Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 759: Em rất nhớ anh 4
Vong Ký Hô Hấp Miêu
23/01/2018
Editor: Quỳnh Nguyễn
Thời gian đại khái là tám giờ buổi tối.
Tiểu Thỏ các cô mới vừa nằm ngay đơ ở trên giường hơn một giờ liền nghe được một tiếng còi vang "Phần phật - -" bên ngoài ký túc xá, ngay sau đó một cái thanh âm hùng hậu liền vang lên nói: "Những học sinh mới tập hợp trên sân thể dục!!"
" Tiếng còi đòi mạng đến đây...." Trang Manh Manh mở to mắt nhìn trần nhà, ánh mắt đờ đẫn nói.
"Rời giường đi..." Chu Đậu Đậu miễn cưỡng chống cánh tay ngồi dậy, yên lặng hướng tới dưới giường bò.
"..."
"..."
Tiểu Thỏ cùng Dương Tuyết Cần ngay cả nói cũng không muốn nói rồi.
Chờ tất cả học sinh tập hợp ở trên thao trường, huấn luyện viên nhìn bọn họ mặt yếu ớt, nhịn không được cười nói: "Được rồi, đều đã đừng khẩn trương, nội dung huấn luyện quân sự buổi tối chủ yếu là hoạt động kéo ca, mọi người nghe khẩu lệnh--"
"Nghiêm - - "
"Ngồi xuống - - "
Huấn luyện viên vừa dứt lời đám học sinh kia đã rất nhanh ngồi xuống ngay tại chỗ.
Hoạt động kéo ca đơn giản chính là ca hát, bên này hát xong lại kêu hô bên kia hát, cùng đứng quân tư gì gì đó quả thực quá hạnh phúc.
Vốn đã huấn luyện một ngày, học sinh cơ hồ sắp không thở được, tại hoạt động kéo ca nhất thời lại tràn đầy sức sống.
Hai giờ sau, hoạt động kéo ca kết thúc, huấn luyện viên hô một tiếng "Giải tán", nhóm người sinh viên đại học năm nhất trên sân thể dục bắt đầu tốp năm tốp ba hướng tới ký túc xá đi.
Tiểu Thỏ kéo hai cái đùi trầm trọng sắp đi đến cửa ký túc xá, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn đến dưới đại thụ cửa ký túc xá các cô đứng một bóng dáng quen thuộc.
Đó là...??Tiểu Thỏ có chút không dám tin xoa xoa hai mắt của mình.
Dưới đèn đường mờ nhạt, bóng dáng gầy mà cao ngất kia là cô quen thuộc nhất.
Mà thời gian bây giờ ít nhất đã mười giờ a...
Mắt thấy đã có nữ sinh đi tới cửa ký túc xá, Trình Chi Ngôn nghe được động tĩnh quay đầu hướng tới cái phương hướng Tiểu Thỏ các cô nhìn qua.
"Wase! Tiểu Thỏ, mau nhìn!! Bên kia có người soái ca đứng ở cửa ký túc xá chúng ta!!" Trong nháy mắt Trang Manh Manh nhìn Trình Chi Ngôn đó, kích động kéo tay áo Tiểu Thỏ.
"Thật sự, thật sự!! Rất đẹp trai rất đẹp trai a!! Hơn nữa vẻ mặt của anh nhìn rất ôn nhu, ai, ánh mắt của anh nhìn bên chúng ta!!!" Chu Đậu Đậu cũng thấy được Trình Chi Ngôn, nhịn không được kích động nói.
" Nam sinh đẹp trai như vậy nếu ai có thể làm bạn gái anh quả thực là quả thực là đời trước cứu vớt hệ ngân hà a!!" Dương Tuyết Cần nhìn bóng dáng Trình Chi Ngôn, nhịn không được chảy nước miếng.
Tiểu Thỏ nghe vài người các cô đánh giá Trình Chi Ngôn, nhịn không được đầu đầy hắc tuyến.
Các ngươi muốn hay không khoa trương như vậy a!?
Anh nước chanh có đẹp trai Nhân Thần Cộng Phẫn như vậy sao??
Ngay tại thời điểm mấy người các cô nhao nhao ầm ĩ, ánh mắt Trình Chi Ngôn cũng thấy được Tiểu Thỏ.
Khóe môi của anh nhất thời gợi lên độ cong nhàn nhạt, sau đó bước ra chân dài hướng tới phương hướng Tiểu Thỏ đã đi tới.
"A a a, đi tới đi tới rồi!! Làm sao bây giờ, anh có phải muốn tới bắt chuyện tớ hay không??" Trang Manh Manh nhịn không được hai tay che má mình, vẻ mặt hoa si biểu tình Trình Chi Ngôn.
"Đừng nói giỡn, khẳng định không phải đến gần cậu!!" Chu Đậu Đậu không nói gì liếc Trang Manh Manh một cái.
"Tiểu Thỏ." Trình Chi Ngôn đi đến trước mặt Tiểu Thỏ, đứng lại, hơi hơi cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt ôn nhu mà lại lịch sự tao nhã.
Đám người lui tới xung quanh giống như toàn bộ biến mất.
Thời gian đại khái là tám giờ buổi tối.
Tiểu Thỏ các cô mới vừa nằm ngay đơ ở trên giường hơn một giờ liền nghe được một tiếng còi vang "Phần phật - -" bên ngoài ký túc xá, ngay sau đó một cái thanh âm hùng hậu liền vang lên nói: "Những học sinh mới tập hợp trên sân thể dục!!"
" Tiếng còi đòi mạng đến đây...." Trang Manh Manh mở to mắt nhìn trần nhà, ánh mắt đờ đẫn nói.
"Rời giường đi..." Chu Đậu Đậu miễn cưỡng chống cánh tay ngồi dậy, yên lặng hướng tới dưới giường bò.
"..."
"..."
Tiểu Thỏ cùng Dương Tuyết Cần ngay cả nói cũng không muốn nói rồi.
Chờ tất cả học sinh tập hợp ở trên thao trường, huấn luyện viên nhìn bọn họ mặt yếu ớt, nhịn không được cười nói: "Được rồi, đều đã đừng khẩn trương, nội dung huấn luyện quân sự buổi tối chủ yếu là hoạt động kéo ca, mọi người nghe khẩu lệnh--"
"Nghiêm - - "
"Ngồi xuống - - "
Huấn luyện viên vừa dứt lời đám học sinh kia đã rất nhanh ngồi xuống ngay tại chỗ.
Hoạt động kéo ca đơn giản chính là ca hát, bên này hát xong lại kêu hô bên kia hát, cùng đứng quân tư gì gì đó quả thực quá hạnh phúc.
Vốn đã huấn luyện một ngày, học sinh cơ hồ sắp không thở được, tại hoạt động kéo ca nhất thời lại tràn đầy sức sống.
Hai giờ sau, hoạt động kéo ca kết thúc, huấn luyện viên hô một tiếng "Giải tán", nhóm người sinh viên đại học năm nhất trên sân thể dục bắt đầu tốp năm tốp ba hướng tới ký túc xá đi.
Tiểu Thỏ kéo hai cái đùi trầm trọng sắp đi đến cửa ký túc xá, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn đến dưới đại thụ cửa ký túc xá các cô đứng một bóng dáng quen thuộc.
Đó là...??Tiểu Thỏ có chút không dám tin xoa xoa hai mắt của mình.
Dưới đèn đường mờ nhạt, bóng dáng gầy mà cao ngất kia là cô quen thuộc nhất.
Mà thời gian bây giờ ít nhất đã mười giờ a...
Mắt thấy đã có nữ sinh đi tới cửa ký túc xá, Trình Chi Ngôn nghe được động tĩnh quay đầu hướng tới cái phương hướng Tiểu Thỏ các cô nhìn qua.
"Wase! Tiểu Thỏ, mau nhìn!! Bên kia có người soái ca đứng ở cửa ký túc xá chúng ta!!" Trong nháy mắt Trang Manh Manh nhìn Trình Chi Ngôn đó, kích động kéo tay áo Tiểu Thỏ.
"Thật sự, thật sự!! Rất đẹp trai rất đẹp trai a!! Hơn nữa vẻ mặt của anh nhìn rất ôn nhu, ai, ánh mắt của anh nhìn bên chúng ta!!!" Chu Đậu Đậu cũng thấy được Trình Chi Ngôn, nhịn không được kích động nói.
" Nam sinh đẹp trai như vậy nếu ai có thể làm bạn gái anh quả thực là quả thực là đời trước cứu vớt hệ ngân hà a!!" Dương Tuyết Cần nhìn bóng dáng Trình Chi Ngôn, nhịn không được chảy nước miếng.
Tiểu Thỏ nghe vài người các cô đánh giá Trình Chi Ngôn, nhịn không được đầu đầy hắc tuyến.
Các ngươi muốn hay không khoa trương như vậy a!?
Anh nước chanh có đẹp trai Nhân Thần Cộng Phẫn như vậy sao??
Ngay tại thời điểm mấy người các cô nhao nhao ầm ĩ, ánh mắt Trình Chi Ngôn cũng thấy được Tiểu Thỏ.
Khóe môi của anh nhất thời gợi lên độ cong nhàn nhạt, sau đó bước ra chân dài hướng tới phương hướng Tiểu Thỏ đã đi tới.
"A a a, đi tới đi tới rồi!! Làm sao bây giờ, anh có phải muốn tới bắt chuyện tớ hay không??" Trang Manh Manh nhịn không được hai tay che má mình, vẻ mặt hoa si biểu tình Trình Chi Ngôn.
"Đừng nói giỡn, khẳng định không phải đến gần cậu!!" Chu Đậu Đậu không nói gì liếc Trang Manh Manh một cái.
"Tiểu Thỏ." Trình Chi Ngôn đi đến trước mặt Tiểu Thỏ, đứng lại, hơi hơi cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt ôn nhu mà lại lịch sự tao nhã.
Đám người lui tới xung quanh giống như toàn bộ biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.