Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 391: Gọi thầy giáo Trình 3
Vong Ký Hô Hấp Miêu
03/07/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
Cho nên!
Lúc trước anh làm quyết định chính là tới cao trung làm chủ nhiệm lớp của cô?
Không phải đâu!
Tiểu Thỏ cả người đều đã cứng lại.
Trình Chi Ngôn đứng ở trên bục giảng, ánh mắt hướng tới phía dưới bục giảng quét một vòng, nhìn thấy trong mắt hai người Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng chấn kinh, khóe môi gợi lên tươi cười nhàn nhạt.
"Nếu hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt cùng mọi người." Anh đưa tay cầm lấy danh sách đặt ở trên bàn, mỉm cười, thanh âm ôn hoà hướng tới các học sinh ngồi ở dưới lớp nói: "Vậy đầu tiên chúng ta vẫn là làm quen một chút là tốt hơn, tôi họ Trình, Trình là tương lai, Trình Chi Ngôn, lời nói, phía dưới bắt đầu điểm danh, đến tên bạn học nào mời hô một tiếng, đồng thời đứng lên để cho tôi nhìn một chút."
"Tôn Minh nguyệt."
"Có."
" Đàm Tinh Tinh."
"Có."
"..."
Đợi cho Trình Chi Ngôn đọc tên tất cả bạn học một lần, anh cầm danh sách trong tay khép lại, sau đó ảm đạm cười, hướng tới bọn họ nói: "Cho nên, các vị học sinh nếu có vấn đề gì muốn hỏi tôi, có thể nhấc tay, tôi sẽ nghiêm túc trả lời."
"Thầy giáo, hỏi vấn đề gì cũng có thể sao?" Phía dưới bục giảng một vị nam sinh giơ tay lên, đồng thời lớn tiếng hét lên.
"Uh`m cố gắng hỏi vấn đề có đáp án, về phần những cái trên trời có mấy vì sao này, vấn đề người có bao nhiêu cọng tóc tôi từ chối trả lời." Trình Chi Ngôn mỉm cười, thanh âm trầm giọng nói.
Vừa dứt lời, lập tức có mấy nữ sinh giơ tay lên.
" Vị đồng học bên kia." Ánh mắt Trình Chi Ngôn hướng tới các cô nhìn qua, tiện tay chọn một vị.
"Thầy giáo! Năm nay bao nhiêu tuổi?" Nữ sinh được Trình Chi Ngôn chỉ lập tức đứng lên, trong mắt trái tim hồng hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi.
"Hai mươi hai."
"Oa! Thật trẻ tuổi!" Dưới bục giảng lập tức vang lên một mảnh tiếng cảm khái.
"Thầy giáo, thầy mới vừa tốt nghiệp sao? ?"
"Uh`m, không sai biệt lắm." Đôi mắt Trình Chi Ngôn chớp động, hàm hồ trả lời một câu.
"Thầy giáo, thầy có người trong lòng sao! ?" Nữ sinh thứ ba được chỉ lớn mật hỏi tiếng lòng tất cả nữ sinh lớp học.
Trong nháy mắt mọi ánh mắt đều đã hướng tới Trình Chi Ngôn nhìn qua.
"Có." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, ánh mắt giống như vô ý hướng tới phương hướng Tiểu Thỏ nhẹ nhàng nhìn qua.
"Thầy giáo, vậy thầy có bạn gái sao? ?"
"Có." Trình Chi Ngôn tiếp tục gật đầu.
"A - -? ?"
Lớp học nhất thời vang lên tiếng thất vọng liên tiếp.
Trình Chi Ngôn không nói lời nào, mặt mỉm cười nhìn bọn họ, sau một lúc lâu anh mở sách vật lý trên bục giảng ra, cầm lấy phấn viết, đi đến trước bảng đen, hướng tới bọn họ thản nhiên nói: "Được rồi, vấn đề hỏi được không sai biệt lắm, chúng ta bắt đầu học đi."
"Thầy giáo, bạn gái của thầy có phải vô cùng xinh đẹp hay không a? ?" Phía dưới bục giảng còn có nữ sinh không cam lòng hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi một câu.
". . ." Trình Chi Ngôn giật mình, xoay người lại, ánh mắt hướng tới Tiểu Thỏ nhìn qua, sau đó khóe môi cong lên, thanh âm trầm giọng nói: "Không, cô chỉ là đặc biệt đáng yêu."
"Gào khóc oa! !"
"Không cần a! !"
Trong phòng học nhất thời vang lên từng đợt thanh âm ồn ào.
"Được, yên lặng, bắt đầu học." Trình Chi Ngôn thu hồi tươi cười, ánh mắt nghiêm túc liếc toàn lớp một cái.
Phòng học ầm ĩ nháy mắt không có thanh âm.
Tiểu Thỏ ngồi ở chỗ ngồi, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn sớm đã tràn đầy đỏ ửng.
Cho nên!
Lúc trước anh làm quyết định chính là tới cao trung làm chủ nhiệm lớp của cô?
Không phải đâu!
Tiểu Thỏ cả người đều đã cứng lại.
Trình Chi Ngôn đứng ở trên bục giảng, ánh mắt hướng tới phía dưới bục giảng quét một vòng, nhìn thấy trong mắt hai người Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng chấn kinh, khóe môi gợi lên tươi cười nhàn nhạt.
"Nếu hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt cùng mọi người." Anh đưa tay cầm lấy danh sách đặt ở trên bàn, mỉm cười, thanh âm ôn hoà hướng tới các học sinh ngồi ở dưới lớp nói: "Vậy đầu tiên chúng ta vẫn là làm quen một chút là tốt hơn, tôi họ Trình, Trình là tương lai, Trình Chi Ngôn, lời nói, phía dưới bắt đầu điểm danh, đến tên bạn học nào mời hô một tiếng, đồng thời đứng lên để cho tôi nhìn một chút."
"Tôn Minh nguyệt."
"Có."
" Đàm Tinh Tinh."
"Có."
"..."
Đợi cho Trình Chi Ngôn đọc tên tất cả bạn học một lần, anh cầm danh sách trong tay khép lại, sau đó ảm đạm cười, hướng tới bọn họ nói: "Cho nên, các vị học sinh nếu có vấn đề gì muốn hỏi tôi, có thể nhấc tay, tôi sẽ nghiêm túc trả lời."
"Thầy giáo, hỏi vấn đề gì cũng có thể sao?" Phía dưới bục giảng một vị nam sinh giơ tay lên, đồng thời lớn tiếng hét lên.
"Uh`m cố gắng hỏi vấn đề có đáp án, về phần những cái trên trời có mấy vì sao này, vấn đề người có bao nhiêu cọng tóc tôi từ chối trả lời." Trình Chi Ngôn mỉm cười, thanh âm trầm giọng nói.
Vừa dứt lời, lập tức có mấy nữ sinh giơ tay lên.
" Vị đồng học bên kia." Ánh mắt Trình Chi Ngôn hướng tới các cô nhìn qua, tiện tay chọn một vị.
"Thầy giáo! Năm nay bao nhiêu tuổi?" Nữ sinh được Trình Chi Ngôn chỉ lập tức đứng lên, trong mắt trái tim hồng hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi.
"Hai mươi hai."
"Oa! Thật trẻ tuổi!" Dưới bục giảng lập tức vang lên một mảnh tiếng cảm khái.
"Thầy giáo, thầy mới vừa tốt nghiệp sao? ?"
"Uh`m, không sai biệt lắm." Đôi mắt Trình Chi Ngôn chớp động, hàm hồ trả lời một câu.
"Thầy giáo, thầy có người trong lòng sao! ?" Nữ sinh thứ ba được chỉ lớn mật hỏi tiếng lòng tất cả nữ sinh lớp học.
Trong nháy mắt mọi ánh mắt đều đã hướng tới Trình Chi Ngôn nhìn qua.
"Có." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, ánh mắt giống như vô ý hướng tới phương hướng Tiểu Thỏ nhẹ nhàng nhìn qua.
"Thầy giáo, vậy thầy có bạn gái sao? ?"
"Có." Trình Chi Ngôn tiếp tục gật đầu.
"A - -? ?"
Lớp học nhất thời vang lên tiếng thất vọng liên tiếp.
Trình Chi Ngôn không nói lời nào, mặt mỉm cười nhìn bọn họ, sau một lúc lâu anh mở sách vật lý trên bục giảng ra, cầm lấy phấn viết, đi đến trước bảng đen, hướng tới bọn họ thản nhiên nói: "Được rồi, vấn đề hỏi được không sai biệt lắm, chúng ta bắt đầu học đi."
"Thầy giáo, bạn gái của thầy có phải vô cùng xinh đẹp hay không a? ?" Phía dưới bục giảng còn có nữ sinh không cam lòng hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi một câu.
". . ." Trình Chi Ngôn giật mình, xoay người lại, ánh mắt hướng tới Tiểu Thỏ nhìn qua, sau đó khóe môi cong lên, thanh âm trầm giọng nói: "Không, cô chỉ là đặc biệt đáng yêu."
"Gào khóc oa! !"
"Không cần a! !"
Trong phòng học nhất thời vang lên từng đợt thanh âm ồn ào.
"Được, yên lặng, bắt đầu học." Trình Chi Ngôn thu hồi tươi cười, ánh mắt nghiêm túc liếc toàn lớp một cái.
Phòng học ầm ĩ nháy mắt không có thanh âm.
Tiểu Thỏ ngồi ở chỗ ngồi, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn sớm đã tràn đầy đỏ ửng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.