Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 862: Không tha thứ cho anh
Vong Ký Hô Hấp Miêu
22/03/2018
Editor: May
"Trình Chi Ngôn... anh phải nói lời giữ lời!!" Tiểu Thỏ thấy thần sắc trong con ngươi anh càng ngày càng đậm, cuống quít uy hiếp nói với anh.
Trình Chi Ngôn khẽ ngơ ngác một chút, mắt chăm chú nhìn chằm chằm cô, nhíu mày nói: "Vừa rồi em gọi anh là gì??"
"Trình Chi Ngôn." Tiểu Thỏ nhìn anh, vẻ mặt kiêu ngạo tiếp tục nói: "Về sau cũng sẽ không gọi anh là anh nước chanh nữa!! Đỡ phải khiến anh luôn cho rằng em vẫn luôn coi anh là anh trai."
Trình Chi Ngôn cứ như vậy yên lặng nhìn cô một hồi lâu, không nói gì, thần sắc trong con ngươi lúc sáng lúc tối, biến ảo không ngừng, khiến người không nắm bắt được anh đang suy nghĩ gì.
Một giây sau, vào lúc Tiểu Thỏ còn chưa có lấy lại tinh thần, thế giới của cô một trận trời đất quay cuồng, sau đó cả người đều sa vào trong giường lớn mềm mại.
Mà Trình Chi Ngôn vốn là bị cô áp chế dưới thân thể, giờ phút này cũng đã phủ ở trên người cô.
Anh cúi đầu, hôn cánh môi đỏ thắm của cô, cho đến khi cô sắp không thở nổi, mới buông cô ra, ở bên tai cô lẩm bẩm nói: "Như vậy cũng tốt, đỡ phải sau này kết hôn, em không thay đổi được."Cái gì??
Tiểu Thỏ liền giật mình, sau này kết hôn... Muốn thay đổi cái gì??
Nhưng mà cô còn chưa kịp suy nghĩ, mỗ nam đè ở trên người cô đã bắt đầu nhanh chóng tiến lên.
Trong nháy mắt cảm giác bén nhọn đánh tới, làm cho cô đầu óc trống rỗng.
Đợi đến khi trong phòng lần nữa quay về một mảnh bình tĩnh, Tiểu Thỏ vùi ở trong lòng Trình Chi Ngôn, mơ mơ màng màng nghĩ tới, lần này tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh, vốn là đã đáp ứng anh không nhúc nhích, tại sao có thể nói không giữ lời chứ...
Mấy ngày lễ quốc khánh sau đó, mỗi lần Tiểu Thỏ nhìn thấy Trình Chi Ngôn, đều hừ một tiếng, quay đầu đi không nhìn anh.
Sau nhiều lần như thế, mẹ Tiểu Thỏ cuối cùng nhịn không được thừa dịp lúc trong nhà không có người, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô thấp giọng hỏi: "Thỏ Thỏ, con thành thật khai báo, có phải gần đây con và anh nước chanh của con giận dỗi nhau không??"
"Trình Chi Ngôn... anh phải nói lời giữ lời!!" Tiểu Thỏ thấy thần sắc trong con ngươi anh càng ngày càng đậm, cuống quít uy hiếp nói với anh.
Trình Chi Ngôn khẽ ngơ ngác một chút, mắt chăm chú nhìn chằm chằm cô, nhíu mày nói: "Vừa rồi em gọi anh là gì??"
"Trình Chi Ngôn." Tiểu Thỏ nhìn anh, vẻ mặt kiêu ngạo tiếp tục nói: "Về sau cũng sẽ không gọi anh là anh nước chanh nữa!! Đỡ phải khiến anh luôn cho rằng em vẫn luôn coi anh là anh trai."
Trình Chi Ngôn cứ như vậy yên lặng nhìn cô một hồi lâu, không nói gì, thần sắc trong con ngươi lúc sáng lúc tối, biến ảo không ngừng, khiến người không nắm bắt được anh đang suy nghĩ gì.
Một giây sau, vào lúc Tiểu Thỏ còn chưa có lấy lại tinh thần, thế giới của cô một trận trời đất quay cuồng, sau đó cả người đều sa vào trong giường lớn mềm mại.
Mà Trình Chi Ngôn vốn là bị cô áp chế dưới thân thể, giờ phút này cũng đã phủ ở trên người cô.
Anh cúi đầu, hôn cánh môi đỏ thắm của cô, cho đến khi cô sắp không thở nổi, mới buông cô ra, ở bên tai cô lẩm bẩm nói: "Như vậy cũng tốt, đỡ phải sau này kết hôn, em không thay đổi được."Cái gì??
Tiểu Thỏ liền giật mình, sau này kết hôn... Muốn thay đổi cái gì??
Nhưng mà cô còn chưa kịp suy nghĩ, mỗ nam đè ở trên người cô đã bắt đầu nhanh chóng tiến lên.
Trong nháy mắt cảm giác bén nhọn đánh tới, làm cho cô đầu óc trống rỗng.
Đợi đến khi trong phòng lần nữa quay về một mảnh bình tĩnh, Tiểu Thỏ vùi ở trong lòng Trình Chi Ngôn, mơ mơ màng màng nghĩ tới, lần này tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh, vốn là đã đáp ứng anh không nhúc nhích, tại sao có thể nói không giữ lời chứ...
Mấy ngày lễ quốc khánh sau đó, mỗi lần Tiểu Thỏ nhìn thấy Trình Chi Ngôn, đều hừ một tiếng, quay đầu đi không nhìn anh.
Sau nhiều lần như thế, mẹ Tiểu Thỏ cuối cùng nhịn không được thừa dịp lúc trong nhà không có người, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô thấp giọng hỏi: "Thỏ Thỏ, con thành thật khai báo, có phải gần đây con và anh nước chanh của con giận dỗi nhau không??"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.