Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 414: Cuối cùng làm chuyện đó 3
Vong Ký Hô Hấp Miêu
15/07/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Hơn nữa." Hạ Phong bưng chén trà trong tay lên, nhẹ nhàng uống một ngụm trà trong chén, vẻ mặt nụ cười xấu xa tiếp tục nói: "Tiêu đề kia làm sao vậy a, chính mình tư tưởng không khỏe mạnh, mù quáng liên tưởng khắp nơi, có thể trách ai được, ha ha, Tiểu Thỏ Thỏ em nói phải hay không?"
"..."
Tiểu Thỏ nghĩ đến chính mình vừa rồi cũng muốn méo lệch, trong lúc này thậm chí có chút xấu hổ.
"Cậu vì sao sẽ trở về thành phố Z?" Trình Chi Ngôn cầm di động trong tay trả lại cho Hạ Phong, đôi mắt mang theo một tia nghi hoặc nhìn anh ta kỳ quái nói: "Lần trước thấy cậu không phải cậu nói cậu đã tìm công việc ở thành phố N sao?"
"Ha ha ha, đương nhiên là vì tớ yêu thương cậu rồi." Hạ Phong hướng tới Trình Chi Ngôn đá lông nheo nói: "Cậu ở đâu tơ liền ở đó, cậu xem nhiều năm cùng nhau học như vậy, chúng ta không phải đều đã ở một ngôi trường sao??"
"A...... Thật không." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc mắt nhìn anh ta, "Nhưng cậu không có ở Nam đại?"
"Ách... Cái kia không phải vì tớ thi không đậu sao..." Khóe miệng Hạ Phong giật giật, vẻ mặt bất đắc dĩ tươi cười nói: "Tớ Ta ngược lại cũng là muốn đi Nhất Trung làm thầy, nhưng mà hiệu trưởng không cần tớ a, hiệu trưởng nhìn thành tích các môn tớ trong lúc đại học, liền ghét bỏ tớ thật sâu, ông còn nói bộ dáng tớ quá đẹp trai, làm cho học sinh nữ không thể tập trung tinh lực nghiêm túc nghe giảng bài, chẳng lẽ giá trị nhan sắc tớ đã đẹp trai nghịch thiên như vậy rồi hả?"
"..."
Cậu suy nghĩ nhiều...
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên trán của mình chảy xuống một giọt mồ hôi.
" Sau này tớ trở về vừa cẩn thận nghĩ nghĩ, thực ra hiệu trưởng đây là biến đổi phương pháp từ chối tớ đi..." Hạ Phong bĩu môi nói: "Tiểu Thỏ Thỏ, em xem, bộ dáng anh nước chanh đẹp trai như vậy hiệu trưởng còn không phải hai lời chưa nói liền dùng cậu rồi hả?"
"A......" Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt nhìn Hạ Phong, mỉm cười nói: "Hiệu trưởng nói bộ dáng tớ đẹp trai, vậy học sinh nữ chỉ cần vừa thấy mặt tớ sẽ có động lực học tập."
"..."
Không biết xấu hổ.
Tiểu Thỏ nhìn trên mặt Hạ Phong rõ ràng viết ba cái chữ to này, mà lại bộ dáng chết sống không dám nói ra.
"Đúng rồi, Tiểu Thỏ Thỏ, sau này tốt nghiệp đại học em muốn làm cái gì?" Hạ Phong cảm thấy được chính mình cùng Trình Chi Ngôn đối thoại trên cơ bản vĩnh viễn đều đã ở vào hoàn cảnh xấu, vì thế liền sáng suốt dời đi đề tài hướng tới Tiểu Thỏ hỏi.
"Em?" Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút, sau đó lắc lắc đầu nói: "Em còn không có nghĩ xong."
"Ai nha, hảo đáng tiếc..." Hạ Phong bĩu môi, đang chuẩn bị tiếp tục nói chút gì, chuông điện thoại di động Tiểu Thỏ đột nhiên vang lên.
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình di động của mình, phía trên biểu hiện một cái số điện thoại di động xa lạ, cô chần chờ một chút vẫn lại là đè xuống nút nghe, đưa điện thoại di động đặt đến bên tai nói khẽ: "Uy? Xin chào."
Trình Chi Ngôn và Hạ Phong nhất thời đều đã ngưng nói chuyện, hai ánh mắt nhìn chằm chằm cô.
"Xin hỏi cô là Bạch Tiểu Thỏ sao??" Từ điện thoại di động truyền ra thanh âm nam sinh dễ nghe.
"Uh`m, đúng vậy, xin hỏi cậu là ai?"
"Bạn học Bạch Tiểu Thỏ, tớ thích cậu." Thanh âm trong điện thoại mang theo mỉm cười cùng mười phần tự tin hướng tới cô lớn tiếng tuyên bố.
"Ách..." Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt, "Cậu.... Là ai a??"
"Cậu sẽ biết tớ, chỉ là bây giờ còn là cái bí mật."
"Hơn nữa." Hạ Phong bưng chén trà trong tay lên, nhẹ nhàng uống một ngụm trà trong chén, vẻ mặt nụ cười xấu xa tiếp tục nói: "Tiêu đề kia làm sao vậy a, chính mình tư tưởng không khỏe mạnh, mù quáng liên tưởng khắp nơi, có thể trách ai được, ha ha, Tiểu Thỏ Thỏ em nói phải hay không?"
"..."
Tiểu Thỏ nghĩ đến chính mình vừa rồi cũng muốn méo lệch, trong lúc này thậm chí có chút xấu hổ.
"Cậu vì sao sẽ trở về thành phố Z?" Trình Chi Ngôn cầm di động trong tay trả lại cho Hạ Phong, đôi mắt mang theo một tia nghi hoặc nhìn anh ta kỳ quái nói: "Lần trước thấy cậu không phải cậu nói cậu đã tìm công việc ở thành phố N sao?"
"Ha ha ha, đương nhiên là vì tớ yêu thương cậu rồi." Hạ Phong hướng tới Trình Chi Ngôn đá lông nheo nói: "Cậu ở đâu tơ liền ở đó, cậu xem nhiều năm cùng nhau học như vậy, chúng ta không phải đều đã ở một ngôi trường sao??"
"A...... Thật không." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc mắt nhìn anh ta, "Nhưng cậu không có ở Nam đại?"
"Ách... Cái kia không phải vì tớ thi không đậu sao..." Khóe miệng Hạ Phong giật giật, vẻ mặt bất đắc dĩ tươi cười nói: "Tớ Ta ngược lại cũng là muốn đi Nhất Trung làm thầy, nhưng mà hiệu trưởng không cần tớ a, hiệu trưởng nhìn thành tích các môn tớ trong lúc đại học, liền ghét bỏ tớ thật sâu, ông còn nói bộ dáng tớ quá đẹp trai, làm cho học sinh nữ không thể tập trung tinh lực nghiêm túc nghe giảng bài, chẳng lẽ giá trị nhan sắc tớ đã đẹp trai nghịch thiên như vậy rồi hả?"
"..."
Cậu suy nghĩ nhiều...
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên trán của mình chảy xuống một giọt mồ hôi.
" Sau này tớ trở về vừa cẩn thận nghĩ nghĩ, thực ra hiệu trưởng đây là biến đổi phương pháp từ chối tớ đi..." Hạ Phong bĩu môi nói: "Tiểu Thỏ Thỏ, em xem, bộ dáng anh nước chanh đẹp trai như vậy hiệu trưởng còn không phải hai lời chưa nói liền dùng cậu rồi hả?"
"A......" Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt nhìn Hạ Phong, mỉm cười nói: "Hiệu trưởng nói bộ dáng tớ đẹp trai, vậy học sinh nữ chỉ cần vừa thấy mặt tớ sẽ có động lực học tập."
"..."
Không biết xấu hổ.
Tiểu Thỏ nhìn trên mặt Hạ Phong rõ ràng viết ba cái chữ to này, mà lại bộ dáng chết sống không dám nói ra.
"Đúng rồi, Tiểu Thỏ Thỏ, sau này tốt nghiệp đại học em muốn làm cái gì?" Hạ Phong cảm thấy được chính mình cùng Trình Chi Ngôn đối thoại trên cơ bản vĩnh viễn đều đã ở vào hoàn cảnh xấu, vì thế liền sáng suốt dời đi đề tài hướng tới Tiểu Thỏ hỏi.
"Em?" Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút, sau đó lắc lắc đầu nói: "Em còn không có nghĩ xong."
"Ai nha, hảo đáng tiếc..." Hạ Phong bĩu môi, đang chuẩn bị tiếp tục nói chút gì, chuông điện thoại di động Tiểu Thỏ đột nhiên vang lên.
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình di động của mình, phía trên biểu hiện một cái số điện thoại di động xa lạ, cô chần chờ một chút vẫn lại là đè xuống nút nghe, đưa điện thoại di động đặt đến bên tai nói khẽ: "Uy? Xin chào."
Trình Chi Ngôn và Hạ Phong nhất thời đều đã ngưng nói chuyện, hai ánh mắt nhìn chằm chằm cô.
"Xin hỏi cô là Bạch Tiểu Thỏ sao??" Từ điện thoại di động truyền ra thanh âm nam sinh dễ nghe.
"Uh`m, đúng vậy, xin hỏi cậu là ai?"
"Bạn học Bạch Tiểu Thỏ, tớ thích cậu." Thanh âm trong điện thoại mang theo mỉm cười cùng mười phần tự tin hướng tới cô lớn tiếng tuyên bố.
"Ách..." Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt, "Cậu.... Là ai a??"
"Cậu sẽ biết tớ, chỉ là bây giờ còn là cái bí mật."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.