Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 469: Đều là thần giúp đỡ 4
Vong Ký Hô Hấp Miêu
10/08/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
Thân Tử Hạo ngẩn ra, không nghĩ tới Trình Chi Ngôn rốt cuộc vẫn lại là chuyển đề tài qua Tiểu Thỏ.
" Như thế thầy giáo Thân, thầy vì sao không thích em ấy a?" Trình Chi Ngôn bình tĩnh đứng ở phía trước bục giảng đôi mắt thẳng tắp nhìn Thân Tử Hạo, thanh âm trầm thấp hỏi han.
"Tôi tôi tôi...Tôi chưa nói tôi không thích em ấy a!" Thân Tử Hạo vội vàng biện hộ thay chính mình.
"A.... . Vậy ý tứ của thầy chính là thực ra thầy thích em ấy?" Đôi mắt Trình Chi Ngôn hiện lên một tia ánh sáng, cười tít mắt hướng tới anh hỏi.
"Này. . ." Thân Tử Hạo lại bắt đầu hoảng, đây không phải lại về tới một vấn đề vừa rồi sao, này không phải buộc anh phải thừa nhận chính mình thích bạn gái nhỏ của cậu ta sao. . .
Thân Tử Hạo cảm thấy được đầu chính mình lại bắt đầu đau.
"Thầy giáo Thân? ?" Trình Chi Ngôn mặt hiện tươi cười nhìn anh, "Vấn đề vừa rồi tôi hỏi cực kỳ khó trả lời sao? ?"
"Không khó trả lời, không khó trả lời." Thân Tử Hạo phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt xấu hổ tươi cười nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Cái kia... Bạn học Bạch Tiểu Thỏ quả thật rất tốt, đi học nghiêm túc nghe giảng bài tập cũng có thể hoàn thành kịp thời, mỗi lần trả lời vấn đề cũng có vẻ tích cực, tôi cũng vừa lòng người học sinh này.
Anh đang nghĩ ngợi tới chính mình tuyệt đối không thể chính miệng thừa nhận chính mình thích Bạch Tiểu Thỏ, anh liền vòng vo biểu đạt ý tứ chính mình.
"A.... . ." Trình Chi Ngôn có vẻ đăm chiêu liền gật gật đầu nói: "Chẳng lẽ học sinh khác lớp chúng ta đây không phải như thế sao, vì sao thầy không hài lòng với học sinh khác??"
"Tôi chưa nói không hài lòng với bạn học khác!" Thân Tử Hạo lại là vẻ mặt lờ mờ nhìn Trình Chi Ngôn.
Đại ca, não cậu đây là hình thành như thế nào, như thế nào có thể từ một câu suy đoán ra một cái chuyện căn bản không tồn tại a.
" Đó chính là cũng cực kỳ vừa lòng bạn học khác hả ? ?"
" Đúng, tôi cực kỳ vừa lòng với tất cả bạn học trong lớp, phi thường hài lòng." Thân Tử Hạo vẻ mặt nghiêm túc trả lời.
"Kia rất tốt." Trình Chi Ngôn cười tít mắt nhìn anh ta gật gật đầu, thanh âm không chậm nói: "Tôi cũng vừa lòng với bạn học lớp tôi."
"..."
Có lẽ không nghĩ tới sau cùng Trình Chi Ngôn vậy mà sẽ lấy một câu như vậy kết thúc, vốn Thân Tử Hạo đã chuẩn bị tâm lý chiến đấu tốt, thoáng cái vậy mà không có phản ứng kịp.
Anh sững sờ nhìn Trình Chi Ngôn một lúc lâu, sau đó mới giật mình hoàn hồn kéo kéo miệng mình.
Sư cô!
Hù chết lão tử rồi !
Còn tưởng rằng tiểu tử này đào khoét cái hố gì cho mình, định làm cho anh nhảy a!
May mắn chỉ là anh suy nghĩ nhiều.
" Vậy không biết các học sinh lớp chúng ta thích thầy giáo Thân hay là thích thầy a?" Trình Chi Ngôn nói xong câu nói kia trầm mặc một hồi, sau đó vẻ mặt tươi cười nhìn học sinh trong lớp hỏi: "Các em thích người nào? ?"
Tất cả học sinh cùng lúc nói ra trả lời.
". . ."
Thân Tử Hạo nháy mắt cảm thấy mình đã bị một vạn tai nạn bị thương.
Thì ra đại chiêu của cậu ta ở tại chỗ này! !
" Nhưng mà thầy giáo Trình, thầy không cần lo lắng, thực ra thầy giáo Thân cũng thích thầy!" Không biết lại là người học sinh nào không sợ chết bổ sung nói: "Thầy giáo Trình, thầy có biết hay không, mỗi ngày thầy giáo Thân đều phải dạy quá giờ môn tiếng Anh một hồi chính là có thể nhìn thấy thầy tiết tiếp theo!"
"A...? ? Phải không? ?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày.
Thân Tử Hạo ngẩn ra, không nghĩ tới Trình Chi Ngôn rốt cuộc vẫn lại là chuyển đề tài qua Tiểu Thỏ.
" Như thế thầy giáo Thân, thầy vì sao không thích em ấy a?" Trình Chi Ngôn bình tĩnh đứng ở phía trước bục giảng đôi mắt thẳng tắp nhìn Thân Tử Hạo, thanh âm trầm thấp hỏi han.
"Tôi tôi tôi...Tôi chưa nói tôi không thích em ấy a!" Thân Tử Hạo vội vàng biện hộ thay chính mình.
"A.... . Vậy ý tứ của thầy chính là thực ra thầy thích em ấy?" Đôi mắt Trình Chi Ngôn hiện lên một tia ánh sáng, cười tít mắt hướng tới anh hỏi.
"Này. . ." Thân Tử Hạo lại bắt đầu hoảng, đây không phải lại về tới một vấn đề vừa rồi sao, này không phải buộc anh phải thừa nhận chính mình thích bạn gái nhỏ của cậu ta sao. . .
Thân Tử Hạo cảm thấy được đầu chính mình lại bắt đầu đau.
"Thầy giáo Thân? ?" Trình Chi Ngôn mặt hiện tươi cười nhìn anh, "Vấn đề vừa rồi tôi hỏi cực kỳ khó trả lời sao? ?"
"Không khó trả lời, không khó trả lời." Thân Tử Hạo phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt xấu hổ tươi cười nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Cái kia... Bạn học Bạch Tiểu Thỏ quả thật rất tốt, đi học nghiêm túc nghe giảng bài tập cũng có thể hoàn thành kịp thời, mỗi lần trả lời vấn đề cũng có vẻ tích cực, tôi cũng vừa lòng người học sinh này.
Anh đang nghĩ ngợi tới chính mình tuyệt đối không thể chính miệng thừa nhận chính mình thích Bạch Tiểu Thỏ, anh liền vòng vo biểu đạt ý tứ chính mình.
"A.... . ." Trình Chi Ngôn có vẻ đăm chiêu liền gật gật đầu nói: "Chẳng lẽ học sinh khác lớp chúng ta đây không phải như thế sao, vì sao thầy không hài lòng với học sinh khác??"
"Tôi chưa nói không hài lòng với bạn học khác!" Thân Tử Hạo lại là vẻ mặt lờ mờ nhìn Trình Chi Ngôn.
Đại ca, não cậu đây là hình thành như thế nào, như thế nào có thể từ một câu suy đoán ra một cái chuyện căn bản không tồn tại a.
" Đó chính là cũng cực kỳ vừa lòng bạn học khác hả ? ?"
" Đúng, tôi cực kỳ vừa lòng với tất cả bạn học trong lớp, phi thường hài lòng." Thân Tử Hạo vẻ mặt nghiêm túc trả lời.
"Kia rất tốt." Trình Chi Ngôn cười tít mắt nhìn anh ta gật gật đầu, thanh âm không chậm nói: "Tôi cũng vừa lòng với bạn học lớp tôi."
"..."
Có lẽ không nghĩ tới sau cùng Trình Chi Ngôn vậy mà sẽ lấy một câu như vậy kết thúc, vốn Thân Tử Hạo đã chuẩn bị tâm lý chiến đấu tốt, thoáng cái vậy mà không có phản ứng kịp.
Anh sững sờ nhìn Trình Chi Ngôn một lúc lâu, sau đó mới giật mình hoàn hồn kéo kéo miệng mình.
Sư cô!
Hù chết lão tử rồi !
Còn tưởng rằng tiểu tử này đào khoét cái hố gì cho mình, định làm cho anh nhảy a!
May mắn chỉ là anh suy nghĩ nhiều.
" Vậy không biết các học sinh lớp chúng ta thích thầy giáo Thân hay là thích thầy a?" Trình Chi Ngôn nói xong câu nói kia trầm mặc một hồi, sau đó vẻ mặt tươi cười nhìn học sinh trong lớp hỏi: "Các em thích người nào? ?"
Tất cả học sinh cùng lúc nói ra trả lời.
". . ."
Thân Tử Hạo nháy mắt cảm thấy mình đã bị một vạn tai nạn bị thương.
Thì ra đại chiêu của cậu ta ở tại chỗ này! !
" Nhưng mà thầy giáo Trình, thầy không cần lo lắng, thực ra thầy giáo Thân cũng thích thầy!" Không biết lại là người học sinh nào không sợ chết bổ sung nói: "Thầy giáo Trình, thầy có biết hay không, mỗi ngày thầy giáo Thân đều phải dạy quá giờ môn tiếng Anh một hồi chính là có thể nhìn thấy thầy tiết tiếp theo!"
"A...? ? Phải không? ?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.