Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 203: Dấu hiệu lớn lên 6
Vong Ký Hô Hấp Miêu
11/03/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Uh`m. . ." Trình Chi Ngôn cố giả bộ trấn định gật gật đầu.
" Ách... Muốn túi lớn sao? Những thứ này... Có lẽ ba cái túi lớn mới chứa nổi...." Nhân viên thu ngân hướng tới Trình Chi Ngôn cười gượng một chút, nhỏ giọng hỏi.
"Có lấy...." Trình Chi Ngôn chần chờ gật gật đầu.
"Được." Nhân viên thu ngân cũng là cố giả bộ trấn định cười cười với anh, sau đó động tác nhanh nhẹn cầm túi lớn lướt qua, tiếp theo liền bắt đầu bỏ một gói một gói băng vệ sinh vào.
....
Giờ phút này Tiểu Thỏ ở nhà đang lo lắng không biết làm sao.
Cô đã thay đổi toàn thân quần áo sạch sẽ, nhưng là không dám ngồi xuống sợ mình vừa ngồi xuống sẽ càng làm dì cả cọ đến trên quần, nhưng mà sau khi cô tới tới lui lui vài vòng phát hiện quần mình thế nhưng không có may mắn thoát nạn...
Loại phương thức đổ máu này rốt cuộc muốn liên tục tới khi nào a...
Trong lòng Tiểu Thỏ đã lệ rơi.
Cô sẽ không bởi vì máu chảy quá nhiều mà bỏ mình đi?
Ngay tại thời điểm cô đứng ngồi khó khăn cửa lớn rốt cục truyền đến tiếng chìa khóa mở cửa.
"Anh nước chanh!" Tiểu Thỏ vội vàng chạy vội tới cửa, trước khi cửa bị đẩy ra liền mở cửa.
" Tiểu Thỏ?" Trình Chi Ngôn đứng ở ngoài cửa nhìn Tiểu Thỏ bên trong cánh cửa, trong mắt mang theo một tia nghi hoặc nói: "Tại sao em chạy tới mở cửa?"
" Coi giữ trong phòng khách để làm gì." Trình Chi Ngôn mang theo ba túi lớn băng vệ sinh vào cửa, thuận tay đưa một túi cho Tiểu Thỏ nói, "Cho em, lấy đi thay đi."
" Cái này..." Tiểu Thỏ tiếp nhận đồ trong tay anh, chần chờ một chút sau đó nhìn Trình Chi Ngôn hỏi: "Dùng như thế nào?"
"..."
Trình Chi Ngôn giật mình, khuôn mặt tuấn tú trắng nõn lập tức liền đỏ lên, "Anh cũng không biết, anh vô dụng quá..."
"A..."
" Chính em xem hướng dẫn một chút đi... Mặt trái không phải có sao?" Trình Chi Ngôn chỉ chỉ mặt trái gói hàng trong tay cô, nắm tay cô liền hướng tới buồng vệ sinh trên lầu.
" Uh`m... Uh`m?" Tiểu Thỏ nhìn anh nắm tay mình thẳng tắp hướng trong phòng vệ sinh đi, vội vàng túm cánh tay của anh mặt đỏ nói: "Kia cái gì.... Vậy cái kia bản thân em đi vào là được, không cần anh cùng em nghiên cứu."
"..." Động tác Trình Chi Ngôn dừng một chút, sau đó có chút cười như không cười nhìn Tiểu Thỏ nói: "Em nghĩ rằng anh muốn đi theo em vào cùng nghiên cứu?"
"A..." Tiểu Thỏ giật mình, ngẩng đầu lên đỏ mặt nhìn anh nói: "Vậy... Vậy anh theo em hướng buồng vệ sinh đi làm gì?"
"Anh tìm một chỗ đặt mấy thứ này a." Trình Chi Ngôn có chút dở khóc dở cười nhìn cô, giơ giơ ba túi lớn trong tay lên nói: "Anh lại không nghi ngờ chỉ số thông minh của em, chẳng lẽ anh còn lo lắng em không biết dùng sao?"
" Ha ha ha... Thật không..." Tiểu Thỏ xấu hổ cười cười khuôn mặt càng đỏ.
Mười phút sau.
Cuối cùng Tiểu Thỏ đỏ mặt từ trong phòng vệ sinh đi ra.
Trình Chi Ngôn ngồi ở trước bàn học trong phòng mình viết bài kiểm tra đúng lúc ngẩng đầu liền nhìn thấy người nào đó mắc cỡ ngại ngùng đi đến, liền thuận miệng hỏi: "Thay xong?"
"Uh`m. . ."
Tiểu Thỏ thanh âm yếu ớt lên tiếng, sau khi đi vào vẫn đứng ở bên cạnh Trình Chi Ngôn, không nói lời nào cũng không động.
"Uh`m. . ." Trình Chi Ngôn cố giả bộ trấn định gật gật đầu.
" Ách... Muốn túi lớn sao? Những thứ này... Có lẽ ba cái túi lớn mới chứa nổi...." Nhân viên thu ngân hướng tới Trình Chi Ngôn cười gượng một chút, nhỏ giọng hỏi.
"Có lấy...." Trình Chi Ngôn chần chờ gật gật đầu.
"Được." Nhân viên thu ngân cũng là cố giả bộ trấn định cười cười với anh, sau đó động tác nhanh nhẹn cầm túi lớn lướt qua, tiếp theo liền bắt đầu bỏ một gói một gói băng vệ sinh vào.
....
Giờ phút này Tiểu Thỏ ở nhà đang lo lắng không biết làm sao.
Cô đã thay đổi toàn thân quần áo sạch sẽ, nhưng là không dám ngồi xuống sợ mình vừa ngồi xuống sẽ càng làm dì cả cọ đến trên quần, nhưng mà sau khi cô tới tới lui lui vài vòng phát hiện quần mình thế nhưng không có may mắn thoát nạn...
Loại phương thức đổ máu này rốt cuộc muốn liên tục tới khi nào a...
Trong lòng Tiểu Thỏ đã lệ rơi.
Cô sẽ không bởi vì máu chảy quá nhiều mà bỏ mình đi?
Ngay tại thời điểm cô đứng ngồi khó khăn cửa lớn rốt cục truyền đến tiếng chìa khóa mở cửa.
"Anh nước chanh!" Tiểu Thỏ vội vàng chạy vội tới cửa, trước khi cửa bị đẩy ra liền mở cửa.
" Tiểu Thỏ?" Trình Chi Ngôn đứng ở ngoài cửa nhìn Tiểu Thỏ bên trong cánh cửa, trong mắt mang theo một tia nghi hoặc nói: "Tại sao em chạy tới mở cửa?"
" Coi giữ trong phòng khách để làm gì." Trình Chi Ngôn mang theo ba túi lớn băng vệ sinh vào cửa, thuận tay đưa một túi cho Tiểu Thỏ nói, "Cho em, lấy đi thay đi."
" Cái này..." Tiểu Thỏ tiếp nhận đồ trong tay anh, chần chờ một chút sau đó nhìn Trình Chi Ngôn hỏi: "Dùng như thế nào?"
"..."
Trình Chi Ngôn giật mình, khuôn mặt tuấn tú trắng nõn lập tức liền đỏ lên, "Anh cũng không biết, anh vô dụng quá..."
"A..."
" Chính em xem hướng dẫn một chút đi... Mặt trái không phải có sao?" Trình Chi Ngôn chỉ chỉ mặt trái gói hàng trong tay cô, nắm tay cô liền hướng tới buồng vệ sinh trên lầu.
" Uh`m... Uh`m?" Tiểu Thỏ nhìn anh nắm tay mình thẳng tắp hướng trong phòng vệ sinh đi, vội vàng túm cánh tay của anh mặt đỏ nói: "Kia cái gì.... Vậy cái kia bản thân em đi vào là được, không cần anh cùng em nghiên cứu."
"..." Động tác Trình Chi Ngôn dừng một chút, sau đó có chút cười như không cười nhìn Tiểu Thỏ nói: "Em nghĩ rằng anh muốn đi theo em vào cùng nghiên cứu?"
"A..." Tiểu Thỏ giật mình, ngẩng đầu lên đỏ mặt nhìn anh nói: "Vậy... Vậy anh theo em hướng buồng vệ sinh đi làm gì?"
"Anh tìm một chỗ đặt mấy thứ này a." Trình Chi Ngôn có chút dở khóc dở cười nhìn cô, giơ giơ ba túi lớn trong tay lên nói: "Anh lại không nghi ngờ chỉ số thông minh của em, chẳng lẽ anh còn lo lắng em không biết dùng sao?"
" Ha ha ha... Thật không..." Tiểu Thỏ xấu hổ cười cười khuôn mặt càng đỏ.
Mười phút sau.
Cuối cùng Tiểu Thỏ đỏ mặt từ trong phòng vệ sinh đi ra.
Trình Chi Ngôn ngồi ở trước bàn học trong phòng mình viết bài kiểm tra đúng lúc ngẩng đầu liền nhìn thấy người nào đó mắc cỡ ngại ngùng đi đến, liền thuận miệng hỏi: "Thay xong?"
"Uh`m. . ."
Tiểu Thỏ thanh âm yếu ớt lên tiếng, sau khi đi vào vẫn đứng ở bên cạnh Trình Chi Ngôn, không nói lời nào cũng không động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.