhìn cô, vẻ mặt buồn cười nnois
"Chuyện này...... Chuyện này......" Khuôn mặt đỏ ửng của Tiểu Thỏ, ấp úng nửa ngày không nói rõ ràng, mắt thấy vẻ mặt bỡn cợt của trinh Chi Ngôn biểu hiện ngày càng rõ, cô cắn răng một cái, lấy quyết tâm, thuân miệng nói:" Trang thứ 24, 35, 37, 38, 39 trong quyển sách..... Đọc vẫn không hiểu!"
"Thật sao...... Nói như vậy thì căn bản là nghiên cứu không có kết quả rồi hả?" Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày, âm thanh trầm thấp hướng về cô hỏi.
"Đúng vậy, đúng vậy, cái gì cũng không hiểu!" Tiểu Thỏ nhanh chóng gật gật đầu.
"Không sao!" Trình Chi Ngôn nhìn dáng vẻ gật đầu của cô, biểu hiện bỡn cợt lại càng hiện rõ, liền đưa tay quàng qua vai của Tiểu Thỏ, trong âm thanh mang theo một tia dụ dỗ hướng về cô nói:" Dù sao cũng có thời gian 3 tháng, chúng ta có thể từ từ nghiên cứu, chỗ nào không hiểu, đều có anh có thể dạy em......"
Cái gì?
Cả người Tiểu Thỏ như hóa đá.
Cả hai người..... từ từ nghiên cứu.
Chuyện này...... Đây không phải là một ngày học một kiểu hay sao!!
Tiểu Thỏ lúc này đỏ bửng cả khuôn mặt.
Trình Chi Ngôn nhìn vẻ mặt của cô, khóe môi lại cong thêm một chút.
"ĐI thôi, để ăn mừng nghỉ việc, tối nay chúng ta đi ra ngoài ăn." Trình Chi Ngôn nhìn váy trắng hở vai của cô, liền thúc giục:"Nhanh về thay đổi quần áo."
"Được..... ĐƯợc......" Tiểu Thỏ gật gù, tạm thời đem ý nghĩ nghiên cứu học tập của hai người sang một bên, nhanh chóng về thay quần áo.
Bữa tối diễn ra ở một tiệm cơm tây ở trung tâm thành phố, toàn bộ quá trình ăn cơm, Tiểu Thỏ có chút mất tập trung, không biết tại sao, không tự chủ được có cảm giác tối nay có chuyện sắp sửa xảy ra.
Ài......
Lần thứ nhất......
Thật lo lắng nha......
Trình Chi NGôn nhìn cô cầm dao nĩa trước mặt cắt cắt tờ giấy ăn cả nửa buổi, không nhịn được liền mở miệng hướng về cô hỏi:" Em đang nghĩ gì thế? Bữa ăn hôm nay, em có huyết hải thâm thù với khăn giấy hay sao, em cắt nó đến tan nát rồi.
"!! "
Tiểu THỏ phục hồi lại tinh thần, cúi đầu nhìn về cái đĩa của mình, quả nhiên tờ giấy ăn màu trắng đã bị cô cắt tan nát.
"Chuyện này..... Không có gì, em..... Ừ..... Em đang suy nghĩ vì sao sườn bò, bít tết còn chưa mang lên......."
"......."
Sau khi Trình CHi Ngôn nghe xong câu này, trầm mặc năm giây.
Nhóm dịch: Mèo Xinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.