Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 894: Hoàng Gia Hi và Dương Tuyết Cần
Vong Ký Hô Hấp Miêu
08/04/2018
Editor: May
"Xin lỗi..." Trình Chi Ngôn lại nói nhỏ một tiếng, sau đó hỏi cô: "Nghĩ muốn món quà gì không, anh ở chỗ này mua mang về cho em."
"Ừm... Hoa hồng??" Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, cười hì hì nói với Trình Chi Ngôn: "Tặng em hoa hồng một lần đi, từ nhỏ đến lớn anh đều chưa từng tặng qua cho em!"
"Nghĩ không ra vì sao em lại cảm thấy hứng thú với loại vật lực sinh mệnh duy trì liên tục không đến một tuần này." Đầu kia điện thoại, Trình Chi Ngôn tựa hồ là bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó liền giọng nói ôn nhu nói: "Được... Chờ anh trở về, liền mua một đóa hoa hồng tặng cho em, được chưa??"
"Hắc hắc, được được!" Tiểu Thỏ cao hứng thẳng gật đầu.
Sau khi nằm thêm ở trên giường càu nhàu với Trình Chi Ngôn trong chốc lát, Tiểu Thỏ liền cúp điện thoại rời giường.
Trang Manh Manh các cô đã đến bên cạnh bồn nước đánh răng rửa mặt, nhìn thấy Tiểu Thỏ cũng cầm lấy khăn lông đi tới, nhịn không được ranh mãnh nói với cô: "Như thế nào, khuya hôm nay cùng nhau qua với bạn trai cậu đi??" "Quên đi... Người ta còn ở Thẩm Quyến đấy, phỏng chừng không về được..." Tiểu Thỏ thở dài một hơi, buồn bã ỉu xìu đi đến bên cạnh bồn nước, mở vòi nước, bắt đầu rửa mặt.
"Chao ôi... vậy nếu không, buổi tối cậu theo chúng tớ cùng nhau qua đi..." Dương Tuyết Cần vừa đánh răng vừa mơ hồ không rõ nói với Tiểu Thỏ: "Hoàng Gia Hi nói, người ký túc xá bọn họ muốn mời người của chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm."
"Ai da, đây là có dụng ý khác đi!!"
Chu Đậu Đậu lập tức vẻ mặt bát quái hề hề nhìn Dương Tuyết Cần nói: "Hai người các cậu, mắt đi mày lại, cũng đã được một thời gian đi?? Nói là mời người ký túc xá chúng ta cùng nhau ăn cơm, thật ra cậu ta chính là muốn mời một mình cậu thôi??"
"Cái gì cái gì chứ?? Tình huống gì vậy?? Hoàng Gia Hi và Dương Tuyết Cần?? Hai người các cậu xảy ra chuyện gì??" Sau khi Trang Manh Manh nghe được lời nói của Chu Đậu Đậu, bỗng chốc tinh thần tỉnh táo.
"Ai nha... Chính là chuyện như vậy đó... Rốt cuộc các cậu có muốn đi hay không??" Dương Tuyết Cần bị hai người các cô trêu chọc có chút thẹn thùng, nhịn không được nhẹ nhàng dậm chân nói.
"Xin lỗi..." Trình Chi Ngôn lại nói nhỏ một tiếng, sau đó hỏi cô: "Nghĩ muốn món quà gì không, anh ở chỗ này mua mang về cho em."
"Ừm... Hoa hồng??" Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, cười hì hì nói với Trình Chi Ngôn: "Tặng em hoa hồng một lần đi, từ nhỏ đến lớn anh đều chưa từng tặng qua cho em!"
"Nghĩ không ra vì sao em lại cảm thấy hứng thú với loại vật lực sinh mệnh duy trì liên tục không đến một tuần này." Đầu kia điện thoại, Trình Chi Ngôn tựa hồ là bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó liền giọng nói ôn nhu nói: "Được... Chờ anh trở về, liền mua một đóa hoa hồng tặng cho em, được chưa??"
"Hắc hắc, được được!" Tiểu Thỏ cao hứng thẳng gật đầu.
Sau khi nằm thêm ở trên giường càu nhàu với Trình Chi Ngôn trong chốc lát, Tiểu Thỏ liền cúp điện thoại rời giường.
Trang Manh Manh các cô đã đến bên cạnh bồn nước đánh răng rửa mặt, nhìn thấy Tiểu Thỏ cũng cầm lấy khăn lông đi tới, nhịn không được ranh mãnh nói với cô: "Như thế nào, khuya hôm nay cùng nhau qua với bạn trai cậu đi??" "Quên đi... Người ta còn ở Thẩm Quyến đấy, phỏng chừng không về được..." Tiểu Thỏ thở dài một hơi, buồn bã ỉu xìu đi đến bên cạnh bồn nước, mở vòi nước, bắt đầu rửa mặt.
"Chao ôi... vậy nếu không, buổi tối cậu theo chúng tớ cùng nhau qua đi..." Dương Tuyết Cần vừa đánh răng vừa mơ hồ không rõ nói với Tiểu Thỏ: "Hoàng Gia Hi nói, người ký túc xá bọn họ muốn mời người của chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm."
"Ai da, đây là có dụng ý khác đi!!"
Chu Đậu Đậu lập tức vẻ mặt bát quái hề hề nhìn Dương Tuyết Cần nói: "Hai người các cậu, mắt đi mày lại, cũng đã được một thời gian đi?? Nói là mời người ký túc xá chúng ta cùng nhau ăn cơm, thật ra cậu ta chính là muốn mời một mình cậu thôi??"
"Cái gì cái gì chứ?? Tình huống gì vậy?? Hoàng Gia Hi và Dương Tuyết Cần?? Hai người các cậu xảy ra chuyện gì??" Sau khi Trang Manh Manh nghe được lời nói của Chu Đậu Đậu, bỗng chốc tinh thần tỉnh táo.
"Ai nha... Chính là chuyện như vậy đó... Rốt cuộc các cậu có muốn đi hay không??" Dương Tuyết Cần bị hai người các cô trêu chọc có chút thẹn thùng, nhịn không được nhẹ nhàng dậm chân nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.