Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 410: Đối xử không thể quá bất công 4
Vong Ký Hô Hấp Miêu
13/07/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Đồng Đồng??" Tiểu Thỏ đeo cặp sách chạy tới, trong mắt nghi hoặc nhìn Trình Thi Đồng nói: "Sao cậu ở trong này a?"
" Ha ha, chú nhỏ nói hôm nay đưa tớ về nhà, vì che chở cho hai người tớ cũng chỉ có thể hy sinh a." Trình Thi Đồng vẻ mặt anh dũng hy sinh nhìn Tiểu Thỏ, lập tức đưa tay túm tay áo của cô hướng tới địa phương xe Trình Chi Ngôn ngừng chạy tới.
Trình Chi Ngôn đang dựa vào trên cửa xe, cúi đầu xem tin tức trên di động, nghe được tiếng bước chân Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng đã chạy tới anh ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua các cô, mỉm cười nói: "Đến đây?"
"Uh`m." Tiểu Thỏ gật gật đầu, đưa tay kéo cửa xe phía bên ghế lái ra, liền ngồi xuống.
Cố Ninh Thư và Trình Thi Đồng chui vào bên trong phía sau xe.
Trình Chi Ngôn nhìn bọn họ đều đã ngồi xong, lúc này mới chuyển xe ra khỏi chỗ đậu xe, sau đó một cước đạp xuống chân ga xe hướng tới lối ra ga ra qua đi.
"Tiểu Thỏ, tớ nói với cậu, tớ cảm thấy cô giáo Anh ngữ có vấn đề, tớ nói cậu còn chưa tin, vừa rồi tớ ở trong văn phòng chú nhỏ cô giáo Anh ngữ liền ngồi ở chỗ kia nói chuyện phiếm đủ loại câu dẫn chú nhỏ, cuối cùng còn muốn để cho chú nhỏ đưa cô về nhà a!" Trình Thi Đồng vừa lên xe liền hướng Tiểu Thỏ nói liên miên: "Thật sự là thật quá đáng, cũng không hỏi thăm một chút chú nhỏ có phải hoa có chủ hay không, a.. Đúng rồi, hỏi thăm cũng vô dụng, trong mắt cô ấy, chỉ cần không có kết hôn đó chính là không thành, cô ấy còn có cơ hội!"
"..." Tiểu Thỏ quay đầu lại, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Trình Thi Đồng nói: "Làm sao mà cậu biết?"
" Ở trong phòng làm việc cô ấy vừa mới nói a." Trình Thi Đồng vẻ mặt lòng đầy căm phẫn hướng tới Tiểu Thỏ nói: "May mắn đúng lúc tớ mở miệng, ngăn lại cô ấy si tâm vọng tưởng với chú nhỏ, bằng không thì chỉ bằng tính cách cậu ngươi như vậy, nhất định không phải là đối thủ của cô ấy."
"Đồng Đồng, đừng nói lung tung." Trình Chi Ngôn đang lái xe nhíu mày hướng tới Trình Thi Đồng ở phía sau thản nhiên nói.
"Cháu nói lung tung thế nào, lời nói của cháu là thật a, không tin cậu hỏi Cố Ninh Thư, cậu ấy cũng ở đó." Trình Thi Đồng đưa tay túm túm cánh tay Cố Ninh Thư, lôi kéo cậu làm chứng cho mình.
Cố Ninh Thư vẻ mặt nhức đầu nhìn cô.
"Tiểu Thỏ, tớ nói với cậu, cậu nhất định phải nhìn chú nhỏ, người này sẽ trêu hoa ghẹo nguyệt, lúc đại học hai ngươi hai nơi cách xa nhau, đó là không có biện pháp, chỉ có thể dựa vào chú nhỏ tự giác, hiện tại hai ngươi đều đã ở bên trong một ngôi trường, cậu lại không coi chú, cậu cẩn thận những cái giáo viên nữ độc thân trong trường học, một đám hướng tới chú nhỏ bổ nhào tới a!" Trình Thi Đồng túm tay Tiểu Thỏ, lời nói thấm thía hướng tới cô nói.
"..." Tiểu Thỏ nhẹ nhàng kéo kéo môi, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt.
Trình Chi Ngôn đầu đầy hắc tuyến một cước giẫm lên phanh xe, ngừng ở ven đường, hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Được rồi, cháu có thể xuống xe rồi."
"Gì?"
Trình Thi Đồng ngẩn ra, quay đầu nhìn về ngoài cửa sổ xe, mới vừa ra cổng trường năm phút đồng hồ a, vừa đến chỗ đường Tam Kiều cô giáo Anh ngữ nói, sao chú khiến cho mình xuống xe a?
"Bên kia." Trình Chi Ngôn đưa tay chỉ chỉ trạm xe buýt cách đó không xa nói: " Cháu có thể ngồi xe công cộng trở về, cũng có thể đi bộ đi trở về trường học lấy xe chạy bằng điện, tùy tiện cháu lựa chọn, chú đều không can thiệp."
"Chú nhỏ! Chú như vậy có phần quá đáng? Cho dù nói như thế nào vừa rồi cũng là cháu bảo vệ trong sạch của chú a!"
"Đồng Đồng??" Tiểu Thỏ đeo cặp sách chạy tới, trong mắt nghi hoặc nhìn Trình Thi Đồng nói: "Sao cậu ở trong này a?"
" Ha ha, chú nhỏ nói hôm nay đưa tớ về nhà, vì che chở cho hai người tớ cũng chỉ có thể hy sinh a." Trình Thi Đồng vẻ mặt anh dũng hy sinh nhìn Tiểu Thỏ, lập tức đưa tay túm tay áo của cô hướng tới địa phương xe Trình Chi Ngôn ngừng chạy tới.
Trình Chi Ngôn đang dựa vào trên cửa xe, cúi đầu xem tin tức trên di động, nghe được tiếng bước chân Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng đã chạy tới anh ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua các cô, mỉm cười nói: "Đến đây?"
"Uh`m." Tiểu Thỏ gật gật đầu, đưa tay kéo cửa xe phía bên ghế lái ra, liền ngồi xuống.
Cố Ninh Thư và Trình Thi Đồng chui vào bên trong phía sau xe.
Trình Chi Ngôn nhìn bọn họ đều đã ngồi xong, lúc này mới chuyển xe ra khỏi chỗ đậu xe, sau đó một cước đạp xuống chân ga xe hướng tới lối ra ga ra qua đi.
"Tiểu Thỏ, tớ nói với cậu, tớ cảm thấy cô giáo Anh ngữ có vấn đề, tớ nói cậu còn chưa tin, vừa rồi tớ ở trong văn phòng chú nhỏ cô giáo Anh ngữ liền ngồi ở chỗ kia nói chuyện phiếm đủ loại câu dẫn chú nhỏ, cuối cùng còn muốn để cho chú nhỏ đưa cô về nhà a!" Trình Thi Đồng vừa lên xe liền hướng Tiểu Thỏ nói liên miên: "Thật sự là thật quá đáng, cũng không hỏi thăm một chút chú nhỏ có phải hoa có chủ hay không, a.. Đúng rồi, hỏi thăm cũng vô dụng, trong mắt cô ấy, chỉ cần không có kết hôn đó chính là không thành, cô ấy còn có cơ hội!"
"..." Tiểu Thỏ quay đầu lại, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Trình Thi Đồng nói: "Làm sao mà cậu biết?"
" Ở trong phòng làm việc cô ấy vừa mới nói a." Trình Thi Đồng vẻ mặt lòng đầy căm phẫn hướng tới Tiểu Thỏ nói: "May mắn đúng lúc tớ mở miệng, ngăn lại cô ấy si tâm vọng tưởng với chú nhỏ, bằng không thì chỉ bằng tính cách cậu ngươi như vậy, nhất định không phải là đối thủ của cô ấy."
"Đồng Đồng, đừng nói lung tung." Trình Chi Ngôn đang lái xe nhíu mày hướng tới Trình Thi Đồng ở phía sau thản nhiên nói.
"Cháu nói lung tung thế nào, lời nói của cháu là thật a, không tin cậu hỏi Cố Ninh Thư, cậu ấy cũng ở đó." Trình Thi Đồng đưa tay túm túm cánh tay Cố Ninh Thư, lôi kéo cậu làm chứng cho mình.
Cố Ninh Thư vẻ mặt nhức đầu nhìn cô.
"Tiểu Thỏ, tớ nói với cậu, cậu nhất định phải nhìn chú nhỏ, người này sẽ trêu hoa ghẹo nguyệt, lúc đại học hai ngươi hai nơi cách xa nhau, đó là không có biện pháp, chỉ có thể dựa vào chú nhỏ tự giác, hiện tại hai ngươi đều đã ở bên trong một ngôi trường, cậu lại không coi chú, cậu cẩn thận những cái giáo viên nữ độc thân trong trường học, một đám hướng tới chú nhỏ bổ nhào tới a!" Trình Thi Đồng túm tay Tiểu Thỏ, lời nói thấm thía hướng tới cô nói.
"..." Tiểu Thỏ nhẹ nhàng kéo kéo môi, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt.
Trình Chi Ngôn đầu đầy hắc tuyến một cước giẫm lên phanh xe, ngừng ở ven đường, hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Được rồi, cháu có thể xuống xe rồi."
"Gì?"
Trình Thi Đồng ngẩn ra, quay đầu nhìn về ngoài cửa sổ xe, mới vừa ra cổng trường năm phút đồng hồ a, vừa đến chỗ đường Tam Kiều cô giáo Anh ngữ nói, sao chú khiến cho mình xuống xe a?
"Bên kia." Trình Chi Ngôn đưa tay chỉ chỉ trạm xe buýt cách đó không xa nói: " Cháu có thể ngồi xe công cộng trở về, cũng có thể đi bộ đi trở về trường học lấy xe chạy bằng điện, tùy tiện cháu lựa chọn, chú đều không can thiệp."
"Chú nhỏ! Chú như vậy có phần quá đáng? Cho dù nói như thế nào vừa rồi cũng là cháu bảo vệ trong sạch của chú a!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.