Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 866: Không muốn xuống xe
Vong Ký Hô Hấp Miêu
24/03/2018
Editor: May
"Ha ha ha, sao có thể chứ, em là người như vậy ư??" Tiểu Thỏ cười gượng một cái, sau đó đưa ra hai ba ngón tay nói với Trình Chi Ngôn: "Không phải là hai tháng tới, là ba tháng tới đều sẽ không để ý anh!!"
"Thật sự là tàn nhẫn." Khóe môi Trình Chi Ngôn ngoéo một cái, nhịn không được cười lên.
"Hừ." Tiểu Thỏ trừng mắt liếc anh một cái, quay đầu đi nhìn ngoài cửa sổ, khóe miệng lại nhịn không được câu dẫn ra một đường cong nhàn nhạt nói: "Ngày hôm qua em đã liên lạc với anh ấy, ngày mai anh ấy sẽ đi công ty của các người báo cáo."
"A... Em đã liên lạc với anh ta??" Trình Chi Ngôn khẽ nhướn mày, trầm mặc rất lâu, rốt cục vẫn nhịn không được hỏi cô: "Anh trai Cố Ninh Thư kia... Lớn lên đẹp trai không??"
"Phốc..." Tiểu Thỏ nhịn không được liền bật cười, sau đó lập tức dừng tươi cười, vẻ mặt nghiêm túc hồi đáp: "Soái!! Soái hơn Cố Ninh Thư rất nhiều, hơn nữa dù sao tuổi còn lớn hơn Cố Ninh Thư một chút, nhìn càng thêm thành thục chững chạc, còn có thân sĩ phong độ đấy."
"..."
Trình Chi Ngôn xoay đầu lại, nhìn Tiểu Thỏ một cái, khóe miệng khẽ nhúc nhích, tựa hồ giống như là muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt ăn quả đắng của Trình Chi Ngôn, dương dương đắc ý nói: "Như thế nào, muốn bảo em giữ một khoảng cách với Cố Trừng Tịch sao??? Anh yên tâm, anh ta thích là Trình Thi Đồng, không phải là em, lại nói, người ta đã đi báo cáo đi làm bên cạnh anh, dù em muốn tiếp xúc gần gũi với anh ta, cũng tiếp xúc không được nha."
"A... Nghe giọng nói của em, tựa hồ rất tiếc nuối..."
"Đúng vậy, đối với chuyện này, em cảm giác tiếc nuối sâu sắc."
"Bạch! Tiểu! Thỏ!"
"Gọi em làm gì??" Tiểu Thỏ xoay đầu lại, một đôi mắt ướt át thẳng tắp nhìn chằm chằm Trình Chi Ngôn, cười tủm tỉm hỏi anh.
Trình Chi Ngôn hít một hơi thật sâu, một hồi lâu, cuối cùng bại trận: "Không có gì, chỉ gọi em một tiếng, phía trước sắp đến khu phục vụ... em... Có muốn xuống mua chút gì ăn hay không??"
"Không cần..." Tiểu Thỏ bĩu môi, duỗi tay bật radio trên xe, thân thể ngưỡng về sau, thoải mái dựa vào ở trên ghế ngồi, lẩm bẩm nói: "Nếu anh muốn đi thì đi đi, dù sao em chính là không muốn xuống xe..."
"Ha ha ha, sao có thể chứ, em là người như vậy ư??" Tiểu Thỏ cười gượng một cái, sau đó đưa ra hai ba ngón tay nói với Trình Chi Ngôn: "Không phải là hai tháng tới, là ba tháng tới đều sẽ không để ý anh!!"
"Thật sự là tàn nhẫn." Khóe môi Trình Chi Ngôn ngoéo một cái, nhịn không được cười lên.
"Hừ." Tiểu Thỏ trừng mắt liếc anh một cái, quay đầu đi nhìn ngoài cửa sổ, khóe miệng lại nhịn không được câu dẫn ra một đường cong nhàn nhạt nói: "Ngày hôm qua em đã liên lạc với anh ấy, ngày mai anh ấy sẽ đi công ty của các người báo cáo."
"A... Em đã liên lạc với anh ta??" Trình Chi Ngôn khẽ nhướn mày, trầm mặc rất lâu, rốt cục vẫn nhịn không được hỏi cô: "Anh trai Cố Ninh Thư kia... Lớn lên đẹp trai không??"
"Phốc..." Tiểu Thỏ nhịn không được liền bật cười, sau đó lập tức dừng tươi cười, vẻ mặt nghiêm túc hồi đáp: "Soái!! Soái hơn Cố Ninh Thư rất nhiều, hơn nữa dù sao tuổi còn lớn hơn Cố Ninh Thư một chút, nhìn càng thêm thành thục chững chạc, còn có thân sĩ phong độ đấy."
"..."
Trình Chi Ngôn xoay đầu lại, nhìn Tiểu Thỏ một cái, khóe miệng khẽ nhúc nhích, tựa hồ giống như là muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt ăn quả đắng của Trình Chi Ngôn, dương dương đắc ý nói: "Như thế nào, muốn bảo em giữ một khoảng cách với Cố Trừng Tịch sao??? Anh yên tâm, anh ta thích là Trình Thi Đồng, không phải là em, lại nói, người ta đã đi báo cáo đi làm bên cạnh anh, dù em muốn tiếp xúc gần gũi với anh ta, cũng tiếp xúc không được nha."
"A... Nghe giọng nói của em, tựa hồ rất tiếc nuối..."
"Đúng vậy, đối với chuyện này, em cảm giác tiếc nuối sâu sắc."
"Bạch! Tiểu! Thỏ!"
"Gọi em làm gì??" Tiểu Thỏ xoay đầu lại, một đôi mắt ướt át thẳng tắp nhìn chằm chằm Trình Chi Ngôn, cười tủm tỉm hỏi anh.
Trình Chi Ngôn hít một hơi thật sâu, một hồi lâu, cuối cùng bại trận: "Không có gì, chỉ gọi em một tiếng, phía trước sắp đến khu phục vụ... em... Có muốn xuống mua chút gì ăn hay không??"
"Không cần..." Tiểu Thỏ bĩu môi, duỗi tay bật radio trên xe, thân thể ngưỡng về sau, thoải mái dựa vào ở trên ghế ngồi, lẩm bẩm nói: "Nếu anh muốn đi thì đi đi, dù sao em chính là không muốn xuống xe..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.