Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 765: Em rất nhớ anh 10
Vong Ký Hô Hấp Miêu
25/01/2018
Editor: Quỳnh Nguyễn
Thành quả huấn luyện quân sự kiểm duyệt sau khi chấm dứt, hiệu trưởng lại tượng trưng nói mấy câu, sau đó liền toàn bộ tan họp rồi.
Trong lúc này, trên sân thể dục, trên đường, linh linh tán tán, toàn bộ đều là sinh viên đại học năm nhất mặc quần áo quân sự.
Bởi vì ngày mai chính là lễ quốc khánh, đồng thời kết thúc sinh hoạt huấn luyện quân sự, lại có thể nghỉ về nhà, cho nên, trên mặt mỗi người học sinh đều là một mảnh vui sướng.
Tiểu Thỏ cũng đang cười tít mắt vừa cùng người ký túc xá các cô nói chuyện phiếm vừa đi trên đường trở về ký túc xá, đột nhiên tiếng chuông di động của cô vang lên.
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua, trên màn hình điện thoại di động biểu hiện tên Cận Mặc.
Lớp trưởng?? Anh tìm chính mình có chuyện gì sao??
Tiểu Thỏ chần chờ một phen, sau đó đè xuống nút nghe.
"Uy, Bạch Tiểu Thỏ." Thanh âm Cận Mặc từ trong điện thoại nghe qua không có lạnh như vậy, thanh âm của anh trầm thấp mà lại mang theo một tia lười biếng, giống như chocolate bị tan chảy, nghe làm cho người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái.
"Cận Mặc?? Tìm ta có chuyện gì sao??" Tiểu Thỏ hô một tiếng tên của anh, sau đó thuận miệng hỏi.
"Thầy giáo Từ để cho cậu cùng tớ cùng đi văn phòng của ông một chuyến." Thanh âm Cận Mặc nghe qua cực kì trầm ổn, anh không chút hoang mang hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Tớ nhìn thấy cậu, cậu ngừng một phen, chờ tớ."
"A??" Tiểu Thỏ theo bản năng ngừng bước chân, vẻ mặt nghi hoặc quay đầu hướng tới phía sau mình nhìn lại.
"Làm sao vậy, Tiểu Thỏ??" Mắt thấy Tiểu Thỏ đột nhiên dừng lại bước chân, Trang Manh Manh kỳ quái hướng tới cô nhìn qua.
"Cái kia... Vừa rồi lớp trưởng gọi điện thoại cho tớ, nói là thầy giáo Từ để cho chúng ta đi văn phòng ông một phen." Tiểu Thỏ có chút bất đắc dĩ hướng tới người ký túc xá chính mình giang tay nói: "Các cậu đi về trước đi, tớ đi văn phòng thầy giáo Từ xong lại đi ký túc xá tìm các cậu."
"Được rồi, chúng ta đây về ký túc xá thu dọn đồ đạc trước." Trang Manh Manh các cô gật gật đầu, hướng tới Tiểu Thỏ phất phất tay, liền tiếp tục hướng tới phương hướng ký túc xá đi tới.
Tiểu Thỏ đứng tại chỗ, hướng tới phương hướng chính mình vừa rồi tới nhìn xung quanh một hồi lâu, rốt cục ở trong đám người thấy được bóng dáng Cận Mặc không chút hoang mang.
Mặc dù xung quanh người đều là mặc quần áo quân sự nhiều như vậy, nhưng mà không biết vì sao Tiểu Thỏ vẫn lại là liếc thấy anh.
Đại khái là vì học sinh khác biết hôm nay rốt cục kết thúc huấn luyện quân sự hơn nữa ngày mai có thể bắt đầu nghỉ, trên mặt tất cả mọi người đều là vui sướng đi, mà trên gương mặt tuấn tú Cận Mặc lại vẻ mặt đạm mạc như cũ.
Chờ anh đến gần, Tiểu Thỏ có chút xấu hổ hướng tới anh phất phất tay, xem như chào hỏi.
Cận Mặc gật gật đầu, lúc đi ngang qua bên cạnh Tiểu Thỏ vô cùng lời ít mà ý nhiều đi tới một chữ: "Đi."
"..."
Đại ca, ngươi thật đúng là tích chữ như vàng a.
Tiểu Thỏ kéo kéo miệng, yên lặng đuổi kịp.
Thầy giáo Từ cách ký túc xá bọn họ hơi có chút xa, trên một đường này hai người đều đã trầm mặc, Tiểu Thỏ cảm thấy không khí có chút xấu hổ vì thế đầu vận chuyển nhanh chóng, cô hướng tới Cận Mặc nhỏ giọng mở miệng nói nói: "Cái kia... Ngày mai bắt đầu ngày nghỉ Quốc Khánh a..."
"Uh`m." Cận Mặc nghe được Tiểu Thỏ nói chuyện với anh, quay đầu lại, đôi mắt nhàn nhạt liếc cô một cái, sau đó nghiêm túc gật gật đầu.
" Cái kia... Lễ quốc khánh cậu về nhà sao??" Tiểu Thỏ tiếp tục tìm đề tài.
Thành quả huấn luyện quân sự kiểm duyệt sau khi chấm dứt, hiệu trưởng lại tượng trưng nói mấy câu, sau đó liền toàn bộ tan họp rồi.
Trong lúc này, trên sân thể dục, trên đường, linh linh tán tán, toàn bộ đều là sinh viên đại học năm nhất mặc quần áo quân sự.
Bởi vì ngày mai chính là lễ quốc khánh, đồng thời kết thúc sinh hoạt huấn luyện quân sự, lại có thể nghỉ về nhà, cho nên, trên mặt mỗi người học sinh đều là một mảnh vui sướng.
Tiểu Thỏ cũng đang cười tít mắt vừa cùng người ký túc xá các cô nói chuyện phiếm vừa đi trên đường trở về ký túc xá, đột nhiên tiếng chuông di động của cô vang lên.
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua, trên màn hình điện thoại di động biểu hiện tên Cận Mặc.
Lớp trưởng?? Anh tìm chính mình có chuyện gì sao??
Tiểu Thỏ chần chờ một phen, sau đó đè xuống nút nghe.
"Uy, Bạch Tiểu Thỏ." Thanh âm Cận Mặc từ trong điện thoại nghe qua không có lạnh như vậy, thanh âm của anh trầm thấp mà lại mang theo một tia lười biếng, giống như chocolate bị tan chảy, nghe làm cho người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái.
"Cận Mặc?? Tìm ta có chuyện gì sao??" Tiểu Thỏ hô một tiếng tên của anh, sau đó thuận miệng hỏi.
"Thầy giáo Từ để cho cậu cùng tớ cùng đi văn phòng của ông một chuyến." Thanh âm Cận Mặc nghe qua cực kì trầm ổn, anh không chút hoang mang hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Tớ nhìn thấy cậu, cậu ngừng một phen, chờ tớ."
"A??" Tiểu Thỏ theo bản năng ngừng bước chân, vẻ mặt nghi hoặc quay đầu hướng tới phía sau mình nhìn lại.
"Làm sao vậy, Tiểu Thỏ??" Mắt thấy Tiểu Thỏ đột nhiên dừng lại bước chân, Trang Manh Manh kỳ quái hướng tới cô nhìn qua.
"Cái kia... Vừa rồi lớp trưởng gọi điện thoại cho tớ, nói là thầy giáo Từ để cho chúng ta đi văn phòng ông một phen." Tiểu Thỏ có chút bất đắc dĩ hướng tới người ký túc xá chính mình giang tay nói: "Các cậu đi về trước đi, tớ đi văn phòng thầy giáo Từ xong lại đi ký túc xá tìm các cậu."
"Được rồi, chúng ta đây về ký túc xá thu dọn đồ đạc trước." Trang Manh Manh các cô gật gật đầu, hướng tới Tiểu Thỏ phất phất tay, liền tiếp tục hướng tới phương hướng ký túc xá đi tới.
Tiểu Thỏ đứng tại chỗ, hướng tới phương hướng chính mình vừa rồi tới nhìn xung quanh một hồi lâu, rốt cục ở trong đám người thấy được bóng dáng Cận Mặc không chút hoang mang.
Mặc dù xung quanh người đều là mặc quần áo quân sự nhiều như vậy, nhưng mà không biết vì sao Tiểu Thỏ vẫn lại là liếc thấy anh.
Đại khái là vì học sinh khác biết hôm nay rốt cục kết thúc huấn luyện quân sự hơn nữa ngày mai có thể bắt đầu nghỉ, trên mặt tất cả mọi người đều là vui sướng đi, mà trên gương mặt tuấn tú Cận Mặc lại vẻ mặt đạm mạc như cũ.
Chờ anh đến gần, Tiểu Thỏ có chút xấu hổ hướng tới anh phất phất tay, xem như chào hỏi.
Cận Mặc gật gật đầu, lúc đi ngang qua bên cạnh Tiểu Thỏ vô cùng lời ít mà ý nhiều đi tới một chữ: "Đi."
"..."
Đại ca, ngươi thật đúng là tích chữ như vàng a.
Tiểu Thỏ kéo kéo miệng, yên lặng đuổi kịp.
Thầy giáo Từ cách ký túc xá bọn họ hơi có chút xa, trên một đường này hai người đều đã trầm mặc, Tiểu Thỏ cảm thấy không khí có chút xấu hổ vì thế đầu vận chuyển nhanh chóng, cô hướng tới Cận Mặc nhỏ giọng mở miệng nói nói: "Cái kia... Ngày mai bắt đầu ngày nghỉ Quốc Khánh a..."
"Uh`m." Cận Mặc nghe được Tiểu Thỏ nói chuyện với anh, quay đầu lại, đôi mắt nhàn nhạt liếc cô một cái, sau đó nghiêm túc gật gật đầu.
" Cái kia... Lễ quốc khánh cậu về nhà sao??" Tiểu Thỏ tiếp tục tìm đề tài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.